Buổi sáng ánh mặt trời vừa lên, cửa biệt thự mở rộng, ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào, đá cẩm thạch trên sàn nhà không nhiễm một hạt bụi, trơn bóng sáng loáng.
Trên giường gỗ khắc hoa tràn ngập cảm giác lịch sử, một nữ tử trung niên trang điểm thập phần phúc hậu lôi kéo tay nàng tận tình khuyên bảo: “Uyển Uyển, nương cùng ngươi nói, này nữ tử vừa xuất giá không đến một tháng liền chạy về nhà mẹ đẻ, đã phạm vào tối kỵ của nhà chồng, tuy là có lý cũng biế
Trợ lý Ngô mặc một bộ âu phục cả người toát lên khí chất tinh anh, bước từ phòng bệnh ra, liền vội vàng đi thẳng đến cửa thang máy, lúc đi ngang qua nữ y tá đang mỉm cười xinh đẹp, cũng chưa ngừng lại dù chỉ một giây.
Edit: Sa
Vì buổi chiều có lịch làm việc nên dù rất muốn ngủ nướng, Ngôn Sơ Âm vẫn phải thức dậy lúc chín giờ sáng.
Mở rèm cửa sổ ra, ánh nắng ban mai xuyên qua ổ cửa kính chiếu rọi vào phòng, Ngôn Sơ Âm nhắm mắt duỗi lưng, tâm trạng tươi sáng y như ánh nắng ngoài kia.
Edit: Sa
Lại là một đêm mưa giông bão bùng, trong suy nghĩ của Bạch Thu Nhiên, hẳn là cô sẽ làm ổ trên sofa tổ đội chơi game với bạn cùng trọ, sảng khoái chiến đấu tới hai ba giờ sáng, sau đó vùi đầu ngủ. Ngày mai không đi làm, đúng lúc có cớ để ngủ nướng.
Thanh Việt Lưu Ca, Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không
Mùa thu năm 1974, Diệp Thư Hoa cột hai bím tóc vừa đen vừa cao, đứng ở căn tin vì dân phục vụ.
Ở thời không này, gần như không ai sẽ cố gọi tên thật của cô, mọi người đều thân thiết gọi cô là "Tiểu Muội".
Edit: Sa
Tuần thứ tư sau khi khai giảng, bạn trai của Kiều Lâm Lâm mới chính thức về trường.