Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 434

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 434“Ừm.” Tô Nhược Hân nghiêm túc gật đầu, đôi lông mày dài như chiếc quạt nhỏ khẽ động, vô cùng xinh đẹp.Trong mắt Hạ Thiên Tường lại càng xinh đẹp hơn: “Vậy lúc nhìn thấy những người khác thì tim có đập nhanh không?”“Không.” Tô Nhược Hân lắc đầu, gương mặt nhỏ đỏ bừng, cúi thấp đầu xuống, không dám nhìn Hạ Thiên Tường nữa.“Cận Liễm thì sao?”“Cũng không.”Bàn tay đang ôm Tô Nhược Hân của Hạ Thiên Tường, vì câu trả lời này của cô mà bất giác hơi nắm lại.“Chỉ có tôi sao?”“Chỉ có anh.”Trầm khàn, một chữ “anh” cuối cùng của Tô Nhược Hân còn chưa dứt, gương mặt anh tuấn của Hạ Thiên Tường đã phóng to trước mặt.Giữa mùi hương hoa sen, đôi môi của người đàn ông thấp dần xuống.Nhẹ nhàng.Ấm áp.Cũng hoàn toàn không bị khống chế, cứ như vậy rơi xuống.Tô Nhược Hân ngây người.Cho đến khi lướt qua như lông vũ, mới nhẹ nhàng chầm chậm nhắm mắt lại.Cô nghe thấy tiếng nhịp tim đập mạnh.Còn đập mạnh hơn tối qua, khi cô vừa gặp Hạ Thiên Tường.Giống như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.Nhưng cả người lại mềm nhũn, giống như lơ lửng trong không trung vậy.Trước đây Hạ Thiên Tường cũng từng hôn cô.Còn hôn rất nhiều lần.Lần này cũng là cưỡng hôn.Nhưng, lần nào cũng không khiến nhịp tim của cô đập ngày càng nhanh như lần này, dường như cả thế giới yên tĩnh đến vậy.Khoảnh khắc này, trong thế giới của cô chỉ còn lại Hạ Thiên Tường, và cô.Đó là một cảm giác kỳ diệu không thể diễn tả bằng lời.Cảm giác như sự kỳ diệu đang nhảy nhót trong tim vậy.Sự tươi đẹp không thể nói thành lời, không thể hình dung.Hàng lông mi dài, nhẹ nhàng khép lại, lướt trên mặt Hạ Thiên Tường.Một chút một chút.Mang theo sự ngứa nhẹ.“Nhược Hân…” Một tiếng cảm thán, Hạ Thiên Tường chỉ muốn hôn sâu thêm nữa.Anh từng hôn trộm Tô Nhược Hân rất nhiều lần.

Chương 434

“Ừm.” Tô Nhược Hân nghiêm túc gật đầu, đôi lông mày dài như chiếc quạt nhỏ khẽ động, vô cùng xinh đẹp.

Trong mắt Hạ Thiên Tường lại càng xinh đẹp hơn: “Vậy lúc nhìn thấy những người khác thì tim có đập nhanh không?”

“Không.” Tô Nhược Hân lắc đầu, gương mặt nhỏ đỏ bừng, cúi thấp đầu xuống, không dám nhìn Hạ Thiên Tường nữa.

“Cận Liễm thì sao?”

“Cũng không.”

Bàn tay đang ôm Tô Nhược Hân của Hạ Thiên Tường, vì câu trả lời này của cô mà bất giác hơi nắm lại.

“Chỉ có tôi sao?”

“Chỉ có anh.”

Trầm khàn, một chữ “anh” cuối cùng của Tô Nhược Hân còn chưa dứt, gương mặt anh tuấn của Hạ Thiên Tường đã phóng to trước mặt.

Giữa mùi hương hoa sen, đôi môi của người đàn ông thấp dần xuống.

Nhẹ nhàng.

Ấm áp.

Cũng hoàn toàn không bị khống chế, cứ như vậy rơi xuống.

Tô Nhược Hân ngây người.

Cho đến khi lướt qua như lông vũ, mới nhẹ nhàng chầm chậm nhắm mắt lại.

Cô nghe thấy tiếng nhịp tim đập mạnh.

Còn đập mạnh hơn tối qua, khi cô vừa gặp Hạ Thiên Tường.

Giống như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.

Nhưng cả người lại mềm nhũn, giống như lơ lửng trong không trung vậy.

Trước đây Hạ Thiên Tường cũng từng hôn cô.

Còn hôn rất nhiều lần.

Lần này cũng là cưỡng hôn.

Nhưng, lần nào cũng không khiến nhịp tim của cô đập ngày càng nhanh như lần này, dường như cả thế giới yên tĩnh đến vậy.

Khoảnh khắc này, trong thế giới của cô chỉ còn lại Hạ Thiên Tường, và cô.

Đó là một cảm giác kỳ diệu không thể diễn tả bằng lời.

Cảm giác như sự kỳ diệu đang nhảy nhót trong tim vậy.

Sự tươi đẹp không thể nói thành lời, không thể hình dung.

Hàng lông mi dài, nhẹ nhàng khép lại, lướt trên mặt Hạ Thiên Tường.

Một chút một chút.

Mang theo sự ngứa nhẹ.

“Nhược Hân…” Một tiếng cảm thán, Hạ Thiên Tường chỉ muốn hôn sâu thêm nữa.

Anh từng hôn trộm Tô Nhược Hân rất nhiều lần.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 434“Ừm.” Tô Nhược Hân nghiêm túc gật đầu, đôi lông mày dài như chiếc quạt nhỏ khẽ động, vô cùng xinh đẹp.Trong mắt Hạ Thiên Tường lại càng xinh đẹp hơn: “Vậy lúc nhìn thấy những người khác thì tim có đập nhanh không?”“Không.” Tô Nhược Hân lắc đầu, gương mặt nhỏ đỏ bừng, cúi thấp đầu xuống, không dám nhìn Hạ Thiên Tường nữa.“Cận Liễm thì sao?”“Cũng không.”Bàn tay đang ôm Tô Nhược Hân của Hạ Thiên Tường, vì câu trả lời này của cô mà bất giác hơi nắm lại.“Chỉ có tôi sao?”“Chỉ có anh.”Trầm khàn, một chữ “anh” cuối cùng của Tô Nhược Hân còn chưa dứt, gương mặt anh tuấn của Hạ Thiên Tường đã phóng to trước mặt.Giữa mùi hương hoa sen, đôi môi của người đàn ông thấp dần xuống.Nhẹ nhàng.Ấm áp.Cũng hoàn toàn không bị khống chế, cứ như vậy rơi xuống.Tô Nhược Hân ngây người.Cho đến khi lướt qua như lông vũ, mới nhẹ nhàng chầm chậm nhắm mắt lại.Cô nghe thấy tiếng nhịp tim đập mạnh.Còn đập mạnh hơn tối qua, khi cô vừa gặp Hạ Thiên Tường.Giống như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực vậy.Nhưng cả người lại mềm nhũn, giống như lơ lửng trong không trung vậy.Trước đây Hạ Thiên Tường cũng từng hôn cô.Còn hôn rất nhiều lần.Lần này cũng là cưỡng hôn.Nhưng, lần nào cũng không khiến nhịp tim của cô đập ngày càng nhanh như lần này, dường như cả thế giới yên tĩnh đến vậy.Khoảnh khắc này, trong thế giới của cô chỉ còn lại Hạ Thiên Tường, và cô.Đó là một cảm giác kỳ diệu không thể diễn tả bằng lời.Cảm giác như sự kỳ diệu đang nhảy nhót trong tim vậy.Sự tươi đẹp không thể nói thành lời, không thể hình dung.Hàng lông mi dài, nhẹ nhàng khép lại, lướt trên mặt Hạ Thiên Tường.Một chút một chút.Mang theo sự ngứa nhẹ.“Nhược Hân…” Một tiếng cảm thán, Hạ Thiên Tường chỉ muốn hôn sâu thêm nữa.Anh từng hôn trộm Tô Nhược Hân rất nhiều lần.

Chương 434