Tác giả:

Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…

Chương 229: 229: Ném Bao Tải Lên Giường Cho Tao

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Sau khi cúp điện thoại."Trần Uyển Nhi, tăng tốc hơn đi!" Lâm Mộc nhìn chằm chằm con đường phía trước, biểu tình căng thẳng...AdvertisementNinh Đô.Sau khi cúp điện thoại Giám đốc Mai đã cấp tốc gọi điện cho bộ phận an ninh của tập đoàn, để tất cả bảo an nhanh chóng tập trung, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới khách sạn Kim Loan Đại, ai có mặt nhanh nhất trong vòng hai mươi phút sẽ được thưởng một vạn.Giám đốc Mai c*̃ng nhanh chóng đưa theo mấy tên vệ sĩ, nhanh chóng lao tới khách sạn Kim Loan!Khách sạn Kim Loan, trong một căn phòng trên lầu mười tám.Lương Siêu mặc áo choàng tắm đang ngồi trước bàn, thảnh thơi uống rượu vang và chờ đợi.Sau khi uống hết ly rượu, cuối cùng cũng có tiếng gõ cửa."Xem ra là đến rồi."Lương Siêu hưng phấn cười một tiếng, nhanh chóng đứng dậy mở cửa.Ngoài cửa là hai tên đàn ông cao lớn đang khiêng một cái bao tải."Cậu Lương, người tới rồi." Hai người nhìn thấy Lương Siêu vội vàng báo cáo.Thẩm Tịch Dương ở trong bao đã bị khăn bịt miệng, cô nghe hai chữ cậu Lương, trong lòng lập tức trở nên căng thẳng."Ném bao tải lên giường cho tao." Lương Siêu ra lệnh."Vâng."Hai tên đàn ông kia khiêng bao tải vào trong phòng rồi ném lên giường."Cậu Lương, lúc chúng tôi vừa lái xe đưa cô ta đi thì cô ta đã vụng trộm gọi điện cho người khác." Một tên báo cáo."Ồ? Cô ta gọi cho ai rồi?" Lương Siêu nhướng mày."Trên điện thoại di động ghi chú là Lâm Mộc." Tên đó báo cáo."Lâm Mộc? Hừ, gọi cho anh ta thì có ích lợi gì, Ninh Đô này, tao biết hết các phú nhị đại với tài sản trên một tỷ, nhưng không hề biết tên nào tên Lâm Mộc cả, anh ta có biết thì có thể làm gì được chứ? Nếu hắn dám đến thì tao cũng sẽ giải quyết sạch sẽ anh ta!" Lương Siêu khinh thường cười lạnh.Mặc dù ngày đó Lâm Mộc có mượn một chiếc Koenigsegg, lúc ấy quả thật làm cho Lương Siêu có chút hơi dao động, nhưng sau đó anh ta tỉ mỉ nghĩ lại, đó cũng chỉ là mượn hoặc thuê mà thôi.Anh ta biết trên mạng cũng có một số người nổi tiếng mượn Koenigsegg để quay video, cho dù mượn được một chiếc Koenigsegg thì c*̃ng không có gì to tát cả.Hơn nữa anh ta cũng chưa từng nghe qua cái tên Lâm Mộc này ở Ninh Đô, vậy thì sao anh ta phải sợ chứ?Sau đó Lương Siêu dặn dò hai người kia: "Hai người ở ngoài canh cửa, không cho phép bất cứ ai đến quấy rầy tao, thuận tiện thông báo đội trưởng đội bảo vệ của khách sạn rằng nếu có ai tên Lâm Mộc đến khách sạn, lập tức dẫn người bắt anh ta lại, xong việc tao sẽ đến xử lý anh ta!""Vâng!"Hai tên đàn ông cao to kia trả lời xong cũng vội vàng ra ngoài.Hai người này vừa mới rời phòng, Lương Siêu đã không chờ nổi nữa liền mở bao tải ra.

Sau khi cúp điện thoại.

"Trần Uyển Nhi, tăng tốc hơn đi!" Lâm Mộc nhìn chằm chằm con đường phía trước, biểu tình căng thẳng.

.

.

Advertisement

Ninh Đô.

Sau khi cúp điện thoại Giám đốc Mai đã cấp tốc gọi điện cho bộ phận an ninh của tập đoàn, để tất cả bảo an nhanh chóng tập trung, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới khách sạn Kim Loan Đại, ai có mặt nhanh nhất trong vòng hai mươi phút sẽ được thưởng một vạn.

Giám đốc Mai c*̃ng nhanh chóng đưa theo mấy tên vệ sĩ, nhanh chóng lao tới khách sạn Kim Loan!

Khách sạn Kim Loan, trong một căn phòng trên lầu mười tám.

Lương Siêu mặc áo choàng tắm đang ngồi trước bàn, thảnh thơi uống rượu vang và chờ đợi.

Sau khi uống hết ly rượu, cuối cùng cũng có tiếng gõ cửa.

"Xem ra là đến rồi."

Lương Siêu hưng phấn cười một tiếng, nhanh chóng đứng dậy mở cửa.

Ngoài cửa là hai tên đàn ông cao lớn đang khiêng một cái bao tải.

"Cậu Lương, người tới rồi." Hai người nhìn thấy Lương Siêu vội vàng báo cáo.

Thẩm Tịch Dương ở trong bao đã bị khăn bịt miệng, cô nghe hai chữ cậu Lương, trong lòng lập tức trở nên căng thẳng.

"Ném bao tải lên giường cho tao." Lương Siêu ra lệnh.

"Vâng."

Hai tên đàn ông kia khiêng bao tải vào trong phòng rồi ném lên giường.

"Cậu Lương, lúc chúng tôi vừa lái xe đưa cô ta đi thì cô ta đã vụng trộm gọi điện cho người khác." Một tên báo cáo.

"Ồ? Cô ta gọi cho ai rồi?" Lương Siêu nhướng mày.

"Trên điện thoại di động ghi chú là Lâm Mộc." Tên đó báo cáo.

"Lâm Mộc? Hừ, gọi cho anh ta thì có ích lợi gì, Ninh Đô này, tao biết hết các phú nhị đại với tài sản trên một tỷ, nhưng không hề biết tên nào tên Lâm Mộc cả, anh ta có biết thì có thể làm gì được chứ? Nếu hắn dám đến thì tao cũng sẽ giải quyết sạch sẽ anh ta!" Lương Siêu khinh thường cười lạnh.

Mặc dù ngày đó Lâm Mộc có mượn một chiếc Koenigsegg, lúc ấy quả thật làm cho Lương Siêu có chút hơi dao động, nhưng sau đó anh ta tỉ mỉ nghĩ lại, đó cũng chỉ là mượn hoặc thuê mà thôi.

Anh ta biết trên mạng cũng có một số người nổi tiếng mượn Koenigsegg để quay video, cho dù mượn được một chiếc Koenigsegg thì c*̃ng không có gì to tát cả.

Hơn nữa anh ta cũng chưa từng nghe qua cái tên Lâm Mộc này ở Ninh Đô, vậy thì sao anh ta phải sợ chứ?

Sau đó Lương Siêu dặn dò hai người kia: "Hai người ở ngoài canh cửa, không cho phép bất cứ ai đến quấy rầy tao, thuận tiện thông báo đội trưởng đội bảo vệ của khách sạn rằng nếu có ai tên Lâm Mộc đến khách sạn, lập tức dẫn người bắt anh ta lại, xong việc tao sẽ đến xử lý anh ta!"

"Vâng!"

Hai tên đàn ông cao to kia trả lời xong cũng vội vàng ra ngoài.

Hai người này vừa mới rời phòng, Lương Siêu đã không chờ nổi nữa liền mở bao tải ra.

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Sau khi cúp điện thoại."Trần Uyển Nhi, tăng tốc hơn đi!" Lâm Mộc nhìn chằm chằm con đường phía trước, biểu tình căng thẳng...AdvertisementNinh Đô.Sau khi cúp điện thoại Giám đốc Mai đã cấp tốc gọi điện cho bộ phận an ninh của tập đoàn, để tất cả bảo an nhanh chóng tập trung, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới khách sạn Kim Loan Đại, ai có mặt nhanh nhất trong vòng hai mươi phút sẽ được thưởng một vạn.Giám đốc Mai c*̃ng nhanh chóng đưa theo mấy tên vệ sĩ, nhanh chóng lao tới khách sạn Kim Loan!Khách sạn Kim Loan, trong một căn phòng trên lầu mười tám.Lương Siêu mặc áo choàng tắm đang ngồi trước bàn, thảnh thơi uống rượu vang và chờ đợi.Sau khi uống hết ly rượu, cuối cùng cũng có tiếng gõ cửa."Xem ra là đến rồi."Lương Siêu hưng phấn cười một tiếng, nhanh chóng đứng dậy mở cửa.Ngoài cửa là hai tên đàn ông cao lớn đang khiêng một cái bao tải."Cậu Lương, người tới rồi." Hai người nhìn thấy Lương Siêu vội vàng báo cáo.Thẩm Tịch Dương ở trong bao đã bị khăn bịt miệng, cô nghe hai chữ cậu Lương, trong lòng lập tức trở nên căng thẳng."Ném bao tải lên giường cho tao." Lương Siêu ra lệnh."Vâng."Hai tên đàn ông kia khiêng bao tải vào trong phòng rồi ném lên giường."Cậu Lương, lúc chúng tôi vừa lái xe đưa cô ta đi thì cô ta đã vụng trộm gọi điện cho người khác." Một tên báo cáo."Ồ? Cô ta gọi cho ai rồi?" Lương Siêu nhướng mày."Trên điện thoại di động ghi chú là Lâm Mộc." Tên đó báo cáo."Lâm Mộc? Hừ, gọi cho anh ta thì có ích lợi gì, Ninh Đô này, tao biết hết các phú nhị đại với tài sản trên một tỷ, nhưng không hề biết tên nào tên Lâm Mộc cả, anh ta có biết thì có thể làm gì được chứ? Nếu hắn dám đến thì tao cũng sẽ giải quyết sạch sẽ anh ta!" Lương Siêu khinh thường cười lạnh.Mặc dù ngày đó Lâm Mộc có mượn một chiếc Koenigsegg, lúc ấy quả thật làm cho Lương Siêu có chút hơi dao động, nhưng sau đó anh ta tỉ mỉ nghĩ lại, đó cũng chỉ là mượn hoặc thuê mà thôi.Anh ta biết trên mạng cũng có một số người nổi tiếng mượn Koenigsegg để quay video, cho dù mượn được một chiếc Koenigsegg thì c*̃ng không có gì to tát cả.Hơn nữa anh ta cũng chưa từng nghe qua cái tên Lâm Mộc này ở Ninh Đô, vậy thì sao anh ta phải sợ chứ?Sau đó Lương Siêu dặn dò hai người kia: "Hai người ở ngoài canh cửa, không cho phép bất cứ ai đến quấy rầy tao, thuận tiện thông báo đội trưởng đội bảo vệ của khách sạn rằng nếu có ai tên Lâm Mộc đến khách sạn, lập tức dẫn người bắt anh ta lại, xong việc tao sẽ đến xử lý anh ta!""Vâng!"Hai tên đàn ông cao to kia trả lời xong cũng vội vàng ra ngoài.Hai người này vừa mới rời phòng, Lương Siêu đã không chờ nổi nữa liền mở bao tải ra.

Chương 229: 229: Ném Bao Tải Lên Giường Cho Tao