Mùa thu năm 1974, Diệp Thư Hoa cột hai bím tóc vừa đen vừa cao, đứng ở căn tin vì dân phục vụ. Ở thời không này, gần như không ai sẽ cố gọi tên thật của cô, mọi người đều thân thiết gọi cô là "Tiểu Muội". Ví dụ như lúc này, mấy chàng trai ỷ vào tốc độ mau, chạy tới căn tin nhanh hơn đại đội một bước, cứ ở cửa ồn ào nháy mắt với cô: "Tiểu Muội, hôm nay ăn cái gì?"Vừa mới dứt lời, "Diệp Tiểu Muội" còn chưa phản ứng, mấy chàng trai giống như bọn họ nói chuyện gì rất vui, đều phía sau liên tục cười rộ lên, lộ ra một hàm răng trắng, trên mặt đen gầy mang theo tinh thần phấn chấn của thanh xuân, dáng vẻ vô ưu vô lự, còn chưa để cuộc sống cuộc sống đè cong thắt lưng. Diệp Thư Hoa rất muốn thở dài, bọn họ cứ tán tỉnh như vậy, chờ ế cả đời đi. Cho dù là em gái Diệp trước kia ở đây có lẽ cũng không thèm quan tâm bọn họ, cô chỉ biết quệt miệng quay đầu gọi mẹ cô - đồng chí Vương Thúy Phân, sau đó đồng chí Vương giống như gà mái bảo vệ gà con lao tới đuổi đám thanh niên đi; nếu là Diệp Thư Hoa…
Chương 263: Chương 263
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ ChếtTác giả: Thanh Việt Lưu CaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa thu năm 1974, Diệp Thư Hoa cột hai bím tóc vừa đen vừa cao, đứng ở căn tin vì dân phục vụ. Ở thời không này, gần như không ai sẽ cố gọi tên thật của cô, mọi người đều thân thiết gọi cô là "Tiểu Muội". Ví dụ như lúc này, mấy chàng trai ỷ vào tốc độ mau, chạy tới căn tin nhanh hơn đại đội một bước, cứ ở cửa ồn ào nháy mắt với cô: "Tiểu Muội, hôm nay ăn cái gì?"Vừa mới dứt lời, "Diệp Tiểu Muội" còn chưa phản ứng, mấy chàng trai giống như bọn họ nói chuyện gì rất vui, đều phía sau liên tục cười rộ lên, lộ ra một hàm răng trắng, trên mặt đen gầy mang theo tinh thần phấn chấn của thanh xuân, dáng vẻ vô ưu vô lự, còn chưa để cuộc sống cuộc sống đè cong thắt lưng. Diệp Thư Hoa rất muốn thở dài, bọn họ cứ tán tỉnh như vậy, chờ ế cả đời đi. Cho dù là em gái Diệp trước kia ở đây có lẽ cũng không thèm quan tâm bọn họ, cô chỉ biết quệt miệng quay đầu gọi mẹ cô - đồng chí Vương Thúy Phân, sau đó đồng chí Vương giống như gà mái bảo vệ gà con lao tới đuổi đám thanh niên đi; nếu là Diệp Thư Hoa… Chủ tịch xã đương nhiên không biết ý nghĩ trong lòng Sở Hàm, nghe lý do thành khẩn của cô ấy, ngược lại cũng vui vẻ gật đầu: "Cũng tốt, tuổi còn trẻ đã biết tri ân báo đáp, vậy chú cũng không làm người khác khó chịu, qua hai năm nữa, chờ kỹ thuật trong đội các cháu thành thục, lại điều cháu tới công xã hỗ trợ?"Qua hai năm nữa cô ấy đã tham gia thi đại học, đương nhiên không đáng kể, Sở Hàm tươi cười gật đầu: "Thật sự rất cảm ơn lãnh đạo thấu hiểu và ủng hộ."Những lãnh đạo xem xong ruộng lúa thì rời đi, để lại các đội viên vui mừng khôn xiết, lãnh đạo đáp ứng sang năm nuôi cá cũng chia cho bọn họ, vậy còn không vén tay áo lên làm một vố lớn? Thanh niên trí thức Sở vì giúp bọn họ cùng nuôi cá, cũng không chịu đi công xã làm lãnh đạo đấy, thực sự là người tốt!Hết thảy các đội viên vừa kích động vừa cảm động, tất cả tâm tình hóa thành tràn đầy động lực, ở trong ruộng khí thế hừng hực tiến hành công việc gặt gấp.Tất cả mọi người rất hưng phấn, chỉ có Diệp Tiểu Muội rất không vui.Diệp Tiểu Muội cho rằng, một năm này cô ấy đã sửa chữa sai lầm trong quá khứ, nỗ lực làm người, ở trong lòng người cha đội trưởng đã từ đứa con gái lười biếng giả bộ bệnh hết ăn lại uống, thành công biến thành áo bông nhỏ đáng yêu lại tri kỷ, năm nay vào ngày mùa, người cha đội trưởng chắc chắn sẽ không đuổi cô ra khỏi nhà kiếm điểm công.Sự thực c*̃ng quả thực như vậy, năm nay đội trưởng Diệp cũng không có để cô ra ngoài làm việc, thế nhưng cô ấy không hề chuẩn bị bị đồng chí Vương Thúy Phân xách vào nhà ăn giúp đỡ.Vương Thúy Phân đột nhiên hóa thân mẹ kế, cũng không phải chuyện của Diệp Tiểu Muội bại lộ, nguyên nhân còn phải nói tới từ chỗ chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp.Hai đứa con dâu nhà đội trưởng Diệp giống như thi đấu, mỗi lần mang thai đều chị đuổi em theo. Đúng, lần này hại chị em dâu lại đều mang thai, hơn nữa thời gian còn sít sao hơn lần trước, chị dâu cả Diệp tuyên bố mang thai còn chưa được một tháng thì chị dâu hai Diệp c*̃ng phát hiện mang thai, trong nhà lập tức xuất hiện hai thai phụ.DTVChị dâu cả Diệp mang thai còn chưa tính, Diệp Đại Bảo đã tròn một tuổi, đây coi như là ba năm ôm hai đứa, nghe người trong đội nói đây gọi là may mắn. Điều Diệp Tiểu Muội không nghĩ tới chính là thế mà chị hai Diệp c*̃ng mang thai nhanh như vậy, Đại Muội mới năm tháng, còn đang b.ú sữa trong lòng mẹ, cũng quá sốt ruột rồi.Sau khi biết chị dâu hai mang thai, Diệp Tiểu Muội luôn không nhịn được vây quanh đánh giá anh hai, vẻ mặt lên án "không nghĩ tới anh hai mày rậm mắt to, đã vậy còn rất cầm thú, đến người vợ đang cho b.ú cũng không buông tha".Anh hai Diệp bị em gái ngốc nhìn ra rất chột dạ, lại không thể giải thích với cô không phải anh ấy cầm thú, mà là vợ chủ động yêu cầu, nói câu này với Tiểu Muội chưa lấy chồng, e là chân của anh ấy sẽ bị cha mẹ đánh gãy. Anh hai Diệp chỉ có thể nằm ngửa mặc cho bị giễu cợt.Lúc đó Diệp Tiểu Muội vui cười hớn hở xem trò cười của anh hai Diệp mà không hề nghĩ tới, hai chị dâu sinh con quá tích cực, cuối cùng người chịu khổ lại là cô.Thời đại này ở nông thôn, phụ nữ có thai không quá quý giá, cho dù ưỡn bụng bảy tám tháng, nên làm việc vẫn phải làm, có điều Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú thân là con dâu nhà đội trưởng, vẫn có chút đặc quyền. Ngày lễ, các cô ấy chỉ làm nửa ngày ở trong đội, buổi sáng khi mặt trời chưa ló dạng và lúc chạng vạng mặt trời xuống núi đi vào trong ruộng là được, những thời gian khác để các cô ấy ở nhà "nghỉ ngơi".Chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp nói là nghỉ ngơi, đương nhiên không phải chỉ nằm ở trên giường ngủ ngon, vẫn phải giặt quần áo quét dọn trông con. Cũng may lúc ngày mùa từng nhà cũng không cần nổ lửa, một ngày ba bữa đều ăn ở nhà ăn, các cô ấy không cần làm cơm nữa, cũng coi như bớt đi rất nhiều chuyện. Các cô ấy vẫn tương đối hài lòng đối với sự sắp xếp của mẹ chồng.Sau đó Diệp Tiểu Muội liền thảm.Giặt quần áo nấu cơm trông trẻ vốn là chuyện cô nên làm, bây giờ bị hai chị dâu mang thai giành làm, cô cũng không thể ở nhà không có việc gì ngủ ngon.Vương Thúy Phân là người bất công, nhưng bà ấy c*̃ng rất để ý cái nhìn của người ngoài, vì ngăn chặn mấy cái miệng từ xa, Diệp Tiểu Muội bị bà ấy túm tới nhà ăn làm c* li.Nỗ lực cả năm, trở lại trước giải phóng, Diệp Tiểu Muội cảm thấy mình rất thảm vô cùng thảm.
Chủ tịch xã đương nhiên không biết ý nghĩ trong lòng Sở Hàm, nghe lý do thành khẩn của cô ấy, ngược lại cũng vui vẻ gật đầu: "Cũng tốt, tuổi còn trẻ đã biết tri ân báo đáp, vậy chú cũng không làm người khác khó chịu, qua hai năm nữa, chờ kỹ thuật trong đội các cháu thành thục, lại điều cháu tới công xã hỗ trợ?"
Qua hai năm nữa cô ấy đã tham gia thi đại học, đương nhiên không đáng kể, Sở Hàm tươi cười gật đầu: "Thật sự rất cảm ơn lãnh đạo thấu hiểu và ủng hộ."
Những lãnh đạo xem xong ruộng lúa thì rời đi, để lại các đội viên vui mừng khôn xiết, lãnh đạo đáp ứng sang năm nuôi cá cũng chia cho bọn họ, vậy còn không vén tay áo lên làm một vố lớn? Thanh niên trí thức Sở vì giúp bọn họ cùng nuôi cá, cũng không chịu đi công xã làm lãnh đạo đấy, thực sự là người tốt!
Hết thảy các đội viên vừa kích động vừa cảm động, tất cả tâm tình hóa thành tràn đầy động lực, ở trong ruộng khí thế hừng hực tiến hành công việc gặt gấp.
Tất cả mọi người rất hưng phấn, chỉ có Diệp Tiểu Muội rất không vui.
Diệp Tiểu Muội cho rằng, một năm này cô ấy đã sửa chữa sai lầm trong quá khứ, nỗ lực làm người, ở trong lòng người cha đội trưởng đã từ đứa con gái lười biếng giả bộ bệnh hết ăn lại uống, thành công biến thành áo bông nhỏ đáng yêu lại tri kỷ, năm nay vào ngày mùa, người cha đội trưởng chắc chắn sẽ không đuổi cô ra khỏi nhà kiếm điểm công.
Sự thực c*̃ng quả thực như vậy, năm nay đội trưởng Diệp cũng không có để cô ra ngoài làm việc, thế nhưng cô ấy không hề chuẩn bị bị đồng chí Vương Thúy Phân xách vào nhà ăn giúp đỡ.
Vương Thúy Phân đột nhiên hóa thân mẹ kế, cũng không phải chuyện của Diệp Tiểu Muội bại lộ, nguyên nhân còn phải nói tới từ chỗ chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp.
Hai đứa con dâu nhà đội trưởng Diệp giống như thi đấu, mỗi lần mang thai đều chị đuổi em theo. Đúng, lần này hại chị em dâu lại đều mang thai, hơn nữa thời gian còn sít sao hơn lần trước, chị dâu cả Diệp tuyên bố mang thai còn chưa được một tháng thì chị dâu hai Diệp c*̃ng phát hiện mang thai, trong nhà lập tức xuất hiện hai thai phụ.
DTV
Chị dâu cả Diệp mang thai còn chưa tính, Diệp Đại Bảo đã tròn một tuổi, đây coi như là ba năm ôm hai đứa, nghe người trong đội nói đây gọi là may mắn. Điều Diệp Tiểu Muội không nghĩ tới chính là thế mà chị hai Diệp c*̃ng mang thai nhanh như vậy, Đại Muội mới năm tháng, còn đang b.ú sữa trong lòng mẹ, cũng quá sốt ruột rồi.
Sau khi biết chị dâu hai mang thai, Diệp Tiểu Muội luôn không nhịn được vây quanh đánh giá anh hai, vẻ mặt lên án "không nghĩ tới anh hai mày rậm mắt to, đã vậy còn rất cầm thú, đến người vợ đang cho b.ú cũng không buông tha".
Anh hai Diệp bị em gái ngốc nhìn ra rất chột dạ, lại không thể giải thích với cô không phải anh ấy cầm thú, mà là vợ chủ động yêu cầu, nói câu này với Tiểu Muội chưa lấy chồng, e là chân của anh ấy sẽ bị cha mẹ đánh gãy. Anh hai Diệp chỉ có thể nằm ngửa mặc cho bị giễu cợt.
Lúc đó Diệp Tiểu Muội vui cười hớn hở xem trò cười của anh hai Diệp mà không hề nghĩ tới, hai chị dâu sinh con quá tích cực, cuối cùng người chịu khổ lại là cô.
Thời đại này ở nông thôn, phụ nữ có thai không quá quý giá, cho dù ưỡn bụng bảy tám tháng, nên làm việc vẫn phải làm, có điều Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú thân là con dâu nhà đội trưởng, vẫn có chút đặc quyền. Ngày lễ, các cô ấy chỉ làm nửa ngày ở trong đội, buổi sáng khi mặt trời chưa ló dạng và lúc chạng vạng mặt trời xuống núi đi vào trong ruộng là được, những thời gian khác để các cô ấy ở nhà "nghỉ ngơi".
Chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp nói là nghỉ ngơi, đương nhiên không phải chỉ nằm ở trên giường ngủ ngon, vẫn phải giặt quần áo quét dọn trông con. Cũng may lúc ngày mùa từng nhà cũng không cần nổ lửa, một ngày ba bữa đều ăn ở nhà ăn, các cô ấy không cần làm cơm nữa, cũng coi như bớt đi rất nhiều chuyện. Các cô ấy vẫn tương đối hài lòng đối với sự sắp xếp của mẹ chồng.
Sau đó Diệp Tiểu Muội liền thảm.
Giặt quần áo nấu cơm trông trẻ vốn là chuyện cô nên làm, bây giờ bị hai chị dâu mang thai giành làm, cô cũng không thể ở nhà không có việc gì ngủ ngon.
Vương Thúy Phân là người bất công, nhưng bà ấy c*̃ng rất để ý cái nhìn của người ngoài, vì ngăn chặn mấy cái miệng từ xa, Diệp Tiểu Muội bị bà ấy túm tới nhà ăn làm c* li.
Nỗ lực cả năm, trở lại trước giải phóng, Diệp Tiểu Muội cảm thấy mình rất thảm vô cùng thảm.
Thập Niên 70 Ở Niên Đại Văn Ăn No Chờ ChếtTác giả: Thanh Việt Lưu CaTruyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên KhôngMùa thu năm 1974, Diệp Thư Hoa cột hai bím tóc vừa đen vừa cao, đứng ở căn tin vì dân phục vụ. Ở thời không này, gần như không ai sẽ cố gọi tên thật của cô, mọi người đều thân thiết gọi cô là "Tiểu Muội". Ví dụ như lúc này, mấy chàng trai ỷ vào tốc độ mau, chạy tới căn tin nhanh hơn đại đội một bước, cứ ở cửa ồn ào nháy mắt với cô: "Tiểu Muội, hôm nay ăn cái gì?"Vừa mới dứt lời, "Diệp Tiểu Muội" còn chưa phản ứng, mấy chàng trai giống như bọn họ nói chuyện gì rất vui, đều phía sau liên tục cười rộ lên, lộ ra một hàm răng trắng, trên mặt đen gầy mang theo tinh thần phấn chấn của thanh xuân, dáng vẻ vô ưu vô lự, còn chưa để cuộc sống cuộc sống đè cong thắt lưng. Diệp Thư Hoa rất muốn thở dài, bọn họ cứ tán tỉnh như vậy, chờ ế cả đời đi. Cho dù là em gái Diệp trước kia ở đây có lẽ cũng không thèm quan tâm bọn họ, cô chỉ biết quệt miệng quay đầu gọi mẹ cô - đồng chí Vương Thúy Phân, sau đó đồng chí Vương giống như gà mái bảo vệ gà con lao tới đuổi đám thanh niên đi; nếu là Diệp Thư Hoa… Chủ tịch xã đương nhiên không biết ý nghĩ trong lòng Sở Hàm, nghe lý do thành khẩn của cô ấy, ngược lại cũng vui vẻ gật đầu: "Cũng tốt, tuổi còn trẻ đã biết tri ân báo đáp, vậy chú cũng không làm người khác khó chịu, qua hai năm nữa, chờ kỹ thuật trong đội các cháu thành thục, lại điều cháu tới công xã hỗ trợ?"Qua hai năm nữa cô ấy đã tham gia thi đại học, đương nhiên không đáng kể, Sở Hàm tươi cười gật đầu: "Thật sự rất cảm ơn lãnh đạo thấu hiểu và ủng hộ."Những lãnh đạo xem xong ruộng lúa thì rời đi, để lại các đội viên vui mừng khôn xiết, lãnh đạo đáp ứng sang năm nuôi cá cũng chia cho bọn họ, vậy còn không vén tay áo lên làm một vố lớn? Thanh niên trí thức Sở vì giúp bọn họ cùng nuôi cá, cũng không chịu đi công xã làm lãnh đạo đấy, thực sự là người tốt!Hết thảy các đội viên vừa kích động vừa cảm động, tất cả tâm tình hóa thành tràn đầy động lực, ở trong ruộng khí thế hừng hực tiến hành công việc gặt gấp.Tất cả mọi người rất hưng phấn, chỉ có Diệp Tiểu Muội rất không vui.Diệp Tiểu Muội cho rằng, một năm này cô ấy đã sửa chữa sai lầm trong quá khứ, nỗ lực làm người, ở trong lòng người cha đội trưởng đã từ đứa con gái lười biếng giả bộ bệnh hết ăn lại uống, thành công biến thành áo bông nhỏ đáng yêu lại tri kỷ, năm nay vào ngày mùa, người cha đội trưởng chắc chắn sẽ không đuổi cô ra khỏi nhà kiếm điểm công.Sự thực c*̃ng quả thực như vậy, năm nay đội trưởng Diệp cũng không có để cô ra ngoài làm việc, thế nhưng cô ấy không hề chuẩn bị bị đồng chí Vương Thúy Phân xách vào nhà ăn giúp đỡ.Vương Thúy Phân đột nhiên hóa thân mẹ kế, cũng không phải chuyện của Diệp Tiểu Muội bại lộ, nguyên nhân còn phải nói tới từ chỗ chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp.Hai đứa con dâu nhà đội trưởng Diệp giống như thi đấu, mỗi lần mang thai đều chị đuổi em theo. Đúng, lần này hại chị em dâu lại đều mang thai, hơn nữa thời gian còn sít sao hơn lần trước, chị dâu cả Diệp tuyên bố mang thai còn chưa được một tháng thì chị dâu hai Diệp c*̃ng phát hiện mang thai, trong nhà lập tức xuất hiện hai thai phụ.DTVChị dâu cả Diệp mang thai còn chưa tính, Diệp Đại Bảo đã tròn một tuổi, đây coi như là ba năm ôm hai đứa, nghe người trong đội nói đây gọi là may mắn. Điều Diệp Tiểu Muội không nghĩ tới chính là thế mà chị hai Diệp c*̃ng mang thai nhanh như vậy, Đại Muội mới năm tháng, còn đang b.ú sữa trong lòng mẹ, cũng quá sốt ruột rồi.Sau khi biết chị dâu hai mang thai, Diệp Tiểu Muội luôn không nhịn được vây quanh đánh giá anh hai, vẻ mặt lên án "không nghĩ tới anh hai mày rậm mắt to, đã vậy còn rất cầm thú, đến người vợ đang cho b.ú cũng không buông tha".Anh hai Diệp bị em gái ngốc nhìn ra rất chột dạ, lại không thể giải thích với cô không phải anh ấy cầm thú, mà là vợ chủ động yêu cầu, nói câu này với Tiểu Muội chưa lấy chồng, e là chân của anh ấy sẽ bị cha mẹ đánh gãy. Anh hai Diệp chỉ có thể nằm ngửa mặc cho bị giễu cợt.Lúc đó Diệp Tiểu Muội vui cười hớn hở xem trò cười của anh hai Diệp mà không hề nghĩ tới, hai chị dâu sinh con quá tích cực, cuối cùng người chịu khổ lại là cô.Thời đại này ở nông thôn, phụ nữ có thai không quá quý giá, cho dù ưỡn bụng bảy tám tháng, nên làm việc vẫn phải làm, có điều Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú thân là con dâu nhà đội trưởng, vẫn có chút đặc quyền. Ngày lễ, các cô ấy chỉ làm nửa ngày ở trong đội, buổi sáng khi mặt trời chưa ló dạng và lúc chạng vạng mặt trời xuống núi đi vào trong ruộng là được, những thời gian khác để các cô ấy ở nhà "nghỉ ngơi".Chị dâu cả Diệp và chị dâu hai Diệp nói là nghỉ ngơi, đương nhiên không phải chỉ nằm ở trên giường ngủ ngon, vẫn phải giặt quần áo quét dọn trông con. Cũng may lúc ngày mùa từng nhà cũng không cần nổ lửa, một ngày ba bữa đều ăn ở nhà ăn, các cô ấy không cần làm cơm nữa, cũng coi như bớt đi rất nhiều chuyện. Các cô ấy vẫn tương đối hài lòng đối với sự sắp xếp của mẹ chồng.Sau đó Diệp Tiểu Muội liền thảm.Giặt quần áo nấu cơm trông trẻ vốn là chuyện cô nên làm, bây giờ bị hai chị dâu mang thai giành làm, cô cũng không thể ở nhà không có việc gì ngủ ngon.Vương Thúy Phân là người bất công, nhưng bà ấy c*̃ng rất để ý cái nhìn của người ngoài, vì ngăn chặn mấy cái miệng từ xa, Diệp Tiểu Muội bị bà ấy túm tới nhà ăn làm c* li.Nỗ lực cả năm, trở lại trước giải phóng, Diệp Tiểu Muội cảm thấy mình rất thảm vô cùng thảm.