CHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy…
Chương 462
Nuông Chiều Em Đến NghiệnTác giả: SSSSTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy… Nhưng cô ấy sợ hãi, sợ hãi kết quả của tình cảm này giống như lần trước.Ít nhất cô ấy cho rằng như thế.Cô đưa tay năm lất tay An Kỳ, cô ấy kinh ngạc quay đầu nhìn cô, khi cô ấy nhìn thấy sự thương tiếc trong mắt cô thì lập tức hiểu được.Cô ấy nở nụ cười tự giễu, quả nhiên chị em tốt là người hiểu mình nhất.Hốc mắt cô không khỏi đau xót, cô chớp mắt, sau đó áy náy nói với Thẩm Tử Dục: "Tôi xin lỗi, Chủ tịch Thẩm” "Không cần xin lỗi, tình cảm vốn là hai bên tự nguyện" Thẩm Tử Dục cười, nụ cười mang theo sự xa cách.Tiêu Diệp Nhiên cảm giác được sự thay đổi giữa hai người thì trong lòng thở dài.Rõ ràng hai người thích nhau, vì sao lại bỏ lỡ chứ?Như vậy rất đáng tiếc.Tiêu Diệp Nhiên thầm nuối tiếc, nhưng cô cũng không thể xen vào chuyện tình cảm của bọn họ.Lúc cô nuối tiếc thì đột nhiên lóe lên một suy nghĩ, ánh mắt Tiêu Diệp Nhiên sáng lên, sao cô lại quên chuyện kia chứ?Vì thế cô nở nụ cười hỏi: "Tử Dục, cậu có nhận được thư mời của Đường Hải không?""Có" Thẩm Tử Dục gật đầu.Nhận được thì tốt.Tiêu Diệp Nhiên nhìn về phía Tống An Kỳ, lộ ra vẻ mặt đáng thương, cầu xin nói: "An Kỳ yêu dấu, cậu giúp tớ một chuyện được không?”"Chuyện gì?" Không biết vì sao Tống An Kỳ có cảm giác không tốt."Cậu giúp ta tham gia buổi lễ của công ty giải trí Đường Hải, lúc cậu gặp Thân Ngải Hân thì nói với cô ta là tớ muốn gặp cô ta.""Thân Ngải Hân?" Tống An Kỳ nhíu mày: "Diễn viên đã gửi video giúp cậu sao?"Tiêu Diệp Nhiên gật đầu: "Ừ, tớ muốn gặp mặt cảm ơn cô ta"Nhưng...Tống An Kỳ liếc mắt nhìn Thẩm Tử Dục, cuối cùng dưới ánh mắt cầu xin của Tiêu Diệp Nhiên thì cô gật đầu đồng ý"Cảm ơn cậu, An Kỳ" Tiêu Diệp Nhiên cảm động nhìn cô. Tống An Kỳ cười cười, không nói gì.Sau đó Tiêu Diệp Nhiên lại dặn dò Thẩm Tử Dục: "Tử Dục, đến lúc đó cậu đưa An Kỳ đi, không cần tìm bạn cặp khác”Thẩm Tử Dục hứng thú gật đầu, anh ta nhàn nhạt lướt qua Tống An Kỳ: "Chị dâu, nếu không có việc gì thì em đi trước.""Cậu muốn về sao. Vậy cậu tiện đường đưa An Kỳ về đi" Tiêu Diệp Nhiên nói.
Nhưng cô ấy sợ hãi, sợ hãi kết quả của tình cảm này giống như lần trước.
Ít nhất cô ấy cho rằng như thế.
Cô đưa tay năm lất tay An Kỳ, cô ấy kinh ngạc quay đầu nhìn cô, khi cô ấy nhìn thấy sự thương tiếc trong mắt cô thì lập tức hiểu được.
Cô ấy nở nụ cười tự giễu, quả nhiên chị em tốt là người hiểu mình nhất.
Hốc mắt cô không khỏi đau xót, cô chớp mắt, sau đó áy náy nói với Thẩm Tử Dục: "Tôi xin lỗi, Chủ tịch Thẩm” "Không cần xin lỗi, tình cảm vốn là hai bên tự nguyện" Thẩm Tử Dục cười, nụ cười mang theo sự xa cách.
Tiêu Diệp Nhiên cảm giác được sự thay đổi giữa hai người thì trong lòng thở dài.
Rõ ràng hai người thích nhau, vì sao lại bỏ lỡ chứ?
Như vậy rất đáng tiếc.
Tiêu Diệp Nhiên thầm nuối tiếc, nhưng cô cũng không thể xen vào chuyện tình cảm của bọn họ.
Lúc cô nuối tiếc thì đột nhiên lóe lên một suy nghĩ, ánh mắt Tiêu Diệp Nhiên sáng lên, sao cô lại quên chuyện kia chứ?
Vì thế cô nở nụ cười hỏi: "Tử Dục, cậu có nhận được thư mời của Đường Hải không?"
"Có" Thẩm Tử Dục gật đầu.
Nhận được thì tốt.
Tiêu Diệp Nhiên nhìn về phía Tống An Kỳ, lộ ra vẻ mặt đáng thương, cầu xin nói: "An Kỳ yêu dấu, cậu giúp tớ một chuyện được không?”
"Chuyện gì?" Không biết vì sao Tống An Kỳ có cảm giác không tốt.
"Cậu giúp ta tham gia buổi lễ của công ty giải trí Đường Hải, lúc cậu gặp Thân Ngải Hân thì nói với cô ta là tớ muốn gặp cô ta."
"Thân Ngải Hân?" Tống An Kỳ nhíu mày: "Diễn viên đã gửi video giúp cậu sao?"
Tiêu Diệp Nhiên gật đầu: "Ừ, tớ muốn gặp mặt cảm ơn cô ta"
Nhưng...
Tống An Kỳ liếc mắt nhìn Thẩm Tử Dục, cuối cùng dưới ánh mắt cầu xin của Tiêu Diệp Nhiên thì cô gật đầu đồng ý
"Cảm ơn cậu, An Kỳ" Tiêu Diệp Nhiên cảm động nhìn cô. Tống An Kỳ cười cười, không nói gì.
Sau đó Tiêu Diệp Nhiên lại dặn dò Thẩm Tử Dục: "Tử Dục, đến lúc đó cậu đưa An Kỳ đi, không cần tìm bạn cặp khác”
Thẩm Tử Dục hứng thú gật đầu, anh ta nhàn nhạt lướt qua Tống An Kỳ: "Chị dâu, nếu không có việc gì thì em đi trước."
"Cậu muốn về sao. Vậy cậu tiện đường đưa An Kỳ về đi" Tiêu Diệp Nhiên nói.
Nuông Chiều Em Đến NghiệnTác giả: SSSSTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Trưa tròn bóng, trời nắng chói chang. Tiêu Diệp Nhiên mặc áo cưới trắng tinh đứng trước cửa tiệm áo cưới nhìn đôi nam nữ đang ôm hôn thắm thiết trong chiếc xe Cayenne ven đường, cô chỉ cảm cả người rét lạnh thấu xương. Hôm nay là ngày cô hẹn chồng chưa cưới đi thử áo cưới. Hai người đã hẹn gặp nhau ở tiệm áo cưới, nhưng không ngờ cô đợi cả nửa ngày lại gặp được cảnh tượng như vậy. Người đàn ông quay lưng về phía cô đang hôn người phụ nữ ấy đến quên cả trời đất. Người phụ nữ kia vừa cuồng nhiệt đáp lại anh ta vừa liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên qua cửa kính xe với nụ cười dương dương tự đắc. Tiêu Diệp Nhiên đứng sững như trời trồng, cô không sao ngờ được người phụ nữ đang quấn lấy chồng chưa cưới của mình lại chính là chị gái của mình. Nước mắt trào ra, Tiêu Diệp Nhiên cắn môi, tâm trạng vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô thật khờ! Năm phút trước, Bùi Hạo Tuấn gởi tin nhắn cho cô nói anh ta đang rất nôn nóng muốn nhìn thấy dáng vẻ mặc áo cưới của cô nên cô không chút nghĩ ngợi liền chạy… Nhưng cô ấy sợ hãi, sợ hãi kết quả của tình cảm này giống như lần trước.Ít nhất cô ấy cho rằng như thế.Cô đưa tay năm lất tay An Kỳ, cô ấy kinh ngạc quay đầu nhìn cô, khi cô ấy nhìn thấy sự thương tiếc trong mắt cô thì lập tức hiểu được.Cô ấy nở nụ cười tự giễu, quả nhiên chị em tốt là người hiểu mình nhất.Hốc mắt cô không khỏi đau xót, cô chớp mắt, sau đó áy náy nói với Thẩm Tử Dục: "Tôi xin lỗi, Chủ tịch Thẩm” "Không cần xin lỗi, tình cảm vốn là hai bên tự nguyện" Thẩm Tử Dục cười, nụ cười mang theo sự xa cách.Tiêu Diệp Nhiên cảm giác được sự thay đổi giữa hai người thì trong lòng thở dài.Rõ ràng hai người thích nhau, vì sao lại bỏ lỡ chứ?Như vậy rất đáng tiếc.Tiêu Diệp Nhiên thầm nuối tiếc, nhưng cô cũng không thể xen vào chuyện tình cảm của bọn họ.Lúc cô nuối tiếc thì đột nhiên lóe lên một suy nghĩ, ánh mắt Tiêu Diệp Nhiên sáng lên, sao cô lại quên chuyện kia chứ?Vì thế cô nở nụ cười hỏi: "Tử Dục, cậu có nhận được thư mời của Đường Hải không?""Có" Thẩm Tử Dục gật đầu.Nhận được thì tốt.Tiêu Diệp Nhiên nhìn về phía Tống An Kỳ, lộ ra vẻ mặt đáng thương, cầu xin nói: "An Kỳ yêu dấu, cậu giúp tớ một chuyện được không?”"Chuyện gì?" Không biết vì sao Tống An Kỳ có cảm giác không tốt."Cậu giúp ta tham gia buổi lễ của công ty giải trí Đường Hải, lúc cậu gặp Thân Ngải Hân thì nói với cô ta là tớ muốn gặp cô ta.""Thân Ngải Hân?" Tống An Kỳ nhíu mày: "Diễn viên đã gửi video giúp cậu sao?"Tiêu Diệp Nhiên gật đầu: "Ừ, tớ muốn gặp mặt cảm ơn cô ta"Nhưng...Tống An Kỳ liếc mắt nhìn Thẩm Tử Dục, cuối cùng dưới ánh mắt cầu xin của Tiêu Diệp Nhiên thì cô gật đầu đồng ý"Cảm ơn cậu, An Kỳ" Tiêu Diệp Nhiên cảm động nhìn cô. Tống An Kỳ cười cười, không nói gì.Sau đó Tiêu Diệp Nhiên lại dặn dò Thẩm Tử Dục: "Tử Dục, đến lúc đó cậu đưa An Kỳ đi, không cần tìm bạn cặp khác”Thẩm Tử Dục hứng thú gật đầu, anh ta nhàn nhạt lướt qua Tống An Kỳ: "Chị dâu, nếu không có việc gì thì em đi trước.""Cậu muốn về sao. Vậy cậu tiện đường đưa An Kỳ về đi" Tiêu Diệp Nhiên nói.