Tác giả:

CHƯƠNG 1Tuyết lớn bay tán loạn, trời đất một mảng trắng xóa.Trấn Viễn Hầu phủ, bên trong Lãnh Mai Các , một con chim mao tước đậu trên cây mai ở góc tường kêu hai tiếng pi pi, từng đợt từng đợt khói nhẹ từ nhĩ phòng bay ra dọa khiến nó phành phạch cánh bay đi, khi móng vuốt rời đi cành mai, khiến tuyết bay tán loạn.Chỉ là một chút động tĩnh, lại giống như kinh động người trong phòng.Ngưng Hương toàn thân nóng lên, như là đang dãy dụa trong cơn mê, ngay khi nàng sắp chống đỡ không được , nhiệt khí đột tan ra, khí lạnh như thấm vào xương. Lúc nóng lúc lạnh, nàng run bần bật, chung quanh một mảnh đen tối, Ngưng Hương thử nhớ lại rốt cuộc đã xảy ra cái gì, trong đầu mới thoáng hiện một ít hồi ức vụn vặt, rồi lại ào ạt đến……Kêu sợ hãi một tiếng, Ngưng Hương đột nhiên bừng tỉnh, cả người đều là mồ hôi, hô hấp nặng nhọc.Còn không có thấy rõ bản thân đang ở chỗ nào, rèm cửa nội thất bị người vén lên, Ngưng Hương theo bản năng quay đầu, thấy Tố Nguyệt ngơ ngác mà đứng ở cửa. Nàng ăn mặc áo…

Chương 328: Chương 328

Lục Gia Tiểu Tức PhụTác giả: Tiếu Giai NhânTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCHƯƠNG 1Tuyết lớn bay tán loạn, trời đất một mảng trắng xóa.Trấn Viễn Hầu phủ, bên trong Lãnh Mai Các , một con chim mao tước đậu trên cây mai ở góc tường kêu hai tiếng pi pi, từng đợt từng đợt khói nhẹ từ nhĩ phòng bay ra dọa khiến nó phành phạch cánh bay đi, khi móng vuốt rời đi cành mai, khiến tuyết bay tán loạn.Chỉ là một chút động tĩnh, lại giống như kinh động người trong phòng.Ngưng Hương toàn thân nóng lên, như là đang dãy dụa trong cơn mê, ngay khi nàng sắp chống đỡ không được , nhiệt khí đột tan ra, khí lạnh như thấm vào xương. Lúc nóng lúc lạnh, nàng run bần bật, chung quanh một mảnh đen tối, Ngưng Hương thử nhớ lại rốt cuộc đã xảy ra cái gì, trong đầu mới thoáng hiện một ít hồi ức vụn vặt, rồi lại ào ạt đến……Kêu sợ hãi một tiếng, Ngưng Hương đột nhiên bừng tỉnh, cả người đều là mồ hôi, hô hấp nặng nhọc.Còn không có thấy rõ bản thân đang ở chỗ nào, rèm cửa nội thất bị người vén lên, Ngưng Hương theo bản năng quay đầu, thấy Tố Nguyệt ngơ ngác mà đứng ở cửa. Nàng ăn mặc áo… Nghi thức kết hôn ở trong thôn so với trong thành đơn giản rất nhiều, đồ cưới cô nương cũng không quá mức rườm rà.Ngưng Hương chỉ cần may một bộ quần áo, xiêm y bên ngoài màu đỏ, trung y cũng phải màu đỏ như vậy, chiếc yếm bên trong màu hồng.Tiết khố cùng màu với chiếc yếm, sau đó nàng lại làm cho mình một đôi tất hồng một cặp giày thêu hoa màu hồng, lễ vật bên nàng đưa cho người nhà Lục gia cũng là do chính tay nàng làm, dù sao cũng phải để cho trưởng bối nhìn thấy tay nghề nữ công của tân nương tử, còn chăn mền bao gối gì đó thì để Lý thị làm là được.Đúng là ở nhà nông rất nhàn, thừa dịp trời chưa chuyển lạnh ngón tay vẫn còn hoạt động linh hoạt, mấy mẹ con các nàng cả ngày đều ngồi ở trên giường gạch bận việc, rất thú vị."Tỷ tỷ, Trương đại ca đến!"A Mộc đang ở trong sân đột nhiên cất giọng hô.Ngưng Hương nghi hoặc ngẩng đầu, Lý thị tiếp tục thiêu thùa may vá, đầu liếc sang ba chiếc ghế gỗ, thuận miệng nói: "Chắc là tới mượn ghế."Trương Bưu, ca ca Đại Tráng ở cách vách mùng ba tháng chín thành thân, cũng chính là ngày mai, nhiều tân khách như vậy, chỉ cần người thân thích trong thôn đến thì đồ dùng của một nhà nhất định không đủ dùng, cũng không thể vì một hai lần có chuyện đại sự mà mua thêm một đống đồ cả đời chỉ dùng vài lần được, cho nên đều là đi mượn hàng xóm láng giềng cùng thôn, ghế hay chén gì đó, phía dưới chỉ cần để lại ký hiệu nhận biết, tổ chức xong rồi lại lấy về.Đều nói bà con xa không bằng láng giềng gần, Từ gia cùng Trương gia nhà sát bên, đừng nghĩ bình thường ít qua lại nhưng nên giúp vẫn phải giúp.Trong sân quả nhiên truyền đến giọng nói của Trương Bưu đang đứng ở Đông viện.Từ Thủ Lương không có ở nhà, Từ Hòe ra ngoài tiếp đãi Trương Bưu, giúp hắn cùng khuân đồ.Tây viện đều là cô nương, Trương Bưu bèn bảo đệ đệ Đại Tráng đi mượn.Trong nhà xử lý hỉ sự có thịt có món ăn ngon, Đại Tráng vui vẻ cực kỳ, cộng thêm tiểu hài tử trời sinh thích náo nhiệt, đặc biệt nguyện ý giúp người lớn làm việc, hắn như con nghé con xông vào trong phòng Ngưng Hương, nhìn trên mấy mẹ con Lý thị đang ngồi trên giường gạch vài cái rồi cầm ghế lên muốn đi."Ngươi câm hả?" Lý thị để đồ đang may xuống, cố ý trừng mắt nói với nam oa, "Chúng ta đã đồng ý cho ngươi mượn chưa?"Đại Tráng đứng trước băng ghế nắm chặt lấy quần của mình, mạnh miệng nói: "Đây là ghế của nhà Hương Nhi tỷ, không phải là của nhà bác."Tiểu tử thúi lại dám chọc tức bà, Lý thị nhanh tay nhấc cây chổi lông gà đang treo trên tường xuống hù dọa hắn: "Ngươi nói thêm câu nữa xem?"Đại Tráng cười hắc hắc.Ngưng Hương cười làm hòa nói: "Được rồi, Đại Tráng mau khiêng đi, đừng cầm hai cái, đệ ôm không được đâu, ôm từng cái là được.""Đệ khiêng được!" Đại Tráng thể hiện bằng cách mỗi tay nắm một ghế, quả thật là hắn khiêng được."Đệ cũng khiêng được!" A Mộc hưng phấn ôm lấy một chiếc ghế khác, cười hắc hắc đi theo phía sau Đại Tráng như cái đuôi nhỏ.Bọn nhỏ vừa đi, Từ Thu Nhi liền nhỏ giọng hỏi mẫu thân, "Nương, chúng ta đi lễ bọn họ bao nhiêu?"Ngưng Hương, Quản Bình đều tò mò nhìn về phía Lý thị, tiểu cô nương đến tuổi nhất định, đối với những vật này đều thấy hứng thú.Mà các cô nương ở nhà mẹ đẻ biết càng nhiều, tương lai xuất giá lo liệu việc nhà tốt hơn, không đến mức chuyện gì cũng không có chủ ý, còn phải hỏi người khác.Lý thị hướng về ba nàng dựng lên một đầu ngón tay.Từ Thu Nhi chung quy là người sống ở trong thôn, hiểu biết cũng không nhiều lắm, nàng bèn kinh ngạc nói: "Một trăm đồng?"Lý thị thở dài nói: "Cũng không nhất thiết là vậy."Đi dự lễ kết hôn, không nói tới thân thích, người cùng thôn đi tiền lễ đều giống như ở trong thành, bình thường phân làm ba cấp bậc.Quan hệ bình thường thì đưa một trăm đồng, chủ yếu chính là hàng xóm trước sau thường thường liên hệ, sau đó là năm mươi, ở càng xa ít nói chuyện thì hai mươi.Vả lại nếu ra nhiều tiền thì cả nhà cùng đi ăn tiệc rượu, không thì mang ít hơn một chút, nếu như tiền lễ ít nhất đều là do một mình nam nhân đi ăn tiệc, nếu ai da mặt dày mới mang theo cả nhà, chủ nhà vẫn sẽ để cho nhà đó dùng cơm, nhưng trong lòng nhất định là rất ghét bỏ, những người khác trong thôn cũng sẽ xem thường."Không biết bên đó có để yên nếu như cả gia đình mà đi lễ ít như vậy không." Từ Thu Nhi bĩu môi nói, nương Đại Tráng là người hẹp hòi, biểu muội Liễu Chi, người kết hôn với Trương Bưu cũng không dễ chọc..

Nghi thức kết hôn ở trong thôn so với trong thành đơn giản rất nhiều, đồ cưới cô nương cũng không quá mức rườm rà.

Ngưng Hương chỉ cần may một bộ quần áo, xiêm y bên ngoài màu đỏ, trung y cũng phải màu đỏ như vậy, chiếc yếm bên trong màu hồng.

Tiết khố cùng màu với chiếc yếm, sau đó nàng lại làm cho mình một đôi tất hồng một cặp giày thêu hoa màu hồng, lễ vật bên nàng đưa cho người nhà Lục gia cũng là do chính tay nàng làm, dù sao cũng phải để cho trưởng bối nhìn thấy tay nghề nữ công của tân nương tử, còn chăn mền bao gối gì đó thì để Lý thị làm là được.

Đúng là ở nhà nông rất nhàn, thừa dịp trời chưa chuyển lạnh ngón tay vẫn còn hoạt động linh hoạt, mấy mẹ con các nàng cả ngày đều ngồi ở trên giường gạch bận việc, rất thú vị.

"Tỷ tỷ, Trương đại ca đến!"A Mộc đang ở trong sân đột nhiên cất giọng hô.

Ngưng Hương nghi hoặc ngẩng đầu, Lý thị tiếp tục thiêu thùa may vá, đầu liếc sang ba chiếc ghế gỗ, thuận miệng nói: "Chắc là tới mượn ghế.

"Trương Bưu, ca ca Đại Tráng ở cách vách mùng ba tháng chín thành thân, cũng chính là ngày mai, nhiều tân khách như vậy, chỉ cần người thân thích trong thôn đến thì đồ dùng của một nhà nhất định không đủ dùng, cũng không thể vì một hai lần có chuyện đại sự mà mua thêm một đống đồ cả đời chỉ dùng vài lần được, cho nên đều là đi mượn hàng xóm láng giềng cùng thôn, ghế hay chén gì đó, phía dưới chỉ cần để lại ký hiệu nhận biết, tổ chức xong rồi lại lấy về.

Đều nói bà con xa không bằng láng giềng gần, Từ gia cùng Trương gia nhà sát bên, đừng nghĩ bình thường ít qua lại nhưng nên giúp vẫn phải giúp.

Trong sân quả nhiên truyền đến giọng nói của Trương Bưu đang đứng ở Đông viện.

Từ Thủ Lương không có ở nhà, Từ Hòe ra ngoài tiếp đãi Trương Bưu, giúp hắn cùng khuân đồ.

Tây viện đều là cô nương, Trương Bưu bèn bảo đệ đệ Đại Tráng đi mượn.

Trong nhà xử lý hỉ sự có thịt có món ăn ngon, Đại Tráng vui vẻ cực kỳ, cộng thêm tiểu hài tử trời sinh thích náo nhiệt, đặc biệt nguyện ý giúp người lớn làm việc, hắn như con nghé con xông vào trong phòng Ngưng Hương, nhìn trên mấy mẹ con Lý thị đang ngồi trên giường gạch vài cái rồi cầm ghế lên muốn đi.

"Ngươi câm hả?" Lý thị để đồ đang may xuống, cố ý trừng mắt nói với nam oa, "Chúng ta đã đồng ý cho ngươi mượn chưa?"Đại Tráng đứng trước băng ghế nắm chặt lấy quần của mình, mạnh miệng nói: "Đây là ghế của nhà Hương Nhi tỷ, không phải là của nhà bác.

"Tiểu tử thúi lại dám chọc tức bà, Lý thị nhanh tay nhấc cây chổi lông gà đang treo trên tường xuống hù dọa hắn: "Ngươi nói thêm câu nữa xem?"Đại Tráng cười hắc hắc.

Ngưng Hương cười làm hòa nói: "Được rồi, Đại Tráng mau khiêng đi, đừng cầm hai cái, đệ ôm không được đâu, ôm từng cái là được.

""Đệ khiêng được!" Đại Tráng thể hiện bằng cách mỗi tay nắm một ghế, quả thật là hắn khiêng được.

"Đệ cũng khiêng được!" A Mộc hưng phấn ôm lấy một chiếc ghế khác, cười hắc hắc đi theo phía sau Đại Tráng như cái đuôi nhỏ.

Bọn nhỏ vừa đi, Từ Thu Nhi liền nhỏ giọng hỏi mẫu thân, "Nương, chúng ta đi lễ bọn họ bao nhiêu?"Ngưng Hương, Quản Bình đều tò mò nhìn về phía Lý thị, tiểu cô nương đến tuổi nhất định, đối với những vật này đều thấy hứng thú.

Mà các cô nương ở nhà mẹ đẻ biết càng nhiều, tương lai xuất giá lo liệu việc nhà tốt hơn, không đến mức chuyện gì cũng không có chủ ý, còn phải hỏi người khác.

Lý thị hướng về ba nàng dựng lên một đầu ngón tay.

Từ Thu Nhi chung quy là người sống ở trong thôn, hiểu biết cũng không nhiều lắm, nàng bèn kinh ngạc nói: "Một trăm đồng?"Lý thị thở dài nói: "Cũng không nhất thiết là vậy.

"Đi dự lễ kết hôn, không nói tới thân thích, người cùng thôn đi tiền lễ đều giống như ở trong thành, bình thường phân làm ba cấp bậc.

Quan hệ bình thường thì đưa một trăm đồng, chủ yếu chính là hàng xóm trước sau thường thường liên hệ, sau đó là năm mươi, ở càng xa ít nói chuyện thì hai mươi.

Vả lại nếu ra nhiều tiền thì cả nhà cùng đi ăn tiệc rượu, không thì mang ít hơn một chút, nếu như tiền lễ ít nhất đều là do một mình nam nhân đi ăn tiệc, nếu ai da mặt dày mới mang theo cả nhà, chủ nhà vẫn sẽ để cho nhà đó dùng cơm, nhưng trong lòng nhất định là rất ghét bỏ, những người khác trong thôn cũng sẽ xem thường.

"Không biết bên đó có để yên nếu như cả gia đình mà đi lễ ít như vậy không.

" Từ Thu Nhi bĩu môi nói, nương Đại Tráng là người hẹp hòi, biểu muội Liễu Chi, người kết hôn với Trương Bưu cũng không dễ chọc.

.

Lục Gia Tiểu Tức PhụTác giả: Tiếu Giai NhânTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng SinhCHƯƠNG 1Tuyết lớn bay tán loạn, trời đất một mảng trắng xóa.Trấn Viễn Hầu phủ, bên trong Lãnh Mai Các , một con chim mao tước đậu trên cây mai ở góc tường kêu hai tiếng pi pi, từng đợt từng đợt khói nhẹ từ nhĩ phòng bay ra dọa khiến nó phành phạch cánh bay đi, khi móng vuốt rời đi cành mai, khiến tuyết bay tán loạn.Chỉ là một chút động tĩnh, lại giống như kinh động người trong phòng.Ngưng Hương toàn thân nóng lên, như là đang dãy dụa trong cơn mê, ngay khi nàng sắp chống đỡ không được , nhiệt khí đột tan ra, khí lạnh như thấm vào xương. Lúc nóng lúc lạnh, nàng run bần bật, chung quanh một mảnh đen tối, Ngưng Hương thử nhớ lại rốt cuộc đã xảy ra cái gì, trong đầu mới thoáng hiện một ít hồi ức vụn vặt, rồi lại ào ạt đến……Kêu sợ hãi một tiếng, Ngưng Hương đột nhiên bừng tỉnh, cả người đều là mồ hôi, hô hấp nặng nhọc.Còn không có thấy rõ bản thân đang ở chỗ nào, rèm cửa nội thất bị người vén lên, Ngưng Hương theo bản năng quay đầu, thấy Tố Nguyệt ngơ ngác mà đứng ở cửa. Nàng ăn mặc áo… Nghi thức kết hôn ở trong thôn so với trong thành đơn giản rất nhiều, đồ cưới cô nương cũng không quá mức rườm rà.Ngưng Hương chỉ cần may một bộ quần áo, xiêm y bên ngoài màu đỏ, trung y cũng phải màu đỏ như vậy, chiếc yếm bên trong màu hồng.Tiết khố cùng màu với chiếc yếm, sau đó nàng lại làm cho mình một đôi tất hồng một cặp giày thêu hoa màu hồng, lễ vật bên nàng đưa cho người nhà Lục gia cũng là do chính tay nàng làm, dù sao cũng phải để cho trưởng bối nhìn thấy tay nghề nữ công của tân nương tử, còn chăn mền bao gối gì đó thì để Lý thị làm là được.Đúng là ở nhà nông rất nhàn, thừa dịp trời chưa chuyển lạnh ngón tay vẫn còn hoạt động linh hoạt, mấy mẹ con các nàng cả ngày đều ngồi ở trên giường gạch bận việc, rất thú vị."Tỷ tỷ, Trương đại ca đến!"A Mộc đang ở trong sân đột nhiên cất giọng hô.Ngưng Hương nghi hoặc ngẩng đầu, Lý thị tiếp tục thiêu thùa may vá, đầu liếc sang ba chiếc ghế gỗ, thuận miệng nói: "Chắc là tới mượn ghế."Trương Bưu, ca ca Đại Tráng ở cách vách mùng ba tháng chín thành thân, cũng chính là ngày mai, nhiều tân khách như vậy, chỉ cần người thân thích trong thôn đến thì đồ dùng của một nhà nhất định không đủ dùng, cũng không thể vì một hai lần có chuyện đại sự mà mua thêm một đống đồ cả đời chỉ dùng vài lần được, cho nên đều là đi mượn hàng xóm láng giềng cùng thôn, ghế hay chén gì đó, phía dưới chỉ cần để lại ký hiệu nhận biết, tổ chức xong rồi lại lấy về.Đều nói bà con xa không bằng láng giềng gần, Từ gia cùng Trương gia nhà sát bên, đừng nghĩ bình thường ít qua lại nhưng nên giúp vẫn phải giúp.Trong sân quả nhiên truyền đến giọng nói của Trương Bưu đang đứng ở Đông viện.Từ Thủ Lương không có ở nhà, Từ Hòe ra ngoài tiếp đãi Trương Bưu, giúp hắn cùng khuân đồ.Tây viện đều là cô nương, Trương Bưu bèn bảo đệ đệ Đại Tráng đi mượn.Trong nhà xử lý hỉ sự có thịt có món ăn ngon, Đại Tráng vui vẻ cực kỳ, cộng thêm tiểu hài tử trời sinh thích náo nhiệt, đặc biệt nguyện ý giúp người lớn làm việc, hắn như con nghé con xông vào trong phòng Ngưng Hương, nhìn trên mấy mẹ con Lý thị đang ngồi trên giường gạch vài cái rồi cầm ghế lên muốn đi."Ngươi câm hả?" Lý thị để đồ đang may xuống, cố ý trừng mắt nói với nam oa, "Chúng ta đã đồng ý cho ngươi mượn chưa?"Đại Tráng đứng trước băng ghế nắm chặt lấy quần của mình, mạnh miệng nói: "Đây là ghế của nhà Hương Nhi tỷ, không phải là của nhà bác."Tiểu tử thúi lại dám chọc tức bà, Lý thị nhanh tay nhấc cây chổi lông gà đang treo trên tường xuống hù dọa hắn: "Ngươi nói thêm câu nữa xem?"Đại Tráng cười hắc hắc.Ngưng Hương cười làm hòa nói: "Được rồi, Đại Tráng mau khiêng đi, đừng cầm hai cái, đệ ôm không được đâu, ôm từng cái là được.""Đệ khiêng được!" Đại Tráng thể hiện bằng cách mỗi tay nắm một ghế, quả thật là hắn khiêng được."Đệ cũng khiêng được!" A Mộc hưng phấn ôm lấy một chiếc ghế khác, cười hắc hắc đi theo phía sau Đại Tráng như cái đuôi nhỏ.Bọn nhỏ vừa đi, Từ Thu Nhi liền nhỏ giọng hỏi mẫu thân, "Nương, chúng ta đi lễ bọn họ bao nhiêu?"Ngưng Hương, Quản Bình đều tò mò nhìn về phía Lý thị, tiểu cô nương đến tuổi nhất định, đối với những vật này đều thấy hứng thú.Mà các cô nương ở nhà mẹ đẻ biết càng nhiều, tương lai xuất giá lo liệu việc nhà tốt hơn, không đến mức chuyện gì cũng không có chủ ý, còn phải hỏi người khác.Lý thị hướng về ba nàng dựng lên một đầu ngón tay.Từ Thu Nhi chung quy là người sống ở trong thôn, hiểu biết cũng không nhiều lắm, nàng bèn kinh ngạc nói: "Một trăm đồng?"Lý thị thở dài nói: "Cũng không nhất thiết là vậy."Đi dự lễ kết hôn, không nói tới thân thích, người cùng thôn đi tiền lễ đều giống như ở trong thành, bình thường phân làm ba cấp bậc.Quan hệ bình thường thì đưa một trăm đồng, chủ yếu chính là hàng xóm trước sau thường thường liên hệ, sau đó là năm mươi, ở càng xa ít nói chuyện thì hai mươi.Vả lại nếu ra nhiều tiền thì cả nhà cùng đi ăn tiệc rượu, không thì mang ít hơn một chút, nếu như tiền lễ ít nhất đều là do một mình nam nhân đi ăn tiệc, nếu ai da mặt dày mới mang theo cả nhà, chủ nhà vẫn sẽ để cho nhà đó dùng cơm, nhưng trong lòng nhất định là rất ghét bỏ, những người khác trong thôn cũng sẽ xem thường."Không biết bên đó có để yên nếu như cả gia đình mà đi lễ ít như vậy không." Từ Thu Nhi bĩu môi nói, nương Đại Tráng là người hẹp hòi, biểu muội Liễu Chi, người kết hôn với Trương Bưu cũng không dễ chọc..

Chương 328: Chương 328