Một tối mùa ở thôn Ninh Ngọc, trong gió cũng cảm thấy có hơi nóng. Dưới gốc cây đa lớn đang có không ít người ngồi vây quanh nói chuyện, trong tay cầm quạt hương bồ, vẻ mặt đầy hứng thu. Đây la thói quen của người trong thôn, ngời lớn, phụ nữ nói chuyện nhàn thoại. Làn này, chuyện bọn họ nói tới chính là tiểu quả phụ nhà Nhiếp gia. Toàn bộ thôn Ninh Ngọc, không ai là không biết đến quả phụ hộ Sở nhà Nhiếp gia. Tiểu quả phụ tên là Sở Uyển, da thịt trắng nõn, khuôn mặt nhỏ như bàn tay, một đôi mắt oánh nhuận, mũi vừa thẳng vừa đẹp, tương xứng với đôi mộ phấn nộn, giống như tiên nữ bước ra từ trong tranh. Sở Uyển lần đầu tiên đi đến thôn Ninh Ngọc, là một thanh niên trí thức. Năm đó Sở Uyển chỉ là một cô thanh niên trí thức 18 tuổi, tính tình mềm mại, cười rộ lên đôi mắt cong cong, tuy rằng việc nhà nông, cái gì cũng không biết làm, nhưng ai thấy đều không nhìn được mà muốn giúp đỡ cho cô một chút. Chỉ là chẳng ai có thể nghĩ tới, ngắn ngủn hai năm, một nữ thanh niên trí thức nũng nịu…
Chương 8: Chương 8
Thập Niên 70 Sau Khi Nhị Hôn Nuông Chiều Tiểu Quả Phụ Hàng NgàyTác giả: Tố ThờiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMột tối mùa ở thôn Ninh Ngọc, trong gió cũng cảm thấy có hơi nóng. Dưới gốc cây đa lớn đang có không ít người ngồi vây quanh nói chuyện, trong tay cầm quạt hương bồ, vẻ mặt đầy hứng thu. Đây la thói quen của người trong thôn, ngời lớn, phụ nữ nói chuyện nhàn thoại. Làn này, chuyện bọn họ nói tới chính là tiểu quả phụ nhà Nhiếp gia. Toàn bộ thôn Ninh Ngọc, không ai là không biết đến quả phụ hộ Sở nhà Nhiếp gia. Tiểu quả phụ tên là Sở Uyển, da thịt trắng nõn, khuôn mặt nhỏ như bàn tay, một đôi mắt oánh nhuận, mũi vừa thẳng vừa đẹp, tương xứng với đôi mộ phấn nộn, giống như tiên nữ bước ra từ trong tranh. Sở Uyển lần đầu tiên đi đến thôn Ninh Ngọc, là một thanh niên trí thức. Năm đó Sở Uyển chỉ là một cô thanh niên trí thức 18 tuổi, tính tình mềm mại, cười rộ lên đôi mắt cong cong, tuy rằng việc nhà nông, cái gì cũng không biết làm, nhưng ai thấy đều không nhìn được mà muốn giúp đỡ cho cô một chút. Chỉ là chẳng ai có thể nghĩ tới, ngắn ngủn hai năm, một nữ thanh niên trí thức nũng nịu… Con gái của thím Triệu là Tần Mỹ Yến, cô ta từ nhỏ đã thích doanh trưởng Cố, đây là điều mà ai ở trong thôn Ninh Ngọc này đều biết.Chẳng qua, cô ta có tình nhưng doanh trưởng Cố lại vô tình.Ban đầu thím Triệu cũng khuyên con gái, để cho cô ta bỏ đi cái tâm tư đó.Nhưng khi thấy doanh trưởng Cố năm nay cũng đã 26 tuổi vẫn chưa lập gia đình, thì thím Triệu lại ôm chút kỳ vọng.Vạn nhất mà thành thì sao? Con gái trở thành phu nhân doanh trưởng, đừng nói là con gái, ngay cả nhà bọn họ cũng sẽ được thơm lây!Da mặt của thím Triệu thì không cần phải nói, da mặt như thế nào thì mới có tiếng là đanh đá nhất thôn chứ.Nhưng con gái nhà thím ta còn chưa lấy chồng, sao có thể để cho Vương Mao chửi bới ở bên ngoài được.Thím ta liền lập tức gân cổ cất tiếng : “Con gái nhà tôi là một cô gái trong sạch, Vương Mao mày lại lấy con bé ra so với quả phụ? Mày còn nói bậy nữa, tao liền xé nát cái miệng thối của mày!”Hai người một lời không hợp, càng ngày càng cãi nhau đến lợi hại.“Mấy người ở đây nhao nhao cái gì!”Mọi người quay lại liền nhìn thấy mấy cán bộ thôn đang đi tới.Chủ nhiệm phụ nữ Tưởng Thu Nguyệt dẫn đầu.Sự việc tiểu quả phụ bò vào trong phòng của doanh trưởng Cố là do một thanh niên trí thức chạy tới nói cho bà biết.Bà vừa nghe thấy truyện này liền vội vàng đi tòm thôn trưởng cùng bí thư chi bộ thôn.Tuy trực giác nói cho ba biết, Sở Uyển sẽ không làm chuyện như vậy, nhưng ai có thể khẳng định đây.Trong thôn, tiểu quả phụ ngày tháng này trôi qua cũng rất khổ, có lẽ cô ấy thật sự tính toán tìm cho mình một đường ra thì sao?Nhóm cán bộ thôn nhanh chóng đi tới trước mặt người trong thôn, thần sắc ai nấy đều ngưng trọng.Người dân trong thôn thích xem náo nhiệt không chê chuyện bị làm lớn.Nhưng cán bộ thôn thì lại không như vậy, bọn họ đến là muốn giải quyết vấn đề.Vương Mao l**m l**m hàm răng: “Tôi đi tìm cái xẻng, doanh trưởng Cố nếu không chịu mở thì có thể phá cửa đi vào!”Thông trưởng Lý nghe hắn ta nói vậy, lạnh giọng quát lớn : “Cậu đứng lại cho tôi, đây là nhà của đồng chí quân nhân, tôi xem ai dám gây sự!”…….
Con gái của thím Triệu là Tần Mỹ Yến, cô ta từ nhỏ đã thích doanh trưởng Cố, đây là điều mà ai ở trong thôn Ninh Ngọc này đều biết.
Chẳng qua, cô ta có tình nhưng doanh trưởng Cố lại vô tình.Ban đầu thím Triệu cũng khuyên con gái, để cho cô ta bỏ đi cái tâm tư đó.
Nhưng khi thấy doanh trưởng Cố năm nay cũng đã 26 tuổi vẫn chưa lập gia đình, thì thím Triệu lại ôm chút kỳ vọng.Vạn nhất mà thành thì sao? Con gái trở thành phu nhân doanh trưởng, đừng nói là con gái, ngay cả nhà bọn họ cũng sẽ được thơm lây!Da mặt của thím Triệu thì không cần phải nói, da mặt như thế nào thì mới có tiếng là đanh đá nhất thôn chứ.
Nhưng con gái nhà thím ta còn chưa lấy chồng, sao có thể để cho Vương Mao chửi bới ở bên ngoài được.
Thím ta liền lập tức gân cổ cất tiếng : “Con gái nhà tôi là một cô gái trong sạch, Vương Mao mày lại lấy con bé ra so với quả phụ? Mày còn nói bậy nữa, tao liền xé nát cái miệng thối của mày!”Hai người một lời không hợp, càng ngày càng cãi nhau đến lợi hại.“Mấy người ở đây nhao nhao cái gì!”Mọi người quay lại liền nhìn thấy mấy cán bộ thôn đang đi tới.Chủ nhiệm phụ nữ Tưởng Thu Nguyệt dẫn đầu.
Sự việc tiểu quả phụ bò vào trong phòng của doanh trưởng Cố là do một thanh niên trí thức chạy tới nói cho bà biết.
Bà vừa nghe thấy truyện này liền vội vàng đi tòm thôn trưởng cùng bí thư chi bộ thôn.Tuy trực giác nói cho ba biết, Sở Uyển sẽ không làm chuyện như vậy, nhưng ai có thể khẳng định đây.
Trong thôn, tiểu quả phụ ngày tháng này trôi qua cũng rất khổ, có lẽ cô ấy thật sự tính toán tìm cho mình một đường ra thì sao?Nhóm cán bộ thôn nhanh chóng đi tới trước mặt người trong thôn, thần sắc ai nấy đều ngưng trọng.Người dân trong thôn thích xem náo nhiệt không chê chuyện bị làm lớn.
Nhưng cán bộ thôn thì lại không như vậy, bọn họ đến là muốn giải quyết vấn đề.Vương Mao l**m l**m hàm răng: “Tôi đi tìm cái xẻng, doanh trưởng Cố nếu không chịu mở thì có thể phá cửa đi vào!”Thông trưởng Lý nghe hắn ta nói vậy, lạnh giọng quát lớn : “Cậu đứng lại cho tôi, đây là nhà của đồng chí quân nhân, tôi xem ai dám gây sự!”…….
Thập Niên 70 Sau Khi Nhị Hôn Nuông Chiều Tiểu Quả Phụ Hàng NgàyTác giả: Tố ThờiTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngMột tối mùa ở thôn Ninh Ngọc, trong gió cũng cảm thấy có hơi nóng. Dưới gốc cây đa lớn đang có không ít người ngồi vây quanh nói chuyện, trong tay cầm quạt hương bồ, vẻ mặt đầy hứng thu. Đây la thói quen của người trong thôn, ngời lớn, phụ nữ nói chuyện nhàn thoại. Làn này, chuyện bọn họ nói tới chính là tiểu quả phụ nhà Nhiếp gia. Toàn bộ thôn Ninh Ngọc, không ai là không biết đến quả phụ hộ Sở nhà Nhiếp gia. Tiểu quả phụ tên là Sở Uyển, da thịt trắng nõn, khuôn mặt nhỏ như bàn tay, một đôi mắt oánh nhuận, mũi vừa thẳng vừa đẹp, tương xứng với đôi mộ phấn nộn, giống như tiên nữ bước ra từ trong tranh. Sở Uyển lần đầu tiên đi đến thôn Ninh Ngọc, là một thanh niên trí thức. Năm đó Sở Uyển chỉ là một cô thanh niên trí thức 18 tuổi, tính tình mềm mại, cười rộ lên đôi mắt cong cong, tuy rằng việc nhà nông, cái gì cũng không biết làm, nhưng ai thấy đều không nhìn được mà muốn giúp đỡ cho cô một chút. Chỉ là chẳng ai có thể nghĩ tới, ngắn ngủn hai năm, một nữ thanh niên trí thức nũng nịu… Con gái của thím Triệu là Tần Mỹ Yến, cô ta từ nhỏ đã thích doanh trưởng Cố, đây là điều mà ai ở trong thôn Ninh Ngọc này đều biết.Chẳng qua, cô ta có tình nhưng doanh trưởng Cố lại vô tình.Ban đầu thím Triệu cũng khuyên con gái, để cho cô ta bỏ đi cái tâm tư đó.Nhưng khi thấy doanh trưởng Cố năm nay cũng đã 26 tuổi vẫn chưa lập gia đình, thì thím Triệu lại ôm chút kỳ vọng.Vạn nhất mà thành thì sao? Con gái trở thành phu nhân doanh trưởng, đừng nói là con gái, ngay cả nhà bọn họ cũng sẽ được thơm lây!Da mặt của thím Triệu thì không cần phải nói, da mặt như thế nào thì mới có tiếng là đanh đá nhất thôn chứ.Nhưng con gái nhà thím ta còn chưa lấy chồng, sao có thể để cho Vương Mao chửi bới ở bên ngoài được.Thím ta liền lập tức gân cổ cất tiếng : “Con gái nhà tôi là một cô gái trong sạch, Vương Mao mày lại lấy con bé ra so với quả phụ? Mày còn nói bậy nữa, tao liền xé nát cái miệng thối của mày!”Hai người một lời không hợp, càng ngày càng cãi nhau đến lợi hại.“Mấy người ở đây nhao nhao cái gì!”Mọi người quay lại liền nhìn thấy mấy cán bộ thôn đang đi tới.Chủ nhiệm phụ nữ Tưởng Thu Nguyệt dẫn đầu.Sự việc tiểu quả phụ bò vào trong phòng của doanh trưởng Cố là do một thanh niên trí thức chạy tới nói cho bà biết.Bà vừa nghe thấy truyện này liền vội vàng đi tòm thôn trưởng cùng bí thư chi bộ thôn.Tuy trực giác nói cho ba biết, Sở Uyển sẽ không làm chuyện như vậy, nhưng ai có thể khẳng định đây.Trong thôn, tiểu quả phụ ngày tháng này trôi qua cũng rất khổ, có lẽ cô ấy thật sự tính toán tìm cho mình một đường ra thì sao?Nhóm cán bộ thôn nhanh chóng đi tới trước mặt người trong thôn, thần sắc ai nấy đều ngưng trọng.Người dân trong thôn thích xem náo nhiệt không chê chuyện bị làm lớn.Nhưng cán bộ thôn thì lại không như vậy, bọn họ đến là muốn giải quyết vấn đề.Vương Mao l**m l**m hàm răng: “Tôi đi tìm cái xẻng, doanh trưởng Cố nếu không chịu mở thì có thể phá cửa đi vào!”Thông trưởng Lý nghe hắn ta nói vậy, lạnh giọng quát lớn : “Cậu đứng lại cho tôi, đây là nhà của đồng chí quân nhân, tôi xem ai dám gây sự!”…….