CHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi…
Chương 1704
Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 1704Lưu Cảnh Minh tập tễnh nghiêng ngã đi về phía trước như cương thi.Thu hút sự chú ý từ tất cả mọi người.“Giám đốc Lưu bị sao thế?”“Không biết, cảm giác cứ là lạ.”“Giám đốc Lưu, anh có sao không?”Mọi người bàn tán xôn xao, có người còn gọi anh ta nhưng Lưu Cảnh Minh vẫn không chút phản ứng.Anh ta đi mãi đi mãi rồi đến trung tâm đại sảnh.Lưu Cảnh Minh dừng bước, sau đó, anh ta như hoá thân thành một con người khác, đứng trước mặt mọi người lắc lư uốn éo một điệu nhảy rất gợi cảm!Chuyện này…..Mọi người đều ngây người.Lưu Cảnh Minh đang làm nghệ thuật gì sao? Đây là gì vậy? Sao bỗng trở nên là lạ thế?“Giám đốc Lưu, anh sao thế?”“Anh không sao chứ?”Trước sự nghi ngờ thắc mắc của mọi người, Lưu Cảnh Minh vấn không chút phản ứng mà tự mình nhảy một điệu s*x*, động tác cực kỳ cứng nhắc, hai mắt vô thần.Cứ như một con robot vậy.Mọi người đều hơi hoảng sợ, họ đưa mắt nhìn nhau, không ai dám tiến lên mà cố gắng giữa khoảng cách với Lưu Cảnh Minh.Cùng lúc này.Trong phòng làm việc của chủ tịch, Giang Hàn Phi nhàn nhã ngồi trên ghế, trên miệng còn ngậm một điếu thuốc.“Hoàn hảo, thực sự hoàn hảo.”Trong lòng Giang Hàn Phi đang cảm thấy rất vui, ngoài mặt càng vui, cuối cùng ông ta cũng giải quyết được Giang Nghĩa rồi.Chỉ cần Giang Nghĩa uống xong viên thuốc đó thì nhất định sẽ bị khống chế.Giang Hàn Phi nhẩm thời gian, chắc lúc này Giang Nghĩa đã bị Lưu Cảnh Minh khống chế rồi, sau này cũng không cần quan tâm mối hoạ này nữa. Vừa nghĩ tới đây, Giang Hàn Phi không nhịn được mà vui vẻ.Lúc này, tiếng gõ cửa gấp gáp truyền tới.Cốc cốc cốc, cốc cốc cốc.“Vào đi.Giang Hàn Phi thu lại ý cười trên mặt, trở về dáng vẻ nghiêm túc.Cửa mở ra, Thường Hướng Đông chạy vào, vẻ mặt vô cùng căng thẳng: “Không ổn rồi thưa chủ tịch, giám đốc Lưu xảy ra chuyện rồi!”Soạt.Điếu thuốc trên miệng Giang Hàn Phi rơi thẳng xuống đất.Ông ta mặc kệ dâm lên, vội đứng dậy và hỏi: “Cảnh Minh xảy ra chuyện gì?”Thường Hướng Minh gãi tai gãi má cũng không thể chọn ra từ nào thích hợp để mô tả tình trạng hiện tại của Lưu Cảnh Minh.
CHƯƠNG 1704
Lưu Cảnh Minh tập tễnh nghiêng ngã đi về phía trước như cương thi.
Thu hút sự chú ý từ tất cả mọi người.
“Giám đốc Lưu bị sao thế?”
“Không biết, cảm giác cứ là lạ.”
“Giám đốc Lưu, anh có sao không?”
Mọi người bàn tán xôn xao, có người còn gọi anh ta nhưng Lưu Cảnh Minh vẫn không chút phản ứng.
Anh ta đi mãi đi mãi rồi đến trung tâm đại sảnh.
Lưu Cảnh Minh dừng bước, sau đó, anh ta như hoá thân thành một con người khác, đứng trước mặt mọi người lắc lư uốn éo một điệu nhảy rất gợi cảm!
Chuyện này…..
Mọi người đều ngây người.
Lưu Cảnh Minh đang làm nghệ thuật gì sao? Đây là gì vậy? Sao bỗng trở nên là lạ thế?
“Giám đốc Lưu, anh sao thế?”
“Anh không sao chứ?”
Trước sự nghi ngờ thắc mắc của mọi người, Lưu Cảnh Minh vấn không chút phản ứng mà tự mình nhảy một điệu s*x*, động tác cực kỳ cứng nhắc, hai mắt vô thần.
Cứ như một con robot vậy.
Mọi người đều hơi hoảng sợ, họ đưa mắt nhìn nhau, không ai dám tiến lên mà cố gắng giữa khoảng cách với Lưu Cảnh Minh.
Cùng lúc này.
Trong phòng làm việc của chủ tịch, Giang Hàn Phi nhàn nhã ngồi trên ghế, trên miệng còn ngậm một điếu thuốc.
“Hoàn hảo, thực sự hoàn hảo.”
Trong lòng Giang Hàn Phi đang cảm thấy rất vui, ngoài mặt càng vui, cuối cùng ông ta cũng giải quyết được Giang Nghĩa rồi.
Chỉ cần Giang Nghĩa uống xong viên thuốc đó thì nhất định sẽ bị khống chế.
Giang Hàn Phi nhẩm thời gian, chắc lúc này Giang Nghĩa đã bị Lưu Cảnh Minh khống chế rồi, sau này cũng không cần quan tâm mối hoạ này nữa. Vừa nghĩ tới đây, Giang Hàn Phi không nhịn được mà vui vẻ.
Lúc này, tiếng gõ cửa gấp gáp truyền tới.
Cốc cốc cốc, cốc cốc cốc.
“Vào đi.
Giang Hàn Phi thu lại ý cười trên mặt, trở về dáng vẻ nghiêm túc.
Cửa mở ra, Thường Hướng Đông chạy vào, vẻ mặt vô cùng căng thẳng: “Không ổn rồi thưa chủ tịch, giám đốc Lưu xảy ra chuyện rồi!”
Soạt.
Điếu thuốc trên miệng Giang Hàn Phi rơi thẳng xuống đất.
Ông ta mặc kệ dâm lên, vội đứng dậy và hỏi: “Cảnh Minh xảy ra chuyện gì?”
Thường Hướng Minh gãi tai gãi má cũng không thể chọn ra từ nào thích hợp để mô tả tình trạng hiện tại của Lưu Cảnh Minh.
Chiến Thần Tu LaTác giả: AK NAMTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1: CHIẾN THẦN TRỞ LẠI Đầu tháng chín, gió thu se lạnh. Lá cây khô vàng rơi trên đôi vai rộng. Giang Nghĩa đứng dưới gốc cây cổ thụ, nơi ánh mắt có thể nhìn thấy chính là tòa nhà văn phòng của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng. “Anh, bọn họ liên thủ tính toán hãm hại em, em không thể sống tiếp được nữa.” Hai tháng trước. Tiền vốn của công ty Khoa học kỹ thuật Tẩm Mộng bị cắt đứt, chủ tịch hội đồng quản trị Giang Châu gánh trên lưng món nợ khổng lồ 3600 tỷ, công ty bị thế chấp cho Hà Diệc Nho của xí nghiệp Thiên Đỉnh. “Anh, xin lỗi, em trai đi trước một bước đây.” 12 giờ đêm, Giang Châu từ trên sân thượng nhảy xuống, chết ngay tại chỗ. Một thế hệ tài tuấn của giới kinh doanh cứ như vậy mà rơi xuống. Bất cứ ai có con mắt tinh tường đều nhìn ra được vấn đề ở bên trong, thương trường như chiến trường, Giang Châu chính là vật hi sinh đáng thương. Trong gió lạnh. Giang Nghĩa hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nhìn những ngôi sao sáng trên bầu trời. “Châu, xin lỗi, anh về muộn rồi… CHƯƠNG 1704Lưu Cảnh Minh tập tễnh nghiêng ngã đi về phía trước như cương thi.Thu hút sự chú ý từ tất cả mọi người.“Giám đốc Lưu bị sao thế?”“Không biết, cảm giác cứ là lạ.”“Giám đốc Lưu, anh có sao không?”Mọi người bàn tán xôn xao, có người còn gọi anh ta nhưng Lưu Cảnh Minh vẫn không chút phản ứng.Anh ta đi mãi đi mãi rồi đến trung tâm đại sảnh.Lưu Cảnh Minh dừng bước, sau đó, anh ta như hoá thân thành một con người khác, đứng trước mặt mọi người lắc lư uốn éo một điệu nhảy rất gợi cảm!Chuyện này…..Mọi người đều ngây người.Lưu Cảnh Minh đang làm nghệ thuật gì sao? Đây là gì vậy? Sao bỗng trở nên là lạ thế?“Giám đốc Lưu, anh sao thế?”“Anh không sao chứ?”Trước sự nghi ngờ thắc mắc của mọi người, Lưu Cảnh Minh vấn không chút phản ứng mà tự mình nhảy một điệu s*x*, động tác cực kỳ cứng nhắc, hai mắt vô thần.Cứ như một con robot vậy.Mọi người đều hơi hoảng sợ, họ đưa mắt nhìn nhau, không ai dám tiến lên mà cố gắng giữa khoảng cách với Lưu Cảnh Minh.Cùng lúc này.Trong phòng làm việc của chủ tịch, Giang Hàn Phi nhàn nhã ngồi trên ghế, trên miệng còn ngậm một điếu thuốc.“Hoàn hảo, thực sự hoàn hảo.”Trong lòng Giang Hàn Phi đang cảm thấy rất vui, ngoài mặt càng vui, cuối cùng ông ta cũng giải quyết được Giang Nghĩa rồi.Chỉ cần Giang Nghĩa uống xong viên thuốc đó thì nhất định sẽ bị khống chế.Giang Hàn Phi nhẩm thời gian, chắc lúc này Giang Nghĩa đã bị Lưu Cảnh Minh khống chế rồi, sau này cũng không cần quan tâm mối hoạ này nữa. Vừa nghĩ tới đây, Giang Hàn Phi không nhịn được mà vui vẻ.Lúc này, tiếng gõ cửa gấp gáp truyền tới.Cốc cốc cốc, cốc cốc cốc.“Vào đi.Giang Hàn Phi thu lại ý cười trên mặt, trở về dáng vẻ nghiêm túc.Cửa mở ra, Thường Hướng Đông chạy vào, vẻ mặt vô cùng căng thẳng: “Không ổn rồi thưa chủ tịch, giám đốc Lưu xảy ra chuyện rồi!”Soạt.Điếu thuốc trên miệng Giang Hàn Phi rơi thẳng xuống đất.Ông ta mặc kệ dâm lên, vội đứng dậy và hỏi: “Cảnh Minh xảy ra chuyện gì?”Thường Hướng Minh gãi tai gãi má cũng không thể chọn ra từ nào thích hợp để mô tả tình trạng hiện tại của Lưu Cảnh Minh.