*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Dờ "Bạn đã đến địa điểm cuối, mục tiêu ở phía bên trái đường. Cảm ơn đã sử dụng hướng dẫn chỉ đường xx." Giọng nữ đơ như robot líu lo phát ra từ điện thoại, Chung Vị Thời mờ mịt đứng giữa cầu vượt rộng thênh thang. Trước mặt cậu là hai cái thang cuốn đã ngừng hoạt động, phía trái là nơi vừa đi lên, bên phải và phía sau đều có thang cuốn đi lên và xuống. Cậu xoay người lại đếm thử, tổng cộng có 7 đường ra dẫn đến các hướng khác nhau. Mẹ kiếp, đây là cầu vượt hay là bạch tuộc? Ai lại thiết kế đường như thế này? Có còn là người không? Lúc này chính là cao điểm của giờ tan tầm, dòng người chầm chậm lên cầu vượt như một đàn cương thi, ồn ào náo nhiệt không ngừng di chuyển. Dưới chân cậu lúc này là dòng xe nườm nượp đi lại. Căn cứ vào chỉ dẫn kia, hoặc là quay về đường cũ, hoặc là nhảy từ trên cầu vượt xuống. Đúng là muốn người mù đường phải chết mà. Chung Vị…
Chương 76: Phiên ngoại Weibo random #6
Wrong ImpressionTác giả: Trần ẤnTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Dờ "Bạn đã đến địa điểm cuối, mục tiêu ở phía bên trái đường. Cảm ơn đã sử dụng hướng dẫn chỉ đường xx." Giọng nữ đơ như robot líu lo phát ra từ điện thoại, Chung Vị Thời mờ mịt đứng giữa cầu vượt rộng thênh thang. Trước mặt cậu là hai cái thang cuốn đã ngừng hoạt động, phía trái là nơi vừa đi lên, bên phải và phía sau đều có thang cuốn đi lên và xuống. Cậu xoay người lại đếm thử, tổng cộng có 7 đường ra dẫn đến các hướng khác nhau. Mẹ kiếp, đây là cầu vượt hay là bạch tuộc? Ai lại thiết kế đường như thế này? Có còn là người không? Lúc này chính là cao điểm của giờ tan tầm, dòng người chầm chậm lên cầu vượt như một đàn cương thi, ồn ào náo nhiệt không ngừng di chuyển. Dưới chân cậu lúc này là dòng xe nườm nượp đi lại. Căn cứ vào chỉ dẫn kia, hoặc là quay về đường cũ, hoặc là nhảy từ trên cầu vượt xuống. Đúng là muốn người mù đường phải chết mà. Chung Vị… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trần Ẩn:Đến Dự Thành tìm hai đại bài để xin chữ ký, sau khi thành danh thì Vị Thời bắt đầu kênh kiệu rồi, một chữ ký thu phí một thùng que cay! Nhưng mà anh xã nhà cậu ấy không cho ăn nhiều, tôi chỉ mua hai gói.Vạn Lý Chu đại đại thì không thu tiền chữ ký, nhưng ký rất có lệ, lúc ấy hắn vội đi đón con tan học.Đứa trẻ không phải do Vị Thời sinh (phí lời).Mấy năm trước họ nhận nuôi một đứa bé bị bệnh tim bẩm sinh từ cô nhi viện, sau đó phẫu thuật rất thành công, bé cưng rất khỏe mạnh.Bé gọi Vị Thời là "daddy", gọi Cố Lễ Châu là "lão Cố". (Vị Thời dạy)Lão Cố vẫn trông như hồi 32 tuổi, bảo dưỡng rất tốt, không giống người đã 44 chút nào. Bây giờ hắn rất thích cười, còn rất ấu trĩ, sẽ cùng bé con xem Tom và Jerry, chơi xếp gỗ, dẫn bé con đến đoàn phim tham ban, xem Vị Thời đóng điện ảnh.Cường Tử và Vĩ ca bây giờ là vệ sĩ và đặc trợ của Vị Thời, Đại Phi là stylist tư nhân của Vị Thời, quan hệ của họ vẫn rất tốt. Lúc ra ngoài, có bọn họ toàn tâm toàn ý che chở Vị Thời, lão Cố cũng yên tâm.Vị Thời kiếm tiền rất Phật hệ, có phim thì quay, không có thì ở nhà chơi với con, hoặc là đi du lịch gia đình, tiền kiếm được phần lớn đều làm từ thiện, có quỹ từ thiện riêng, quan tâm nhất là cô nhi viện và viện dưỡng lão, tôi đoán, điều này có liên quan đến xuất thân của cậu ấy.Lão Cố cũng Phật hệ, mua mấy mảnh đất trồng hoa quả rau dưa.Trước khi đi, hắn vậy mà lại tặng tôi một bó hành với một xâu tỏi.Tôi rất sợ lần sau tới sẽ thấy hắn bắt đầu nuôi lợn.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Ẩn:
Đến Dự Thành tìm hai đại bài để xin chữ ký, sau khi thành danh thì Vị Thời bắt đầu kênh kiệu rồi, một chữ ký thu phí một thùng que cay! Nhưng mà anh xã nhà cậu ấy không cho ăn nhiều, tôi chỉ mua hai gói.
Vạn Lý Chu đại đại thì không thu tiền chữ ký, nhưng ký rất có lệ, lúc ấy hắn vội đi đón con tan học.
Đứa trẻ không phải do Vị Thời sinh (phí lời).
Mấy năm trước họ nhận nuôi một đứa bé bị bệnh tim bẩm sinh từ cô nhi viện, sau đó phẫu thuật rất thành công, bé cưng rất khỏe mạnh.
Bé gọi Vị Thời là "daddy", gọi Cố Lễ Châu là "lão Cố". (Vị Thời dạy)
Lão Cố vẫn trông như hồi 32 tuổi, bảo dưỡng rất tốt, không giống người đã 44 chút nào. Bây giờ hắn rất thích cười, còn rất ấu trĩ, sẽ cùng bé con xem Tom và Jerry, chơi xếp gỗ, dẫn bé con đến đoàn phim tham ban, xem Vị Thời đóng điện ảnh.
Cường Tử và Vĩ ca bây giờ là vệ sĩ và đặc trợ của Vị Thời, Đại Phi là stylist tư nhân của Vị Thời, quan hệ của họ vẫn rất tốt. Lúc ra ngoài, có bọn họ toàn tâm toàn ý che chở Vị Thời, lão Cố cũng yên tâm.
Vị Thời kiếm tiền rất Phật hệ, có phim thì quay, không có thì ở nhà chơi với con, hoặc là đi du lịch gia đình, tiền kiếm được phần lớn đều làm từ thiện, có quỹ từ thiện riêng, quan tâm nhất là cô nhi viện và viện dưỡng lão, tôi đoán, điều này có liên quan đến xuất thân của cậu ấy.
Lão Cố cũng Phật hệ, mua mấy mảnh đất trồng hoa quả rau dưa.
Trước khi đi, hắn vậy mà lại tặng tôi một bó hành với một xâu tỏi.
Tôi rất sợ lần sau tới sẽ thấy hắn bắt đầu nuôi lợn.
Wrong ImpressionTác giả: Trần ẤnTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Edit: Dờ "Bạn đã đến địa điểm cuối, mục tiêu ở phía bên trái đường. Cảm ơn đã sử dụng hướng dẫn chỉ đường xx." Giọng nữ đơ như robot líu lo phát ra từ điện thoại, Chung Vị Thời mờ mịt đứng giữa cầu vượt rộng thênh thang. Trước mặt cậu là hai cái thang cuốn đã ngừng hoạt động, phía trái là nơi vừa đi lên, bên phải và phía sau đều có thang cuốn đi lên và xuống. Cậu xoay người lại đếm thử, tổng cộng có 7 đường ra dẫn đến các hướng khác nhau. Mẹ kiếp, đây là cầu vượt hay là bạch tuộc? Ai lại thiết kế đường như thế này? Có còn là người không? Lúc này chính là cao điểm của giờ tan tầm, dòng người chầm chậm lên cầu vượt như một đàn cương thi, ồn ào náo nhiệt không ngừng di chuyển. Dưới chân cậu lúc này là dòng xe nườm nượp đi lại. Căn cứ vào chỉ dẫn kia, hoặc là quay về đường cũ, hoặc là nhảy từ trên cầu vượt xuống. Đúng là muốn người mù đường phải chết mà. Chung Vị… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Trần Ẩn:Đến Dự Thành tìm hai đại bài để xin chữ ký, sau khi thành danh thì Vị Thời bắt đầu kênh kiệu rồi, một chữ ký thu phí một thùng que cay! Nhưng mà anh xã nhà cậu ấy không cho ăn nhiều, tôi chỉ mua hai gói.Vạn Lý Chu đại đại thì không thu tiền chữ ký, nhưng ký rất có lệ, lúc ấy hắn vội đi đón con tan học.Đứa trẻ không phải do Vị Thời sinh (phí lời).Mấy năm trước họ nhận nuôi một đứa bé bị bệnh tim bẩm sinh từ cô nhi viện, sau đó phẫu thuật rất thành công, bé cưng rất khỏe mạnh.Bé gọi Vị Thời là "daddy", gọi Cố Lễ Châu là "lão Cố". (Vị Thời dạy)Lão Cố vẫn trông như hồi 32 tuổi, bảo dưỡng rất tốt, không giống người đã 44 chút nào. Bây giờ hắn rất thích cười, còn rất ấu trĩ, sẽ cùng bé con xem Tom và Jerry, chơi xếp gỗ, dẫn bé con đến đoàn phim tham ban, xem Vị Thời đóng điện ảnh.Cường Tử và Vĩ ca bây giờ là vệ sĩ và đặc trợ của Vị Thời, Đại Phi là stylist tư nhân của Vị Thời, quan hệ của họ vẫn rất tốt. Lúc ra ngoài, có bọn họ toàn tâm toàn ý che chở Vị Thời, lão Cố cũng yên tâm.Vị Thời kiếm tiền rất Phật hệ, có phim thì quay, không có thì ở nhà chơi với con, hoặc là đi du lịch gia đình, tiền kiếm được phần lớn đều làm từ thiện, có quỹ từ thiện riêng, quan tâm nhất là cô nhi viện và viện dưỡng lão, tôi đoán, điều này có liên quan đến xuất thân của cậu ấy.Lão Cố cũng Phật hệ, mua mấy mảnh đất trồng hoa quả rau dưa.Trước khi đi, hắn vậy mà lại tặng tôi một bó hành với một xâu tỏi.Tôi rất sợ lần sau tới sẽ thấy hắn bắt đầu nuôi lợn.