Tác giả:

Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…

Chương 467: Giờ mối đe dọa đã được xóa bỏ.

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…  ...   Trong điện Tuyết Sơn Phái.   “Đáng ghét đáng ghét!” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái siết chặt tay vịn làm bằng vàng, hai tay run rẩy, gân xanh trên trán cùng nổi lên.   AdvertisementÔng ta giận lắm!   Vất vả lắm mới lừa được Lâm Mộc lên núi, hơn nữa còn xác định rõ Lâm Mộc là kẻ giết hại hai vị Trưởng lão.   Thế nhưng, chẳng những không thể đụng tới một sợi lông của Lâm Mộc, ông ta còn phải đền một dược liệu Địa Giai.   Kế hoạch bắt cóc lần này thất bại ê chề rồi!   “Chưởng môn, sau này phải làm sao?” Đại trưởng lão hỏi.   Chưởng môn Tuyết Sơn Phái nhắm nghiền hai mắt: “Biết làm sao, Lâm Mộc cậu ta có người Sư huynh là Thanh tra viên, Tuyết Sơn Phái chúng ta làm gì được cậu ta?”   ...   Về đến Ninh Đô, Lâm Mộc đưa Sư huynh ra sân bay.   “Tiểu sư đệ, anh nghĩ sau lần này Tuyết Sơn Phái không dám đối phó với cậu nữa, nhưng nếu họ giở trò gì, cậu cứ gọi cho anh nhé.” Thẩm Trạch Thiên nói.     “Được, Sư huynh.” Lâm Mộc cười đáp.   “Tiểu sư đệ, tạm biệt, sau này có việc gì cần giúp đỡ cứ gọi điện cho anh nhé.” Thẩm Trạch Thiên nói rồi xuống xe rời đi.   Lâm Mộc đưa Thẩm Tịch Dương về nhà cô ấy,   Sau khi dùng cơm tối ở nhà Thẩm Tịch Dương xong, Lâm Mộc mới lái xe về Kim Châu.   Kim Châu, trong biệt thự nhà họ Lâm.   “Bây giờ Tuyết Sơn Phái không dám manh động đối phó với mình nữa, có thể đưa ba mẹ và em gái về rồi.” Lâm Mộc thầm tính toán.   Lúc trước anh đưa người thân đến ở tạm nhà Lão Trần, chính vì sợ Tuyết Sơn Phái uy h**p.   Giờ mối đe dọa đã được xóa bỏ.   Nhưng đêm đã về khuya, Lâm Mộc định bụng sáng mai sẽ đón ba mẹ cùng em gái về nhà.   Sau đó Lâm Mộc quay về phòng ngủ của anh: “Không biết loại dược liệu này có công dụng gì?” Lâm Mộc lấy dược liệu mà Tuyết Sơn Phái đưa ra xem.   “Đúng rồi, có thể kiểm tra thông tin từ cuốn sách cổ mà Sư phụ cho mình.” Lâm Mộc lấy sách cổ ra từ chiếc nhẫn trữ vật.   Sau đó anh bắt đầu lật xem thông tin. Chừng một giờ sau, Lâm Mộc tìm được ghi chép về loại dược liệu này trong sách cổ.   Đây là dược liệu Địa Giai Hạ Phẩm, có tên gọi Nhân sâm tím.   Công dụng của loại dược liệu này chính là trị thương, có thể trực tiếp phục dùng hoặc điều chế ra Dũ Thương Đan, đương nhiên điều chế đan dược thì hiệu quả càng cao.  

 ...  

 

Trong điện Tuyết Sơn Phái.  

 

“Đáng ghét đáng ghét!” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái siết chặt tay vịn làm bằng vàng, hai tay run rẩy, gân xanh trên trán cùng nổi lên.  

 

Advertisement

Ông ta giận lắm!  

 

Vất vả lắm mới lừa được Lâm Mộc lên núi, hơn nữa còn xác định rõ Lâm Mộc là kẻ giết hại hai vị Trưởng lão.  

 

Thế nhưng, chẳng những không thể đụng tới một sợi lông của Lâm Mộc, ông ta còn phải đền một dược liệu Địa Giai.  

 

Kế hoạch bắt cóc lần này thất bại ê chề rồi!  

 

“Chưởng môn, sau này phải làm sao?” Đại trưởng lão hỏi.  

 

Chưởng môn Tuyết Sơn Phái nhắm nghiền hai mắt: “Biết làm sao, Lâm Mộc cậu ta có người Sư huynh là Thanh tra viên, Tuyết Sơn Phái chúng ta làm gì được cậu ta?”  

 

...  

 

Về đến Ninh Đô, Lâm Mộc đưa Sư huynh ra sân bay.  

 

“Tiểu sư đệ, anh nghĩ sau lần này Tuyết Sơn Phái không dám đối phó với cậu nữa, nhưng nếu họ giở trò gì, cậu cứ gọi cho anh nhé.” Thẩm Trạch Thiên nói.  

 

 

 

“Được, Sư huynh.” Lâm Mộc cười đáp.  

 

“Tiểu sư đệ, tạm biệt, sau này có việc gì cần giúp đỡ cứ gọi điện cho anh nhé.” Thẩm Trạch Thiên nói rồi xuống xe rời đi.  

 

Lâm Mộc đưa Thẩm Tịch Dương về nhà cô ấy,  

 

Sau khi dùng cơm tối ở nhà Thẩm Tịch Dương xong, Lâm Mộc mới lái xe về Kim Châu.  

 

Kim Châu, trong biệt thự nhà họ Lâm.  

 

“Bây giờ Tuyết Sơn Phái không dám manh động đối phó với mình nữa, có thể đưa ba mẹ và em gái về rồi.” Lâm Mộc thầm tính toán.  

 

Lúc trước anh đưa người thân đến ở tạm nhà Lão Trần, chính vì sợ Tuyết Sơn Phái uy h**p.  

 

Giờ mối đe dọa đã được xóa bỏ.  

 

Nhưng đêm đã về khuya, Lâm Mộc định bụng sáng mai sẽ đón ba mẹ cùng em gái về nhà.  

 

Sau đó Lâm Mộc quay về phòng ngủ của anh: “Không biết loại dược liệu này có công dụng gì?” Lâm Mộc lấy dược liệu mà Tuyết Sơn Phái đưa ra xem.  

 

“Đúng rồi, có thể kiểm tra thông tin từ cuốn sách cổ mà Sư phụ cho mình.” Lâm Mộc lấy sách cổ ra từ chiếc nhẫn trữ vật.  

 

Sau đó anh bắt đầu lật xem thông tin. Chừng một giờ sau, Lâm Mộc tìm được ghi chép về loại dược liệu này trong sách cổ.  

 

Đây là dược liệu Địa Giai Hạ Phẩm, có tên gọi Nhân sâm tím.  

 

Công dụng của loại dược liệu này chính là trị thương, có thể trực tiếp phục dùng hoặc điều chế ra Dũ Thương Đan, đương nhiên điều chế đan dược thì hiệu quả càng cao.  

Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…  ...   Trong điện Tuyết Sơn Phái.   “Đáng ghét đáng ghét!” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái siết chặt tay vịn làm bằng vàng, hai tay run rẩy, gân xanh trên trán cùng nổi lên.   AdvertisementÔng ta giận lắm!   Vất vả lắm mới lừa được Lâm Mộc lên núi, hơn nữa còn xác định rõ Lâm Mộc là kẻ giết hại hai vị Trưởng lão.   Thế nhưng, chẳng những không thể đụng tới một sợi lông của Lâm Mộc, ông ta còn phải đền một dược liệu Địa Giai.   Kế hoạch bắt cóc lần này thất bại ê chề rồi!   “Chưởng môn, sau này phải làm sao?” Đại trưởng lão hỏi.   Chưởng môn Tuyết Sơn Phái nhắm nghiền hai mắt: “Biết làm sao, Lâm Mộc cậu ta có người Sư huynh là Thanh tra viên, Tuyết Sơn Phái chúng ta làm gì được cậu ta?”   ...   Về đến Ninh Đô, Lâm Mộc đưa Sư huynh ra sân bay.   “Tiểu sư đệ, anh nghĩ sau lần này Tuyết Sơn Phái không dám đối phó với cậu nữa, nhưng nếu họ giở trò gì, cậu cứ gọi cho anh nhé.” Thẩm Trạch Thiên nói.     “Được, Sư huynh.” Lâm Mộc cười đáp.   “Tiểu sư đệ, tạm biệt, sau này có việc gì cần giúp đỡ cứ gọi điện cho anh nhé.” Thẩm Trạch Thiên nói rồi xuống xe rời đi.   Lâm Mộc đưa Thẩm Tịch Dương về nhà cô ấy,   Sau khi dùng cơm tối ở nhà Thẩm Tịch Dương xong, Lâm Mộc mới lái xe về Kim Châu.   Kim Châu, trong biệt thự nhà họ Lâm.   “Bây giờ Tuyết Sơn Phái không dám manh động đối phó với mình nữa, có thể đưa ba mẹ và em gái về rồi.” Lâm Mộc thầm tính toán.   Lúc trước anh đưa người thân đến ở tạm nhà Lão Trần, chính vì sợ Tuyết Sơn Phái uy h**p.   Giờ mối đe dọa đã được xóa bỏ.   Nhưng đêm đã về khuya, Lâm Mộc định bụng sáng mai sẽ đón ba mẹ cùng em gái về nhà.   Sau đó Lâm Mộc quay về phòng ngủ của anh: “Không biết loại dược liệu này có công dụng gì?” Lâm Mộc lấy dược liệu mà Tuyết Sơn Phái đưa ra xem.   “Đúng rồi, có thể kiểm tra thông tin từ cuốn sách cổ mà Sư phụ cho mình.” Lâm Mộc lấy sách cổ ra từ chiếc nhẫn trữ vật.   Sau đó anh bắt đầu lật xem thông tin. Chừng một giờ sau, Lâm Mộc tìm được ghi chép về loại dược liệu này trong sách cổ.   Đây là dược liệu Địa Giai Hạ Phẩm, có tên gọi Nhân sâm tím.   Công dụng của loại dược liệu này chính là trị thương, có thể trực tiếp phục dùng hoặc điều chế ra Dũ Thương Đan, đương nhiên điều chế đan dược thì hiệu quả càng cao.  

Chương 467: Giờ mối đe dọa đã được xóa bỏ.