Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…
Chương 230: 230: Xông Vào Cho Tôi!
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Bảo tải được mở ra, lúc này Thẩm Tịch Dương không những bị khăn bịt miệng, mà hai tay cũng bị trói ở sau lưng, hai chân cũng bị trói lại, trên mặt cô tràn ngập sự hoảng sợ."Sao vậy Thẩm Tịch Dương, cuối cùng cô vẫn rơi vào tay tôi thôi! Lương Siêu tôi đã nhìn trúng ai thì người đó cũng không thể chạy thoát được đâu, nếu lúc đầu cô ngoan ngoãn theo tôi, tôi còn có thể cho cô một chỗ tốt, nhưng cô lại nhất định phải rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, nên hiện tại chỗ tốt nào cô cũng không chiếm được!" mặt mũi Lương Siêu tràn đầy hưng phấn.Vừa dứt lời, Lương Siêu liền tháo chiếc khăn bịt miệng Thẩm Tịch Dương ra.Sáng hôm nay sau khi Thẩm Tịch Dương chọn ngồi xe của Lâm Mộc để trở về, Lương Siêu đã quyết định áp dụng loại thủ đoạn này.Advertisement"Lương Siêu, cái tên mặt người dạ thú, anh làm như vậy là phạm tội đấy!" thân thể Thẩm Tịch Dương cũng run lên."Ha ha, vậy thì sao? Cô có thể bắt tôi sao?" Lương Siêu xoa xoa hai tay, thản nhiên nhìn cô."Tiếp theo, Lương Siêu tôi nhất định sẽ chăm sóc cô thật tốt."Lương Siêu vừa nói xong đã nhào về phía Thẩm Tịch Dương, hai tay anh ta mạnh mẽ xé toạc áo sơ mi trên người Thẩm Tịch Dương ra."A a a! Cứu mạng!"Thẩm Tịch Dương bị dọa sợ nên liên tục thét lên."Thẩm Tịch Dương, cô có hét to cỡ nào cũng vô dụng thôi, nơi này là khách sạn Kim Loan, là nhà tôi mở đó!" Lương Siêu nghe tiếng hét của cô, ngược lại càng lộ ra vẻ hưng phấn.Thẩm Tịch Dương nghe đến đó, hai hàng nước mắt từ từ rơi xuống.Một cảm giác tuyệt vọng bao trùm lấy Thẩm Tịch Dương, cô chỉ cảm thấy ánh mắt cũng dần trở nên mơ hồ, thế giới đều trở nên u ám, dường như trời đất sắp sụp đổ, ngày tận thế đã sắp tới.Chẳng lẽ sự trong sạch của cô lại bị hủy hoại trong tay loại người dơ bẩn như Lương Siêu sao.Cô chỉ cảm thấy tất cả những chuyện này sẽ trở thành ác mộng cả đời này của cô.Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull.Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.vip.Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật chương mới một cách nhanh nhất.Dưới cổng khách sạn Kim Loan.Từng chiếc ô tô bao vây cổng khách sạn.Giám đốc Mai đứng ở cổng, phía sau ông ta còn có hơn ba trăm tên bảo an."Đây....Đây là chuyện gì vậy? Bọn họ đang muốn làm gì?""Mau đi thông báo quản lý đến đi!Mau đi gọi bảo an đi!"Mấy vị khách đang đứng ở cổng khách sạn thấy thế cũng sợ hãi chạy vào bên trong."Tất cả mọi người nghe rõ cho tôi, xông vào khách sạn Kim Loan, lục soát tất cả các phòng, tìm Lương Siêu và Thẩm Tịch Dương ra đây, ai tìm ra trước sẽ được thưởng hai mươi vạn!""Bất kể ai dám ngăn cản, đánh hết cho tôi! Tất cả hậu quả tôi sẽ gánh chịu! Nghe rõ chưa!"Giám đốc Mai hét to với mấy tên bảo an phía sau."Vâng!"Mấy tên bảo an nghe được thưởng hai mươi vạn, bọn họ như trở nên điên cuồng."Xông vào cho tôi!"
Bảo tải được mở ra, lúc này Thẩm Tịch Dương không những bị khăn bịt miệng, mà hai tay cũng bị trói ở sau lưng, hai chân cũng bị trói lại, trên mặt cô tràn ngập sự hoảng sợ.
"Sao vậy Thẩm Tịch Dương, cuối cùng cô vẫn rơi vào tay tôi thôi! Lương Siêu tôi đã nhìn trúng ai thì người đó cũng không thể chạy thoát được đâu, nếu lúc đầu cô ngoan ngoãn theo tôi, tôi còn có thể cho cô một chỗ tốt, nhưng cô lại nhất định phải rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, nên hiện tại chỗ tốt nào cô cũng không chiếm được!" mặt mũi Lương Siêu tràn đầy hưng phấn.
Vừa dứt lời, Lương Siêu liền tháo chiếc khăn bịt miệng Thẩm Tịch Dương ra.
Sáng hôm nay sau khi Thẩm Tịch Dương chọn ngồi xe của Lâm Mộc để trở về, Lương Siêu đã quyết định áp dụng loại thủ đoạn này.
Advertisement
"Lương Siêu, cái tên mặt người dạ thú, anh làm như vậy là phạm tội đấy!" thân thể Thẩm Tịch Dương cũng run lên.
"Ha ha, vậy thì sao? Cô có thể bắt tôi sao?" Lương Siêu xoa xoa hai tay, thản nhiên nhìn cô.
"Tiếp theo, Lương Siêu tôi nhất định sẽ chăm sóc cô thật tốt."
Lương Siêu vừa nói xong đã nhào về phía Thẩm Tịch Dương, hai tay anh ta mạnh mẽ xé toạc áo sơ mi trên người Thẩm Tịch Dương ra.
"A a a! Cứu mạng!"
Thẩm Tịch Dương bị dọa sợ nên liên tục thét lên.
"Thẩm Tịch Dương, cô có hét to cỡ nào cũng vô dụng thôi, nơi này là khách sạn Kim Loan, là nhà tôi mở đó!" Lương Siêu nghe tiếng hét của cô, ngược lại càng lộ ra vẻ hưng phấn.
Thẩm Tịch Dương nghe đến đó, hai hàng nước mắt từ từ rơi xuống.
Một cảm giác tuyệt vọng bao trùm lấy Thẩm Tịch Dương, cô chỉ cảm thấy ánh mắt cũng dần trở nên mơ hồ, thế giới đều trở nên u ám, dường như trời đất sắp sụp đổ, ngày tận thế đã sắp tới.
Chẳng lẽ sự trong sạch của cô lại bị hủy hoại trong tay loại người dơ bẩn như Lương Siêu sao.
Cô chỉ cảm thấy tất cả những chuyện này sẽ trở thành ác mộng cả đời này của cô.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull.
Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.vip.
Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật chương mới một cách nhanh nhất.
Dưới cổng khách sạn Kim Loan.
Từng chiếc ô tô bao vây cổng khách sạn.
Giám đốc Mai đứng ở cổng, phía sau ông ta còn có hơn ba trăm tên bảo an.
"Đây....Đây là chuyện gì vậy? Bọn họ đang muốn làm gì?"
"Mau đi thông báo quản lý đến đi!Mau đi gọi bảo an đi!"
Mấy vị khách đang đứng ở cổng khách sạn thấy thế cũng sợ hãi chạy vào bên trong.
"Tất cả mọi người nghe rõ cho tôi, xông vào khách sạn Kim Loan, lục soát tất cả các phòng, tìm Lương Siêu và Thẩm Tịch Dương ra đây, ai tìm ra trước sẽ được thưởng hai mươi vạn!"
"Bất kể ai dám ngăn cản, đánh hết cho tôi! Tất cả hậu quả tôi sẽ gánh chịu! Nghe rõ chưa!"
Giám đốc Mai hét to với mấy tên bảo an phía sau.
"Vâng!"
Mấy tên bảo an nghe được thưởng hai mươi vạn, bọn họ như trở nên điên cuồng.
"Xông vào cho tôi!"
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… Bảo tải được mở ra, lúc này Thẩm Tịch Dương không những bị khăn bịt miệng, mà hai tay cũng bị trói ở sau lưng, hai chân cũng bị trói lại, trên mặt cô tràn ngập sự hoảng sợ."Sao vậy Thẩm Tịch Dương, cuối cùng cô vẫn rơi vào tay tôi thôi! Lương Siêu tôi đã nhìn trúng ai thì người đó cũng không thể chạy thoát được đâu, nếu lúc đầu cô ngoan ngoãn theo tôi, tôi còn có thể cho cô một chỗ tốt, nhưng cô lại nhất định phải rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, nên hiện tại chỗ tốt nào cô cũng không chiếm được!" mặt mũi Lương Siêu tràn đầy hưng phấn.Vừa dứt lời, Lương Siêu liền tháo chiếc khăn bịt miệng Thẩm Tịch Dương ra.Sáng hôm nay sau khi Thẩm Tịch Dương chọn ngồi xe của Lâm Mộc để trở về, Lương Siêu đã quyết định áp dụng loại thủ đoạn này.Advertisement"Lương Siêu, cái tên mặt người dạ thú, anh làm như vậy là phạm tội đấy!" thân thể Thẩm Tịch Dương cũng run lên."Ha ha, vậy thì sao? Cô có thể bắt tôi sao?" Lương Siêu xoa xoa hai tay, thản nhiên nhìn cô."Tiếp theo, Lương Siêu tôi nhất định sẽ chăm sóc cô thật tốt."Lương Siêu vừa nói xong đã nhào về phía Thẩm Tịch Dương, hai tay anh ta mạnh mẽ xé toạc áo sơ mi trên người Thẩm Tịch Dương ra."A a a! Cứu mạng!"Thẩm Tịch Dương bị dọa sợ nên liên tục thét lên."Thẩm Tịch Dương, cô có hét to cỡ nào cũng vô dụng thôi, nơi này là khách sạn Kim Loan, là nhà tôi mở đó!" Lương Siêu nghe tiếng hét của cô, ngược lại càng lộ ra vẻ hưng phấn.Thẩm Tịch Dương nghe đến đó, hai hàng nước mắt từ từ rơi xuống.Một cảm giác tuyệt vọng bao trùm lấy Thẩm Tịch Dương, cô chỉ cảm thấy ánh mắt cũng dần trở nên mơ hồ, thế giới đều trở nên u ám, dường như trời đất sắp sụp đổ, ngày tận thế đã sắp tới.Chẳng lẽ sự trong sạch của cô lại bị hủy hoại trong tay loại người dơ bẩn như Lương Siêu sao.Cô chỉ cảm thấy tất cả những chuyện này sẽ trở thành ác mộng cả đời này của cô.Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull.Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.vip.Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật chương mới một cách nhanh nhất.Dưới cổng khách sạn Kim Loan.Từng chiếc ô tô bao vây cổng khách sạn.Giám đốc Mai đứng ở cổng, phía sau ông ta còn có hơn ba trăm tên bảo an."Đây....Đây là chuyện gì vậy? Bọn họ đang muốn làm gì?""Mau đi thông báo quản lý đến đi!Mau đi gọi bảo an đi!"Mấy vị khách đang đứng ở cổng khách sạn thấy thế cũng sợ hãi chạy vào bên trong."Tất cả mọi người nghe rõ cho tôi, xông vào khách sạn Kim Loan, lục soát tất cả các phòng, tìm Lương Siêu và Thẩm Tịch Dương ra đây, ai tìm ra trước sẽ được thưởng hai mươi vạn!""Bất kể ai dám ngăn cản, đánh hết cho tôi! Tất cả hậu quả tôi sẽ gánh chịu! Nghe rõ chưa!"Giám đốc Mai hét to với mấy tên bảo an phía sau."Vâng!"Mấy tên bảo an nghe được thưởng hai mươi vạn, bọn họ như trở nên điên cuồng."Xông vào cho tôi!"