"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì…
Chương 101: 101: Buổi Tối
Bổn Cung Là Hoàng HậuTác giả: Dương Bảo NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì… "Chắc hẳn vị tiểu thư ấy có gia đình quyền quý lắm nhỉ,vì đồ cô ấy mặc rất đẹp."Lệ Chi cười nói."Ừm,cô ấy tốt bụng lắm."Yên Vi thành thật đáp,vừa là một cô gái xinh đẹp,tốt bụng và vô cùng thú vị nữa.Lần đầu lên kinh thành còn gặp bạn tốt như vậy.Đi mấy tiếng đồng hồ tất nhiên cô cũng cảm thấy mệt,cả người đều là mồ hôi âm ẩm khó chịu vô cùng.Bây giờ chỉ muốn đi tắm,được dòng nước mát lạnh lên trên người,thì cảm giác chắc chắn sẽ rất tuyệt vời.Nhanh chóng trở về nhà nghỉ,Yên Vi ngay lập tức đi tắm.Sau khi tắm xong,cô mặc một bộ y phục có nét tương tự giống bộ y phục màu sáng,chỉ khác là bộ này có một m hiệu ứng màu từ nhạt tới đậm,màu tím nhạt rồi dần dần đậm lên ở phần đuôi,rất đẹp.Trông rất thùy mị,màu tím còn tượng trưng cho sự thủy chung nữa,ở phần đai thắt lưng còn có một dây móc viên ngọc lục bảo cũng màu tím.Yên Vi không nhớ viên ngọc lục bảo này thân chủ trước của cơ thể này có từ khi nào,nhưng ngày mà cô chuẩn bị đồ thì lại vô tình nhìn thấy nó,thấy rất đẹp nên cô cũng quyết định mang theo.Mái tóc được cột lên thành một búi đơn giản, mái tóc dài đến bắp chân,trông có chút kì lạ, Yên Vi đành điểm thêm vài bông hoa nhỏ tạo điểm nhấn.Cô ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ,từng đợt gió mát lùa vào,khiến mái tóc cô bay bay,trông rất xinh đẹp,khiến cho người ta nhìn quài không quên.Đợi cho Hàn Thu và Lệ Chi tắm xong,Yên Vi cùng hai người bọn họ đi xuống,bắt đầu tận hưởng không gian buổi tối tại kinh thành.Yên Vi quyết định đi ăn trước,cô hỏi một người qua đường:"Xin cho hỏi,cô biết ở đây có quán ăn tối nào ngon không?""À,biết chứ,quán ăn Thịnh Hồng,một quán ăn vô cùng nổi tiếng,đi lên một chút nữa sẽ tới.""Cám ơn."Yên Vi cảm thấy mặt người phụ nữ này khá đáng tin,nên cô cũng không muốn hỏi nhiều người khác,mà đi theo một chút nữa.Rất nhanh,đã nhìn thấy Thịnh Hồng.Thịnh Hồng trong suy nghĩ của Yên Vi chắc là một quán ăn tầm trung,nhưng không ngờ, quán ăn Thịnh Hồng này lại lớn như thế.Quán ăn vô cùng đồ sộ,trang trí rất đẹp và rất nhiều người ở bên trong,chỉ cần nghe tiếng cụng ly,tiếng phục vụ bàn và tiếng mọi người nói chuyện rôm rả.Xem ra quán ăn là đắt khách theo nghĩa đen.Yên Vi hồ hởi đi vào bên trong.Vừa mới bước vào,mắt chưa kịp nhìn thấy bàn ăn thì người phục vụ đã nhanh chóng bước đến."Xin chào tiểu thư xinh đẹp,cô đi mấy người đây?""Ba người.""Vậy mời đi theo tôi."Người phục vụ dẫn đường,Yên Vi đi theo sau, liếc mắt xung quanh bên trong quán ăn.Có cảm giác giống như là một phong cảnh tại Hồng Kông,giống trên phim mà cô hay xem, trước đây cô thường hay mong muốn bản thân mình có thể được đến những quán ăn có cảnh như thế này,bây giờ được chứng kiến tận mắt cô cảm thấy rất vui,tâm trạng hồi hộp mong chờ trước những điều mới lạ.Cô được dẫn đến một bàn ăn tròn nhỏ,nhưng lại ở vị trí gần trung tâm,cách hai ba bàn còn có một bàn ăn tròn lớn khoảng mười người đang uống rượu bia,nói chuyện ồn ào,còn có chút bất lịch sự.Yên Vi cảm thấy không ổn,cô nhìn người phục vụ,nói:"Có thể đổi bàn khác được không?""Sao vậy?"Người phục vụ không hiểu."Tôi thấy ở đây hơi ồn."Yên Vi cười giải thích."Được thôi,để tôi dẫn tiểu thư đi chỗ khác." Người phục vụ thoải mái đồng ý.! ---------END-------!.
"Chắc hẳn vị tiểu thư ấy có gia đình quyền quý lắm nhỉ,vì đồ cô ấy mặc rất đẹp.
"Lệ Chi cười nói.
"Ừm,cô ấy tốt bụng lắm.
"Yên Vi thành thật đáp,vừa là một cô gái xinh đẹp,tốt bụng và vô cùng thú vị nữa.
Lần đầu lên kinh thành còn gặp bạn tốt như vậy.
Đi mấy tiếng đồng hồ tất nhiên cô cũng cảm thấy mệt,cả người đều là mồ hôi âm ẩm khó chịu vô cùng.
Bây giờ chỉ muốn đi tắm,được dòng nước mát lạnh lên trên người,thì cảm giác chắc chắn sẽ rất tuyệt vời.
Nhanh chóng trở về nhà nghỉ,Yên Vi ngay lập tức đi tắm.
Sau khi tắm xong,cô mặc một bộ y phục có nét tương tự giống bộ y phục màu sáng,chỉ khác là bộ này có một m hiệu ứng màu từ nhạt tới đậm,màu tím nhạt rồi dần dần đậm lên ở phần đuôi,rất đẹp.
Trông rất thùy mị,màu tím còn tượng trưng cho sự thủy chung nữa,ở phần đai thắt lưng còn có một dây móc viên ngọc lục bảo cũng màu tím.
Yên Vi không nhớ viên ngọc lục bảo này thân chủ trước của cơ thể này có từ khi nào,nhưng ngày mà cô chuẩn bị đồ thì lại vô tình nhìn thấy nó,thấy rất đẹp nên cô cũng quyết định mang theo.
Mái tóc được cột lên thành một búi đơn giản, mái tóc dài đến bắp chân,trông có chút kì lạ, Yên Vi đành điểm thêm vài bông hoa nhỏ tạo điểm nhấn.
Cô ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ,từng đợt gió mát lùa vào,khiến mái tóc cô bay bay,trông rất xinh đẹp,khiến cho người ta nhìn quài không quên.
Đợi cho Hàn Thu và Lệ Chi tắm xong,Yên Vi cùng hai người bọn họ đi xuống,bắt đầu tận hưởng không gian buổi tối tại kinh thành.
Yên Vi quyết định đi ăn trước,cô hỏi một người qua đường:
"Xin cho hỏi,cô biết ở đây có quán ăn tối nào ngon không?"
"À,biết chứ,quán ăn Thịnh Hồng,một quán ăn vô cùng nổi tiếng,đi lên một chút nữa sẽ tới.
"
"Cám ơn.
"Yên Vi cảm thấy mặt người phụ nữ này khá đáng tin,nên cô cũng không muốn hỏi nhiều người khác,mà đi theo một chút nữa.
Rất nhanh,đã nhìn thấy Thịnh Hồng.
Thịnh Hồng trong suy nghĩ của Yên Vi chắc là một quán ăn tầm trung,nhưng không ngờ, quán ăn Thịnh Hồng này lại lớn như thế.
Quán ăn vô cùng đồ sộ,trang trí rất đẹp và rất nhiều người ở bên trong,chỉ cần nghe tiếng cụng ly,tiếng phục vụ bàn và tiếng mọi người nói chuyện rôm rả.
Xem ra quán ăn là đắt khách theo nghĩa đen.
Yên Vi hồ hởi đi vào bên trong.
Vừa mới bước vào,mắt chưa kịp nhìn thấy bàn ăn thì người phục vụ đã nhanh chóng bước đến.
"Xin chào tiểu thư xinh đẹp,cô đi mấy người đây?"
"Ba người.
"
"Vậy mời đi theo tôi.
"
Người phục vụ dẫn đường,Yên Vi đi theo sau, liếc mắt xung quanh bên trong quán ăn.
Có cảm giác giống như là một phong cảnh tại Hồng Kông,giống trên phim mà cô hay xem, trước đây cô thường hay mong muốn bản thân mình có thể được đến những quán ăn có cảnh như thế này,bây giờ được chứng kiến tận mắt cô cảm thấy rất vui,tâm trạng hồi hộp mong chờ trước những điều mới lạ.
Cô được dẫn đến một bàn ăn tròn nhỏ,nhưng lại ở vị trí gần trung tâm,cách hai ba bàn còn có một bàn ăn tròn lớn khoảng mười người đang uống rượu bia,nói chuyện ồn ào,còn có chút bất lịch sự.
Yên Vi cảm thấy không ổn,cô nhìn người phục vụ,nói:
"Có thể đổi bàn khác được không?"
"Sao vậy?"Người phục vụ không hiểu.
"Tôi thấy ở đây hơi ồn.
"Yên Vi cười giải thích.
"Được thôi,để tôi dẫn tiểu thư đi chỗ khác.
" Người phục vụ thoải mái đồng ý.
! ---------END-------!.
Bổn Cung Là Hoàng HậuTác giả: Dương Bảo NgọcTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên Không"Ưm,đau đầu quá!Đây là đâu?"Yêu Vi thắc mắc. Xung quanh là một căn phòng lạ lẫm,được trang trí xinh đẹp nhưng lại giản dị!. Kế bên còn có một cô gái đang nhìn cô chăm chú. "Nương nương,người tỉnh rồi sao?"Cô gái mừng rỡ nói. "Ngươi là ai vậy?"Yêu Vi hỏi,cô không biết mình đang ở đâu,cô chỉ nhớ rằng cô đang đi làm nhiệm vụ,phải lấy được thuốc giải và thí nghiệm của tổ chức "Thiên Vũ",ai ngờ vừa nhảy xuống từ cửa sổ xuống đường thì có một chiếc xe tải đâm vào cô. Sau đó thì cô không nhớ gì nữa!. Chẳng lẽ! chẵng lẽ! cô xuyên không rồi sao? Nhìn xung quanh đều là đồ cổ. Không lẽ cô xuyên không về cổ đại sao?Thôi thì,kiếp trước đã sống gian nan như vậy thì kiếp này gắng sống cho tốt cũng như là sống thay cho kim chủ này chứ. "Là nô tì đây,Hàn Thu. Người không nhớ nô tì sao?Nô tì đã hầu hạ người khi người vừa mới được phong làm hoàng hậu. Cũng đã khoảng bốn năm rồi. " "À,thì ra ngươi là Hàn Thu. Đây là đâu vậy. "Nói như vậy chứ cô cũng có biết là ai đâu. Nhưng mà cứ hỏi được bao nhiêu thì… "Chắc hẳn vị tiểu thư ấy có gia đình quyền quý lắm nhỉ,vì đồ cô ấy mặc rất đẹp."Lệ Chi cười nói."Ừm,cô ấy tốt bụng lắm."Yên Vi thành thật đáp,vừa là một cô gái xinh đẹp,tốt bụng và vô cùng thú vị nữa.Lần đầu lên kinh thành còn gặp bạn tốt như vậy.Đi mấy tiếng đồng hồ tất nhiên cô cũng cảm thấy mệt,cả người đều là mồ hôi âm ẩm khó chịu vô cùng.Bây giờ chỉ muốn đi tắm,được dòng nước mát lạnh lên trên người,thì cảm giác chắc chắn sẽ rất tuyệt vời.Nhanh chóng trở về nhà nghỉ,Yên Vi ngay lập tức đi tắm.Sau khi tắm xong,cô mặc một bộ y phục có nét tương tự giống bộ y phục màu sáng,chỉ khác là bộ này có một m hiệu ứng màu từ nhạt tới đậm,màu tím nhạt rồi dần dần đậm lên ở phần đuôi,rất đẹp.Trông rất thùy mị,màu tím còn tượng trưng cho sự thủy chung nữa,ở phần đai thắt lưng còn có một dây móc viên ngọc lục bảo cũng màu tím.Yên Vi không nhớ viên ngọc lục bảo này thân chủ trước của cơ thể này có từ khi nào,nhưng ngày mà cô chuẩn bị đồ thì lại vô tình nhìn thấy nó,thấy rất đẹp nên cô cũng quyết định mang theo.Mái tóc được cột lên thành một búi đơn giản, mái tóc dài đến bắp chân,trông có chút kì lạ, Yên Vi đành điểm thêm vài bông hoa nhỏ tạo điểm nhấn.Cô ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ,từng đợt gió mát lùa vào,khiến mái tóc cô bay bay,trông rất xinh đẹp,khiến cho người ta nhìn quài không quên.Đợi cho Hàn Thu và Lệ Chi tắm xong,Yên Vi cùng hai người bọn họ đi xuống,bắt đầu tận hưởng không gian buổi tối tại kinh thành.Yên Vi quyết định đi ăn trước,cô hỏi một người qua đường:"Xin cho hỏi,cô biết ở đây có quán ăn tối nào ngon không?""À,biết chứ,quán ăn Thịnh Hồng,một quán ăn vô cùng nổi tiếng,đi lên một chút nữa sẽ tới.""Cám ơn."Yên Vi cảm thấy mặt người phụ nữ này khá đáng tin,nên cô cũng không muốn hỏi nhiều người khác,mà đi theo một chút nữa.Rất nhanh,đã nhìn thấy Thịnh Hồng.Thịnh Hồng trong suy nghĩ của Yên Vi chắc là một quán ăn tầm trung,nhưng không ngờ, quán ăn Thịnh Hồng này lại lớn như thế.Quán ăn vô cùng đồ sộ,trang trí rất đẹp và rất nhiều người ở bên trong,chỉ cần nghe tiếng cụng ly,tiếng phục vụ bàn và tiếng mọi người nói chuyện rôm rả.Xem ra quán ăn là đắt khách theo nghĩa đen.Yên Vi hồ hởi đi vào bên trong.Vừa mới bước vào,mắt chưa kịp nhìn thấy bàn ăn thì người phục vụ đã nhanh chóng bước đến."Xin chào tiểu thư xinh đẹp,cô đi mấy người đây?""Ba người.""Vậy mời đi theo tôi."Người phục vụ dẫn đường,Yên Vi đi theo sau, liếc mắt xung quanh bên trong quán ăn.Có cảm giác giống như là một phong cảnh tại Hồng Kông,giống trên phim mà cô hay xem, trước đây cô thường hay mong muốn bản thân mình có thể được đến những quán ăn có cảnh như thế này,bây giờ được chứng kiến tận mắt cô cảm thấy rất vui,tâm trạng hồi hộp mong chờ trước những điều mới lạ.Cô được dẫn đến một bàn ăn tròn nhỏ,nhưng lại ở vị trí gần trung tâm,cách hai ba bàn còn có một bàn ăn tròn lớn khoảng mười người đang uống rượu bia,nói chuyện ồn ào,còn có chút bất lịch sự.Yên Vi cảm thấy không ổn,cô nhìn người phục vụ,nói:"Có thể đổi bàn khác được không?""Sao vậy?"Người phục vụ không hiểu."Tôi thấy ở đây hơi ồn."Yên Vi cười giải thích."Được thôi,để tôi dẫn tiểu thư đi chỗ khác." Người phục vụ thoải mái đồng ý.! ---------END-------!.