“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 580
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 580Tăng Hiểu Khê nghe Hạ Thiên Tường nói bà cụ sẽ không giữ Tô Nhược Hân lại bèn nói: “Được rồi, cậu về đi, giao bé Tô lại cho tôi.”Hạ Thiên Tường cũng không đi ngay, anh vẫn đứng ở đó nhìn chằm chằm Tô Nhược Hân, nhưng lại cất lời nói với Tăng Hiểu Khê: “Bà nội nói tối mai trước khi lên đường thì cho Tô Nhược Hân đến chỗ bà trước, nếu thiếu cái gì sẽ chuẩn bị thêm cho cô ấy.”“Thật sao?” Nghe thấy thế, Tăng Hiểu Khê lập tức sáng mắt lên.“Thật.”“Vậy thì tốt quá, ha ha.” Nói xong, bà ta bèn kéo Tô Nhược Hân đi vào cổng nhà: “Nhược Hân, ngày mai mẹ cùng con đi gặp bà cụ Hạ, trong tay bà ấy có rất nhiều báu vật vô giá, mượn đeo một đêm cũng không lãng phí cuộc đời này.”Hạ Thiên Tường vẫn chưa đi ở sau lưng họ cất lời: “Đồ của nhà họ Hạ, trước giờ chỉ có tặng chứ không có thói quen cho mượn.”Tăng Hiểu Khê sửng sốt, sau đó xoay người, ánh mắt trở nên lạnh lẽo: “Hạ Thiên Tường, lời này của cậu là có ý gì? Bà cụ muốn tặng đồ cho Tô Nhược Hân?”“Tôi không đoán được suy nghĩ của bà nội.” Người đàn ông nói xong câu này thì rời đi.Tô Nhược Hân nhìn bóng lưng của anh, anh đi rồi, hai người xa nhau rồi.Sau đó, cô vẫn nhìn theo bóng lưng của anh, chợt thấy không nỡ.Dù sao ở cùng nhau năm ngày, lâu như thế, cô đã hơi quen với cảm giác anh luôn ở bên cạnh rồi.Thấy Hạ Thiên Tường đã đi, Tăng Hiểu Khê bèn kéo Tô Nhược Hân đi đến cửa nhà, sau đó hơi lo lắng hỏi: “Mấy ngày nay Hạ Thiên Tường đều ở cạnh con sao?”“Không… Con đi cùng với Lan Lan.”Lúc này Tăng Hiểu Khê mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói với giọng điệu nặng nề: “Nhược Hân, con là ân nhân của Hạ Thiên Tường, hưởng thụ sự ân cần của cậu ta là chuyện hiển nhiên, nhưng con tuyệt đối phải cách xa cậu ta một chút, dù rất nhiều cô gái thích cậu ta, nhưng cậu ta thật sự không phải một người đàn ông có thể gửi gắm cả đời, nếu cậu ta theo đuổi con thì con không nên đồng ý, còn nữa, đồ bà cụ đưa cho con, mượn dùng thì được, chứ tuyệt đối không thể lấy luôn.”“Tại sao ạ?” Tô Nhược Hân thấy khó hiểu.“Con chỉ cần tin mẹ nuôi một lòng một dạ muốn tốt cho con là được, ngày mai ăn mặc xinh đẹp vào, mẹ nuôi sẽ giới thiệu cho con bạn trai thích hợp nhất.”“Là ai thế ạ?” Tô Nhược Hân hơi tò mò, cô không thích Cận Liễm, xem ra Tăng Hiểu Khê định giới thiệu người đàn ông khác cho cô.“Là…”“Mẹ, ba đang bận rộn trong bếp, gọi mẹ đến giúp một tay kìa.” Không ngờ Tăng Hiểu Khê vừa lên tiếng đã bị ngắt lời.Tô Nhược Hân ngẩng đầu, nhìn Cận Liễm không biết xuất hiện từ khi nào, anh ta về rồi.Mấy ngày không gặp, cô chợt nhớ thật ra đây mới chỉ là lần thứ hai hai người gặp nhau.Tăng Hiểu Khê nhìn con trai, sau đó lại nhìn Tô Nhược Hân, phát hiện con trai vẫn đang nhìn chằm chằm Tô Nhược Hân, lập tức vỗ đùi: “Ừm ừm, mẹ đi giúp ba của hai đứa một tay, Liễm Nhi, con giúp Nhược Hân xách hành lý lên phòng của con bé ở tầng hai đi.”
CHƯƠNG 580
Tăng Hiểu Khê nghe Hạ Thiên Tường nói bà cụ sẽ không giữ Tô Nhược Hân lại bèn nói: “Được rồi, cậu về đi, giao bé Tô lại cho tôi.”
Hạ Thiên Tường cũng không đi ngay, anh vẫn đứng ở đó nhìn chằm chằm Tô Nhược Hân, nhưng lại cất lời nói với Tăng Hiểu Khê: “Bà nội nói tối mai trước khi lên đường thì cho Tô Nhược Hân đến chỗ bà trước, nếu thiếu cái gì sẽ chuẩn bị thêm cho cô ấy.”
“Thật sao?” Nghe thấy thế, Tăng Hiểu Khê lập tức sáng mắt lên.
“Thật.”
“Vậy thì tốt quá, ha ha.” Nói xong, bà ta bèn kéo Tô Nhược Hân đi vào cổng nhà: “Nhược Hân, ngày mai mẹ cùng con đi gặp bà cụ Hạ, trong tay bà ấy có rất nhiều báu vật vô giá, mượn đeo một đêm cũng không lãng phí cuộc đời này.”
Hạ Thiên Tường vẫn chưa đi ở sau lưng họ cất lời: “Đồ của nhà họ Hạ, trước giờ chỉ có tặng chứ không có thói quen cho mượn.”
Tăng Hiểu Khê sửng sốt, sau đó xoay người, ánh mắt trở nên lạnh lẽo: “Hạ Thiên Tường, lời này của cậu là có ý gì? Bà cụ muốn tặng đồ cho Tô Nhược Hân?”
“Tôi không đoán được suy nghĩ của bà nội.” Người đàn ông nói xong câu này thì rời đi.
Tô Nhược Hân nhìn bóng lưng của anh, anh đi rồi, hai người xa nhau rồi.
Sau đó, cô vẫn nhìn theo bóng lưng của anh, chợt thấy không nỡ.
Dù sao ở cùng nhau năm ngày, lâu như thế, cô đã hơi quen với cảm giác anh luôn ở bên cạnh rồi.
Thấy Hạ Thiên Tường đã đi, Tăng Hiểu Khê bèn kéo Tô Nhược Hân đi đến cửa nhà, sau đó hơi lo lắng hỏi: “Mấy ngày nay Hạ Thiên Tường đều ở cạnh con sao?”
“Không… Con đi cùng với Lan Lan.”
Lúc này Tăng Hiểu Khê mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói với giọng điệu nặng nề: “Nhược Hân, con là ân nhân của Hạ Thiên Tường, hưởng thụ sự ân cần của cậu ta là chuyện hiển nhiên, nhưng con tuyệt đối phải cách xa cậu ta một chút, dù rất nhiều cô gái thích cậu ta, nhưng cậu ta thật sự không phải một người đàn ông có thể gửi gắm cả đời, nếu cậu ta theo đuổi con thì con không nên đồng ý, còn nữa, đồ bà cụ đưa cho con, mượn dùng thì được, chứ tuyệt đối không thể lấy luôn.”
“Tại sao ạ?” Tô Nhược Hân thấy khó hiểu.
“Con chỉ cần tin mẹ nuôi một lòng một dạ muốn tốt cho con là được, ngày mai ăn mặc xinh đẹp vào, mẹ nuôi sẽ giới thiệu cho con bạn trai thích hợp nhất.”
“Là ai thế ạ?” Tô Nhược Hân hơi tò mò, cô không thích Cận Liễm, xem ra Tăng Hiểu Khê định giới thiệu người đàn ông khác cho cô.
“Là…”
“Mẹ, ba đang bận rộn trong bếp, gọi mẹ đến giúp một tay kìa.” Không ngờ Tăng Hiểu Khê vừa lên tiếng đã bị ngắt lời.
Tô Nhược Hân ngẩng đầu, nhìn Cận Liễm không biết xuất hiện từ khi nào, anh ta về rồi.
Mấy ngày không gặp, cô chợt nhớ thật ra đây mới chỉ là lần thứ hai hai người gặp nhau.
Tăng Hiểu Khê nhìn con trai, sau đó lại nhìn Tô Nhược Hân, phát hiện con trai vẫn đang nhìn chằm chằm Tô Nhược Hân, lập tức vỗ đùi: “Ừm ừm, mẹ đi giúp ba của hai đứa một tay, Liễm Nhi, con giúp Nhược Hân xách hành lý lên phòng của con bé ở tầng hai đi.”
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… CHƯƠNG 580Tăng Hiểu Khê nghe Hạ Thiên Tường nói bà cụ sẽ không giữ Tô Nhược Hân lại bèn nói: “Được rồi, cậu về đi, giao bé Tô lại cho tôi.”Hạ Thiên Tường cũng không đi ngay, anh vẫn đứng ở đó nhìn chằm chằm Tô Nhược Hân, nhưng lại cất lời nói với Tăng Hiểu Khê: “Bà nội nói tối mai trước khi lên đường thì cho Tô Nhược Hân đến chỗ bà trước, nếu thiếu cái gì sẽ chuẩn bị thêm cho cô ấy.”“Thật sao?” Nghe thấy thế, Tăng Hiểu Khê lập tức sáng mắt lên.“Thật.”“Vậy thì tốt quá, ha ha.” Nói xong, bà ta bèn kéo Tô Nhược Hân đi vào cổng nhà: “Nhược Hân, ngày mai mẹ cùng con đi gặp bà cụ Hạ, trong tay bà ấy có rất nhiều báu vật vô giá, mượn đeo một đêm cũng không lãng phí cuộc đời này.”Hạ Thiên Tường vẫn chưa đi ở sau lưng họ cất lời: “Đồ của nhà họ Hạ, trước giờ chỉ có tặng chứ không có thói quen cho mượn.”Tăng Hiểu Khê sửng sốt, sau đó xoay người, ánh mắt trở nên lạnh lẽo: “Hạ Thiên Tường, lời này của cậu là có ý gì? Bà cụ muốn tặng đồ cho Tô Nhược Hân?”“Tôi không đoán được suy nghĩ của bà nội.” Người đàn ông nói xong câu này thì rời đi.Tô Nhược Hân nhìn bóng lưng của anh, anh đi rồi, hai người xa nhau rồi.Sau đó, cô vẫn nhìn theo bóng lưng của anh, chợt thấy không nỡ.Dù sao ở cùng nhau năm ngày, lâu như thế, cô đã hơi quen với cảm giác anh luôn ở bên cạnh rồi.Thấy Hạ Thiên Tường đã đi, Tăng Hiểu Khê bèn kéo Tô Nhược Hân đi đến cửa nhà, sau đó hơi lo lắng hỏi: “Mấy ngày nay Hạ Thiên Tường đều ở cạnh con sao?”“Không… Con đi cùng với Lan Lan.”Lúc này Tăng Hiểu Khê mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói với giọng điệu nặng nề: “Nhược Hân, con là ân nhân của Hạ Thiên Tường, hưởng thụ sự ân cần của cậu ta là chuyện hiển nhiên, nhưng con tuyệt đối phải cách xa cậu ta một chút, dù rất nhiều cô gái thích cậu ta, nhưng cậu ta thật sự không phải một người đàn ông có thể gửi gắm cả đời, nếu cậu ta theo đuổi con thì con không nên đồng ý, còn nữa, đồ bà cụ đưa cho con, mượn dùng thì được, chứ tuyệt đối không thể lấy luôn.”“Tại sao ạ?” Tô Nhược Hân thấy khó hiểu.“Con chỉ cần tin mẹ nuôi một lòng một dạ muốn tốt cho con là được, ngày mai ăn mặc xinh đẹp vào, mẹ nuôi sẽ giới thiệu cho con bạn trai thích hợp nhất.”“Là ai thế ạ?” Tô Nhược Hân hơi tò mò, cô không thích Cận Liễm, xem ra Tăng Hiểu Khê định giới thiệu người đàn ông khác cho cô.“Là…”“Mẹ, ba đang bận rộn trong bếp, gọi mẹ đến giúp một tay kìa.” Không ngờ Tăng Hiểu Khê vừa lên tiếng đã bị ngắt lời.Tô Nhược Hân ngẩng đầu, nhìn Cận Liễm không biết xuất hiện từ khi nào, anh ta về rồi.Mấy ngày không gặp, cô chợt nhớ thật ra đây mới chỉ là lần thứ hai hai người gặp nhau.Tăng Hiểu Khê nhìn con trai, sau đó lại nhìn Tô Nhược Hân, phát hiện con trai vẫn đang nhìn chằm chằm Tô Nhược Hân, lập tức vỗ đùi: “Ừm ừm, mẹ đi giúp ba của hai đứa một tay, Liễm Nhi, con giúp Nhược Hân xách hành lý lên phòng của con bé ở tầng hai đi.”