Tác giả:

“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…

Chương 579

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 579“Có bé Tô đi với bà, bà không sợ đâu, bé Tô ở đây, bà sẽ rất khoẻ.”Rõ ràng là xem Tô Nhược Hân thành thần y rồi.Tô Nhược Hân thầm thấy xấu hổ: “Bà nội, cháu không cao siêu như thế đâu.”“Bà nói cháu giỏi là giỏi, đã chuẩn bị váy dạ hội tối mai chưa?”Tô Nhược Hân quay đầu nhìn Hạ Thiên Tường, cô thật sự không biết tối mai phải tham gia dạ hội gì, nhưng cô lập tức nhớ đến chiếc váy dạ hội màu đỏ cam mà Tăng Hiểu Khê dẫn cô đi mua trước đó, lúc nhìn thấy nó cô rất thích, nhưng cũng chỉ xem nó như một tác phẩm nghệ thuật treo trong tủ quần áo thôi, chưa từng nghĩ đến việc sẽ mặc nó.Nhưng bây giờ xem ra váy dạ hội đó là Hạ Thiên Tường và Tăng Hiểu Khê chuẩn bị để cô tham gia buổi tiệc tối mai.“Bà nội, cháu có.”“Vậy được, tối mai trước khi đi đến cho bà nội xem thử, sau đó thiếu gì bà nội sẽ mua thêm cho cháu, đến khi nào hoàn mỹ mới có thể xuất phát.” Bà cụ lại nói.“Vâng vâng, được ạ.”“Dù thẩm mỹ của Tăng Hiểu Khê cũng ổn, nhưng chắc chắn không thể độc đáo bằng bà già này, không được đi theo con bé luôn, phải đi cùng bà nội, có nghe không?”Giọng nói của bà cụ mang theo chút nghiêm khắc và uy h**p, đây là lần đầu tiên bà cụ nói chuyện với Tô Nhược Hân như thế.Tô Nhược Hân không khỏi tò mò nhìn bà cụ, sau đó lễ phép đáp: “Vâng, cháu sẽ đi cùng bà nội.”Lúc này bà cụ mới chịu tiễn người: “Thiên Tường, đưa bé Tô về đi.”Nghe thấy thế, Tô Nhược Hân lập tức hiểu ra bà cụ rất tán thành việc cô ở nhà họ Cận, không hề có ý định mời cô đến nhà họ Hạ.Trong lòng chợt thấy hơi mất mát.Hạ Thiên Tường không chạy xe.Anh dẫn Tô Nhược Hân đi bộ đến nhà họ Cận.Thật sự rất gần.Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.Chỉ cách hơn một trăm mét, nếu chạy xe, còn chưa đạp hết chân ga đã đến rồi.Tô Nhược Hân vừa bước ra khỏi cổng biệt thự của bà cụ đã nhìn thấy Tăng Hiểu Khê.Không ngờ Tăng Hiểu Khê vẫn luôn đợi ngoài cổng, sợ Tô Nhược Hân không về, hoặc là bị người của nhà họ Hạ bắt nạt.Thấy cô đi ra, bà ta lập tức đi tới: “Ừm, lần này bà cụ khá hiểu chuyện đấy, cho con đi nhanh như thế, nếu không mẹ sẽ nghĩ bà ấy muốn giữ con lại không chịu trả con cho mẹ đấy.”“Sẽ không.” Hạ Thiên Tường lập tức trả lời.Tô Nhược Hân cũng không hiểu những lời này có ý gì.Nhưng bây giờ cô chỉ muốn nghỉ ngơi một giấc, sau đó chuẩn bị tinh thần tra điểm thi.Vào khoảnh khắc điểm được tung ra nhất định phải tra thật nhanh, nếu không sẽ rất dễ sập web.Mấy trăm nghìn thí sinh cả tỉnh đều sẽ nhanh chóng tra điểm.Điểm số liên quan đến cả đời mình, nên mọi người đều rất để tâm.

CHƯƠNG 579

“Có bé Tô đi với bà, bà không sợ đâu, bé Tô ở đây, bà sẽ rất khoẻ.”

Rõ ràng là xem Tô Nhược Hân thành thần y rồi.

Tô Nhược Hân thầm thấy xấu hổ: “Bà nội, cháu không cao siêu như thế đâu.”

“Bà nói cháu giỏi là giỏi, đã chuẩn bị váy dạ hội tối mai chưa?”

Tô Nhược Hân quay đầu nhìn Hạ Thiên Tường, cô thật sự không biết tối mai phải tham gia dạ hội gì, nhưng cô lập tức nhớ đến chiếc váy dạ hội màu đỏ cam mà Tăng Hiểu Khê dẫn cô đi mua trước đó, lúc nhìn thấy nó cô rất thích, nhưng cũng chỉ xem nó như một tác phẩm nghệ thuật treo trong tủ quần áo thôi, chưa từng nghĩ đến việc sẽ mặc nó.

Nhưng bây giờ xem ra váy dạ hội đó là Hạ Thiên Tường và Tăng Hiểu Khê chuẩn bị để cô tham gia buổi tiệc tối mai.

“Bà nội, cháu có.”

“Vậy được, tối mai trước khi đi đến cho bà nội xem thử, sau đó thiếu gì bà nội sẽ mua thêm cho cháu, đến khi nào hoàn mỹ mới có thể xuất phát.” Bà cụ lại nói.

“Vâng vâng, được ạ.”

“Dù thẩm mỹ của Tăng Hiểu Khê cũng ổn, nhưng chắc chắn không thể độc đáo bằng bà già này, không được đi theo con bé luôn, phải đi cùng bà nội, có nghe không?”

Giọng nói của bà cụ mang theo chút nghiêm khắc và uy h**p, đây là lần đầu tiên bà cụ nói chuyện với Tô Nhược Hân như thế.

Tô Nhược Hân không khỏi tò mò nhìn bà cụ, sau đó lễ phép đáp: “Vâng, cháu sẽ đi cùng bà nội.”

Lúc này bà cụ mới chịu tiễn người: “Thiên Tường, đưa bé Tô về đi.”

Nghe thấy thế, Tô Nhược Hân lập tức hiểu ra bà cụ rất tán thành việc cô ở nhà họ Cận, không hề có ý định mời cô đến nhà họ Hạ.

Trong lòng chợt thấy hơi mất mát.

Hạ Thiên Tường không chạy xe.

Anh dẫn Tô Nhược Hân đi bộ đến nhà họ Cận.

Thật sự rất gần.

Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Chỉ cách hơn một trăm mét, nếu chạy xe, còn chưa đạp hết chân ga đã đến rồi.

Tô Nhược Hân vừa bước ra khỏi cổng biệt thự của bà cụ đã nhìn thấy Tăng Hiểu Khê.

Không ngờ Tăng Hiểu Khê vẫn luôn đợi ngoài cổng, sợ Tô Nhược Hân không về, hoặc là bị người của nhà họ Hạ bắt nạt.

Thấy cô đi ra, bà ta lập tức đi tới: “Ừm, lần này bà cụ khá hiểu chuyện đấy, cho con đi nhanh như thế, nếu không mẹ sẽ nghĩ bà ấy muốn giữ con lại không chịu trả con cho mẹ đấy.”

“Sẽ không.” Hạ Thiên Tường lập tức trả lời.

Tô Nhược Hân cũng không hiểu những lời này có ý gì.

Nhưng bây giờ cô chỉ muốn nghỉ ngơi một giấc, sau đó chuẩn bị tinh thần tra điểm thi.

Vào khoảnh khắc điểm được tung ra nhất định phải tra thật nhanh, nếu không sẽ rất dễ sập web.

Mấy trăm nghìn thí sinh cả tỉnh đều sẽ nhanh chóng tra điểm.

Điểm số liên quan đến cả đời mình, nên mọi người đều rất để tâm.

Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 579“Có bé Tô đi với bà, bà không sợ đâu, bé Tô ở đây, bà sẽ rất khoẻ.”Rõ ràng là xem Tô Nhược Hân thành thần y rồi.Tô Nhược Hân thầm thấy xấu hổ: “Bà nội, cháu không cao siêu như thế đâu.”“Bà nói cháu giỏi là giỏi, đã chuẩn bị váy dạ hội tối mai chưa?”Tô Nhược Hân quay đầu nhìn Hạ Thiên Tường, cô thật sự không biết tối mai phải tham gia dạ hội gì, nhưng cô lập tức nhớ đến chiếc váy dạ hội màu đỏ cam mà Tăng Hiểu Khê dẫn cô đi mua trước đó, lúc nhìn thấy nó cô rất thích, nhưng cũng chỉ xem nó như một tác phẩm nghệ thuật treo trong tủ quần áo thôi, chưa từng nghĩ đến việc sẽ mặc nó.Nhưng bây giờ xem ra váy dạ hội đó là Hạ Thiên Tường và Tăng Hiểu Khê chuẩn bị để cô tham gia buổi tiệc tối mai.“Bà nội, cháu có.”“Vậy được, tối mai trước khi đi đến cho bà nội xem thử, sau đó thiếu gì bà nội sẽ mua thêm cho cháu, đến khi nào hoàn mỹ mới có thể xuất phát.” Bà cụ lại nói.“Vâng vâng, được ạ.”“Dù thẩm mỹ của Tăng Hiểu Khê cũng ổn, nhưng chắc chắn không thể độc đáo bằng bà già này, không được đi theo con bé luôn, phải đi cùng bà nội, có nghe không?”Giọng nói của bà cụ mang theo chút nghiêm khắc và uy h**p, đây là lần đầu tiên bà cụ nói chuyện với Tô Nhược Hân như thế.Tô Nhược Hân không khỏi tò mò nhìn bà cụ, sau đó lễ phép đáp: “Vâng, cháu sẽ đi cùng bà nội.”Lúc này bà cụ mới chịu tiễn người: “Thiên Tường, đưa bé Tô về đi.”Nghe thấy thế, Tô Nhược Hân lập tức hiểu ra bà cụ rất tán thành việc cô ở nhà họ Cận, không hề có ý định mời cô đến nhà họ Hạ.Trong lòng chợt thấy hơi mất mát.Hạ Thiên Tường không chạy xe.Anh dẫn Tô Nhược Hân đi bộ đến nhà họ Cận.Thật sự rất gần.Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc full và miễn phí nhé.Chỉ cách hơn một trăm mét, nếu chạy xe, còn chưa đạp hết chân ga đã đến rồi.Tô Nhược Hân vừa bước ra khỏi cổng biệt thự của bà cụ đã nhìn thấy Tăng Hiểu Khê.Không ngờ Tăng Hiểu Khê vẫn luôn đợi ngoài cổng, sợ Tô Nhược Hân không về, hoặc là bị người của nhà họ Hạ bắt nạt.Thấy cô đi ra, bà ta lập tức đi tới: “Ừm, lần này bà cụ khá hiểu chuyện đấy, cho con đi nhanh như thế, nếu không mẹ sẽ nghĩ bà ấy muốn giữ con lại không chịu trả con cho mẹ đấy.”“Sẽ không.” Hạ Thiên Tường lập tức trả lời.Tô Nhược Hân cũng không hiểu những lời này có ý gì.Nhưng bây giờ cô chỉ muốn nghỉ ngơi một giấc, sau đó chuẩn bị tinh thần tra điểm thi.Vào khoảnh khắc điểm được tung ra nhất định phải tra thật nhanh, nếu không sẽ rất dễ sập web.Mấy trăm nghìn thí sinh cả tỉnh đều sẽ nhanh chóng tra điểm.Điểm số liên quan đến cả đời mình, nên mọi người đều rất để tâm.

Chương 579