CHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi…
Chương 266
Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 266Mọi chuyện là do anh làm.Thế mà bây giờ lại ở đó nói mát.Đôi khi Giang Nghĩa thật sự rất xấu xa.Anh vỗ nhẹ lên mu bàn tay của Đinh Thu Huyền: “Khách sạn này thật sự không thoải mái nổi. Đi thôi, chúng ta đến chỗ khác, không ở lại đây nữa.”“Ừm, đi mau đi.”Hai người tránh khỏi đám đông, rời khỏi khách sạn, tìm một khách sạn bốn sao gần đó để ở tạm.Đêm nay Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền ngủ rất ngon.Đêm nay, màn biểu diễn của Tôn Tuấn Phong chấn động cả khu Nham Thái.Đêm nay trong giang hồ truyền tai nhau †ruyền thuyết thần thoại về “người đàn ông đớ’, truyền thuyết người đàn ông đó dám làm lợn.Ngày hôm sau.Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền đặt vé tàu, ăn sáng xong thì đến ga tàu hoả.Tôn Tuấn Phong không đến tiễn.Đinh Thu Huyền gọi rất nhiều lần cho Tôn Tuấn Phong nhưng đều là: Người dùng mà quý khách gọi đang trong cuộc gọi khác.Cô cười bảo: “Hầy, từ tối qua đến giờ điện thoại của Tôn Tuấn Phong cứ tắt máy suốt, xem ra chuyện lần này đã gây ra cú sốc rất lớn cho anh ta, dù là thân thể hay tâm lý.”Không biết tại sao trong lòng Đinh Thu Huyền lại rất vui.Dù không muốn thừa nhận nhưng cô lại thấy vui vì lần này Tôn Tuấn Phong gặp chuyện.Giang Nghĩa bảo: “Hình như em rất vui?”Đỉnh Thu Huyền bĩu môi: “Đâu có, em sẽ không cười trên nỗi đau của người khác đâu.Nói như vậy nhưng vừa quay đầu, Đinh Thu Huyền lại cười trộm.Bản thân chuyện này vốn đã rất buồn cười.Hơn nữa người thiệt thòi là Tôn Tuấn Phong nên lại càng đáng cười hơn!Hai người tay trong tay bước vào ga tàu cao tốc.Hành trình diễn ra suôn sẻ.Về đến nhà, Đinh Thu Huyền còn chưa ngồi xuống đã nhận được điện thoại của ông nội Đinh Trung.“Alo ông nội, có chuyện gì vậy ạ?”“Thu Huyền, chuyện ở khu Nham Thái ông giao cho cháu giải quyết thế nào rồi?”“Đã xong rồi ạ. Công ty đối tác đồng ý bán nguyên vật liệu cho chúng ta với giá 70%, chúng cháu đã ký hợp đồng, cũng đã mang về rồi đây ạ.”“Ồ, vậy thì tốt.” Chần chừ vài giây, Đinh Trung hỏi: “Vậy cháu có biết chủ tịch Tôn gặp chuyện gì không? Từ hôm qua đến giờ ông không liên lạc được với cậu ấy, cũng không biết làm sao nữa. Mà ông nghe phong thanh hình như cậu ấy ở bên đó có vấn đề.Đinh Thu Huyền suýt thì phá lên cười.Cô giả vờ bình tĩnh đáp: “Chủ tịch Tôn?Cháu không biết. Từ hôm qua sau khi tách ra ở khách sạn, chúng cháu không gặp lại nữa, hôm nay cũng không thấy tới tiễn.
CHƯƠNG 266
Mọi chuyện là do anh làm.
Thế mà bây giờ lại ở đó nói mát.
Đôi khi Giang Nghĩa thật sự rất xấu xa.
Anh vỗ nhẹ lên mu bàn tay của Đinh Thu Huyền: “Khách sạn này thật sự không thoải mái nổi. Đi thôi, chúng ta đến chỗ khác, không ở lại đây nữa.”
“Ừm, đi mau đi.”
Hai người tránh khỏi đám đông, rời khỏi khách sạn, tìm một khách sạn bốn sao gần đó để ở tạm.
Đêm nay Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền ngủ rất ngon.
Đêm nay, màn biểu diễn của Tôn Tuấn Phong chấn động cả khu Nham Thái.
Đêm nay trong giang hồ truyền tai nhau †ruyền thuyết thần thoại về “người đàn ông đớ’, truyền thuyết người đàn ông đó dám làm lợn.
Ngày hôm sau.
Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền đặt vé tàu, ăn sáng xong thì đến ga tàu hoả.
Tôn Tuấn Phong không đến tiễn.
Đinh Thu Huyền gọi rất nhiều lần cho Tôn Tuấn Phong nhưng đều là: Người dùng mà quý khách gọi đang trong cuộc gọi khác.
Cô cười bảo: “Hầy, từ tối qua đến giờ điện thoại của Tôn Tuấn Phong cứ tắt máy suốt, xem ra chuyện lần này đã gây ra cú sốc rất lớn cho anh ta, dù là thân thể hay tâm lý.”
Không biết tại sao trong lòng Đinh Thu Huyền lại rất vui.
Dù không muốn thừa nhận nhưng cô lại thấy vui vì lần này Tôn Tuấn Phong gặp chuyện.
Giang Nghĩa bảo: “Hình như em rất vui?”
Đỉnh Thu Huyền bĩu môi: “Đâu có, em sẽ không cười trên nỗi đau của người khác đâu.
Nói như vậy nhưng vừa quay đầu, Đinh Thu Huyền lại cười trộm.
Bản thân chuyện này vốn đã rất buồn cười.
Hơn nữa người thiệt thòi là Tôn Tuấn Phong nên lại càng đáng cười hơn!
Hai người tay trong tay bước vào ga tàu cao tốc.
Hành trình diễn ra suôn sẻ.
Về đến nhà, Đinh Thu Huyền còn chưa ngồi xuống đã nhận được điện thoại của ông nội Đinh Trung.
“Alo ông nội, có chuyện gì vậy ạ?”
“Thu Huyền, chuyện ở khu Nham Thái ông giao cho cháu giải quyết thế nào rồi?”
“Đã xong rồi ạ. Công ty đối tác đồng ý bán nguyên vật liệu cho chúng ta với giá 70%, chúng cháu đã ký hợp đồng, cũng đã mang về rồi đây ạ.”
“Ồ, vậy thì tốt.” Chần chừ vài giây, Đinh Trung hỏi: “Vậy cháu có biết chủ tịch Tôn gặp chuyện gì không? Từ hôm qua đến giờ ông không liên lạc được với cậu ấy, cũng không biết làm sao nữa. Mà ông nghe phong thanh hình như cậu ấy ở bên đó có vấn đề.
Đinh Thu Huyền suýt thì phá lên cười.
Cô giả vờ bình tĩnh đáp: “Chủ tịch Tôn?
Cháu không biết. Từ hôm qua sau khi tách ra ở khách sạn, chúng cháu không gặp lại nữa, hôm nay cũng không thấy tới tiễn.
Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 266Mọi chuyện là do anh làm.Thế mà bây giờ lại ở đó nói mát.Đôi khi Giang Nghĩa thật sự rất xấu xa.Anh vỗ nhẹ lên mu bàn tay của Đinh Thu Huyền: “Khách sạn này thật sự không thoải mái nổi. Đi thôi, chúng ta đến chỗ khác, không ở lại đây nữa.”“Ừm, đi mau đi.”Hai người tránh khỏi đám đông, rời khỏi khách sạn, tìm một khách sạn bốn sao gần đó để ở tạm.Đêm nay Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền ngủ rất ngon.Đêm nay, màn biểu diễn của Tôn Tuấn Phong chấn động cả khu Nham Thái.Đêm nay trong giang hồ truyền tai nhau †ruyền thuyết thần thoại về “người đàn ông đớ’, truyền thuyết người đàn ông đó dám làm lợn.Ngày hôm sau.Giang Nghĩa và Đinh Thu Huyền đặt vé tàu, ăn sáng xong thì đến ga tàu hoả.Tôn Tuấn Phong không đến tiễn.Đinh Thu Huyền gọi rất nhiều lần cho Tôn Tuấn Phong nhưng đều là: Người dùng mà quý khách gọi đang trong cuộc gọi khác.Cô cười bảo: “Hầy, từ tối qua đến giờ điện thoại của Tôn Tuấn Phong cứ tắt máy suốt, xem ra chuyện lần này đã gây ra cú sốc rất lớn cho anh ta, dù là thân thể hay tâm lý.”Không biết tại sao trong lòng Đinh Thu Huyền lại rất vui.Dù không muốn thừa nhận nhưng cô lại thấy vui vì lần này Tôn Tuấn Phong gặp chuyện.Giang Nghĩa bảo: “Hình như em rất vui?”Đỉnh Thu Huyền bĩu môi: “Đâu có, em sẽ không cười trên nỗi đau của người khác đâu.Nói như vậy nhưng vừa quay đầu, Đinh Thu Huyền lại cười trộm.Bản thân chuyện này vốn đã rất buồn cười.Hơn nữa người thiệt thòi là Tôn Tuấn Phong nên lại càng đáng cười hơn!Hai người tay trong tay bước vào ga tàu cao tốc.Hành trình diễn ra suôn sẻ.Về đến nhà, Đinh Thu Huyền còn chưa ngồi xuống đã nhận được điện thoại của ông nội Đinh Trung.“Alo ông nội, có chuyện gì vậy ạ?”“Thu Huyền, chuyện ở khu Nham Thái ông giao cho cháu giải quyết thế nào rồi?”“Đã xong rồi ạ. Công ty đối tác đồng ý bán nguyên vật liệu cho chúng ta với giá 70%, chúng cháu đã ký hợp đồng, cũng đã mang về rồi đây ạ.”“Ồ, vậy thì tốt.” Chần chừ vài giây, Đinh Trung hỏi: “Vậy cháu có biết chủ tịch Tôn gặp chuyện gì không? Từ hôm qua đến giờ ông không liên lạc được với cậu ấy, cũng không biết làm sao nữa. Mà ông nghe phong thanh hình như cậu ấy ở bên đó có vấn đề.Đinh Thu Huyền suýt thì phá lên cười.Cô giả vờ bình tĩnh đáp: “Chủ tịch Tôn?Cháu không biết. Từ hôm qua sau khi tách ra ở khách sạn, chúng cháu không gặp lại nữa, hôm nay cũng không thấy tới tiễn.