Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…
Chương 632: “Mục nghị trưởng.”
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Thủ lĩnh!” Đám Người biến dị tụ tập nơi này đều hành lễ với Người biến dị cao lớn. AdvertisementThủ lĩnh biến dị cất giọng nói khàn đặc kỳ quái: “Chắc mọi người đều nghe nói có một đám người rất lợi hại tiến vào Thành phố Bình Phụng, muốn dọn sạch Người biến dị chúng ta rồi chứ?” “Giờ Thành phố Bình Phụng là thiên hạ của chúng ta, bọn chúng muốn cướp lại thành phố này thì tất phải trả giá đắt! Phải cho chúng thấy sự lợi hại của chúng ta!” “Thấy sự lợi hại của chúng ta!” Đám Người biến dị phấn khích kêu gào như ma quỷ. .. Trận chiến dọn sạch Người biến dị trong thành phố vẫn tiếp tục, đã là tám giờ tối, màn đêm buông xuống. Ba người Lâm Mộc trở về sân bay, trước tiên giao nộp chiến lợi phẩm lên cấp trên. Dù sao không gian trong nhẫn trữ vật của ba người cũng có hạn, lúc này đã đầy ắp rồi. Liên minh sắp xếp nhân viên chuyên nhận và xử lý chiến lợi phẩm. Còn thi thể Cô gái biến dị kia, đội Lâm Mộc đã chôn ở một cánh rừng ở ngoại ô thành phố. Sau đó Mục nghị trưởng kêu Lâm Mộc cùng Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành qua chỗ ông cụ. Trong một căn phòng ở sân bay. “Mục nghị trưởng.” Ba người hành lễ với Mục nghị trưởng.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Thủ lĩnh!” Đám Người biến dị tụ tập nơi này đều hành lễ với Người biến dị cao lớn.
Advertisement
Thủ lĩnh biến dị cất giọng nói khàn đặc kỳ quái: “Chắc mọi người đều nghe nói có một đám người rất lợi hại tiến vào Thành phố Bình Phụng, muốn dọn sạch Người biến dị chúng ta rồi chứ?”
“Giờ Thành phố Bình Phụng là thiên hạ của chúng ta, bọn chúng muốn cướp lại thành phố này thì tất phải trả giá đắt! Phải cho chúng thấy sự lợi hại của chúng ta!”
“Thấy sự lợi hại của chúng ta!” Đám Người biến dị phấn khích kêu gào như ma quỷ.
..
Trận chiến dọn sạch Người biến dị trong thành phố vẫn tiếp tục, đã là tám giờ tối, màn đêm buông xuống.
Ba người Lâm Mộc trở về sân bay, trước tiên giao nộp chiến lợi phẩm lên cấp trên.
Dù sao không gian trong nhẫn trữ vật của ba người cũng có hạn, lúc này đã đầy ắp rồi.
Liên minh sắp xếp nhân viên chuyên nhận và xử lý chiến lợi phẩm.
Còn thi thể Cô gái biến dị kia, đội Lâm Mộc đã chôn ở một cánh rừng ở ngoại ô thành phố.
Sau đó Mục nghị trưởng kêu Lâm Mộc cùng Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành qua chỗ ông cụ.
Trong một căn phòng ở sân bay.
“Mục nghị trưởng.” Ba người hành lễ với Mục nghị trưởng.
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Thủ lĩnh!” Đám Người biến dị tụ tập nơi này đều hành lễ với Người biến dị cao lớn. AdvertisementThủ lĩnh biến dị cất giọng nói khàn đặc kỳ quái: “Chắc mọi người đều nghe nói có một đám người rất lợi hại tiến vào Thành phố Bình Phụng, muốn dọn sạch Người biến dị chúng ta rồi chứ?” “Giờ Thành phố Bình Phụng là thiên hạ của chúng ta, bọn chúng muốn cướp lại thành phố này thì tất phải trả giá đắt! Phải cho chúng thấy sự lợi hại của chúng ta!” “Thấy sự lợi hại của chúng ta!” Đám Người biến dị phấn khích kêu gào như ma quỷ. .. Trận chiến dọn sạch Người biến dị trong thành phố vẫn tiếp tục, đã là tám giờ tối, màn đêm buông xuống. Ba người Lâm Mộc trở về sân bay, trước tiên giao nộp chiến lợi phẩm lên cấp trên. Dù sao không gian trong nhẫn trữ vật của ba người cũng có hạn, lúc này đã đầy ắp rồi. Liên minh sắp xếp nhân viên chuyên nhận và xử lý chiến lợi phẩm. Còn thi thể Cô gái biến dị kia, đội Lâm Mộc đã chôn ở một cánh rừng ở ngoại ô thành phố. Sau đó Mục nghị trưởng kêu Lâm Mộc cùng Thẩm Trạch Thiên và La Văn Thành qua chỗ ông cụ. Trong một căn phòng ở sân bay. “Mục nghị trưởng.” Ba người hành lễ với Mục nghị trưởng.