Mùa thu năm 1974, Diệp Thư Hoa cột hai bím tóc vừa đen vừa cao, đứng ở căn tin vì dân phục vụ. Ở thời không này, gần như không ai sẽ cố gọi tên thật của cô, mọi người đều thân thiết gọi cô là "Tiểu Muội". Ví dụ như lúc này, mấy chàng trai ỷ vào tốc độ mau, chạy tới căn tin nhanh hơn đại đội một bước, cứ ở cửa ồn ào nháy mắt với cô: "Tiểu Muội, hôm nay ăn cái gì?"Vừa mới dứt lời, "Diệp Tiểu Muội" còn chưa phản ứng, mấy chàng trai giống như bọn họ nói chuyện gì rất vui, đều phía sau liên tục cười rộ lên, lộ ra một hàm răng trắng, trên mặt đen gầy mang theo tinh thần phấn chấn của thanh xuân, dáng vẻ vô ưu vô lự, còn chưa để cuộc sống cuộc sống đè cong thắt lưng. Diệp Thư Hoa rất muốn thở dài, bọn họ cứ tán tỉnh như vậy, chờ ế cả đời đi. Cho dù là em gái Diệp trước kia ở đây có lẽ cũng không thèm quan tâm bọn họ, cô chỉ biết quệt miệng quay đầu gọi mẹ cô - đồng chí Vương Thúy Phân, sau đó đồng chí Vương giống như gà mái bảo vệ gà con lao tới đuổi đám thanh niên đi; nếu là Diệp Thư Hoa…

Chương 236: Chương 236

Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ ChếtTác giả: Thanh Việt Lưu CaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa thu năm 1974, Diệp Thư Hoa cột hai bím tóc vừa đen vừa cao, đứng ở căn tin vì dân phục vụ. Ở thời không này, gần như không ai sẽ cố gọi tên thật của cô, mọi người đều thân thiết gọi cô là "Tiểu Muội". Ví dụ như lúc này, mấy chàng trai ỷ vào tốc độ mau, chạy tới căn tin nhanh hơn đại đội một bước, cứ ở cửa ồn ào nháy mắt với cô: "Tiểu Muội, hôm nay ăn cái gì?"Vừa mới dứt lời, "Diệp Tiểu Muội" còn chưa phản ứng, mấy chàng trai giống như bọn họ nói chuyện gì rất vui, đều phía sau liên tục cười rộ lên, lộ ra một hàm răng trắng, trên mặt đen gầy mang theo tinh thần phấn chấn của thanh xuân, dáng vẻ vô ưu vô lự, còn chưa để cuộc sống cuộc sống đè cong thắt lưng. Diệp Thư Hoa rất muốn thở dài, bọn họ cứ tán tỉnh như vậy, chờ ế cả đời đi. Cho dù là em gái Diệp trước kia ở đây có lẽ cũng không thèm quan tâm bọn họ, cô chỉ biết quệt miệng quay đầu gọi mẹ cô - đồng chí Vương Thúy Phân, sau đó đồng chí Vương giống như gà mái bảo vệ gà con lao tới đuổi đám thanh niên đi; nếu là Diệp Thư Hoa… Đội trưởng Diệp có tâm tình gì cô ấy không biết, ngược lại cô ấy cảm thấy rất không vui.Nam nữ chính nhìn nhau mà ghét trò chuyện xong thì không phản ứng nhau nữa, im lặng tiến vào sân nhà họ Diệp, Diệp Tiểu Muội đang nghỉ ngơi dưới mái hiên, thuận tiện trêu hai đứa nhóc thì nhìn thấy bọn họ, trong nháy mắt ngơ ngác.Xong đời, sao nam nữ chính lại đi chung, chuyện xấu lần này còn có thể giấu được không?Ngơ ngác thì ngơ ngác, Diệp Tiểu Muội vẫn phản ứng rất nhanh, lập tức lộ ra nụ cười đón khách: "Chị Sở Hàm, anh Tống, hai người tới chung à, ngồi trước một chút đi."Ổn định không hoảng hốt chào hỏi khách xong, Diệp Tiểu Muội dùng tới cái cớ làm trợ thủ giúp mẹ cô vào nhà bếp hỏi đồng chí Vương Thúy Phân: "Mẹ, sao chị Sở Hàm cũng tới vậy?"Vương Thúy Phân không biết gì cả cười nói: "Gần đây không phải con có đồ ăn đều phải gọi Tiểu Sở sao, mẹ bèn gọi con bé giúp con."Diệp Tiểu Muội: …Thì ra còn là nồi của chính cô, xem ra quỳ cũng phải diễn thôi.Trong sân, hai vị khách phân biệt rõ ràng, Sở Hàm ngồi bên nôi chơi với Diệp Đại Muội, Tống Thanh Huy thì lại ôm Diệp Đại Bảo còn nhớ tới anh ngồi ở một đầu khác xa tít chơi trò chơi.Có điều tâm trạng của Tống Thanh Huy bây giờ đúng là tốt hơn rất nhiều, anh cũng vừa vặn chú ý tới phản ứng trong nháy mắt Diệp Tiểu Muội nhìn thấy thanh niên trí thức Sở, bèn đoán được cũng không phải Tiểu Muội mời thanh niên trí thức Sở tới, anh cũng không cần phải chú ý.Sở Hàm ở một đầu khác cũng rất tốt, cô ấy đã chuẩn bị ăn cơm xong sẽ không vội về ký túc xá thanh niên trí thức, phải nói chuyện kỹ càng với Tiểu Muội một chút, cô gái ngốc, chớ để bị lừa.DTVHai người có tâm tư khác nhau, trái lại bình an vô sự. Chỉ khổ Diệp Tiểu Muội, bên phải là nữ chính, ngồi chếch đối diện là nam chính, cô cũng không phải xuất thân chính quy, nếu muốn che giấu chuyện gian giữa cô và nam chính ngay dưới mắt nữ chính thông minh cũng không dễ dàng. Nhưng vì nghĩ cho mạng nhỏ, có gian nan cũng phải vượt khó tiến lên, ai bảo cô không chịu đựng được sự mê hoặc của thịt hộp, thật sự muốn làm người yêu anh Tống chứ?Cũng còn may bọn họ chỉ mến nhau, chờ anh Tống thi lên đại học rời đi, cô cũng gả vào trong thành phố, gặp gỡ vui vẻ, chia tay hòa bình. Chỉ cần trong thời gian này đừng để chị gái nữ chính phát hiện, cô hẳn còn có thể tiếp tục đi theo sau chị gái cọ kinh nghiệm.Nói chung người to gan bao nhiêu, thì vô tư bấy nhiêu, Diệp Tiểu Muội dám nghĩ dám làm, một đêm này chỉ vùi đầu ăn đồ ngon, vừa không ngẩng đầu đối diện ánh mắt với bạn trai mới, c*̃ng không có bao nhiêu tương tác với nữ chính bên cạnh.Đơn giản vì bình thường cô chính là một tên tham ăn, ngày hôm nay dáng vẻ vùi đầu ăn c*̃ng không dẫn tới mọi người nghi ngờ, mà cố gắng tìm lý do giúp cô, nhất định là thịt bò tương và trai xào cay quá ngon, khiến cô nhóc này ăn cũng không ngẩng đầu lên được.Có điều Tống Thanh Huy thông minh vẫn phát hiện đầu mối từ trong thái độ của Diệp Tiểu Muội, tuy rằng không rõ nguyên nhân, nhưng cơ bản có thể xác định đồng chí Sở chính là kỳ đà cản mũi cản trở bọn họ, chỉ cần cô ấy ở đây, anh đừng nghĩ tới nói chuyện với Diệp Tiểu muội, vì thế anh c*̃ng không cần tiếp tục đợi, cơm nước xong bèn tạm biệt mọi người.Vương Thúy Phân rất hiểu ý cười nói: "Buổi trưa Tiểu Tống còn lên trên trấn một chuyến, chắc chắn mệt c.h.ế.t rồi, thím cũng không giữ cháu lại, về sớm nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai còn phải làm việc đấy."Lúc này Diệp Tiểu Muội rốt cục ngẩng đầu nhìn anh Tống, gần như không thể chờ nữa vẫy tay: "Anh Tống đi cẩn thận."Con nhóc vô tâm vô tư. Tống Thanh Huy xoay người, cũng không quay đầu lại rời đi.Diệp Tiểu Muội không tim không phổi ở phía sau cười rất vui vẻ, trong lòng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nam chính đi rồi, có lẽ nữ chính cũng phải trở về, xem như cô bình an vượt qua ải này rồi nhỉ?Có thể giấu diếm được nữ chính nắm giữ vầng sáng, Diệp Tiểu Muội ngẫm lại còn kiêu ngạo tự hào, nghĩ thầm cô cũng không phải vô dụng. Sau đó một giây sau, Diệp Tiểu Muội luôn vui vẻ lại sinh bi quan, không biết chị gái nữ chính ở bên cạnh nhìn cô bao lâu đột nhiên cười nói: "Tiểu Muội, chị vừa nhớ có chút chuyện muốn nói với em, chúng ta tới phòng của em nhé?"Diệp Tiểu Muội hoàn toàn mê mang, không phản ứng chút nào, bọn anh Diệp đã không khách sáo trêu ghẹo nói: "Lại muốn đi nói chuyện thầm kín à?""Tiểu Sở và Tiểu Muội cũng không biết duyên phận tời từ đâu, càng giống chị em ruột."Vương Thúy Phân c*̃ng vẫy tay cười nói: "Vậy các con đi vào chơi đi."Diệp Tiểu Muội cứ như vậy không trâu bắt chó đi cày, bị nữ chính lôi vào phòng.

Đội trưởng Diệp có tâm tình gì cô ấy không biết, ngược lại cô ấy cảm thấy rất không vui.

Nam nữ chính nhìn nhau mà ghét trò chuyện xong thì không phản ứng nhau nữa, im lặng tiến vào sân nhà họ Diệp, Diệp Tiểu Muội đang nghỉ ngơi dưới mái hiên, thuận tiện trêu hai đứa nhóc thì nhìn thấy bọn họ, trong nháy mắt ngơ ngác.

Xong đời, sao nam nữ chính lại đi chung, chuyện xấu lần này còn có thể giấu được không?

Ngơ ngác thì ngơ ngác, Diệp Tiểu Muội vẫn phản ứng rất nhanh, lập tức lộ ra nụ cười đón khách: "Chị Sở Hàm, anh Tống, hai người tới chung à, ngồi trước một chút đi."

Ổn định không hoảng hốt chào hỏi khách xong, Diệp Tiểu Muội dùng tới cái cớ làm trợ thủ giúp mẹ cô vào nhà bếp hỏi đồng chí Vương Thúy Phân: "Mẹ, sao chị Sở Hàm cũng tới vậy?"

Vương Thúy Phân không biết gì cả cười nói: "Gần đây không phải con có đồ ăn đều phải gọi Tiểu Sở sao, mẹ bèn gọi con bé giúp con."

Diệp Tiểu Muội: …

Thì ra còn là nồi của chính cô, xem ra quỳ cũng phải diễn thôi.

Trong sân, hai vị khách phân biệt rõ ràng, Sở Hàm ngồi bên nôi chơi với Diệp Đại Muội, Tống Thanh Huy thì lại ôm Diệp Đại Bảo còn nhớ tới anh ngồi ở một đầu khác xa tít chơi trò chơi.

Có điều tâm trạng của Tống Thanh Huy bây giờ đúng là tốt hơn rất nhiều, anh cũng vừa vặn chú ý tới phản ứng trong nháy mắt Diệp Tiểu Muội nhìn thấy thanh niên trí thức Sở, bèn đoán được cũng không phải Tiểu Muội mời thanh niên trí thức Sở tới, anh cũng không cần phải chú ý.

Sở Hàm ở một đầu khác cũng rất tốt, cô ấy đã chuẩn bị ăn cơm xong sẽ không vội về ký túc xá thanh niên trí thức, phải nói chuyện kỹ càng với Tiểu Muội một chút, cô gái ngốc, chớ để bị lừa.

DTV

Hai người có tâm tư khác nhau, trái lại bình an vô sự. Chỉ khổ Diệp Tiểu Muội, bên phải là nữ chính, ngồi chếch đối diện là nam chính, cô cũng không phải xuất thân chính quy, nếu muốn che giấu chuyện gian giữa cô và nam chính ngay dưới mắt nữ chính thông minh cũng không dễ dàng. Nhưng vì nghĩ cho mạng nhỏ, có gian nan cũng phải vượt khó tiến lên, ai bảo cô không chịu đựng được sự mê hoặc của thịt hộp, thật sự muốn làm người yêu anh Tống chứ?

Cũng còn may bọn họ chỉ mến nhau, chờ anh Tống thi lên đại học rời đi, cô cũng gả vào trong thành phố, gặp gỡ vui vẻ, chia tay hòa bình. Chỉ cần trong thời gian này đừng để chị gái nữ chính phát hiện, cô hẳn còn có thể tiếp tục đi theo sau chị gái cọ kinh nghiệm.

Nói chung người to gan bao nhiêu, thì vô tư bấy nhiêu, Diệp Tiểu Muội dám nghĩ dám làm, một đêm này chỉ vùi đầu ăn đồ ngon, vừa không ngẩng đầu đối diện ánh mắt với bạn trai mới, c*̃ng không có bao nhiêu tương tác với nữ chính bên cạnh.

Đơn giản vì bình thường cô chính là một tên tham ăn, ngày hôm nay dáng vẻ vùi đầu ăn c*̃ng không dẫn tới mọi người nghi ngờ, mà cố gắng tìm lý do giúp cô, nhất định là thịt bò tương và trai xào cay quá ngon, khiến cô nhóc này ăn cũng không ngẩng đầu lên được.

Có điều Tống Thanh Huy thông minh vẫn phát hiện đầu mối từ trong thái độ của Diệp Tiểu Muội, tuy rằng không rõ nguyên nhân, nhưng cơ bản có thể xác định đồng chí Sở chính là kỳ đà cản mũi cản trở bọn họ, chỉ cần cô ấy ở đây, anh đừng nghĩ tới nói chuyện với Diệp Tiểu muội, vì thế anh c*̃ng không cần tiếp tục đợi, cơm nước xong bèn tạm biệt mọi người.

Vương Thúy Phân rất hiểu ý cười nói: "Buổi trưa Tiểu Tống còn lên trên trấn một chuyến, chắc chắn mệt c.h.ế.t rồi, thím cũng không giữ cháu lại, về sớm nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai còn phải làm việc đấy."

Lúc này Diệp Tiểu Muội rốt cục ngẩng đầu nhìn anh Tống, gần như không thể chờ nữa vẫy tay: "Anh Tống đi cẩn thận."

Con nhóc vô tâm vô tư. Tống Thanh Huy xoay người, cũng không quay đầu lại rời đi.

Diệp Tiểu Muội không tim không phổi ở phía sau cười rất vui vẻ, trong lòng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nam chính đi rồi, có lẽ nữ chính cũng phải trở về, xem như cô bình an vượt qua ải này rồi nhỉ?

Có thể giấu diếm được nữ chính nắm giữ vầng sáng, Diệp Tiểu Muội ngẫm lại còn kiêu ngạo tự hào, nghĩ thầm cô cũng không phải vô dụng. Sau đó một giây sau, Diệp Tiểu Muội luôn vui vẻ lại sinh bi quan, không biết chị gái nữ chính ở bên cạnh nhìn cô bao lâu đột nhiên cười nói: "Tiểu Muội, chị vừa nhớ có chút chuyện muốn nói với em, chúng ta tới phòng của em nhé?"

Diệp Tiểu Muội hoàn toàn mê mang, không phản ứng chút nào, bọn anh Diệp đã không khách sáo trêu ghẹo nói: "Lại muốn đi nói chuyện thầm kín à?"

"Tiểu Sở và Tiểu Muội cũng không biết duyên phận tời từ đâu, càng giống chị em ruột."

Vương Thúy Phân c*̃ng vẫy tay cười nói: "Vậy các con đi vào chơi đi."

Diệp Tiểu Muội cứ như vậy không trâu bắt chó đi cày, bị nữ chính lôi vào phòng.

Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ ChếtTác giả: Thanh Việt Lưu CaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa thu năm 1974, Diệp Thư Hoa cột hai bím tóc vừa đen vừa cao, đứng ở căn tin vì dân phục vụ. Ở thời không này, gần như không ai sẽ cố gọi tên thật của cô, mọi người đều thân thiết gọi cô là "Tiểu Muội". Ví dụ như lúc này, mấy chàng trai ỷ vào tốc độ mau, chạy tới căn tin nhanh hơn đại đội một bước, cứ ở cửa ồn ào nháy mắt với cô: "Tiểu Muội, hôm nay ăn cái gì?"Vừa mới dứt lời, "Diệp Tiểu Muội" còn chưa phản ứng, mấy chàng trai giống như bọn họ nói chuyện gì rất vui, đều phía sau liên tục cười rộ lên, lộ ra một hàm răng trắng, trên mặt đen gầy mang theo tinh thần phấn chấn của thanh xuân, dáng vẻ vô ưu vô lự, còn chưa để cuộc sống cuộc sống đè cong thắt lưng. Diệp Thư Hoa rất muốn thở dài, bọn họ cứ tán tỉnh như vậy, chờ ế cả đời đi. Cho dù là em gái Diệp trước kia ở đây có lẽ cũng không thèm quan tâm bọn họ, cô chỉ biết quệt miệng quay đầu gọi mẹ cô - đồng chí Vương Thúy Phân, sau đó đồng chí Vương giống như gà mái bảo vệ gà con lao tới đuổi đám thanh niên đi; nếu là Diệp Thư Hoa… Đội trưởng Diệp có tâm tình gì cô ấy không biết, ngược lại cô ấy cảm thấy rất không vui.Nam nữ chính nhìn nhau mà ghét trò chuyện xong thì không phản ứng nhau nữa, im lặng tiến vào sân nhà họ Diệp, Diệp Tiểu Muội đang nghỉ ngơi dưới mái hiên, thuận tiện trêu hai đứa nhóc thì nhìn thấy bọn họ, trong nháy mắt ngơ ngác.Xong đời, sao nam nữ chính lại đi chung, chuyện xấu lần này còn có thể giấu được không?Ngơ ngác thì ngơ ngác, Diệp Tiểu Muội vẫn phản ứng rất nhanh, lập tức lộ ra nụ cười đón khách: "Chị Sở Hàm, anh Tống, hai người tới chung à, ngồi trước một chút đi."Ổn định không hoảng hốt chào hỏi khách xong, Diệp Tiểu Muội dùng tới cái cớ làm trợ thủ giúp mẹ cô vào nhà bếp hỏi đồng chí Vương Thúy Phân: "Mẹ, sao chị Sở Hàm cũng tới vậy?"Vương Thúy Phân không biết gì cả cười nói: "Gần đây không phải con có đồ ăn đều phải gọi Tiểu Sở sao, mẹ bèn gọi con bé giúp con."Diệp Tiểu Muội: …Thì ra còn là nồi của chính cô, xem ra quỳ cũng phải diễn thôi.Trong sân, hai vị khách phân biệt rõ ràng, Sở Hàm ngồi bên nôi chơi với Diệp Đại Muội, Tống Thanh Huy thì lại ôm Diệp Đại Bảo còn nhớ tới anh ngồi ở một đầu khác xa tít chơi trò chơi.Có điều tâm trạng của Tống Thanh Huy bây giờ đúng là tốt hơn rất nhiều, anh cũng vừa vặn chú ý tới phản ứng trong nháy mắt Diệp Tiểu Muội nhìn thấy thanh niên trí thức Sở, bèn đoán được cũng không phải Tiểu Muội mời thanh niên trí thức Sở tới, anh cũng không cần phải chú ý.Sở Hàm ở một đầu khác cũng rất tốt, cô ấy đã chuẩn bị ăn cơm xong sẽ không vội về ký túc xá thanh niên trí thức, phải nói chuyện kỹ càng với Tiểu Muội một chút, cô gái ngốc, chớ để bị lừa.DTVHai người có tâm tư khác nhau, trái lại bình an vô sự. Chỉ khổ Diệp Tiểu Muội, bên phải là nữ chính, ngồi chếch đối diện là nam chính, cô cũng không phải xuất thân chính quy, nếu muốn che giấu chuyện gian giữa cô và nam chính ngay dưới mắt nữ chính thông minh cũng không dễ dàng. Nhưng vì nghĩ cho mạng nhỏ, có gian nan cũng phải vượt khó tiến lên, ai bảo cô không chịu đựng được sự mê hoặc của thịt hộp, thật sự muốn làm người yêu anh Tống chứ?Cũng còn may bọn họ chỉ mến nhau, chờ anh Tống thi lên đại học rời đi, cô cũng gả vào trong thành phố, gặp gỡ vui vẻ, chia tay hòa bình. Chỉ cần trong thời gian này đừng để chị gái nữ chính phát hiện, cô hẳn còn có thể tiếp tục đi theo sau chị gái cọ kinh nghiệm.Nói chung người to gan bao nhiêu, thì vô tư bấy nhiêu, Diệp Tiểu Muội dám nghĩ dám làm, một đêm này chỉ vùi đầu ăn đồ ngon, vừa không ngẩng đầu đối diện ánh mắt với bạn trai mới, c*̃ng không có bao nhiêu tương tác với nữ chính bên cạnh.Đơn giản vì bình thường cô chính là một tên tham ăn, ngày hôm nay dáng vẻ vùi đầu ăn c*̃ng không dẫn tới mọi người nghi ngờ, mà cố gắng tìm lý do giúp cô, nhất định là thịt bò tương và trai xào cay quá ngon, khiến cô nhóc này ăn cũng không ngẩng đầu lên được.Có điều Tống Thanh Huy thông minh vẫn phát hiện đầu mối từ trong thái độ của Diệp Tiểu Muội, tuy rằng không rõ nguyên nhân, nhưng cơ bản có thể xác định đồng chí Sở chính là kỳ đà cản mũi cản trở bọn họ, chỉ cần cô ấy ở đây, anh đừng nghĩ tới nói chuyện với Diệp Tiểu muội, vì thế anh c*̃ng không cần tiếp tục đợi, cơm nước xong bèn tạm biệt mọi người.Vương Thúy Phân rất hiểu ý cười nói: "Buổi trưa Tiểu Tống còn lên trên trấn một chuyến, chắc chắn mệt c.h.ế.t rồi, thím cũng không giữ cháu lại, về sớm nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai còn phải làm việc đấy."Lúc này Diệp Tiểu Muội rốt cục ngẩng đầu nhìn anh Tống, gần như không thể chờ nữa vẫy tay: "Anh Tống đi cẩn thận."Con nhóc vô tâm vô tư. Tống Thanh Huy xoay người, cũng không quay đầu lại rời đi.Diệp Tiểu Muội không tim không phổi ở phía sau cười rất vui vẻ, trong lòng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nam chính đi rồi, có lẽ nữ chính cũng phải trở về, xem như cô bình an vượt qua ải này rồi nhỉ?Có thể giấu diếm được nữ chính nắm giữ vầng sáng, Diệp Tiểu Muội ngẫm lại còn kiêu ngạo tự hào, nghĩ thầm cô cũng không phải vô dụng. Sau đó một giây sau, Diệp Tiểu Muội luôn vui vẻ lại sinh bi quan, không biết chị gái nữ chính ở bên cạnh nhìn cô bao lâu đột nhiên cười nói: "Tiểu Muội, chị vừa nhớ có chút chuyện muốn nói với em, chúng ta tới phòng của em nhé?"Diệp Tiểu Muội hoàn toàn mê mang, không phản ứng chút nào, bọn anh Diệp đã không khách sáo trêu ghẹo nói: "Lại muốn đi nói chuyện thầm kín à?""Tiểu Sở và Tiểu Muội cũng không biết duyên phận tời từ đâu, càng giống chị em ruột."Vương Thúy Phân c*̃ng vẫy tay cười nói: "Vậy các con đi vào chơi đi."Diệp Tiểu Muội cứ như vậy không trâu bắt chó đi cày, bị nữ chính lôi vào phòng.

Chương 236: Chương 236