CHƯƠNG 1Tuyết lớn bay tán loạn, trời đất một mảng trắng xóa.Trấn Viễn Hầu phủ, bên trong Lãnh Mai Các , một con chim mao tước đậu trên cây mai ở góc tường kêu hai tiếng pi pi, từng đợt từng đợt khói nhẹ từ nhĩ phòng bay ra dọa khiến nó phành phạch cánh bay đi, khi móng vuốt rời đi cành mai, khiến tuyết bay tán loạn.Chỉ là một chút động tĩnh, lại giống như kinh động người trong phòng.Ngưng Hương toàn thân nóng lên, như là đang dãy dụa trong cơn mê, ngay khi nàng sắp chống đỡ không được , nhiệt khí đột tan ra, khí lạnh như thấm vào xương. Lúc nóng lúc lạnh, nàng run bần bật, chung quanh một mảnh đen tối, Ngưng Hương thử nhớ lại rốt cuộc đã xảy ra cái gì, trong đầu mới thoáng hiện một ít hồi ức vụn vặt, rồi lại ào ạt đến……Kêu sợ hãi một tiếng, Ngưng Hương đột nhiên bừng tỉnh, cả người đều là mồ hôi, hô hấp nặng nhọc.Còn không có thấy rõ bản thân đang ở chỗ nào, rèm cửa nội thất bị người vén lên, Ngưng Hương theo bản năng quay đầu, thấy Tố Nguyệt ngơ ngác mà đứng ở cửa. Nàng ăn mặc áo…
Chương 42: Chương 42
Lục Gia Tiểu Tức PhụTác giả: Tiếu Giai NhânTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCHƯƠNG 1Tuyết lớn bay tán loạn, trời đất một mảng trắng xóa.Trấn Viễn Hầu phủ, bên trong Lãnh Mai Các , một con chim mao tước đậu trên cây mai ở góc tường kêu hai tiếng pi pi, từng đợt từng đợt khói nhẹ từ nhĩ phòng bay ra dọa khiến nó phành phạch cánh bay đi, khi móng vuốt rời đi cành mai, khiến tuyết bay tán loạn.Chỉ là một chút động tĩnh, lại giống như kinh động người trong phòng.Ngưng Hương toàn thân nóng lên, như là đang dãy dụa trong cơn mê, ngay khi nàng sắp chống đỡ không được , nhiệt khí đột tan ra, khí lạnh như thấm vào xương. Lúc nóng lúc lạnh, nàng run bần bật, chung quanh một mảnh đen tối, Ngưng Hương thử nhớ lại rốt cuộc đã xảy ra cái gì, trong đầu mới thoáng hiện một ít hồi ức vụn vặt, rồi lại ào ạt đến……Kêu sợ hãi một tiếng, Ngưng Hương đột nhiên bừng tỉnh, cả người đều là mồ hôi, hô hấp nặng nhọc.Còn không có thấy rõ bản thân đang ở chỗ nào, rèm cửa nội thất bị người vén lên, Ngưng Hương theo bản năng quay đầu, thấy Tố Nguyệt ngơ ngác mà đứng ở cửa. Nàng ăn mặc áo… Lục Thành tuy rằng cưới Phùng cô nương, nhưng hai người không có bất luận cái quan hệ gì, lấy Phùng cô nương vì để hợp thức cái thai, an bài nàng cùng muội muội ngủ một phòng.Lục Thành cũng không có đối Phùng cô nương động quá bất kính ý niệm gì, hôn sự này với hắn mà nói chính là báo ân, ngẫu nhiên hồi tràn về, Lục Thành thậm chí sẽ cảm thấy đắc chí, bội phục chính mình quá quân tử, cô nương đẹp như vậy hắn cũng không có động tà niệm.Hiện tại Lục Thành minh bạch, hắn không phải quân tử, hắn chỉ là không gặp được người hợp tâm ý mà thôi, hiện tại gặp, tâm liền hỏng rồi, thế nhưng khi Ngưng Hương giúp hắn chiếu cố A Nam hắn lại nhìn lén nàng, còn ảo tưởng chuyện khinh nhờn nàng.Hắn cũng không muốn nghĩ, nhưng lại không khống chế được.“Lục đại ca, hôm nay lại khéo như vậy , ngươi lại đi bán củi a?”Lúc rẽ hướng Liễu Khê thôn , Từ Thu Nhi cùng A Mộc như cũ đang chờ Ngưng Hương, chờ xe lừa tới trước mặt, nàng cười cùng Lục Thành chào hỏi, một cái từ“Lại”, ẩn ẩn ám chỉ nàng suy đoán.Lục Thành chột dạ, tự nhiên nghe ra tới, lại bình tĩnh giải thích nói: “Không có, củi đều bán xong rồi, hôm qua chúng ta vào thành thăm viếng, sáng nay trở về lại gặp Từ cô nương.”Từ Thu Nhi cười cười, ý vị thâm trường liếc hắn một cái, đi theo A Mộc ra sau ngồi lên xe lừa.Nhiều hai cái người xa lạ, A Nam khuôn mặt nhỏ lại banh lên, dựa vào trong lòng ngực Ngưng Hương, phòng bị mà nhìn chằm chằm hai người.A Mộc nhung nhớ tỷ tỷ một tháng, hiện giờ nhìn đến tỷ tỷ lại ôm người khác, nam oa mới năm tuổi ghen, mắt trông mong mà nhìn tỷ tỷ.Ngưng Hương chịu không nổi ánh mắt đệ đệ lên án ủy khuất, cúi đầu dỗ A Nam, “A Nam có muốn sang A Đào cô cô?”A Nam lắc lắc đầu, thấy A Đào cô cô muốn tới tiếp hắn, nghiêng đầu liền hướng trong lòng ngực Ngưng Hương dụi.Tiểu hài tử đang vui vẻ với ai liền dễ dàng dán vào đối phương, có đôi khi mẹ ruột muốn tách ra hắn đều không làm được, A Nam lúc này chính là như vậy.“Tỷ tỷ……” A Mộc rốt cuộc nhịn không được, nhỏ giọng kêu.Lập tức thành bọn nhỏ tranh đoạt, Ngưng Hương dở khóc dở cười, lấy ra hạt dẻ đưa cho đệ đệ, “A Mộc ăn trước hạt dẻ, trong chốc lát chúng ta liền về tới nhà.” Xuống xe sau lại hảo hảo dỗ dành đệ đệ.A Mộc nghe ra ý tứ tỷ tỷ, nhìn xem nhóc con đang ăn vạ trong lòng ngực tỷ tỷ A Nam, miễn cưỡng tiếp nhận hạt dẻ lột ăn, phân cho nhị tỷ cùng A Đào tỷ tỷ bên cạnh mấy cái, lại đi đưa cho Lục Thành, Lục Thành không muốn ăn, A Mộc một lần nữa ngồi vào đối diện tỷ tỷ, duy chỉ không có cấp A Nam.Ngưng Hương sợ A Nam thèm hạt dẻ, nhưng A Nam không có, mới vừa ăn xong một cái trứng gà, tiểu gia hỏa bụng no, liền chỉ muốn được người ôm.Chỉ là xe lừa thực mau liền đến Liễu Khê thôn.Lục Thành dừng lại xe lừa, hướng phía sau đi tới.A Nam nhìn nhìn mọi người trước sau xuống xe Từ Thu Nhi A Mộc, lại thấy cha càng đi càng gần, rồi Ngưng Hương cũng ôm hắn xuống xe, tiểu gia hỏa giống như hiểu ra cái gì, duỗi tay ôm lấy Ngưng Hương, mặt chôn ở ngực Ngưng Hương, làm bộ không nhìn thấy cha.Bị tiểu hài tử thích là chuyện làm người ta thật cao hứng, Ngưng Hương là thật sự luyến tiếc A Nam, nhưng nàng cũng không có biện pháp a.“A Nam, cô cô phải về nhà, A Nam để cha ôm được không?” Nàng cúi đầu, nhẹ nhàng dỗ dành tiểu gia hỏa.A Nam không hé răng, ôm nàng ôm đến càng dùng sức.“A Nam nghe lời.” Lục Thành đi đến bên cạnh Ngưng Hương, thấp giọng khuyên nhủ nhi tử.A Nam liền không nghe..
Lục Thành tuy rằng cưới Phùng cô nương, nhưng hai người không có bất luận cái quan hệ gì, lấy Phùng cô nương vì để hợp thức cái thai, an bài nàng cùng muội muội ngủ một phòng.
Lục Thành cũng không có đối Phùng cô nương động quá bất kính ý niệm gì, hôn sự này với hắn mà nói chính là báo ân, ngẫu nhiên hồi tràn về, Lục Thành thậm chí sẽ cảm thấy đắc chí, bội phục chính mình quá quân tử, cô nương đẹp như vậy hắn cũng không có động tà niệm.
Hiện tại Lục Thành minh bạch, hắn không phải quân tử, hắn chỉ là không gặp được người hợp tâm ý mà thôi, hiện tại gặp, tâm liền hỏng rồi, thế nhưng khi Ngưng Hương giúp hắn chiếu cố A Nam hắn lại nhìn lén nàng, còn ảo tưởng chuyện khinh nhờn nàng.
Hắn cũng không muốn nghĩ, nhưng lại không khống chế được.
“Lục đại ca, hôm nay lại khéo như vậy , ngươi lại đi bán củi a?”Lúc rẽ hướng Liễu Khê thôn , Từ Thu Nhi cùng A Mộc như cũ đang chờ Ngưng Hương, chờ xe lừa tới trước mặt, nàng cười cùng Lục Thành chào hỏi, một cái từ“Lại”, ẩn ẩn ám chỉ nàng suy đoán.
Lục Thành chột dạ, tự nhiên nghe ra tới, lại bình tĩnh giải thích nói: “Không có, củi đều bán xong rồi, hôm qua chúng ta vào thành thăm viếng, sáng nay trở về lại gặp Từ cô nương.
”Từ Thu Nhi cười cười, ý vị thâm trường liếc hắn một cái, đi theo A Mộc ra sau ngồi lên xe lừa.
Nhiều hai cái người xa lạ, A Nam khuôn mặt nhỏ lại banh lên, dựa vào trong lòng ngực Ngưng Hương, phòng bị mà nhìn chằm chằm hai người.
A Mộc nhung nhớ tỷ tỷ một tháng, hiện giờ nhìn đến tỷ tỷ lại ôm người khác, nam oa mới năm tuổi ghen, mắt trông mong mà nhìn tỷ tỷ.
Ngưng Hương chịu không nổi ánh mắt đệ đệ lên án ủy khuất, cúi đầu dỗ A Nam, “A Nam có muốn sang A Đào cô cô?”A Nam lắc lắc đầu, thấy A Đào cô cô muốn tới tiếp hắn, nghiêng đầu liền hướng trong lòng ngực Ngưng Hương dụi.
Tiểu hài tử đang vui vẻ với ai liền dễ dàng dán vào đối phương, có đôi khi mẹ ruột muốn tách ra hắn đều không làm được, A Nam lúc này chính là như vậy.
“Tỷ tỷ……” A Mộc rốt cuộc nhịn không được, nhỏ giọng kêu.
Lập tức thành bọn nhỏ tranh đoạt, Ngưng Hương dở khóc dở cười, lấy ra hạt dẻ đưa cho đệ đệ, “A Mộc ăn trước hạt dẻ, trong chốc lát chúng ta liền về tới nhà.
” Xuống xe sau lại hảo hảo dỗ dành đệ đệ.
A Mộc nghe ra ý tứ tỷ tỷ, nhìn xem nhóc con đang ăn vạ trong lòng ngực tỷ tỷ A Nam, miễn cưỡng tiếp nhận hạt dẻ lột ăn, phân cho nhị tỷ cùng A Đào tỷ tỷ bên cạnh mấy cái, lại đi đưa cho Lục Thành, Lục Thành không muốn ăn, A Mộc một lần nữa ngồi vào đối diện tỷ tỷ, duy chỉ không có cấp A Nam.
Ngưng Hương sợ A Nam thèm hạt dẻ, nhưng A Nam không có, mới vừa ăn xong một cái trứng gà, tiểu gia hỏa bụng no, liền chỉ muốn được người ôm.
Chỉ là xe lừa thực mau liền đến Liễu Khê thôn.
Lục Thành dừng lại xe lừa, hướng phía sau đi tới.
A Nam nhìn nhìn mọi người trước sau xuống xe Từ Thu Nhi A Mộc, lại thấy cha càng đi càng gần, rồi Ngưng Hương cũng ôm hắn xuống xe, tiểu gia hỏa giống như hiểu ra cái gì, duỗi tay ôm lấy Ngưng Hương, mặt chôn ở ngực Ngưng Hương, làm bộ không nhìn thấy cha.
Bị tiểu hài tử thích là chuyện làm người ta thật cao hứng, Ngưng Hương là thật sự luyến tiếc A Nam, nhưng nàng cũng không có biện pháp a.
“A Nam, cô cô phải về nhà, A Nam để cha ôm được không?” Nàng cúi đầu, nhẹ nhàng dỗ dành tiểu gia hỏa.
A Nam không hé răng, ôm nàng ôm đến càng dùng sức.
“A Nam nghe lời.
” Lục Thành đi đến bên cạnh Ngưng Hương, thấp giọng khuyên nhủ nhi tử.
A Nam liền không nghe.
.
Lục Gia Tiểu Tức PhụTác giả: Tiếu Giai NhânTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCHƯƠNG 1Tuyết lớn bay tán loạn, trời đất một mảng trắng xóa.Trấn Viễn Hầu phủ, bên trong Lãnh Mai Các , một con chim mao tước đậu trên cây mai ở góc tường kêu hai tiếng pi pi, từng đợt từng đợt khói nhẹ từ nhĩ phòng bay ra dọa khiến nó phành phạch cánh bay đi, khi móng vuốt rời đi cành mai, khiến tuyết bay tán loạn.Chỉ là một chút động tĩnh, lại giống như kinh động người trong phòng.Ngưng Hương toàn thân nóng lên, như là đang dãy dụa trong cơn mê, ngay khi nàng sắp chống đỡ không được , nhiệt khí đột tan ra, khí lạnh như thấm vào xương. Lúc nóng lúc lạnh, nàng run bần bật, chung quanh một mảnh đen tối, Ngưng Hương thử nhớ lại rốt cuộc đã xảy ra cái gì, trong đầu mới thoáng hiện một ít hồi ức vụn vặt, rồi lại ào ạt đến……Kêu sợ hãi một tiếng, Ngưng Hương đột nhiên bừng tỉnh, cả người đều là mồ hôi, hô hấp nặng nhọc.Còn không có thấy rõ bản thân đang ở chỗ nào, rèm cửa nội thất bị người vén lên, Ngưng Hương theo bản năng quay đầu, thấy Tố Nguyệt ngơ ngác mà đứng ở cửa. Nàng ăn mặc áo… Lục Thành tuy rằng cưới Phùng cô nương, nhưng hai người không có bất luận cái quan hệ gì, lấy Phùng cô nương vì để hợp thức cái thai, an bài nàng cùng muội muội ngủ một phòng.Lục Thành cũng không có đối Phùng cô nương động quá bất kính ý niệm gì, hôn sự này với hắn mà nói chính là báo ân, ngẫu nhiên hồi tràn về, Lục Thành thậm chí sẽ cảm thấy đắc chí, bội phục chính mình quá quân tử, cô nương đẹp như vậy hắn cũng không có động tà niệm.Hiện tại Lục Thành minh bạch, hắn không phải quân tử, hắn chỉ là không gặp được người hợp tâm ý mà thôi, hiện tại gặp, tâm liền hỏng rồi, thế nhưng khi Ngưng Hương giúp hắn chiếu cố A Nam hắn lại nhìn lén nàng, còn ảo tưởng chuyện khinh nhờn nàng.Hắn cũng không muốn nghĩ, nhưng lại không khống chế được.“Lục đại ca, hôm nay lại khéo như vậy , ngươi lại đi bán củi a?”Lúc rẽ hướng Liễu Khê thôn , Từ Thu Nhi cùng A Mộc như cũ đang chờ Ngưng Hương, chờ xe lừa tới trước mặt, nàng cười cùng Lục Thành chào hỏi, một cái từ“Lại”, ẩn ẩn ám chỉ nàng suy đoán.Lục Thành chột dạ, tự nhiên nghe ra tới, lại bình tĩnh giải thích nói: “Không có, củi đều bán xong rồi, hôm qua chúng ta vào thành thăm viếng, sáng nay trở về lại gặp Từ cô nương.”Từ Thu Nhi cười cười, ý vị thâm trường liếc hắn một cái, đi theo A Mộc ra sau ngồi lên xe lừa.Nhiều hai cái người xa lạ, A Nam khuôn mặt nhỏ lại banh lên, dựa vào trong lòng ngực Ngưng Hương, phòng bị mà nhìn chằm chằm hai người.A Mộc nhung nhớ tỷ tỷ một tháng, hiện giờ nhìn đến tỷ tỷ lại ôm người khác, nam oa mới năm tuổi ghen, mắt trông mong mà nhìn tỷ tỷ.Ngưng Hương chịu không nổi ánh mắt đệ đệ lên án ủy khuất, cúi đầu dỗ A Nam, “A Nam có muốn sang A Đào cô cô?”A Nam lắc lắc đầu, thấy A Đào cô cô muốn tới tiếp hắn, nghiêng đầu liền hướng trong lòng ngực Ngưng Hương dụi.Tiểu hài tử đang vui vẻ với ai liền dễ dàng dán vào đối phương, có đôi khi mẹ ruột muốn tách ra hắn đều không làm được, A Nam lúc này chính là như vậy.“Tỷ tỷ……” A Mộc rốt cuộc nhịn không được, nhỏ giọng kêu.Lập tức thành bọn nhỏ tranh đoạt, Ngưng Hương dở khóc dở cười, lấy ra hạt dẻ đưa cho đệ đệ, “A Mộc ăn trước hạt dẻ, trong chốc lát chúng ta liền về tới nhà.” Xuống xe sau lại hảo hảo dỗ dành đệ đệ.A Mộc nghe ra ý tứ tỷ tỷ, nhìn xem nhóc con đang ăn vạ trong lòng ngực tỷ tỷ A Nam, miễn cưỡng tiếp nhận hạt dẻ lột ăn, phân cho nhị tỷ cùng A Đào tỷ tỷ bên cạnh mấy cái, lại đi đưa cho Lục Thành, Lục Thành không muốn ăn, A Mộc một lần nữa ngồi vào đối diện tỷ tỷ, duy chỉ không có cấp A Nam.Ngưng Hương sợ A Nam thèm hạt dẻ, nhưng A Nam không có, mới vừa ăn xong một cái trứng gà, tiểu gia hỏa bụng no, liền chỉ muốn được người ôm.Chỉ là xe lừa thực mau liền đến Liễu Khê thôn.Lục Thành dừng lại xe lừa, hướng phía sau đi tới.A Nam nhìn nhìn mọi người trước sau xuống xe Từ Thu Nhi A Mộc, lại thấy cha càng đi càng gần, rồi Ngưng Hương cũng ôm hắn xuống xe, tiểu gia hỏa giống như hiểu ra cái gì, duỗi tay ôm lấy Ngưng Hương, mặt chôn ở ngực Ngưng Hương, làm bộ không nhìn thấy cha.Bị tiểu hài tử thích là chuyện làm người ta thật cao hứng, Ngưng Hương là thật sự luyến tiếc A Nam, nhưng nàng cũng không có biện pháp a.“A Nam, cô cô phải về nhà, A Nam để cha ôm được không?” Nàng cúi đầu, nhẹ nhàng dỗ dành tiểu gia hỏa.A Nam không hé răng, ôm nàng ôm đến càng dùng sức.“A Nam nghe lời.” Lục Thành đi đến bên cạnh Ngưng Hương, thấp giọng khuyên nhủ nhi tử.A Nam liền không nghe..