Ga Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại…
Chương 640: “Cầu cứu! Cầu cứu!”
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đồng hồ Liên minh chợt vang tiếng nhắc nhở, Lâm Mộc cúi đầu nhìn, Liên minh tệ đã về tài khoản. Lần này tài khoản của Lâm Mộc có thêm 8400 Liên minh tệ. AdvertisementMột trận chiến ác liệt nhận được nhiều Liên minh tệ như này, Lâm Mộc cảm thấy rất xứng đáng. Sáng hôm sau. “Cầu cứu! Cầu cứu!” Ba người Lâm Mộc vừa kiểm kê xong một tiểu khu thì nhận được tin cầu cứu từ kênh cộng đồng của Đồng hồ Liên minh, đối phương nhanh chóng chia sẻ vị trí. “Vị trí cách chúng ta không xa, mau tới đó!” Thẩm Trạch Thiên khẩn thiết nói. Sau đó ba người lao như bay tới nơi cầu cứu! Đội nhóm khác của liên minh gặp nguy hiểm, đương nhiên phần tử của liên minh phải đến cứu viện rồi. “Có khi nào xuất hiện Người biến dị cấp A không?” La Văn Thành thấp thỏm nói. “Đến nơi rồi tính!” Thẩm Trạch Thiên đáp. Chẳng mấy chốc, ba người đã tới một tiểu khu phát ra tín hiệu cầu cứu. Vừa bước vào tiểu khu, nhóm Lâm Mộc đã trông thấy một thành viên liên minh chạy ra ngoài. “Thanh tra Thẩm, cứu mạng!” Đối phương nhìn thấy Thẩm Trạch Thiên thì lập tức điên cuồng lao tới, một cánh tay của anh ta đã bị chặt đứt, máu tươi nhuốm đỏ áo, đồng thời một Thể biến dị cao hơn dẫn theo vài trăm Người biến dị cũng đang điên cuồng lao về phía này, rõ ràng bọn chúng đang đuổi theo người bị chặt đứt cánh tay. “Người anh em đừng hoảng loạn, kẻ mạnh nhất trong đám Thể biến dị kia có cấp bậc gì?” Thẩm Trạch Thiên lập tức hỏi. “Cấp... cấp B!” Người đàn ông bị chặt cánh tay nói. “Được, anh đừng lo, chúng tôi qua đó đối phó!” Thẩm Trạch Thiên an ủi Người đàn ông bị chặt cánh tay.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đồng hồ Liên minh chợt vang tiếng nhắc nhở, Lâm Mộc cúi đầu nhìn, Liên minh tệ đã về tài khoản.
Lần này tài khoản của Lâm Mộc có thêm 8400 Liên minh tệ.
Advertisement
Một trận chiến ác liệt nhận được nhiều Liên minh tệ như này, Lâm Mộc cảm thấy rất xứng đáng.
Sáng hôm sau.
“Cầu cứu! Cầu cứu!”
Ba người Lâm Mộc vừa kiểm kê xong một tiểu khu thì nhận được tin cầu cứu từ kênh cộng đồng của Đồng hồ Liên minh, đối phương nhanh chóng chia sẻ vị trí.
“Vị trí cách chúng ta không xa, mau tới đó!” Thẩm Trạch Thiên khẩn thiết nói.
Sau đó ba người lao như bay tới nơi cầu cứu!
Đội nhóm khác của liên minh gặp nguy hiểm, đương nhiên phần tử của liên minh phải đến cứu viện rồi.
“Có khi nào xuất hiện Người biến dị cấp A không?” La Văn Thành thấp thỏm nói.
“Đến nơi rồi tính!” Thẩm Trạch Thiên đáp.
Chẳng mấy chốc, ba người đã tới một tiểu khu phát ra tín hiệu cầu cứu.
Vừa bước vào tiểu khu, nhóm Lâm Mộc đã trông thấy một thành viên liên minh chạy ra ngoài.
“Thanh tra Thẩm, cứu mạng!”
Đối phương nhìn thấy Thẩm Trạch Thiên thì lập tức điên cuồng lao tới, một cánh tay của anh ta đã bị chặt đứt, máu tươi nhuốm đỏ áo, đồng thời một Thể biến dị cao hơn dẫn theo vài trăm Người biến dị cũng đang điên cuồng lao về phía này, rõ ràng bọn chúng đang đuổi theo người bị chặt đứt cánh tay.
“Người anh em đừng hoảng loạn, kẻ mạnh nhất trong đám Thể biến dị kia có cấp bậc gì?” Thẩm Trạch Thiên lập tức hỏi.
“Cấp... cấp B!” Người đàn ông bị chặt cánh tay nói.
“Được, anh đừng lo, chúng tôi qua đó đối phó!” Thẩm Trạch Thiên an ủi Người đàn ông bị chặt cánh tay.
Lâm Mộc Báo ThùTác giả: Hà LinhTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn TìnhGa Kim Châu. Một người đàn ông trẻ mặc chiếc áo sơ mi cũ màu xám với đôi mắt sáng như đuốc mạnh mẽ bước ra khỏi nhà ga. Tên anh là Lâm Mộc. “Kim Châu sau 5 năm thay đổi nhiều quá...” Lâm Mộc ngước nhìn những tòa nhà chọc trời san sát nhau ở Kim Châu. 5 năm trước, nhà họ Lâm là trùm kinh doanh có tiếng ở Kim Châu, nhưng bị người ta hãm hại thành trắng tay chỉ trong vài ngày ngắn ngủi. Vốn dĩ, Lâm Mộc sống cuộc đời xa hoa lại không có tinh thần cầu tiến, cho nên sau lưng người ta đều thầm gọi anh là tên công tử bỏ đi. Khi nhà họ Lâm sụp đổ tan tành, vị công tử bỏ đi là anh mới như tỉnh cơn mê. Anh muốn thay đổi, lại phát hiện mình chỉ là thứ bỏ đi lực bất tòng tâm, chẳng thể đổi thay thứ gì. Sau khi chịu đựng đủ mọi sự sỉ nhục, Lâm Mộc tuyệt vọng đến cùng cực, đành ôm hận rời khỏi Kim Châu, đến vách núi Ngọa Long kết liễu cuộc đời, vừa hay được vị sư phụ hiện giờ của anh cứu sống. Sư phụ nói Lâm Mộc sở hữu Chí Tôn Tích, là kỳ tài tu hành. Được sư phụ giảng giải khuyên răn, Lâm Mộc lại… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đồng hồ Liên minh chợt vang tiếng nhắc nhở, Lâm Mộc cúi đầu nhìn, Liên minh tệ đã về tài khoản. Lần này tài khoản của Lâm Mộc có thêm 8400 Liên minh tệ. AdvertisementMột trận chiến ác liệt nhận được nhiều Liên minh tệ như này, Lâm Mộc cảm thấy rất xứng đáng. Sáng hôm sau. “Cầu cứu! Cầu cứu!” Ba người Lâm Mộc vừa kiểm kê xong một tiểu khu thì nhận được tin cầu cứu từ kênh cộng đồng của Đồng hồ Liên minh, đối phương nhanh chóng chia sẻ vị trí. “Vị trí cách chúng ta không xa, mau tới đó!” Thẩm Trạch Thiên khẩn thiết nói. Sau đó ba người lao như bay tới nơi cầu cứu! Đội nhóm khác của liên minh gặp nguy hiểm, đương nhiên phần tử của liên minh phải đến cứu viện rồi. “Có khi nào xuất hiện Người biến dị cấp A không?” La Văn Thành thấp thỏm nói. “Đến nơi rồi tính!” Thẩm Trạch Thiên đáp. Chẳng mấy chốc, ba người đã tới một tiểu khu phát ra tín hiệu cầu cứu. Vừa bước vào tiểu khu, nhóm Lâm Mộc đã trông thấy một thành viên liên minh chạy ra ngoài. “Thanh tra Thẩm, cứu mạng!” Đối phương nhìn thấy Thẩm Trạch Thiên thì lập tức điên cuồng lao tới, một cánh tay của anh ta đã bị chặt đứt, máu tươi nhuốm đỏ áo, đồng thời một Thể biến dị cao hơn dẫn theo vài trăm Người biến dị cũng đang điên cuồng lao về phía này, rõ ràng bọn chúng đang đuổi theo người bị chặt đứt cánh tay. “Người anh em đừng hoảng loạn, kẻ mạnh nhất trong đám Thể biến dị kia có cấp bậc gì?” Thẩm Trạch Thiên lập tức hỏi. “Cấp... cấp B!” Người đàn ông bị chặt cánh tay nói. “Được, anh đừng lo, chúng tôi qua đó đối phó!” Thẩm Trạch Thiên an ủi Người đàn ông bị chặt cánh tay.