“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là…
Chương 1108
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1108“Nhưng mà, thân phận của cô ta thấp kém, không thể sánh vai với con, cô ta không xứng đứng ở bên cạnh con.”“Nếu Tô Nhược Hân không xứng, vậy trên đời này sẽ không còn người phụ nữ nào xứng đáng đứng bên cạnh con nữa. Mẹ, ngày mai con sẽ đưa Thiên Hương rời khỏi viện điều dưỡng, sau này bệnh của Thiên Hương, con sẽ chăm sóc thật tốt, mẹ không cần quan tâm nữa.”“Có phải con muốn giao Thiên Hương cho Tô Nhược Hân không hả? Mẹ không đồng ý.”“Chẳng lẽ giao cho mẹ sẽ tốt hơn sao? Mẹ đừng quên bệnh của Thiên Hương từ đâu mà có.” Hạ Thiên Tường nói xong, lập tức cúp máy.Ngón tay dài xoa lên giữa lông mày, đầu hơi đau.Sau đó, anh không còn tâm trạng để đọc bài đăng nữa.Đúng vậy, tất cả tâm trạng đều bị Lục Diễm Chi phá hỏng.“Cốc cốc… Phương Tấn gõ cửa.“Vào đi.”Phương Tấn đẩy cửa vào: “Anh Hạ, Tô Nhược Hân lần đầu phỏng vấn, thế nào rồi?”Tuy rằng phòng khám này là Hạ Thiên Tường tặng cho Tô Nhược Hân, cho nên Tô Nhược Hân muốn giày vò thế nào thì giày vò thế đó, đều hợp tình hợp lý đều là chuyện nên làm. Nhưng dù gì cũng là Hạ Thiên Tường đầu tư, cho nên Phương Tấn vẫn không nhịn được muốn biết tình hình Tô Nhược Hân phỏng vấn.Cô nhóc còn trẻ.Buổi phỏng vấn đầu tiên là phỏng vấn các quản lý cấp cao điều hành công việc của phòng khám, nhiệm vụ như vậy, cho dù anh ta là một người có thâm niên trong công việc, ít nhiều cũng sẽ thấy căng thẳng.Suy cho cùng, đối tượng phỏng vấn bình thường là người xa lạ không quen biết.Tất nhiên cũng sẽ không hiểu rõ.“Không phải đều đã qua tay anh sàng lọc rồi sao?”“Đúng… đúng vậy.”“Vậy cứ buông tay giao cho Tô Nhược Hân là được rồi.”“Được… Được rồi.” Phương Tấn ngước cổ nhìn điện thoại di động của Hạ Thiên Tường, sau đó có chút choáng.Anh ta vẫn cho rằng Hạ Thiên Tường vào văn phòng này vừa uống trà vừa nhìn qua camera giám sát xem Tô Nhược Hân phỏng vấn, kết quả hiển thị trên màn hình điện thoại di động của anh lại là một tấm hình.Tấm hình kia là hình Tô Nhược Hân thông qua tài khoản chính thức của tập đoàn Hạ Thị đăng bài lên diễn đàn.Anh ta đã xem qua bài đăng đó, cho nên biết rất ro.Bởi vì, Hạ Thiên Tường là một tên nam thẳng sắt thép, tuyệt đối không viết ra được bài đăng như vậy, vậy thì nhất định là bút tích của Tô Nhược Hân.Thì ra Hạ Thiên Tường đang hồi tưởng về bài viết Tô Nhược Hân đăng, hoàn toàn không chú ý đến buổi phỏng vấn đầu tiên của cô.Trái lại, anh ta lại lo lắng khủng khiếp.Có thể không lo lắng sao, bảo một nữ sinh vừa mới tốt nghiệp trung học phổ thông đi phỏng vấn giám đốc và chủ nhiệm các khoa của một phòng khám lớn như vậy, cho dù là nhân sự có kinh nghiệm thì cũng sẽ hồi hộp.
Chương 1108
“Nhưng mà, thân phận của cô ta thấp kém, không thể sánh vai với con, cô ta không xứng đứng ở bên cạnh con.”
“Nếu Tô Nhược Hân không xứng, vậy trên đời này sẽ không còn người phụ nữ nào xứng đáng đứng bên cạnh con nữa. Mẹ, ngày mai con sẽ đưa Thiên Hương rời khỏi viện điều dưỡng, sau này bệnh của Thiên Hương, con sẽ chăm sóc thật tốt, mẹ không cần quan tâm nữa.”
“Có phải con muốn giao Thiên Hương cho Tô Nhược Hân không hả? Mẹ không đồng ý.”
“Chẳng lẽ giao cho mẹ sẽ tốt hơn sao? Mẹ đừng quên bệnh của Thiên Hương từ đâu mà có.” Hạ Thiên Tường nói xong, lập tức cúp máy.
Ngón tay dài xoa lên giữa lông mày, đầu hơi đau.
Sau đó, anh không còn tâm trạng để đọc bài đăng nữa.
Đúng vậy, tất cả tâm trạng đều bị Lục Diễm Chi phá hỏng.
“Cốc cốc… Phương Tấn gõ cửa.
“Vào đi.”
Phương Tấn đẩy cửa vào: “Anh Hạ, Tô Nhược Hân lần đầu phỏng vấn, thế nào rồi?”
Tuy rằng phòng khám này là Hạ Thiên Tường tặng cho Tô Nhược Hân, cho nên Tô Nhược Hân muốn giày vò thế nào thì giày vò thế đó, đều hợp tình hợp lý đều là chuyện nên làm. Nhưng dù gì cũng là Hạ Thiên Tường đầu tư, cho nên Phương Tấn vẫn không nhịn được muốn biết tình hình Tô Nhược Hân phỏng vấn.
Cô nhóc còn trẻ.
Buổi phỏng vấn đầu tiên là phỏng vấn các quản lý cấp cao điều hành công việc của phòng khám, nhiệm vụ như vậy, cho dù anh ta là một người có thâm niên trong công việc, ít nhiều cũng sẽ thấy căng thẳng.
Suy cho cùng, đối tượng phỏng vấn bình thường là người xa lạ không quen biết.
Tất nhiên cũng sẽ không hiểu rõ.
“Không phải đều đã qua tay anh sàng lọc rồi sao?”
“Đúng… đúng vậy.”
“Vậy cứ buông tay giao cho Tô Nhược Hân là được rồi.”
“Được… Được rồi.” Phương Tấn ngước cổ nhìn điện thoại di động của Hạ Thiên Tường, sau đó có chút choáng.
Anh ta vẫn cho rằng Hạ Thiên Tường vào văn phòng này vừa uống trà vừa nhìn qua camera giám sát xem Tô Nhược Hân phỏng vấn, kết quả hiển thị trên màn hình điện thoại di động của anh lại là một tấm hình.
Tấm hình kia là hình Tô Nhược Hân thông qua tài khoản chính thức của tập đoàn Hạ Thị đăng bài lên diễn đàn.
Anh ta đã xem qua bài đăng đó, cho nên biết rất ro.
Bởi vì, Hạ Thiên Tường là một tên nam thẳng sắt thép, tuyệt đối không viết ra được bài đăng như vậy, vậy thì nhất định là bút tích của Tô Nhược Hân.
Thì ra Hạ Thiên Tường đang hồi tưởng về bài viết Tô Nhược Hân đăng, hoàn toàn không chú ý đến buổi phỏng vấn đầu tiên của cô.
Trái lại, anh ta lại lo lắng khủng khiếp.
Có thể không lo lắng sao, bảo một nữ sinh vừa mới tốt nghiệp trung học phổ thông đi phỏng vấn giám đốc và chủ nhiệm các khoa của một phòng khám lớn như vậy, cho dù là nhân sự có kinh nghiệm thì cũng sẽ hồi hộp.
Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp BaTác giả: Đông TuyếtTruyện Ngôn Tình, Truyện Sủng“Quỳ xuống. ” Tô Nhược Hân vừa mới bị đẩy xuống xe đã bị ép phải quỳ trước cánh cửa gỗ. “Dập đầu. ” Lại có người quát lớn. Rồi sau đó, đầu của cô bị đè xuống, đập mạnh trên nền đá hoa cương. Đau quá. Cùng với cơn đau còn có cả máu. Nhưng những người đang ghì lấy cô hoàn toàn không quan tâm một chút nào. Cho dù cô bị đập vỡ đầu, máu chảy ròng ròng trên trán thì bọn họ vẫn ép cô phải dập đầu mười mấy cái liền. Máu me trông đến ghê người, chảy dọc theo gò má và khóe miệng, mùi máu tanh nồng nặc. Tô Nhược Hân muốn thét lên nhưng miệng cô bị nhét một miếng vải, không thốt ra được bất cứ âm thanh nào. Tóc cô bị túm chặt, cô bị ép phải ngẩng đầu dậy, nhìn về chiếc giường phía trước. Có một người đàn ông đang nằm ở đó. Sống mũi của anh ra rất thẳng, gương mặt góc cạnh, mặc dù đôi mắt đang nhắm chặt nhưng vẫn có thể nhìn ra sự tuấn tú của anh ta. Cô ngẩn ngơ. Đây là Hạ Thiên Tường. Còn đẹp trai hơn trong tưởng tượng của cô nhiều. Nhưng dù có đẹp trai đến mức nào đi chăng nữa thì cũng là… Chương 1108“Nhưng mà, thân phận của cô ta thấp kém, không thể sánh vai với con, cô ta không xứng đứng ở bên cạnh con.”“Nếu Tô Nhược Hân không xứng, vậy trên đời này sẽ không còn người phụ nữ nào xứng đáng đứng bên cạnh con nữa. Mẹ, ngày mai con sẽ đưa Thiên Hương rời khỏi viện điều dưỡng, sau này bệnh của Thiên Hương, con sẽ chăm sóc thật tốt, mẹ không cần quan tâm nữa.”“Có phải con muốn giao Thiên Hương cho Tô Nhược Hân không hả? Mẹ không đồng ý.”“Chẳng lẽ giao cho mẹ sẽ tốt hơn sao? Mẹ đừng quên bệnh của Thiên Hương từ đâu mà có.” Hạ Thiên Tường nói xong, lập tức cúp máy.Ngón tay dài xoa lên giữa lông mày, đầu hơi đau.Sau đó, anh không còn tâm trạng để đọc bài đăng nữa.Đúng vậy, tất cả tâm trạng đều bị Lục Diễm Chi phá hỏng.“Cốc cốc… Phương Tấn gõ cửa.“Vào đi.”Phương Tấn đẩy cửa vào: “Anh Hạ, Tô Nhược Hân lần đầu phỏng vấn, thế nào rồi?”Tuy rằng phòng khám này là Hạ Thiên Tường tặng cho Tô Nhược Hân, cho nên Tô Nhược Hân muốn giày vò thế nào thì giày vò thế đó, đều hợp tình hợp lý đều là chuyện nên làm. Nhưng dù gì cũng là Hạ Thiên Tường đầu tư, cho nên Phương Tấn vẫn không nhịn được muốn biết tình hình Tô Nhược Hân phỏng vấn.Cô nhóc còn trẻ.Buổi phỏng vấn đầu tiên là phỏng vấn các quản lý cấp cao điều hành công việc của phòng khám, nhiệm vụ như vậy, cho dù anh ta là một người có thâm niên trong công việc, ít nhiều cũng sẽ thấy căng thẳng.Suy cho cùng, đối tượng phỏng vấn bình thường là người xa lạ không quen biết.Tất nhiên cũng sẽ không hiểu rõ.“Không phải đều đã qua tay anh sàng lọc rồi sao?”“Đúng… đúng vậy.”“Vậy cứ buông tay giao cho Tô Nhược Hân là được rồi.”“Được… Được rồi.” Phương Tấn ngước cổ nhìn điện thoại di động của Hạ Thiên Tường, sau đó có chút choáng.Anh ta vẫn cho rằng Hạ Thiên Tường vào văn phòng này vừa uống trà vừa nhìn qua camera giám sát xem Tô Nhược Hân phỏng vấn, kết quả hiển thị trên màn hình điện thoại di động của anh lại là một tấm hình.Tấm hình kia là hình Tô Nhược Hân thông qua tài khoản chính thức của tập đoàn Hạ Thị đăng bài lên diễn đàn.Anh ta đã xem qua bài đăng đó, cho nên biết rất ro.Bởi vì, Hạ Thiên Tường là một tên nam thẳng sắt thép, tuyệt đối không viết ra được bài đăng như vậy, vậy thì nhất định là bút tích của Tô Nhược Hân.Thì ra Hạ Thiên Tường đang hồi tưởng về bài viết Tô Nhược Hân đăng, hoàn toàn không chú ý đến buổi phỏng vấn đầu tiên của cô.Trái lại, anh ta lại lo lắng khủng khiếp.Có thể không lo lắng sao, bảo một nữ sinh vừa mới tốt nghiệp trung học phổ thông đi phỏng vấn giám đốc và chủ nhiệm các khoa của một phòng khám lớn như vậy, cho dù là nhân sự có kinh nghiệm thì cũng sẽ hồi hộp.