Tác giả:

CHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi…

Chương 265

Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 265Giang Nghĩa đi thang máy xuống tầng một, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra.Vừa đi được hai bước, anh đã nghe thấy Đinh Thu Huyền gọi mình: “Giang Nghĩa!”Giang Nghĩa ngây người, thấy Đinh Thu Huyền đang xách túi lớn túi nhỏ đi tới.“Anh đi vệ sinh những bốn mươi phút à?Anh ngã xuống bồn cầu à?”Giang Nghĩa gãi đầu: “Ừ… Anh bị tiêu chảy, không thoải mái.”Đinh Thu Huyền hừ một tiếng, giơ túi trong †ay lên: “Em mang cho anh nhiều món ngon lắm, đi thôi, chúng ta về phòng từ từ an.Vừa dứt lời, cô nghe thấy tiếng hét của phụ nữ phát ra từ đại sảnh, sắc bén chói tai.“Lưu manhl”“b**n th**!”Mọi người đều đưa mắt nhìn sang.Màn hình lớn ở sảnh vốn đang chiếu quảng cáo về khách sạn, không hiểu sao đột nhiên lại bị đổi thành video thời gian thực của một căn phòng trong khách sạn.Nhìn từ góc độ và độ phân giải thích hình như là bị quay lén.Quay lén không đáng sợ, đáng sợ là nội dung được phát.Trong phòng có một người đàn ông, và — một con heo nái.Người đàn ông mồ hôi như mưa.Con heo nái cũng rất phấn khích.Một vở kịch trần gian đang được công chiếu.Mọi người bàn tán xôn xao.“Ai nói cho tôi biết có phải mắt tôi có vấn đề không?”“Người đàn ông này thật kỳ lạ”Một số người không chịu nổi, chạy tới cạnh thùng rác nôn ra.Đinh Thu Huyền hoảng sợ, cô vẫn là xử nữ, chưa tiếp xúc thân thể nhiều với đàn ông, huống chỉ là chuyện không phải người thế này!Cô quay mặt đi: “Giang Nghĩa, chuyện gì thế này?”Giang Nghĩa bật cười thành tiếng: “Chắc Tôn Tuấn Phong nhịn lâu quá không chịu được nên mới…”“Tôn Tuấn Phong?”Đinh Thu Huyền chỉ nhìn thoáng qua chứ không nhìn rõ, bây giờ nghĩ lại dáng người đó thật sự là Tôn Tuấn Phong.Cô không dám nhìn nữa.“Sao Tôn Tuấn Phong lại thành ra thế này?Tuy anh ta hơi b**n th**, nhưng cũng không đến mức này chứ?“Ngay cả heo cũng…Giang Nghĩa nắm tay Đinh Thu Huyền bảo: “Haiz, mỗi người đều có nỗi khổ riêng, đó là sở thích cá nhân của người ta, chúng †a không có quyền can thiệp. Nhưng phát trực tiếp ở nơi công cộng thế này thì cũng không thích hợp.”

CHƯƠNG 265

Giang Nghĩa đi thang máy xuống tầng một, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra.

Vừa đi được hai bước, anh đã nghe thấy Đinh Thu Huyền gọi mình: “Giang Nghĩa!”

Giang Nghĩa ngây người, thấy Đinh Thu Huyền đang xách túi lớn túi nhỏ đi tới.

“Anh đi vệ sinh những bốn mươi phút à?

Anh ngã xuống bồn cầu à?”

Giang Nghĩa gãi đầu: “Ừ… Anh bị tiêu chảy, không thoải mái.”

Đinh Thu Huyền hừ một tiếng, giơ túi trong †ay lên: “Em mang cho anh nhiều món ngon lắm, đi thôi, chúng ta về phòng từ từ an.

Vừa dứt lời, cô nghe thấy tiếng hét của phụ nữ phát ra từ đại sảnh, sắc bén chói tai.

“Lưu manhl”

“b**n th**!”

Mọi người đều đưa mắt nhìn sang.

Màn hình lớn ở sảnh vốn đang chiếu quảng cáo về khách sạn, không hiểu sao đột nhiên lại bị đổi thành video thời gian thực của một căn phòng trong khách sạn.

Nhìn từ góc độ và độ phân giải thích hình như là bị quay lén.

Quay lén không đáng sợ, đáng sợ là nội dung được phát.

Trong phòng có một người đàn ông, và — một con heo nái.

Người đàn ông mồ hôi như mưa.

Con heo nái cũng rất phấn khích.

Một vở kịch trần gian đang được công chiếu.

Mọi người bàn tán xôn xao.

“Ai nói cho tôi biết có phải mắt tôi có vấn đề không?”

“Người đàn ông này thật kỳ lạ”

Một số người không chịu nổi, chạy tới cạnh thùng rác nôn ra.

Đinh Thu Huyền hoảng sợ, cô vẫn là xử nữ, chưa tiếp xúc thân thể nhiều với đàn ông, huống chỉ là chuyện không phải người thế này!

Cô quay mặt đi: “Giang Nghĩa, chuyện gì thế này?”

Giang Nghĩa bật cười thành tiếng: “Chắc Tôn Tuấn Phong nhịn lâu quá không chịu được nên mới…”

“Tôn Tuấn Phong?”

Đinh Thu Huyền chỉ nhìn thoáng qua chứ không nhìn rõ, bây giờ nghĩ lại dáng người đó thật sự là Tôn Tuấn Phong.

Cô không dám nhìn nữa.

“Sao Tôn Tuấn Phong lại thành ra thế này?

Tuy anh ta hơi b**n th**, nhưng cũng không đến mức này chứ?

“Ngay cả heo cũng…

Giang Nghĩa nắm tay Đinh Thu Huyền bảo: “Haiz, mỗi người đều có nỗi khổ riêng, đó là sở thích cá nhân của người ta, chúng †a không có quyền can thiệp. Nhưng phát trực tiếp ở nơi công cộng thế này thì cũng không thích hợp.”

Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 265Giang Nghĩa đi thang máy xuống tầng một, vẻ mặt vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra.Vừa đi được hai bước, anh đã nghe thấy Đinh Thu Huyền gọi mình: “Giang Nghĩa!”Giang Nghĩa ngây người, thấy Đinh Thu Huyền đang xách túi lớn túi nhỏ đi tới.“Anh đi vệ sinh những bốn mươi phút à?Anh ngã xuống bồn cầu à?”Giang Nghĩa gãi đầu: “Ừ… Anh bị tiêu chảy, không thoải mái.”Đinh Thu Huyền hừ một tiếng, giơ túi trong †ay lên: “Em mang cho anh nhiều món ngon lắm, đi thôi, chúng ta về phòng từ từ an.Vừa dứt lời, cô nghe thấy tiếng hét của phụ nữ phát ra từ đại sảnh, sắc bén chói tai.“Lưu manhl”“b**n th**!”Mọi người đều đưa mắt nhìn sang.Màn hình lớn ở sảnh vốn đang chiếu quảng cáo về khách sạn, không hiểu sao đột nhiên lại bị đổi thành video thời gian thực của một căn phòng trong khách sạn.Nhìn từ góc độ và độ phân giải thích hình như là bị quay lén.Quay lén không đáng sợ, đáng sợ là nội dung được phát.Trong phòng có một người đàn ông, và — một con heo nái.Người đàn ông mồ hôi như mưa.Con heo nái cũng rất phấn khích.Một vở kịch trần gian đang được công chiếu.Mọi người bàn tán xôn xao.“Ai nói cho tôi biết có phải mắt tôi có vấn đề không?”“Người đàn ông này thật kỳ lạ”Một số người không chịu nổi, chạy tới cạnh thùng rác nôn ra.Đinh Thu Huyền hoảng sợ, cô vẫn là xử nữ, chưa tiếp xúc thân thể nhiều với đàn ông, huống chỉ là chuyện không phải người thế này!Cô quay mặt đi: “Giang Nghĩa, chuyện gì thế này?”Giang Nghĩa bật cười thành tiếng: “Chắc Tôn Tuấn Phong nhịn lâu quá không chịu được nên mới…”“Tôn Tuấn Phong?”Đinh Thu Huyền chỉ nhìn thoáng qua chứ không nhìn rõ, bây giờ nghĩ lại dáng người đó thật sự là Tôn Tuấn Phong.Cô không dám nhìn nữa.“Sao Tôn Tuấn Phong lại thành ra thế này?Tuy anh ta hơi b**n th**, nhưng cũng không đến mức này chứ?“Ngay cả heo cũng…Giang Nghĩa nắm tay Đinh Thu Huyền bảo: “Haiz, mỗi người đều có nỗi khổ riêng, đó là sở thích cá nhân của người ta, chúng †a không có quyền can thiệp. Nhưng phát trực tiếp ở nơi công cộng thế này thì cũng không thích hợp.”

Chương 265