CHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi…
Chương 1703
Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 1703Lần nữa…. sec-kill!Lưu Cảnh Minh không chỉ bày kế thua, mà đánh nhau còn thua thê thảm hơn.Đừng nói một Lưu Cảnh Minh, dù có là mười Lưu Cảnh Minh, một trăm Lưu Cảnh Minh cũng không phải là đối thủ của Giang Nghĩa.“Chết tiệt.”“Tôi không phục!”“Thịnh Lạc là của tôi, tôi mới là người thừa kế chính thức, tôi sẽ không để anh cướp đi mọi thứ của tôi đâu!”Giang Nghĩa cười khổ lắc đầu.“Tôi vốn không định cướp bất cứ thứ gì của ai cả, cũng chẳng có hứng thú với vị trí người thừa kế. Mục đích duy nhất khiến tôi tới Thịnh Lạc là muốn tìm ba của tôi, người ba thật sự ấy.”Ngay khoảng khắc đó, Lưu Cảnh Minh sững sờ.Thì ra, ngay từ đầu Giang Nghĩa đã biết chân tướng mọi việc rồi?Anh ta nghiến răng nói: “Giang Nghĩa, anh giấu cũng giỏi lắm! Nhưng anh nghĩ chỉ cần thế này là có thể tìm được ba anh sao?Đừng có năm mơ, ba của anh đã không còn ở thành phố ngầm, đã sớm bị tôi chuyển tới một nơi không ai biết rồi, anh từ bỏ đi!”“Bây giờ tôi sẽ đi nói với chủ tịch bộ mặt thật của anh. Giang Nghĩa, anh nghĩ mình thắng rồi sao? Haha, anh thua rồi mới đúng!”Lưu Cảnh Minh cười găn vài tiếng rồi đi về phía cửa phòng làm việc.Giang Nghĩa lắc đầu nói: “Lưu Cảnh Minh, anh không thấy khát à? Anh không thấy đầu hơi nặng à?”Cái này…..Đây là những lời Lưu Cảnh Minh vừa nói với Giang Nghĩa, bây giờ, Giang Nghĩa trả lại hết.Lưu Cảnh Minh ngẩn người.Anh ta cảm thấy rất khát, đầu cũng cảm thấy rất nặng, anh ta nhìn Giang Nghĩa đang đặt chiếc điều khiển trước miệng.“Anh…anh muốn làm gì?” Lưu Cảnh Minh kinh hãi.Giang Nghĩa bật cười, giọng nói cực kỳ lạnh lùng: “Lưu Cảnh Minh, đi tới đại sảnh nhảy một bài đi.”Soạt, ánh mắt Lưu Cảnh Minh bỗng tan rã.“Tuân lệnh chủ nhân.”Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, đại sảnh tầng một.Nhân viên bận rộn đi ra đi vào, mỗi người đều đang vội vã xử lý công việc trong tay.Ting, thang máy dừng ở lầu một.Cửa thang máy mở ra, Lưu Cảnh Minh vô thức đi về phía trước.“Chào giám đốc Lưu.”Ai gặp Lưu Cảnh Minh cũng cung kính chào anh ta một câu.Nếu là lúc trước thì chắc chắn Lưu Cảnh Minh cũng sẽ đáp lại, hoặc cũng phản ứng gì đó, nhưng hôm nay lại hơi đặc biệt.
CHƯƠNG 1703
Lần nữa…. sec-kill!
Lưu Cảnh Minh không chỉ bày kế thua, mà đánh nhau còn thua thê thảm hơn.
Đừng nói một Lưu Cảnh Minh, dù có là mười Lưu Cảnh Minh, một trăm Lưu Cảnh Minh cũng không phải là đối thủ của Giang Nghĩa.
“Chết tiệt.”
“Tôi không phục!”
“Thịnh Lạc là của tôi, tôi mới là người thừa kế chính thức, tôi sẽ không để anh cướp đi mọi thứ của tôi đâu!”
Giang Nghĩa cười khổ lắc đầu.
“Tôi vốn không định cướp bất cứ thứ gì của ai cả, cũng chẳng có hứng thú với vị trí người thừa kế. Mục đích duy nhất khiến tôi tới Thịnh Lạc là muốn tìm ba của tôi, người ba thật sự ấy.”
Ngay khoảng khắc đó, Lưu Cảnh Minh sững sờ.
Thì ra, ngay từ đầu Giang Nghĩa đã biết chân tướng mọi việc rồi?
Anh ta nghiến răng nói: “Giang Nghĩa, anh giấu cũng giỏi lắm! Nhưng anh nghĩ chỉ cần thế này là có thể tìm được ba anh sao?
Đừng có năm mơ, ba của anh đã không còn ở thành phố ngầm, đã sớm bị tôi chuyển tới một nơi không ai biết rồi, anh từ bỏ đi!”
“Bây giờ tôi sẽ đi nói với chủ tịch bộ mặt thật của anh. Giang Nghĩa, anh nghĩ mình thắng rồi sao? Haha, anh thua rồi mới đúng!”
Lưu Cảnh Minh cười găn vài tiếng rồi đi về phía cửa phòng làm việc.
Giang Nghĩa lắc đầu nói: “Lưu Cảnh Minh, anh không thấy khát à? Anh không thấy đầu hơi nặng à?”
Cái này…..
Đây là những lời Lưu Cảnh Minh vừa nói với Giang Nghĩa, bây giờ, Giang Nghĩa trả lại hết.
Lưu Cảnh Minh ngẩn người.
Anh ta cảm thấy rất khát, đầu cũng cảm thấy rất nặng, anh ta nhìn Giang Nghĩa đang đặt chiếc điều khiển trước miệng.
“Anh…anh muốn làm gì?” Lưu Cảnh Minh kinh hãi.
Giang Nghĩa bật cười, giọng nói cực kỳ lạnh lùng: “Lưu Cảnh Minh, đi tới đại sảnh nhảy một bài đi.”
Soạt, ánh mắt Lưu Cảnh Minh bỗng tan rã.
“Tuân lệnh chủ nhân.”
Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, đại sảnh tầng một.
Nhân viên bận rộn đi ra đi vào, mỗi người đều đang vội vã xử lý công việc trong tay.
Ting, thang máy dừng ở lầu một.
Cửa thang máy mở ra, Lưu Cảnh Minh vô thức đi về phía trước.
“Chào giám đốc Lưu.”
Ai gặp Lưu Cảnh Minh cũng cung kính chào anh ta một câu.
Nếu là lúc trước thì chắc chắn Lưu Cảnh Minh cũng sẽ đáp lại, hoặc cũng phản ứng gì đó, nhưng hôm nay lại hơi đặc biệt.
Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 1703Lần nữa…. sec-kill!Lưu Cảnh Minh không chỉ bày kế thua, mà đánh nhau còn thua thê thảm hơn.Đừng nói một Lưu Cảnh Minh, dù có là mười Lưu Cảnh Minh, một trăm Lưu Cảnh Minh cũng không phải là đối thủ của Giang Nghĩa.“Chết tiệt.”“Tôi không phục!”“Thịnh Lạc là của tôi, tôi mới là người thừa kế chính thức, tôi sẽ không để anh cướp đi mọi thứ của tôi đâu!”Giang Nghĩa cười khổ lắc đầu.“Tôi vốn không định cướp bất cứ thứ gì của ai cả, cũng chẳng có hứng thú với vị trí người thừa kế. Mục đích duy nhất khiến tôi tới Thịnh Lạc là muốn tìm ba của tôi, người ba thật sự ấy.”Ngay khoảng khắc đó, Lưu Cảnh Minh sững sờ.Thì ra, ngay từ đầu Giang Nghĩa đã biết chân tướng mọi việc rồi?Anh ta nghiến răng nói: “Giang Nghĩa, anh giấu cũng giỏi lắm! Nhưng anh nghĩ chỉ cần thế này là có thể tìm được ba anh sao?Đừng có năm mơ, ba của anh đã không còn ở thành phố ngầm, đã sớm bị tôi chuyển tới một nơi không ai biết rồi, anh từ bỏ đi!”“Bây giờ tôi sẽ đi nói với chủ tịch bộ mặt thật của anh. Giang Nghĩa, anh nghĩ mình thắng rồi sao? Haha, anh thua rồi mới đúng!”Lưu Cảnh Minh cười găn vài tiếng rồi đi về phía cửa phòng làm việc.Giang Nghĩa lắc đầu nói: “Lưu Cảnh Minh, anh không thấy khát à? Anh không thấy đầu hơi nặng à?”Cái này…..Đây là những lời Lưu Cảnh Minh vừa nói với Giang Nghĩa, bây giờ, Giang Nghĩa trả lại hết.Lưu Cảnh Minh ngẩn người.Anh ta cảm thấy rất khát, đầu cũng cảm thấy rất nặng, anh ta nhìn Giang Nghĩa đang đặt chiếc điều khiển trước miệng.“Anh…anh muốn làm gì?” Lưu Cảnh Minh kinh hãi.Giang Nghĩa bật cười, giọng nói cực kỳ lạnh lùng: “Lưu Cảnh Minh, đi tới đại sảnh nhảy một bài đi.”Soạt, ánh mắt Lưu Cảnh Minh bỗng tan rã.“Tuân lệnh chủ nhân.”Khoa học kỹ thuật Thịnh Lạc, đại sảnh tầng một.Nhân viên bận rộn đi ra đi vào, mỗi người đều đang vội vã xử lý công việc trong tay.Ting, thang máy dừng ở lầu một.Cửa thang máy mở ra, Lưu Cảnh Minh vô thức đi về phía trước.“Chào giám đốc Lưu.”Ai gặp Lưu Cảnh Minh cũng cung kính chào anh ta một câu.Nếu là lúc trước thì chắc chắn Lưu Cảnh Minh cũng sẽ đáp lại, hoặc cũng phản ứng gì đó, nhưng hôm nay lại hơi đặc biệt.