Bất cứ thứ gì cũng không thể nhìn thấy. Màn đêm ngột ngạt quét sạch tất cả. Ngực bị đè nén, như bị vật gì đó tầng tầng lớp lớp đè lên, ngay cả hô hấp bình thường nhất cũng trở nên vô cùng khó khăn, tưởng chừng một giây sau sẽ chết. Bởi vì bản năng sinh tồn, Cố Dương hít vào từng ngụm rồi th* d*c, bên tai là tiếng gió thổi ồn ào. Cả người dần ngã xuống. Tiếp tục rơi xuống. Gần như nghẹt thở. Trong phút chốc, cậu đột nhiên dùng sức mở mắt ra, đôi mắt đen tràn đầy sợ hãi. Trước mắt có thể nhìn thấy đồ vật, từ mơ hồ rồi dần dần trở nên rõ ràng. Tiếng ù ù bên tai cũng chậm rãi tản đi. Xung quanh rất yên tĩnh, chỉ có tiếng sàn sạt của ngòi bút ma sát vào giấy. Ánh mắt của Cố Dương trống rỗng, cứng nhắc quay đầu theo bản năng, nhìn lướt qua bốn phía. Cậu không chết sao? Vì sao lại ở đây? Vẻn vẹn một giây sau Cố Dương đã biết đây là nơi nào, và là đoạn thời gian nào. Sau khi thi học kỳ lớp mười. Vô số đêm, cậu mơ thấy —— ác mộng cuộc đời bắt đầu. Ngày đó, cha mẹ cậu bất ngờ qua đời. Bởi…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...