*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Dờ "Bạn đã đến địa điểm cuối, mục tiêu ở phía bên trái đường. Cảm ơn đã sử dụng hướng dẫn chỉ đường xx." Giọng nữ đơ như robot líu lo phát ra từ điện thoại, Chung Vị Thời mờ mịt đứng giữa cầu vượt rộng thênh thang. Trước mặt cậu là hai cái thang cuốn đã ngừng hoạt động, phía trái là nơi vừa đi lên, bên phải và phía sau đều có thang cuốn đi lên và xuống. Cậu xoay người lại đếm thử, tổng cộng có 7 đường ra dẫn đến các hướng khác nhau. Mẹ kiếp, đây là cầu vượt hay là bạch tuộc? Ai lại thiết kế đường như thế này? Có còn là người không? Lúc này chính là cao điểm của giờ tan tầm, dòng người chầm chậm lên cầu vượt như một đàn cương thi, ồn ào náo nhiệt không ngừng di chuyển. Dưới chân cậu lúc này là dòng xe nườm nượp đi lại. Căn cứ vào chỉ dẫn kia, hoặc là quay về đường cũ, hoặc là nhảy từ trên cầu vượt xuống. Đúng là muốn người mù đường phải chết mà. Chung Vị…
Chương 74: Phiên ngoại Weibo random #4
Wrong ImpressionTác giả: Trần ẤnTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Dờ "Bạn đã đến địa điểm cuối, mục tiêu ở phía bên trái đường. Cảm ơn đã sử dụng hướng dẫn chỉ đường xx." Giọng nữ đơ như robot líu lo phát ra từ điện thoại, Chung Vị Thời mờ mịt đứng giữa cầu vượt rộng thênh thang. Trước mặt cậu là hai cái thang cuốn đã ngừng hoạt động, phía trái là nơi vừa đi lên, bên phải và phía sau đều có thang cuốn đi lên và xuống. Cậu xoay người lại đếm thử, tổng cộng có 7 đường ra dẫn đến các hướng khác nhau. Mẹ kiếp, đây là cầu vượt hay là bạch tuộc? Ai lại thiết kế đường như thế này? Có còn là người không? Lúc này chính là cao điểm của giờ tan tầm, dòng người chầm chậm lên cầu vượt như một đàn cương thi, ồn ào náo nhiệt không ngừng di chuyển. Dưới chân cậu lúc này là dòng xe nườm nượp đi lại. Căn cứ vào chỉ dẫn kia, hoặc là quay về đường cũ, hoặc là nhảy từ trên cầu vượt xuống. Đúng là muốn người mù đường phải chết mà. Chung Vị… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ăn cơm tối xong, Chung Vị Thời và Cố Lễ Châu cùng nhau đi dạo siêu thị.Chung Vị Thời: "Ca! Anh xem! Con cá kia bất động, hình như chết mất rồi."Cố Lễ Châu: "Không phải đâu, nó đang ngủ."Chung Vị Thời: "Không thể nào, cá không bơi lội mà lại ngủ?"Cố Lễ Châu: "Bể cá nhỏ như vậy em bảo chúng nó bơi đi đâu? Em ở nhà cũng chạy bộ sao? Còn không bằng lên giường ngủ một giấc.""........" Hình như cũng đúng.Một lát sau.Chung Vị Thời: "Ca! Con cá kia chết thật rồi, nó ngửa bụng kìa."Cố Lễ Châu: "Nó đang bơi ngửa."
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ăn cơm tối xong, Chung Vị Thời và Cố Lễ Châu cùng nhau đi dạo siêu thị.
Chung Vị Thời: "Ca! Anh xem! Con cá kia bất động, hình như chết mất rồi."
Cố Lễ Châu: "Không phải đâu, nó đang ngủ."
Chung Vị Thời: "Không thể nào, cá không bơi lội mà lại ngủ?"
Cố Lễ Châu: "Bể cá nhỏ như vậy em bảo chúng nó bơi đi đâu? Em ở nhà cũng chạy bộ sao? Còn không bằng lên giường ngủ một giấc."
"........" Hình như cũng đúng.
Một lát sau.
Chung Vị Thời: "Ca! Con cá kia chết thật rồi, nó ngửa bụng kìa."
Cố Lễ Châu: "Nó đang bơi ngửa."
Wrong ImpressionTác giả: Trần ẤnTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Dờ "Bạn đã đến địa điểm cuối, mục tiêu ở phía bên trái đường. Cảm ơn đã sử dụng hướng dẫn chỉ đường xx." Giọng nữ đơ như robot líu lo phát ra từ điện thoại, Chung Vị Thời mờ mịt đứng giữa cầu vượt rộng thênh thang. Trước mặt cậu là hai cái thang cuốn đã ngừng hoạt động, phía trái là nơi vừa đi lên, bên phải và phía sau đều có thang cuốn đi lên và xuống. Cậu xoay người lại đếm thử, tổng cộng có 7 đường ra dẫn đến các hướng khác nhau. Mẹ kiếp, đây là cầu vượt hay là bạch tuộc? Ai lại thiết kế đường như thế này? Có còn là người không? Lúc này chính là cao điểm của giờ tan tầm, dòng người chầm chậm lên cầu vượt như một đàn cương thi, ồn ào náo nhiệt không ngừng di chuyển. Dưới chân cậu lúc này là dòng xe nườm nượp đi lại. Căn cứ vào chỉ dẫn kia, hoặc là quay về đường cũ, hoặc là nhảy từ trên cầu vượt xuống. Đúng là muốn người mù đường phải chết mà. Chung Vị… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Ăn cơm tối xong, Chung Vị Thời và Cố Lễ Châu cùng nhau đi dạo siêu thị.Chung Vị Thời: "Ca! Anh xem! Con cá kia bất động, hình như chết mất rồi."Cố Lễ Châu: "Không phải đâu, nó đang ngủ."Chung Vị Thời: "Không thể nào, cá không bơi lội mà lại ngủ?"Cố Lễ Châu: "Bể cá nhỏ như vậy em bảo chúng nó bơi đi đâu? Em ở nhà cũng chạy bộ sao? Còn không bằng lên giường ngủ một giấc.""........" Hình như cũng đúng.Một lát sau.Chung Vị Thời: "Ca! Con cá kia chết thật rồi, nó ngửa bụng kìa."Cố Lễ Châu: "Nó đang bơi ngửa."