“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 428
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 428Thật ra thì uống vào bụng cũng không có cảm giác gì cả.Tại tửu lượng của cô kém sẵn rồi.Uống đại một ít cũng đã bị tính là nhiều.Nghĩ đến đây cô ngẩng đầu nhìn Cận Liễm: “Nếu tôi uống nhiều thì anh phải có trách nhiệm đưa tôi về chung cư đấy.”Vì Tăng Hiểu Khê nên cô lựa chọn tin tưởng Cận Liễm.“Được, uống hết ly này rồi thôi.” Cận Liễm nói rồi cũng cầm ly rượu lên và uống một ngụm, sau đó cầm bình rượu trên bàn xuống.Trông như kiểu sợ cô thành ma men vậy, thái độ đầy đề phòng.Tô Nhược Hân đương nhiên hiểu rõ tửu lượng của mình. Thật ra dù Cận Liễm không cầm đi thì cô cũng không uống tiếp đâu.Dù gì cũng là rượu đế, uống dễ say lắm.Vừa ăn vừa ngắm sen nên Tô Nhược Hân không xem điện thoại nữa.Vì cô không muốn xem nữa.Có cả nút thích và bình luận của Cận Liễm, nhưng lại không có gì của người ấy cả.Chính cô cũng hơi mơ hồ, không ngờ mình lại chờ mong thông báo nhấn thích của Hạ Thiên Tường đến thế.Đáng tiếc, người đó không nhấn thích và cũng không bình luận.Tô Nhược Hân chỉ ăn ăn ăn và ngắm sen thôi.Nhưng lại ăn với tốc độ siêu chậm của loài rùa.Ngồi trong phòng riêng nhìn ra hồ sen vô tận, bất chợt cô không muốn về nội thành nữa.Cứ dạo chơi thế này cũng tốt mà.Thi THPT quốc gia xong được ba ngày rồi nhưng hôm nay là lần đầu cô đi ra ngoài chơi.Trang cá nhân của bạn bè toàn là ảnh đi du lịch, so với họ cô kém xa.Thứ duy nhất thu hút sự chú ý mọi người của cô trong mấy ngày gần đây chính là bộ Hán phục trên người cô lúc này.Điện thoại của Cận Liễm đổ chuông.Anh ta nghe máy. Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.Tô Nhược Hân tiếp tục ăn, thỉnh thoảng lại uống tí rượu, chỉ uống một chút xíu thôi.“Tô Nhược Hân, một người bạn của tôi đến đây nên tôi phải qua đó chào hỏi.” Cận Liễm nghe máy xong thì nói.Tô Nhược Hân hất tay: “Anh đi đi. Lát nữa tôi cũng gọi điện thoại cho dì Tăng để báo cáo tình hình.”“Tôi sẽ gọi cho mẹ tôi, tôi sẽ báo cáo. Tô Nhược Hân, cô không được gọi.”“Haha, anh sợ gì vậy? Sợ tôi nói với dì Tăng là tôi thích anh, nhất định phải có được anh và bám víu lấy anh hả? Yên tâm, tôi không làm thế đâu.” Cô nhớ rõ chuyện anh ta tự chế nhạo mình là “trai ngoan của mẹ”.Cận Liễm hơi gấp gáp: “Tô Nhược Hân, thật sự là tôi không cần cô gọi cho mẹ tôi đâu. Tôi sẽ tự nói với bà.”
Chương 428
Thật ra thì uống vào bụng cũng không có cảm giác gì cả.
Tại tửu lượng của cô kém sẵn rồi.
Uống đại một ít cũng đã bị tính là nhiều.
Nghĩ đến đây cô ngẩng đầu nhìn Cận Liễm: “Nếu tôi uống nhiều thì anh phải có trách nhiệm đưa tôi về chung cư đấy.”
Vì Tăng Hiểu Khê nên cô lựa chọn tin tưởng Cận Liễm.
“Được, uống hết ly này rồi thôi.” Cận Liễm nói rồi cũng cầm ly rượu lên và uống một ngụm, sau đó cầm bình rượu trên bàn xuống.
Trông như kiểu sợ cô thành ma men vậy, thái độ đầy đề phòng.
Tô Nhược Hân đương nhiên hiểu rõ tửu lượng của mình. Thật ra dù Cận Liễm không cầm đi thì cô cũng không uống tiếp đâu.
Dù gì cũng là rượu đế, uống dễ say lắm.
Vừa ăn vừa ngắm sen nên Tô Nhược Hân không xem điện thoại nữa.
Vì cô không muốn xem nữa.
Có cả nút thích và bình luận của Cận Liễm, nhưng lại không có gì của người ấy cả.
Chính cô cũng hơi mơ hồ, không ngờ mình lại chờ mong thông báo nhấn thích của Hạ Thiên Tường đến thế.
Đáng tiếc, người đó không nhấn thích và cũng không bình luận.
Tô Nhược Hân chỉ ăn ăn ăn và ngắm sen thôi.
Nhưng lại ăn với tốc độ siêu chậm của loài rùa.
Ngồi trong phòng riêng nhìn ra hồ sen vô tận, bất chợt cô không muốn về nội thành nữa.
Cứ dạo chơi thế này cũng tốt mà.
Thi THPT quốc gia xong được ba ngày rồi nhưng hôm nay là lần đầu cô đi ra ngoài chơi.
Trang cá nhân của bạn bè toàn là ảnh đi du lịch, so với họ cô kém xa.
Thứ duy nhất thu hút sự chú ý mọi người của cô trong mấy ngày gần đây chính là bộ Hán phục trên người cô lúc này.
Điện thoại của Cận Liễm đổ chuông.
Anh ta nghe máy. Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.
Tô Nhược Hân tiếp tục ăn, thỉnh thoảng lại uống tí rượu, chỉ uống một chút xíu thôi.
“Tô Nhược Hân, một người bạn của tôi đến đây nên tôi phải qua đó chào hỏi.” Cận Liễm nghe máy xong thì nói.
Tô Nhược Hân hất tay: “Anh đi đi. Lát nữa tôi cũng gọi điện thoại cho dì Tăng để báo cáo tình hình.”
“Tôi sẽ gọi cho mẹ tôi, tôi sẽ báo cáo. Tô Nhược Hân, cô không được gọi.”
“Haha, anh sợ gì vậy? Sợ tôi nói với dì Tăng là tôi thích anh, nhất định phải có được anh và bám víu lấy anh hả? Yên tâm, tôi không làm thế đâu.” Cô nhớ rõ chuyện anh ta tự chế nhạo mình là “trai ngoan của mẹ”.
Cận Liễm hơi gấp gáp: “Tô Nhược Hân, thật sự là tôi không cần cô gọi cho mẹ tôi đâu. Tôi sẽ tự nói với bà.”
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 428Thật ra thì uống vào bụng cũng không có cảm giác gì cả.Tại tửu lượng của cô kém sẵn rồi.Uống đại một ít cũng đã bị tính là nhiều.Nghĩ đến đây cô ngẩng đầu nhìn Cận Liễm: “Nếu tôi uống nhiều thì anh phải có trách nhiệm đưa tôi về chung cư đấy.”Vì Tăng Hiểu Khê nên cô lựa chọn tin tưởng Cận Liễm.“Được, uống hết ly này rồi thôi.” Cận Liễm nói rồi cũng cầm ly rượu lên và uống một ngụm, sau đó cầm bình rượu trên bàn xuống.Trông như kiểu sợ cô thành ma men vậy, thái độ đầy đề phòng.Tô Nhược Hân đương nhiên hiểu rõ tửu lượng của mình. Thật ra dù Cận Liễm không cầm đi thì cô cũng không uống tiếp đâu.Dù gì cũng là rượu đế, uống dễ say lắm.Vừa ăn vừa ngắm sen nên Tô Nhược Hân không xem điện thoại nữa.Vì cô không muốn xem nữa.Có cả nút thích và bình luận của Cận Liễm, nhưng lại không có gì của người ấy cả.Chính cô cũng hơi mơ hồ, không ngờ mình lại chờ mong thông báo nhấn thích của Hạ Thiên Tường đến thế.Đáng tiếc, người đó không nhấn thích và cũng không bình luận.Tô Nhược Hân chỉ ăn ăn ăn và ngắm sen thôi.Nhưng lại ăn với tốc độ siêu chậm của loài rùa.Ngồi trong phòng riêng nhìn ra hồ sen vô tận, bất chợt cô không muốn về nội thành nữa.Cứ dạo chơi thế này cũng tốt mà.Thi THPT quốc gia xong được ba ngày rồi nhưng hôm nay là lần đầu cô đi ra ngoài chơi.Trang cá nhân của bạn bè toàn là ảnh đi du lịch, so với họ cô kém xa.Thứ duy nhất thu hút sự chú ý mọi người của cô trong mấy ngày gần đây chính là bộ Hán phục trên người cô lúc này.Điện thoại của Cận Liễm đổ chuông.Anh ta nghe máy. Tải ápp нola để đọc full và miễn phí nhé.Tô Nhược Hân tiếp tục ăn, thỉnh thoảng lại uống tí rượu, chỉ uống một chút xíu thôi.“Tô Nhược Hân, một người bạn của tôi đến đây nên tôi phải qua đó chào hỏi.” Cận Liễm nghe máy xong thì nói.Tô Nhược Hân hất tay: “Anh đi đi. Lát nữa tôi cũng gọi điện thoại cho dì Tăng để báo cáo tình hình.”“Tôi sẽ gọi cho mẹ tôi, tôi sẽ báo cáo. Tô Nhược Hân, cô không được gọi.”“Haha, anh sợ gì vậy? Sợ tôi nói với dì Tăng là tôi thích anh, nhất định phải có được anh và bám víu lấy anh hả? Yên tâm, tôi không làm thế đâu.” Cô nhớ rõ chuyện anh ta tự chế nhạo mình là “trai ngoan của mẹ”.Cận Liễm hơi gấp gáp: “Tô Nhược Hân, thật sự là tôi không cần cô gọi cho mẹ tôi đâu. Tôi sẽ tự nói với bà.”