“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 819
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 819Tô Nhược Hân vấn cười không nhịn được, nước mắt đều chảy ra: “Bị cay tới mức này, Sao anh còn ăn hết làm gì?” Cô thật sự phục anh luôn.Đến nỗi phái uống nước đá mới có thể giảm kê… x=i bớt chút cảm giác đau đớn do vị cay gây ra, vậy thì phải cay tới độ nào chứ.Cô chưa trải nghiệm được cảm giác của anh, bởi vì lúc mới ăn cô cũng thấy hơi cay, nhưng mà không cay tới độ phải uống nước đá.Lúc này Hạ Thiên Tường mới kịp phản ứng ra là Tô Nhược Hân cười cái gì. Bàn tay đang đặt trên eo cô kéo một cái, Tô Nhược Hân lập tức bị kéo sát vào anh, sau đó cái miệng nhỏ của cô đã bị chặn, chỉ nghe được một câu mơ hồ: “Cùng cay chung đi”Trong nháy mắt, tràn đầy khoang miệng là hơi thở mát lạnh dễ ngửi quen thuộc của người đàn ông.Còn về phần vị cay kia, Tô Nhược Hân thật sự không cảm giác được.Lúc cô đặc biệt chọn ăn ớt cũng không có cảm giác gì, huống chỉ bây giờ là Hạ Thiên Tường bị cay chứ cô đâu có thấy cay.Chẳng qua như thế này thì không cười được nữa thôi.Tận đến khi cơ thể ngã lên chiếc sô pha êm ái, trong thế giới chỉ còn người đàn ông đang ước mặt này, Tô Nhược Hân mới nhận ra tình cảnh bây giờ không đúng.Đây là bên trong văn phòng của Hạ Thiên Tường.Nhưng, cô đã không thể đẩy anh ra được nữa.Nụ hôn như bão tố khiến Tô Nhược Hân đã sớm quên đi nguyên nhân vì sao mình bị hôn.Quên cả cười nhạo Hạ Thiên Tường bị cay tới mức phải uống nước đá.Chỉ có thể bị động nhận lấy nụ hôn bá đạo của anh.Cũng may, bây giờ cô đã biết cách thở.Cô đã dần thay đổi dưới sự dạy dỗ của Hạ Thiên Tường.Nhưng chuyện bị anh đè lên hôn ở trong văn phòng, dù sao cũng có một loại cảm giác không yên lòng cho lắm.Nhưng cảm giác thấp thỏm ấy hoàn toàn bị Sự cường thế và bá đạo của người đàn ông này áp chế.Trong văn phòng im ắng, chỉ có Hạ Thiên Tường.Trừ anh ra, rốt cuộc cô không còn cảm nhận được điều gì khác.Một tiếng “râm” vang lên, đầu tiên là tiếng cửa va vào tường, sau đó là giọng nói mang hơi thở hổn hển của phụ nữ: “Tô Nhược Hân, ban ngày ban mặt, hai người đang làm gì vậy?”Vẻ mặt của Tô Nhược Hân kinh sợ, cả người cuộn tròn thành một cục.Tuy rằng nguyên nhân gây ra chuyện này tuyệt đối là do Hạ Thiên Tường.Cô chỉ là bj ép buộc.Nhưng Lục Diêm Chỉ xông vào như vậy, cô thật sự rất khó nói rõ.Còn có cảm giác như mình đang quyến rũ anh trong văn phòng.Nhưng cô không hề làm vậy.Cô chỉ muốn quan tâm Hạ Thiên Tường một chút, không muốn anh phải chịu đựng “sống không bằng chết” từng giây từng phút.
Chương 819
Tô Nhược Hân vấn cười không nhịn được, nước mắt đều chảy ra: “Bị cay tới mức này, Sao anh còn ăn hết làm gì?” Cô thật sự phục anh luôn.
Đến nỗi phái uống nước đá mới có thể giảm kê… x=i bớt chút cảm giác đau đớn do vị cay gây ra, vậy thì phải cay tới độ nào chứ.
Cô chưa trải nghiệm được cảm giác của anh, bởi vì lúc mới ăn cô cũng thấy hơi cay, nhưng mà không cay tới độ phải uống nước đá.
Lúc này Hạ Thiên Tường mới kịp phản ứng ra là Tô Nhược Hân cười cái gì. Bàn tay đang đặt trên eo cô kéo một cái, Tô Nhược Hân lập tức bị kéo sát vào anh, sau đó cái miệng nhỏ của cô đã bị chặn, chỉ nghe được một câu mơ hồ: “Cùng cay chung đi”
Trong nháy mắt, tràn đầy khoang miệng là hơi thở mát lạnh dễ ngửi quen thuộc của người đàn ông.
Còn về phần vị cay kia, Tô Nhược Hân thật sự không cảm giác được.
Lúc cô đặc biệt chọn ăn ớt cũng không có cảm giác gì, huống chỉ bây giờ là Hạ Thiên Tường bị cay chứ cô đâu có thấy cay.
Chẳng qua như thế này thì không cười được nữa thôi.
Tận đến khi cơ thể ngã lên chiếc sô pha êm ái, trong thế giới chỉ còn người đàn ông đang ước mặt này, Tô Nhược Hân mới nhận ra tình cảnh bây giờ không đúng.
Đây là bên trong văn phòng của Hạ Thiên Tường.
Nhưng, cô đã không thể đẩy anh ra được nữa.
Nụ hôn như bão tố khiến Tô Nhược Hân đã sớm quên đi nguyên nhân vì sao mình bị hôn.
Quên cả cười nhạo Hạ Thiên Tường bị cay tới mức phải uống nước đá.
Chỉ có thể bị động nhận lấy nụ hôn bá đạo của anh.
Cũng may, bây giờ cô đã biết cách thở.
Cô đã dần thay đổi dưới sự dạy dỗ của Hạ Thiên Tường.
Nhưng chuyện bị anh đè lên hôn ở trong văn phòng, dù sao cũng có một loại cảm giác không yên lòng cho lắm.
Nhưng cảm giác thấp thỏm ấy hoàn toàn bị Sự cường thế và bá đạo của người đàn ông này áp chế.
Trong văn phòng im ắng, chỉ có Hạ Thiên Tường.
Trừ anh ra, rốt cuộc cô không còn cảm nhận được điều gì khác.
Một tiếng “râm” vang lên, đầu tiên là tiếng cửa va vào tường, sau đó là giọng nói mang hơi thở hổn hển của phụ nữ: “Tô Nhược Hân, ban ngày ban mặt, hai người đang làm gì vậy?”
Vẻ mặt của Tô Nhược Hân kinh sợ, cả người cuộn tròn thành một cục.
Tuy rằng nguyên nhân gây ra chuyện này tuyệt đối là do Hạ Thiên Tường.
Cô chỉ là bj ép buộc.
Nhưng Lục Diêm Chỉ xông vào như vậy, cô thật sự rất khó nói rõ.
Còn có cảm giác như mình đang quyến rũ anh trong văn phòng.
Nhưng cô không hề làm vậy.
Cô chỉ muốn quan tâm Hạ Thiên Tường một chút, không muốn anh phải chịu đựng “sống không bằng chết” từng giây từng phút.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 819Tô Nhược Hân vấn cười không nhịn được, nước mắt đều chảy ra: “Bị cay tới mức này, Sao anh còn ăn hết làm gì?” Cô thật sự phục anh luôn.Đến nỗi phái uống nước đá mới có thể giảm kê… x=i bớt chút cảm giác đau đớn do vị cay gây ra, vậy thì phải cay tới độ nào chứ.Cô chưa trải nghiệm được cảm giác của anh, bởi vì lúc mới ăn cô cũng thấy hơi cay, nhưng mà không cay tới độ phải uống nước đá.Lúc này Hạ Thiên Tường mới kịp phản ứng ra là Tô Nhược Hân cười cái gì. Bàn tay đang đặt trên eo cô kéo một cái, Tô Nhược Hân lập tức bị kéo sát vào anh, sau đó cái miệng nhỏ của cô đã bị chặn, chỉ nghe được một câu mơ hồ: “Cùng cay chung đi”Trong nháy mắt, tràn đầy khoang miệng là hơi thở mát lạnh dễ ngửi quen thuộc của người đàn ông.Còn về phần vị cay kia, Tô Nhược Hân thật sự không cảm giác được.Lúc cô đặc biệt chọn ăn ớt cũng không có cảm giác gì, huống chỉ bây giờ là Hạ Thiên Tường bị cay chứ cô đâu có thấy cay.Chẳng qua như thế này thì không cười được nữa thôi.Tận đến khi cơ thể ngã lên chiếc sô pha êm ái, trong thế giới chỉ còn người đàn ông đang ước mặt này, Tô Nhược Hân mới nhận ra tình cảnh bây giờ không đúng.Đây là bên trong văn phòng của Hạ Thiên Tường.Nhưng, cô đã không thể đẩy anh ra được nữa.Nụ hôn như bão tố khiến Tô Nhược Hân đã sớm quên đi nguyên nhân vì sao mình bị hôn.Quên cả cười nhạo Hạ Thiên Tường bị cay tới mức phải uống nước đá.Chỉ có thể bị động nhận lấy nụ hôn bá đạo của anh.Cũng may, bây giờ cô đã biết cách thở.Cô đã dần thay đổi dưới sự dạy dỗ của Hạ Thiên Tường.Nhưng chuyện bị anh đè lên hôn ở trong văn phòng, dù sao cũng có một loại cảm giác không yên lòng cho lắm.Nhưng cảm giác thấp thỏm ấy hoàn toàn bị Sự cường thế và bá đạo của người đàn ông này áp chế.Trong văn phòng im ắng, chỉ có Hạ Thiên Tường.Trừ anh ra, rốt cuộc cô không còn cảm nhận được điều gì khác.Một tiếng “râm” vang lên, đầu tiên là tiếng cửa va vào tường, sau đó là giọng nói mang hơi thở hổn hển của phụ nữ: “Tô Nhược Hân, ban ngày ban mặt, hai người đang làm gì vậy?”Vẻ mặt của Tô Nhược Hân kinh sợ, cả người cuộn tròn thành một cục.Tuy rằng nguyên nhân gây ra chuyện này tuyệt đối là do Hạ Thiên Tường.Cô chỉ là bj ép buộc.Nhưng Lục Diêm Chỉ xông vào như vậy, cô thật sự rất khó nói rõ.Còn có cảm giác như mình đang quyến rũ anh trong văn phòng.Nhưng cô không hề làm vậy.Cô chỉ muốn quan tâm Hạ Thiên Tường một chút, không muốn anh phải chịu đựng “sống không bằng chết” từng giây từng phút.