Nhóm dịch: Bánh BaoMùa xuân năm 1972. Đến giờ nghỉ giữa trưa, thôn Đào Hoa nhà nào nhà ấy cũng bốc lên khói bếp, tiếng trẻ con vui vẻ và tiếng người lớn nói chuyện làm cho thôn làng có vẻ đặc biệt náo nhiệt. Tuy nhiên chỉ có một nhà, chỉ có tiếng gào thét của hai người, thì những người khác đều yên tĩnh. “Con nói đi! Lúc trước là chính con sống chết muốn gả cho thằng bé, hiện tại nhân lúc người ta gặp nạn bỗng dưng đổi ý. ""Túc Kiều Kiều, ai dạy con như thế hả?”Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay trong nhà chính, trong nhà có ba đứa nhỏ, bốn người lớn khác đều không dám lên tiếng. Con dâu cả của nhà họ Túc yên lặng ở phòng bếp nấu cơm, con dâu hai nhóm lửa, mấy người khác đều ngồi xổm trong viện. Túc Kiều Kiều khẽ cúi đầu, đầu óc còn chưa hoàn toàn phản ứng lại, bởi vậy không nói một tiếng mặc cho mấy người nói. Bản thân yên lặng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, không hề lo lắng mình sẽ bị đánh, bởi vì cô biết —— lập tức có người hỗ trợ. Quả nhiên người đàn ông trung niên gào…

Chương 17: Hoàn Thành Nhiệm Vụ

Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn TậtTác giả: Độc Bộ Thiên HạTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoMùa xuân năm 1972. Đến giờ nghỉ giữa trưa, thôn Đào Hoa nhà nào nhà ấy cũng bốc lên khói bếp, tiếng trẻ con vui vẻ và tiếng người lớn nói chuyện làm cho thôn làng có vẻ đặc biệt náo nhiệt. Tuy nhiên chỉ có một nhà, chỉ có tiếng gào thét của hai người, thì những người khác đều yên tĩnh. “Con nói đi! Lúc trước là chính con sống chết muốn gả cho thằng bé, hiện tại nhân lúc người ta gặp nạn bỗng dưng đổi ý. ""Túc Kiều Kiều, ai dạy con như thế hả?”Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay trong nhà chính, trong nhà có ba đứa nhỏ, bốn người lớn khác đều không dám lên tiếng. Con dâu cả của nhà họ Túc yên lặng ở phòng bếp nấu cơm, con dâu hai nhóm lửa, mấy người khác đều ngồi xổm trong viện. Túc Kiều Kiều khẽ cúi đầu, đầu óc còn chưa hoàn toàn phản ứng lại, bởi vậy không nói một tiếng mặc cho mấy người nói. Bản thân yên lặng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, không hề lo lắng mình sẽ bị đánh, bởi vì cô biết —— lập tức có người hỗ trợ. Quả nhiên người đàn ông trung niên gào… Làm cho anh đều có chút cảm thấy hơi ngấy, còn có nhiệt độ lạnh lẽo kia, vừa nuốt xuống bụng nhất thời cảm giác cả người thoải mái, nhiệt độ quanh người mát mẻ hơn rất nhiều.Chỉ là! thật sự có đường?Tay Tống Thanh Hàm bưng canh đậu xanh cứng đờ ở đó, vành tai nóng lên.Sau khi Tống Thanh Hàm cũng uống canh đậu xanh xong, giọng nói đáng yêu của hệ thống Hồng Nương lại vang lên: “Nhiệm vụ 1 hoàn thành, phần thưởng đã được phát, ký chủ có thể trích xuất bất cứ lúc nào.”Túc Kiều Kiều khẽ cong mắt cười, trên mặt vẫn bình tĩnh, vẫn chờ bọn họ uống hết canh đậu xanh bình ấm, cô vội vàng cầm lấy rời đi: “Tôi còn muốn đưa cho ba mẹ, tôi đi trước đây.”“Chị dâu đi từ từ nha!” Mấy thanh niên cười ha hả nói.Túc Kiều Kiều gật đầu, bước nhỏ chạy ra ngoài, không chút lưu luyến.Phía sau còn mơ hồ nghe thấy tiếng bọn họ trêu ghẹo Tống Thanh Hàm.Rời khỏi người ngoài, Túc Kiều Kiều một mình đi trên đường, trong mắt lộ ra ý cười, thần sắc sáng ngời, đặc biệt động lòng người, chủ yếu là cô phát hiện túi tiền mình thật sự có thêm hai đồng! Còn là tiền của thời đại này!Cô thực sự phải dựa vào hệ thống để làm giàu! Không cần phải lo lắng cho cuộc sống sau này nữa ròi!Đi một lát, Túc Kiều Kiều tắt nụ cười trên mặt, cô đưa bình ấm đưa đến trước mặt ba mẹ: “Ba mẹ, lại đây uống chút nước.”Tôn Phương đang khom lưng làm việc, nghe thấy giọng nói của con gái, nhất thời thần sắc khẽ động, vui mừng buông công việc trong tay xuống, bước nhanh lại đây, trách yêu con gái nói: “Bên ngoài nóng thế này, con ra ngoài làm cái gì? Cẩn thận rám nắng.”Túc Kiều Kiều cười rót không ít canh đậu xanh từ trong bình, mới nói: “Không sao đâu mẹ, con nấu canh đậu xanh, mẹ, mẹ nếm thử xem?”“Ngon lắm.” Tôn Phương mới uống một ngụm đã luyến tiếc vị ngọt này, bà ấy có chút đau lòng: “Sao lại thêm nhiều đường như vậy? Đường kia đều là để lại cho con, đừng lãng phí, cho một chút hương vị là được.”Cằm Túc Kiều Kiều giương lên, làm nũng nói: “Cái này cho ba mẹ uống mà!”.

Làm cho anh đều có chút cảm thấy hơi ngấy, còn có nhiệt độ lạnh lẽo kia, vừa nuốt xuống bụng nhất thời cảm giác cả người thoải mái, nhiệt độ quanh người mát mẻ hơn rất nhiều.

Chỉ là! thật sự có đường?Tay Tống Thanh Hàm bưng canh đậu xanh cứng đờ ở đó, vành tai nóng lên.

Sau khi Tống Thanh Hàm cũng uống canh đậu xanh xong, giọng nói đáng yêu của hệ thống Hồng Nương lại vang lên: “Nhiệm vụ 1 hoàn thành, phần thưởng đã được phát, ký chủ có thể trích xuất bất cứ lúc nào.

”Túc Kiều Kiều khẽ cong mắt cười, trên mặt vẫn bình tĩnh, vẫn chờ bọn họ uống hết canh đậu xanh bình ấm, cô vội vàng cầm lấy rời đi: “Tôi còn muốn đưa cho ba mẹ, tôi đi trước đây.

”“Chị dâu đi từ từ nha!” Mấy thanh niên cười ha hả nói.

Túc Kiều Kiều gật đầu, bước nhỏ chạy ra ngoài, không chút lưu luyến.

Phía sau còn mơ hồ nghe thấy tiếng bọn họ trêu ghẹo Tống Thanh Hàm.

Rời khỏi người ngoài, Túc Kiều Kiều một mình đi trên đường, trong mắt lộ ra ý cười, thần sắc sáng ngời, đặc biệt động lòng người, chủ yếu là cô phát hiện túi tiền mình thật sự có thêm hai đồng! Còn là tiền của thời đại này!Cô thực sự phải dựa vào hệ thống để làm giàu! Không cần phải lo lắng cho cuộc sống sau này nữa ròi!Đi một lát, Túc Kiều Kiều tắt nụ cười trên mặt, cô đưa bình ấm đưa đến trước mặt ba mẹ: “Ba mẹ, lại đây uống chút nước.

”Tôn Phương đang khom lưng làm việc, nghe thấy giọng nói của con gái, nhất thời thần sắc khẽ động, vui mừng buông công việc trong tay xuống, bước nhanh lại đây, trách yêu con gái nói: “Bên ngoài nóng thế này, con ra ngoài làm cái gì? Cẩn thận rám nắng.

”Túc Kiều Kiều cười rót không ít canh đậu xanh từ trong bình, mới nói: “Không sao đâu mẹ, con nấu canh đậu xanh, mẹ, mẹ nếm thử xem?”“Ngon lắm.

” Tôn Phương mới uống một ngụm đã luyến tiếc vị ngọt này, bà ấy có chút đau lòng: “Sao lại thêm nhiều đường như vậy? Đường kia đều là để lại cho con, đừng lãng phí, cho một chút hương vị là được.

”Cằm Túc Kiều Kiều giương lên, làm nũng nói: “Cái này cho ba mẹ uống mà!”.

Thập Niên 70: Gả Cho Người Chồng Tàn TậtTác giả: Độc Bộ Thiên HạTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngNhóm dịch: Bánh BaoMùa xuân năm 1972. Đến giờ nghỉ giữa trưa, thôn Đào Hoa nhà nào nhà ấy cũng bốc lên khói bếp, tiếng trẻ con vui vẻ và tiếng người lớn nói chuyện làm cho thôn làng có vẻ đặc biệt náo nhiệt. Tuy nhiên chỉ có một nhà, chỉ có tiếng gào thét của hai người, thì những người khác đều yên tĩnh. “Con nói đi! Lúc trước là chính con sống chết muốn gả cho thằng bé, hiện tại nhân lúc người ta gặp nạn bỗng dưng đổi ý. ""Túc Kiều Kiều, ai dạy con như thế hả?”Tiếng gầm giận dữ của người đàn ông vang lên ngay trong nhà chính, trong nhà có ba đứa nhỏ, bốn người lớn khác đều không dám lên tiếng. Con dâu cả của nhà họ Túc yên lặng ở phòng bếp nấu cơm, con dâu hai nhóm lửa, mấy người khác đều ngồi xổm trong viện. Túc Kiều Kiều khẽ cúi đầu, đầu óc còn chưa hoàn toàn phản ứng lại, bởi vậy không nói một tiếng mặc cho mấy người nói. Bản thân yên lặng sắp xếp lại mạch suy nghĩ, không hề lo lắng mình sẽ bị đánh, bởi vì cô biết —— lập tức có người hỗ trợ. Quả nhiên người đàn ông trung niên gào… Làm cho anh đều có chút cảm thấy hơi ngấy, còn có nhiệt độ lạnh lẽo kia, vừa nuốt xuống bụng nhất thời cảm giác cả người thoải mái, nhiệt độ quanh người mát mẻ hơn rất nhiều.Chỉ là! thật sự có đường?Tay Tống Thanh Hàm bưng canh đậu xanh cứng đờ ở đó, vành tai nóng lên.Sau khi Tống Thanh Hàm cũng uống canh đậu xanh xong, giọng nói đáng yêu của hệ thống Hồng Nương lại vang lên: “Nhiệm vụ 1 hoàn thành, phần thưởng đã được phát, ký chủ có thể trích xuất bất cứ lúc nào.”Túc Kiều Kiều khẽ cong mắt cười, trên mặt vẫn bình tĩnh, vẫn chờ bọn họ uống hết canh đậu xanh bình ấm, cô vội vàng cầm lấy rời đi: “Tôi còn muốn đưa cho ba mẹ, tôi đi trước đây.”“Chị dâu đi từ từ nha!” Mấy thanh niên cười ha hả nói.Túc Kiều Kiều gật đầu, bước nhỏ chạy ra ngoài, không chút lưu luyến.Phía sau còn mơ hồ nghe thấy tiếng bọn họ trêu ghẹo Tống Thanh Hàm.Rời khỏi người ngoài, Túc Kiều Kiều một mình đi trên đường, trong mắt lộ ra ý cười, thần sắc sáng ngời, đặc biệt động lòng người, chủ yếu là cô phát hiện túi tiền mình thật sự có thêm hai đồng! Còn là tiền của thời đại này!Cô thực sự phải dựa vào hệ thống để làm giàu! Không cần phải lo lắng cho cuộc sống sau này nữa ròi!Đi một lát, Túc Kiều Kiều tắt nụ cười trên mặt, cô đưa bình ấm đưa đến trước mặt ba mẹ: “Ba mẹ, lại đây uống chút nước.”Tôn Phương đang khom lưng làm việc, nghe thấy giọng nói của con gái, nhất thời thần sắc khẽ động, vui mừng buông công việc trong tay xuống, bước nhanh lại đây, trách yêu con gái nói: “Bên ngoài nóng thế này, con ra ngoài làm cái gì? Cẩn thận rám nắng.”Túc Kiều Kiều cười rót không ít canh đậu xanh từ trong bình, mới nói: “Không sao đâu mẹ, con nấu canh đậu xanh, mẹ, mẹ nếm thử xem?”“Ngon lắm.” Tôn Phương mới uống một ngụm đã luyến tiếc vị ngọt này, bà ấy có chút đau lòng: “Sao lại thêm nhiều đường như vậy? Đường kia đều là để lại cho con, đừng lãng phí, cho một chút hương vị là được.”Cằm Túc Kiều Kiều giương lên, làm nũng nói: “Cái này cho ba mẹ uống mà!”.

Chương 17: Hoàn Thành Nhiệm Vụ