“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 435
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 435Nhưng chẳng lần nào mang lại sự tuyệt diệu cho anh như lần này.Bởi vì những lần khác không được cô gái nhỏ đáp lại.Đều là một mình anh tự biên tự diễn.Gió thổi đầm sen ở phía sau.Từng lá hoa sen xanh thẫm cả vùng, đan xen với từng bông hoa sen, nhảy múa trên mặt nước.Cho đến khi không khí sắp rút cạn, Hạ Thiên Tường mới chầm chậm rời đi.Ngẩng đầu, trong ánh mắt đều là ý say mơ hồ.Giống như anh cũng uống rượu.Sau đó, thời gian cứ như vậy ngưng đọng lại.Tô Nhược Hân nằm trong vòng tay anh, một đôi mắt đen như nho đen, nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tường.Rất lâu.Rất lâu.Cô không lên tiếng.Hạ Thiên Tường cũng im lặng.Dường như chỉ cần cất lời, tất cả sự tươi đẹp sẽ tan biến vậy.“Khụ khụ…”“Còn muốn nhìn nhau bao lâu nữa?”“Chúng tôi vào có tiện không?”Cho đến khi đằng sau vọng đến tiếng ho, lại cộng thêm mỗi câu hỏi ý kiến, Hạ Thiên Tường mới bừng tỉnh hoàn hồn, phút chốc ngồi thẳng người, đang muốn giấu Tô Nhược Hân ra đằng sau.Không ngờ, Tô Nhược Hân cũng nghe thấy giọng nói, giống như là sợ hãi, chốc lát nhảy dựng lên, sau đó lùi về phía cửa sổ, cảnh giác nhìn ba người đàn ông bỗng nhiên bước vào.Nhìn một lượt từng người từng người.Lúc nhìn thấy Tiêu Tuấn Vỹ đi sau cùng, cô thở phào nhẹ nhõm: “Tiêu Tuấn Vỹ, tôi chỉ quen mỗi anh.”Ý là, hai người kia cô đều không biết.Tô Nhược Hân nói thẳng nói thật.Không ngờ, cô vừa nói xong, Tiêu Tuấn Vỹ đã đắc ý: “Thấy chưa, chị dâu chỉ quen mỗi tôi, hai người các cậu đều là người lạ, là khách không mời, nếu như không còn việc gì khác, thì xin mời.”Tống Phi giơ tay đẩy tay Tiêu Tuấn Vỹ ra: “Chị dâu trước đây không quen biết chúng tôi, bắt đầu từ bây giờ sẽ quen biết, cậu tránh ra.”“Đúng thế, chị dâu, tôi là Hồ Nhất Thiên, anh em của Thiên Tường, Tống Phi cũng thế, hai chúng tôi đều thế.” Nói xong, lườm Tiêu Tuấn Vỹ như là khiêu khích: “Cậu ta là kẻ thay thế.”“Cậu mới là kẻ thay thế, cả nhà cậu đều là kẻ thay thế, chị dâu còn chưa nói gì, cậu nói linh tinh gì thế.”Chị dâu còn chưa nói gì, cậu dựa vào đâu mà nói cô ấy không quen bọn tôi.”
Chương 435
Nhưng chẳng lần nào mang lại sự tuyệt diệu cho anh như lần này.
Bởi vì những lần khác không được cô gái nhỏ đáp lại.
Đều là một mình anh tự biên tự diễn.
Gió thổi đầm sen ở phía sau.
Từng lá hoa sen xanh thẫm cả vùng, đan xen với từng bông hoa sen, nhảy múa trên mặt nước.
Cho đến khi không khí sắp rút cạn, Hạ Thiên Tường mới chầm chậm rời đi.
Ngẩng đầu, trong ánh mắt đều là ý say mơ hồ.
Giống như anh cũng uống rượu.
Sau đó, thời gian cứ như vậy ngưng đọng lại.
Tô Nhược Hân nằm trong vòng tay anh, một đôi mắt đen như nho đen, nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tường.
Rất lâu.
Rất lâu.
Cô không lên tiếng.
Hạ Thiên Tường cũng im lặng.
Dường như chỉ cần cất lời, tất cả sự tươi đẹp sẽ tan biến vậy.
“Khụ khụ…”
“Còn muốn nhìn nhau bao lâu nữa?”
“Chúng tôi vào có tiện không?”
Cho đến khi đằng sau vọng đến tiếng ho, lại cộng thêm mỗi câu hỏi ý kiến, Hạ Thiên Tường mới bừng tỉnh hoàn hồn, phút chốc ngồi thẳng người, đang muốn giấu Tô Nhược Hân ra đằng sau.
Không ngờ, Tô Nhược Hân cũng nghe thấy giọng nói, giống như là sợ hãi, chốc lát nhảy dựng lên, sau đó lùi về phía cửa sổ, cảnh giác nhìn ba người đàn ông bỗng nhiên bước vào.
Nhìn một lượt từng người từng người.
Lúc nhìn thấy Tiêu Tuấn Vỹ đi sau cùng, cô thở phào nhẹ nhõm: “Tiêu Tuấn Vỹ, tôi chỉ quen mỗi anh.”
Ý là, hai người kia cô đều không biết.
Tô Nhược Hân nói thẳng nói thật.
Không ngờ, cô vừa nói xong, Tiêu Tuấn Vỹ đã đắc ý: “Thấy chưa, chị dâu chỉ quen mỗi tôi, hai người các cậu đều là người lạ, là khách không mời, nếu như không còn việc gì khác, thì xin mời.”
Tống Phi giơ tay đẩy tay Tiêu Tuấn Vỹ ra: “Chị dâu trước đây không quen biết chúng tôi, bắt đầu từ bây giờ sẽ quen biết, cậu tránh ra.”
“Đúng thế, chị dâu, tôi là Hồ Nhất Thiên, anh em của Thiên Tường, Tống Phi cũng thế, hai chúng tôi đều thế.” Nói xong, lườm Tiêu Tuấn Vỹ như là khiêu khích: “Cậu ta là kẻ thay thế.”
“Cậu mới là kẻ thay thế, cả nhà cậu đều là kẻ thay thế, chị dâu còn chưa nói gì, cậu nói linh tinh gì thế.”
Chị dâu còn chưa nói gì, cậu dựa vào đâu mà nói cô ấy không quen bọn tôi.”
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 435Nhưng chẳng lần nào mang lại sự tuyệt diệu cho anh như lần này.Bởi vì những lần khác không được cô gái nhỏ đáp lại.Đều là một mình anh tự biên tự diễn.Gió thổi đầm sen ở phía sau.Từng lá hoa sen xanh thẫm cả vùng, đan xen với từng bông hoa sen, nhảy múa trên mặt nước.Cho đến khi không khí sắp rút cạn, Hạ Thiên Tường mới chầm chậm rời đi.Ngẩng đầu, trong ánh mắt đều là ý say mơ hồ.Giống như anh cũng uống rượu.Sau đó, thời gian cứ như vậy ngưng đọng lại.Tô Nhược Hân nằm trong vòng tay anh, một đôi mắt đen như nho đen, nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tường.Rất lâu.Rất lâu.Cô không lên tiếng.Hạ Thiên Tường cũng im lặng.Dường như chỉ cần cất lời, tất cả sự tươi đẹp sẽ tan biến vậy.“Khụ khụ…”“Còn muốn nhìn nhau bao lâu nữa?”“Chúng tôi vào có tiện không?”Cho đến khi đằng sau vọng đến tiếng ho, lại cộng thêm mỗi câu hỏi ý kiến, Hạ Thiên Tường mới bừng tỉnh hoàn hồn, phút chốc ngồi thẳng người, đang muốn giấu Tô Nhược Hân ra đằng sau.Không ngờ, Tô Nhược Hân cũng nghe thấy giọng nói, giống như là sợ hãi, chốc lát nhảy dựng lên, sau đó lùi về phía cửa sổ, cảnh giác nhìn ba người đàn ông bỗng nhiên bước vào.Nhìn một lượt từng người từng người.Lúc nhìn thấy Tiêu Tuấn Vỹ đi sau cùng, cô thở phào nhẹ nhõm: “Tiêu Tuấn Vỹ, tôi chỉ quen mỗi anh.”Ý là, hai người kia cô đều không biết.Tô Nhược Hân nói thẳng nói thật.Không ngờ, cô vừa nói xong, Tiêu Tuấn Vỹ đã đắc ý: “Thấy chưa, chị dâu chỉ quen mỗi tôi, hai người các cậu đều là người lạ, là khách không mời, nếu như không còn việc gì khác, thì xin mời.”Tống Phi giơ tay đẩy tay Tiêu Tuấn Vỹ ra: “Chị dâu trước đây không quen biết chúng tôi, bắt đầu từ bây giờ sẽ quen biết, cậu tránh ra.”“Đúng thế, chị dâu, tôi là Hồ Nhất Thiên, anh em của Thiên Tường, Tống Phi cũng thế, hai chúng tôi đều thế.” Nói xong, lườm Tiêu Tuấn Vỹ như là khiêu khích: “Cậu ta là kẻ thay thế.”“Cậu mới là kẻ thay thế, cả nhà cậu đều là kẻ thay thế, chị dâu còn chưa nói gì, cậu nói linh tinh gì thế.”Chị dâu còn chưa nói gì, cậu dựa vào đâu mà nói cô ấy không quen bọn tôi.”