Nhóm dịch: Bánh BaoMùa xuân năm 1972. Đến giờ nghỉ giữa trưa, thôn Đào Hoa nhà nào nhà ấy cũng bốc lên khói bếp, tiếng trẻ con vui vẻ và tiếng người lớn nói chuyện làm cho thôn làng có vẻ đặc biệt náo nhiệt. Tuy nhiên chỉ có một nhà, chỉ có tiếng gào thét của hai người, thì những người khác đều yên tĩnh. “Con nói đi! Lúc trước là chính con sống chết muốn gả cho thằng bé, hiện tại nhân lúc người ta gặp nạn bỗng dưng đổi ý. ""Túc Kiều Kiều, ai dạy con như thế hả?”Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay trong nhà chính, trong nhà có ba đứa nhỏ, bốn người lớn khác đều không dám lên tiếng. Con dâu cả của nhà họ Túc yên lặng ở phòng bếp nấu cơm, con dâu hai nhóm lửa, mấy người khác đều ngồi xổm trong viện. Túc Kiều Kiều khẽ cúi đầu, đầu óc còn chưa hoàn toàn phản ứng lại, bởi vậy không nói một tiếng mặc cho mấy người nói. Bản thân yên lặng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, không hề lo lắng mình sẽ bị đánh, bởi vì cô biết —— lập tức có người hỗ trợ. Quả nhiên người đàn ông trung niên gào…
Chương 5: Tống Thanh Hàm!
Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn TậtTác giả: Độc Bộ Thiên HạTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoMùa xuân năm 1972. Đến giờ nghỉ giữa trưa, thôn Đào Hoa nhà nào nhà ấy cũng bốc lên khói bếp, tiếng trẻ con vui vẻ và tiếng người lớn nói chuyện làm cho thôn làng có vẻ đặc biệt náo nhiệt. Tuy nhiên chỉ có một nhà, chỉ có tiếng gào thét của hai người, thì những người khác đều yên tĩnh. “Con nói đi! Lúc trước là chính con sống chết muốn gả cho thằng bé, hiện tại nhân lúc người ta gặp nạn bỗng dưng đổi ý. ""Túc Kiều Kiều, ai dạy con như thế hả?”Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay trong nhà chính, trong nhà có ba đứa nhỏ, bốn người lớn khác đều không dám lên tiếng. Con dâu cả của nhà họ Túc yên lặng ở phòng bếp nấu cơm, con dâu hai nhóm lửa, mấy người khác đều ngồi xổm trong viện. Túc Kiều Kiều khẽ cúi đầu, đầu óc còn chưa hoàn toàn phản ứng lại, bởi vậy không nói một tiếng mặc cho mấy người nói. Bản thân yên lặng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, không hề lo lắng mình sẽ bị đánh, bởi vì cô biết —— lập tức có người hỗ trợ. Quả nhiên người đàn ông trung niên gào… Nhóm dịch: Bánh BaoSau đó ở lại, chậm rãi hình thành thôn, bởi vậy thôn chiếm diện tích rộng, người cũng không tính là nhiều, cộng lại cũng chỉ có hơn sáu mươi hộ.Nguyên chủ tên Túc Kiều Kiều, cha là Túc Chính Dương, mẹ là Tôn Phương, chính là hai người vừa rồi, còn có hai anh trai.Một người tên Túc Kiến Hoa, một người tên Túc Kiến Quân, cả hai so với cô lớn hơn vài tuổi, đều đã cưới vợ sinh con.Quỹ tích sinh trưởng của nguyên chủ bình thường vô cùng, ngoại trừ ở nhà được yêu chiều hơn, được cha mẹ chiều chuộng mà trở nên ngây thơ đơn thuần, lại kiêu căng một chút.Thì những cái khác đều giống với những cô gái khác, nguyên chủ thành thật đi học, còn rất thông minh, đáng tiếc hiện tại vẫn chưa khôi phục việc thi đại học.Cô vừa mới tốt nghiệp trung học, bởi vì bị hộ quan hệ chiếm suất, không thể đi làm công nhân, nên nguyên chủ về nhà.Kỳ nghỉ hè năm ngoái, cô nhìn trúng một chàng trai cùng thôn, tên là Tống Thanh Hàm, là một người lính, mỗi tháng lấy được hai mươi đồng gửi về nhà, làm cho nhà họ Tống sống tốt hơn phần lớn mọi người trong thôn.Có thể làm cho người khác hâm mộ, vì thế hơn nửa năm trước, thừa dịp Tống Thanh Hàm về nhà thăm người thân, lại đụng phải cả thôn mò cá trong ao, cô cố ý lôi kéo anh cùng nhau rơi vào một cái ao trong thôn.Ở thời đại này vẫn rất bảo thủ, hơn nữa tội lưu manh sẽ phán án tử hình, càng đừng nói tống Thanh Hàm là quân nhân, vì thế nguyên chủ bám vào anh, thật sự muốn gả cho anh.Đã đến nước này, cha mẹ nguyên chủ cũng cưng chiều cô, vì thế dù bị toàn bộ thôn cười nhạo nói, cương quyết bỏ đi khuôn mặt già giúp cô định ra mối hôn sự này.Chỉ là Tống Thanh Hàm cũng không nguyện ý, tuy rằng bị ép đính hôn, nhưng anh cũng lấy cớ bộ đội bận rộn, cho dù năm ngoái tết nguyên đán cũng chưa từng trở về, chính là không muốn kết hôn với cô.Ai ngờ mấy ngày trước, Tống Thanh Hàm trở về, nguyên nhân về nhà lại là bởi vì một chân bị thương nên trong quân đội đưa về..
Nhóm dịch: Bánh BaoSau đó ở lại, chậm rãi hình thành thôn, bởi vậy thôn chiếm diện tích rộng, người cũng không tính là nhiều, cộng lại cũng chỉ có hơn sáu mươi hộ.
Nguyên chủ tên Túc Kiều Kiều, cha là Túc Chính Dương, mẹ là Tôn Phương, chính là hai người vừa rồi, còn có hai anh trai.
Một người tên Túc Kiến Hoa, một người tên Túc Kiến Quân, cả hai so với cô lớn hơn vài tuổi, đều đã cưới vợ sinh con.
Quỹ tích sinh trưởng của nguyên chủ bình thường vô cùng, ngoại trừ ở nhà được yêu chiều hơn, được cha mẹ chiều chuộng mà trở nên ngây thơ đơn thuần, lại kiêu căng một chút.
Thì những cái khác đều giống với những cô gái khác, nguyên chủ thành thật đi học, còn rất thông minh, đáng tiếc hiện tại vẫn chưa khôi phục việc thi đại học.
Cô vừa mới tốt nghiệp trung học, bởi vì bị hộ quan hệ chiếm suất, không thể đi làm công nhân, nên nguyên chủ về nhà.
Kỳ nghỉ hè năm ngoái, cô nhìn trúng một chàng trai cùng thôn, tên là Tống Thanh Hàm, là một người lính, mỗi tháng lấy được hai mươi đồng gửi về nhà, làm cho nhà họ Tống sống tốt hơn phần lớn mọi người trong thôn.
Có thể làm cho người khác hâm mộ, vì thế hơn nửa năm trước, thừa dịp Tống Thanh Hàm về nhà thăm người thân, lại đụng phải cả thôn mò cá trong ao, cô cố ý lôi kéo anh cùng nhau rơi vào một cái ao trong thôn.
Ở thời đại này vẫn rất bảo thủ, hơn nữa tội lưu manh sẽ phán án tử hình, càng đừng nói tống Thanh Hàm là quân nhân, vì thế nguyên chủ bám vào anh, thật sự muốn gả cho anh.
Đã đến nước này, cha mẹ nguyên chủ cũng cưng chiều cô, vì thế dù bị toàn bộ thôn cười nhạo nói, cương quyết bỏ đi khuôn mặt già giúp cô định ra mối hôn sự này.
Chỉ là Tống Thanh Hàm cũng không nguyện ý, tuy rằng bị ép đính hôn, nhưng anh cũng lấy cớ bộ đội bận rộn, cho dù năm ngoái tết nguyên đán cũng chưa từng trở về, chính là không muốn kết hôn với cô.
Ai ngờ mấy ngày trước, Tống Thanh Hàm trở về, nguyên nhân về nhà lại là bởi vì một chân bị thương nên trong quân đội đưa về.
.
Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn TậtTác giả: Độc Bộ Thiên HạTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoMùa xuân năm 1972. Đến giờ nghỉ giữa trưa, thôn Đào Hoa nhà nào nhà ấy cũng bốc lên khói bếp, tiếng trẻ con vui vẻ và tiếng người lớn nói chuyện làm cho thôn làng có vẻ đặc biệt náo nhiệt. Tuy nhiên chỉ có một nhà, chỉ có tiếng gào thét của hai người, thì những người khác đều yên tĩnh. “Con nói đi! Lúc trước là chính con sống chết muốn gả cho thằng bé, hiện tại nhân lúc người ta gặp nạn bỗng dưng đổi ý. ""Túc Kiều Kiều, ai dạy con như thế hả?”Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay trong nhà chính, trong nhà có ba đứa nhỏ, bốn người lớn khác đều không dám lên tiếng. Con dâu cả của nhà họ Túc yên lặng ở phòng bếp nấu cơm, con dâu hai nhóm lửa, mấy người khác đều ngồi xổm trong viện. Túc Kiều Kiều khẽ cúi đầu, đầu óc còn chưa hoàn toàn phản ứng lại, bởi vậy không nói một tiếng mặc cho mấy người nói. Bản thân yên lặng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, không hề lo lắng mình sẽ bị đánh, bởi vì cô biết —— lập tức có người hỗ trợ. Quả nhiên người đàn ông trung niên gào… Nhóm dịch: Bánh BaoSau đó ở lại, chậm rãi hình thành thôn, bởi vậy thôn chiếm diện tích rộng, người cũng không tính là nhiều, cộng lại cũng chỉ có hơn sáu mươi hộ.Nguyên chủ tên Túc Kiều Kiều, cha là Túc Chính Dương, mẹ là Tôn Phương, chính là hai người vừa rồi, còn có hai anh trai.Một người tên Túc Kiến Hoa, một người tên Túc Kiến Quân, cả hai so với cô lớn hơn vài tuổi, đều đã cưới vợ sinh con.Quỹ tích sinh trưởng của nguyên chủ bình thường vô cùng, ngoại trừ ở nhà được yêu chiều hơn, được cha mẹ chiều chuộng mà trở nên ngây thơ đơn thuần, lại kiêu căng một chút.Thì những cái khác đều giống với những cô gái khác, nguyên chủ thành thật đi học, còn rất thông minh, đáng tiếc hiện tại vẫn chưa khôi phục việc thi đại học.Cô vừa mới tốt nghiệp trung học, bởi vì bị hộ quan hệ chiếm suất, không thể đi làm công nhân, nên nguyên chủ về nhà.Kỳ nghỉ hè năm ngoái, cô nhìn trúng một chàng trai cùng thôn, tên là Tống Thanh Hàm, là một người lính, mỗi tháng lấy được hai mươi đồng gửi về nhà, làm cho nhà họ Tống sống tốt hơn phần lớn mọi người trong thôn.Có thể làm cho người khác hâm mộ, vì thế hơn nửa năm trước, thừa dịp Tống Thanh Hàm về nhà thăm người thân, lại đụng phải cả thôn mò cá trong ao, cô cố ý lôi kéo anh cùng nhau rơi vào một cái ao trong thôn.Ở thời đại này vẫn rất bảo thủ, hơn nữa tội lưu manh sẽ phán án tử hình, càng đừng nói tống Thanh Hàm là quân nhân, vì thế nguyên chủ bám vào anh, thật sự muốn gả cho anh.Đã đến nước này, cha mẹ nguyên chủ cũng cưng chiều cô, vì thế dù bị toàn bộ thôn cười nhạo nói, cương quyết bỏ đi khuôn mặt già giúp cô định ra mối hôn sự này.Chỉ là Tống Thanh Hàm cũng không nguyện ý, tuy rằng bị ép đính hôn, nhưng anh cũng lấy cớ bộ đội bận rộn, cho dù năm ngoái tết nguyên đán cũng chưa từng trở về, chính là không muốn kết hôn với cô.Ai ngờ mấy ngày trước, Tống Thanh Hàm trở về, nguyên nhân về nhà lại là bởi vì một chân bị thương nên trong quân đội đưa về..