"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì…
Chương 100: 100: Tôi Là Pháp Sư
Bổn Cung Là Hoàng HậuTác giả: Dương Bảo NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì… "Tôi cũng biết ơn cuộc sống này đã cho mình cơ hội thứ hai được sống,tuy lúc đầu rất khó để thích nghi,nhưng dần rồi cũng sẽ quen thôi.10 năm nay,tôi với tư tưởng hiện đại, cũng có góp một ít công sức giúp người cha thứ hai của tôi lập nhiều công trạng,tôi cảm thấy mỗi khi giúp ông ấy,tôi cảm thấy rất vui vì bản thân xuyên đến đây cũng giúp ích cho bọn họ."Bạch Mai Nam khoe với Yên Vi."Và cũng mười năm nay,rất ít khi tôi nói tiếng Anh,nhưng hôm nay gặp được cô,những từ vựng tiếng Anh vốn đã bị lãng quên lại được gợi lại.Tôi biết cô không phải là người ở thời đại này cũng giống như tôi,nên tôi rất muốn cùng cô trò chuyện đôi câu."Bạch Mai Nam nở một nụ cười xinh đẹp."Vậy cô thì sao?Cô xuyên đến đây từ khi nào vậy?"Bạch Mai Nam kể xong hứng thú tò mò nhìn qua Yên Vi."À,tôi mới xuyên tới đây được gần nửa năm mà thôi.Ở thời hiện đại tôi vừa là một đặc vụ, vừa là một cô gái bình thường."Yên Vi cười mỉm,đáp lại."Đặc vụ sao?Nghe thú vị đấy."Bạch Mai Nam không ngờ người trước mặt mình ở thời hiện đại lại là một người có năng lực như thế."Cũng bình thường thôi,trong lúc làm nhiệm vụ,tôi bị xe tông tưởng chết rồi,nhưng cũng giống cô,mở mắt ra thấy mình ở nơi lạ hoắc, và cũng tập thích nghi dần dần."Yên Vi cảm thấy mình cũng không có điều gì để kể cả,cho nên cô tóm tắt lại,nói không mấy câu đã xong."Ồ,vậy cô xuyên đến đây thì cô đang ở đâu vậy?"Bạch Mai Nam thắc mắc."Ừm,bí mật đi,tôi cảm thấy một lúc nào đó tôi sẽ nói cho cô nghe."Yên Vi cảm thấy mình mà nói xuyên đến đây làm hoàng hậu thì chắc Bạch Mai Nam sẽ sốc lắm."Vậy không sao,khi nào cô thích thì nói cho tôi nghe cũng được."Bạch Mai Nam thoải mái nói."À,còn một điều nữa,ngoài là đại tiểu thư Bạch gia,tôi còn làm một người khác,là pháp sư.""Hả! pháp sư?"Yên Vi ngờ nghệch,cô cứ nghĩ rằng pháp sư chỉ có trong mấy truyện mà ngôn tình của đế quốc đồ thôi chứ,ở thời đại hậu cung mà cũng có pháp sư sao?"Ừm,nghe bất ngờ lắm đúng không?Tôi biết cô đang nghĩ gì,pháp sư chỉ có thể trong mấy thể loại truyện mà có quốc vương hoàn hậu, đế quốc,đại loại như thế,nhưng ở đây cũng có pháp sư đấy,chỉ là hơi hiếm thôi."Bạch Mai Nam chống cằm nhìn Yên Vi."Tôi thông thạo các loại bùa,quả cầu thủy tinh,những trải bài,nhưng những thứ này đều là tôi làm bí mật,cha tôi tất nhiên là không biết rồi,nếu như ông ấy biết,có lẽ tôi sẽ không sống nổi đâu.""Cuộc sống của cô có vẻ thú vị quá nhỉ?"Yên Vi cắn một miếng bánh,nói."Cũng có thể nói như vậy,lúc đầu tôi cũng khó chấp nhận lắm,nhưng rồi biết mình không thể quay lại được,vì thế tận hưởng cuộc sống là cách tốt nhất."Bạch Mai Nam nói,cảm thấy bây giờ là quá tốt rồi."Cô nói rất đúng."Yên Vi tán đồng.Có gì ho????? Chọ???? ????hử ????????ang [ T R Ù M T R U Y Ệ N.????n ]Nói chuyện thêm một chút nữa,bầu trời bên ngoài rất trong,chắc khoảng 5 giờ chiều rồi thì phải."Có gì cần giúp thì cô hãy đến tìm tôi,Bạch phủ cũng lớn,kha khá người biết,nhìn cô ăn mặc giản dị như thế,có lẽ khá khó khăn,có gì thì nhớ tím tới tôi nhé."Bạch Mai Nam ân cần nói.Yên Vi cười nhẹ,nói cảm ơn,ngoài ra không nói thêm gì nữa.Yên Vi tạm biệt Bạch Mai Nam rồi cùng Hàn Thu và Lệ Chi rời đi."Tiểu thư,đó là ai vậy?"Hàn Thu lên tiếng."Là đại tiểu thư Bạch gia."Yên Vi đáp.! --------END--------!.
"Tôi cũng biết ơn cuộc sống này đã cho mình cơ hội thứ hai được sống,tuy lúc đầu rất khó để thích nghi,nhưng dần rồi cũng sẽ quen thôi.
10 năm nay,tôi với tư tưởng hiện đại, cũng có góp một ít công sức giúp người cha thứ hai của tôi lập nhiều công trạng,tôi cảm thấy mỗi khi giúp ông ấy,tôi cảm thấy rất vui vì bản thân xuyên đến đây cũng giúp ích cho bọn họ.
"Bạch Mai Nam khoe với Yên Vi.
"Và cũng mười năm nay,rất ít khi tôi nói tiếng Anh,nhưng hôm nay gặp được cô,những từ vựng tiếng Anh vốn đã bị lãng quên lại được gợi lại.
Tôi biết cô không phải là người ở thời đại này cũng giống như tôi,nên tôi rất muốn cùng cô trò chuyện đôi câu.
"Bạch Mai Nam nở một nụ cười xinh đẹp.
"Vậy cô thì sao?Cô xuyên đến đây từ khi nào vậy?"Bạch Mai Nam kể xong hứng thú tò mò nhìn qua Yên Vi.
"À,tôi mới xuyên tới đây được gần nửa năm mà thôi.
Ở thời hiện đại tôi vừa là một đặc vụ, vừa là một cô gái bình thường.
"Yên Vi cười mỉm,đáp lại.
"Đặc vụ sao?Nghe thú vị đấy.
"Bạch Mai Nam không ngờ người trước mặt mình ở thời hiện đại lại là một người có năng lực như thế.
"Cũng bình thường thôi,trong lúc làm nhiệm vụ,tôi bị xe tông tưởng chết rồi,nhưng cũng giống cô,mở mắt ra thấy mình ở nơi lạ hoắc, và cũng tập thích nghi dần dần.
"Yên Vi cảm thấy mình cũng không có điều gì để kể cả,cho nên cô tóm tắt lại,nói không mấy câu đã xong.
"Ồ,vậy cô xuyên đến đây thì cô đang ở đâu vậy?"Bạch Mai Nam thắc mắc.
"Ừm,bí mật đi,tôi cảm thấy một lúc nào đó tôi sẽ nói cho cô nghe.
"Yên Vi cảm thấy mình mà nói xuyên đến đây làm hoàng hậu thì chắc Bạch Mai Nam sẽ sốc lắm.
"Vậy không sao,khi nào cô thích thì nói cho tôi nghe cũng được.
"Bạch Mai Nam thoải mái nói.
"À,còn một điều nữa,ngoài là đại tiểu thư Bạch gia,tôi còn làm một người khác,là pháp sư.
"
"Hả! pháp sư?"Yên Vi ngờ nghệch,cô cứ nghĩ rằng pháp sư chỉ có trong mấy truyện mà ngôn tình của đế quốc đồ thôi chứ,ở thời đại hậu cung mà cũng có pháp sư sao?
"Ừm,nghe bất ngờ lắm đúng không?Tôi biết cô đang nghĩ gì,pháp sư chỉ có thể trong mấy thể loại truyện mà có quốc vương hoàn hậu, đế quốc,đại loại như thế,nhưng ở đây cũng có pháp sư đấy,chỉ là hơi hiếm thôi.
"Bạch Mai Nam chống cằm nhìn Yên Vi.
"Tôi thông thạo các loại bùa,quả cầu thủy tinh,những trải bài,nhưng những thứ này đều là tôi làm bí mật,cha tôi tất nhiên là không biết rồi,nếu như ông ấy biết,có lẽ tôi sẽ không sống nổi đâu.
"
"Cuộc sống của cô có vẻ thú vị quá nhỉ?"Yên Vi cắn một miếng bánh,nói.
"Cũng có thể nói như vậy,lúc đầu tôi cũng khó chấp nhận lắm,nhưng rồi biết mình không thể quay lại được,vì thế tận hưởng cuộc sống là cách tốt nhất.
"Bạch Mai Nam nói,cảm thấy bây giờ là quá tốt rồi.
"Cô nói rất đúng.
"Yên Vi tán đồng.
Có gì ho????? Chọ???? ????hử ????????ang [ T R Ù M T R U Y Ệ N.????n ]
Nói chuyện thêm một chút nữa,bầu trời bên ngoài rất trong,chắc khoảng 5 giờ chiều rồi thì phải.
"Có gì cần giúp thì cô hãy đến tìm tôi,Bạch phủ cũng lớn,kha khá người biết,nhìn cô ăn mặc giản dị như thế,có lẽ khá khó khăn,có gì thì nhớ tím tới tôi nhé.
"Bạch Mai Nam ân cần nói.
Yên Vi cười nhẹ,nói cảm ơn,ngoài ra không nói thêm gì nữa.
Yên Vi tạm biệt Bạch Mai Nam rồi cùng Hàn Thu và Lệ Chi rời đi.
"Tiểu thư,đó là ai vậy?"Hàn Thu lên tiếng.
"Là đại tiểu thư Bạch gia.
"Yên Vi đáp.
! --------END--------!.
Bổn Cung Là Hoàng HậuTác giả: Dương Bảo NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì… "Tôi cũng biết ơn cuộc sống này đã cho mình cơ hội thứ hai được sống,tuy lúc đầu rất khó để thích nghi,nhưng dần rồi cũng sẽ quen thôi.10 năm nay,tôi với tư tưởng hiện đại, cũng có góp một ít công sức giúp người cha thứ hai của tôi lập nhiều công trạng,tôi cảm thấy mỗi khi giúp ông ấy,tôi cảm thấy rất vui vì bản thân xuyên đến đây cũng giúp ích cho bọn họ."Bạch Mai Nam khoe với Yên Vi."Và cũng mười năm nay,rất ít khi tôi nói tiếng Anh,nhưng hôm nay gặp được cô,những từ vựng tiếng Anh vốn đã bị lãng quên lại được gợi lại.Tôi biết cô không phải là người ở thời đại này cũng giống như tôi,nên tôi rất muốn cùng cô trò chuyện đôi câu."Bạch Mai Nam nở một nụ cười xinh đẹp."Vậy cô thì sao?Cô xuyên đến đây từ khi nào vậy?"Bạch Mai Nam kể xong hứng thú tò mò nhìn qua Yên Vi."À,tôi mới xuyên tới đây được gần nửa năm mà thôi.Ở thời hiện đại tôi vừa là một đặc vụ, vừa là một cô gái bình thường."Yên Vi cười mỉm,đáp lại."Đặc vụ sao?Nghe thú vị đấy."Bạch Mai Nam không ngờ người trước mặt mình ở thời hiện đại lại là một người có năng lực như thế."Cũng bình thường thôi,trong lúc làm nhiệm vụ,tôi bị xe tông tưởng chết rồi,nhưng cũng giống cô,mở mắt ra thấy mình ở nơi lạ hoắc, và cũng tập thích nghi dần dần."Yên Vi cảm thấy mình cũng không có điều gì để kể cả,cho nên cô tóm tắt lại,nói không mấy câu đã xong."Ồ,vậy cô xuyên đến đây thì cô đang ở đâu vậy?"Bạch Mai Nam thắc mắc."Ừm,bí mật đi,tôi cảm thấy một lúc nào đó tôi sẽ nói cho cô nghe."Yên Vi cảm thấy mình mà nói xuyên đến đây làm hoàng hậu thì chắc Bạch Mai Nam sẽ sốc lắm."Vậy không sao,khi nào cô thích thì nói cho tôi nghe cũng được."Bạch Mai Nam thoải mái nói."À,còn một điều nữa,ngoài là đại tiểu thư Bạch gia,tôi còn làm một người khác,là pháp sư.""Hả! pháp sư?"Yên Vi ngờ nghệch,cô cứ nghĩ rằng pháp sư chỉ có trong mấy truyện mà ngôn tình của đế quốc đồ thôi chứ,ở thời đại hậu cung mà cũng có pháp sư sao?"Ừm,nghe bất ngờ lắm đúng không?Tôi biết cô đang nghĩ gì,pháp sư chỉ có thể trong mấy thể loại truyện mà có quốc vương hoàn hậu, đế quốc,đại loại như thế,nhưng ở đây cũng có pháp sư đấy,chỉ là hơi hiếm thôi."Bạch Mai Nam chống cằm nhìn Yên Vi."Tôi thông thạo các loại bùa,quả cầu thủy tinh,những trải bài,nhưng những thứ này đều là tôi làm bí mật,cha tôi tất nhiên là không biết rồi,nếu như ông ấy biết,có lẽ tôi sẽ không sống nổi đâu.""Cuộc sống của cô có vẻ thú vị quá nhỉ?"Yên Vi cắn một miếng bánh,nói."Cũng có thể nói như vậy,lúc đầu tôi cũng khó chấp nhận lắm,nhưng rồi biết mình không thể quay lại được,vì thế tận hưởng cuộc sống là cách tốt nhất."Bạch Mai Nam nói,cảm thấy bây giờ là quá tốt rồi."Cô nói rất đúng."Yên Vi tán đồng.Có gì ho????? Chọ???? ????hử ????????ang [ T R Ù M T R U Y Ệ N.????n ]Nói chuyện thêm một chút nữa,bầu trời bên ngoài rất trong,chắc khoảng 5 giờ chiều rồi thì phải."Có gì cần giúp thì cô hãy đến tìm tôi,Bạch phủ cũng lớn,kha khá người biết,nhìn cô ăn mặc giản dị như thế,có lẽ khá khó khăn,có gì thì nhớ tím tới tôi nhé."Bạch Mai Nam ân cần nói.Yên Vi cười nhẹ,nói cảm ơn,ngoài ra không nói thêm gì nữa.Yên Vi tạm biệt Bạch Mai Nam rồi cùng Hàn Thu và Lệ Chi rời đi."Tiểu thư,đó là ai vậy?"Hàn Thu lên tiếng."Là đại tiểu thư Bạch gia."Yên Vi đáp.! --------END--------!.