Edit + Beta: Phong Huyên Các Từ xưa đến nay, chuyện con người yêu mến nhau vốn không phải chuyện kì lạ Vượt qua mọi ranh giới, mọi tầng lớp, ngươi là ai cũng không còn quan trọng nữa, vì người ta yêu là ngươi, ngươi là độc nhất vô nhị Dù cho thiên lý bất dung, dù cho thiên hạ đàm tiếu, người ta yêu vẫn mãi mãi là ngươi Trong cuốn sổ nhỏ bé kia, chính là một câu chuyện nho nhỏ về tình yêu xưa kia xinh đẹp đến động lòng người, day dứt tới không ngừng, cho tới khi chết vẫn không thay đổi, khiến cho hậu thế phải rung động thổn thức Gần lúc chạng vạng, ánh sáng lúc hoàng hôn tựa như màu của trái trần bì từ từ bao xuống thành Nam Tô, khiến cho khung cảnh xinh đẹp như ở trong mộng, bóng đêm thong thả phủ lấp mặt đất, xung quanh thành nhỏ, dọc quanh bờ ruộng, từng ánh đèn dầu cứ như những bông hoa từng đóa từng đóa được thắp lên, ánh sáng nhẹ nhàng uốn lượn. Người đi đường vẫn qua lại tấp nập, tiếng bán hàng rong hòa vào bóng đêm, từ những gian hàng có hơi nước màu trắng bốc lên nhanh như…
Chương 8: Con ngưá»i khi chết Äi, yêu và háºn và vân vân, sức mạnh gì cÅ©ng không còn, vì há» biết những thứ Äó giá» Äã không c�
Thập Thế Đợi Quân AnTác giả: Thiên Lý Hành CaTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngược Edit + Beta: Phong Huyên Các Từ xưa đến nay, chuyện con người yêu mến nhau vốn không phải chuyện kì lạ Vượt qua mọi ranh giới, mọi tầng lớp, ngươi là ai cũng không còn quan trọng nữa, vì người ta yêu là ngươi, ngươi là độc nhất vô nhị Dù cho thiên lý bất dung, dù cho thiên hạ đàm tiếu, người ta yêu vẫn mãi mãi là ngươi Trong cuốn sổ nhỏ bé kia, chính là một câu chuyện nho nhỏ về tình yêu xưa kia xinh đẹp đến động lòng người, day dứt tới không ngừng, cho tới khi chết vẫn không thay đổi, khiến cho hậu thế phải rung động thổn thức Gần lúc chạng vạng, ánh sáng lúc hoàng hôn tựa như màu của trái trần bì từ từ bao xuống thành Nam Tô, khiến cho khung cảnh xinh đẹp như ở trong mộng, bóng đêm thong thả phủ lấp mặt đất, xung quanh thành nhỏ, dọc quanh bờ ruộng, từng ánh đèn dầu cứ như những bông hoa từng đóa từng đóa được thắp lên, ánh sáng nhẹ nhàng uốn lượn. Người đi đường vẫn qua lại tấp nập, tiếng bán hàng rong hòa vào bóng đêm, từ những gian hàng có hơi nước màu trắng bốc lên nhanh như… Binh lÃnh trợn mắt há má»m nhìn ta, chÃnh là muá»n biết yêu nghiá»t phương nà o dám Äến câu dẫn thiếu tưá»ng Äại nhân ngưá»i gặp ngưá»i thÃch, hoa gặp hoa ná» cá»§a há», qua má»t lát má»i lắp bắp nói: Thất, thất lá» , thuá»c hạ má»i vừa rá»i không thấy vá» cô nương nà y Äi và o Äâyâ¦âThương Ãm tiếp tục lạnh lạnh nói: âLà ta mang ÄếnâTa láºp tức thu há»i nưá»c mắt, nhìn vá» nhá» vá» binh lÃnh cưá»i quyến rÅ©Binh lÃnh nghẹn lá»i, tròng mắt má» lá»n hÆ¡n nữa, gân xanh trên cá» và trán Äá»u sung sưá»ng giáºt giáºt. Äây chẳng phải là chuyá»n bát quái cẩu huyết khiến ngưá»i ta sung sưá»ng mà trà o máu hay sao. Ta tin chắc là hai ngưá»i kia Äang háºn không thá» lắp thêm Äôi cánh mà bay láºp tức vá» doanh trại, cùng các huynh Äá» bà n tán câu chuyá»n nóng há»i kia. âA, t-t-tại hạ xin cáo từ, Äại nhân ngà i⦠cứ tiếp tụcâ (bát quái: chuyá»n tán dóc, chá»§ Äá» bà n tán)Nói xong, xôn xao má»t há»i liá»n vén mà nh lên, ánh sáng trên nến lại nhoáng má»t cáiTrưá»ng bá»ng lại trá» nên tÄ©nh lặng. Ta xoa xoa vai, chuẩn bá» trừng mắt nhìn hắn, nà o ngá» hắn Äã tiến Äến bên cạnh ta, ÄÆ°a tay thắt lại áo choà ng cho tá» tế (trưá»ng bá»ng: lá»u vải)âTrá»i lạnh như thế, không muá»n sá»ng nữa saoâ Thanh âm hắn thay Äá»i, có chút trầm, lại Äặc biá»t dá» ngheâLão yêu bà ta không sợ lạnhâ Ta ha hả cưá»i, nhìn lại trang phục ÄÆ¡n bạc cá»§a mình. Thương Ãm Äứng ngay trưá»c mắt, mặt mà y ngÅ© quan như váºy, nếu theo trà nhá» cá»§a ta thì chá» và i nÄm nữa bá» dạng cá»§a hắn sẽ giá»ng y há»t như khi ta gặp hắn lúc 700 nÄm trưá»cCÅ©ng là lúc hắn và ta má»t kiếp chia lìaâVừa nãy ngươi là m gì váºy, ngà y mai cả quân Äá»i sẽ truyá»n tai nhau chuyá»n hay ho cá»§a ngươi. Ai da ai da, quân doanh dưá»i tuyết, thiếu tưá»ng cùng nữ tá» thần bÃ, ai da ai daâ¦âTa vá»n tưá»ng rằng hắn sẽ lại cứng nhắc. Ai ngá» hắn lại yếu á»t liếc mắt nhìn ta, không há» có biá»u tình gì khác, nhìn từ Äầu Äến chân ta má»t cái, sau Äó quay sang sá» sá» bình rượu. Hắn chần chá» má»t chút, rá»i Äi ra cá»a phân phó thuá»c hạ Äun nưá»c pha trà Ta ngá»i bên cạnh, áo da hắn thắt cho ta quá chặt, âTa uá»ng rượu cÅ©ng không sao mà âHắn không nghe thấy gì, trá»Â lại chá» ngá»i giá» cuá»n tranh ra, âNữ hà i tá» không ÄÆ°á»£c uá»ng rượuââHả, sao ta lại biến thà nh nữ hà i tá» rá»i?â Không phải lão yêu bà saoHắn lại không nói, môi hÆ¡i hÆ¡i hé má»Ta liá»n chạy Äến bên ngưá»i hắn, xem xét xem xét bản Äá» vẽ toà n núi tuyết hiá»m trá», âNgà y mai chắc hẳn là ngươi sẽ ra tráºn?ââỪââNgươi sẽ không chết, ngươi sẽ thắngâ Ta cưá»i cưá»i, âTin taââTa biếtââSao ngươi biết?ââTa sẽ không thuaâTa ngẩng Äầu nhìn hắn. Äôi mắt Äen cá»§a hắn lóe lên, như há»a quang trên mặt há» trong Äêm tá»iA, Äúng rá»iâHoà ng Thượng Äiá»u ngươi vá»i tưá»ng quân Äi xuất quân chinh chiến là vì muá»n phòng ngừa các ngươi tác loạn, thừa dá»p lúc nà y thu tháºp binh lá»±c cá»§a Ngá»± lâm quân rá»a sạch ná»i bá» triá»u Äình. Thá»±c ra dá»c biên giá»i phương Bắc nà y chá» có mấy tiá»u quá»c nho nhá», lại vô cùng phục tùng, không cần phải⦠thá»ng nhấtâHắn thay Äá»i nét mặt, âNgươi nghÄ© rằng ta không biết saoâ Biá»u tình vô cùng khinh thưá»ngâCha ngươi cÅ©ng tháºt âm hiá»mâ Ta nói má»t câu, nhá» lại bá» dáng thá»ng khá» cá»§a tưá»ng quân nắm tay quáºn chúa. Khi Äó hắn vẫn còn là nam nhân tưá»ng quân, anh tuấn tiêu sái, mưá»i mấy nÄm sau Äã trá» thà nh Äầu trá»c mặt phá». Má»i thứ Äá»u diá» n ra suôn sẻ nhưng lại khiến cho Äế vương tâm sinh sợ hãiYên hoa dá»ch lãnh, nhân sá»± nan phân (Mây khói ôn hòa, thế sá»± khó Äoán)Ta nghÄ© Äến Äây liá»n nhanh chóng nói, âNgươi Äến tuá»i cha ngươi nhất Äá»nh phải giữ ÄÆ°á»£c dung mạo xinh Äẹp nà y, bằng không các nương tá» cá»§a ngươi nhất Äá»nh sẽ khóc thétâThương Ãm không trả lá»i, Äem bản Äá» nhìn trong chá»c lát rá»i lại thu lại. Ta ngá»i bên cạnh hắn, hắn tá»± nhiên thuáºn tay vươn ra sá» sá» khuôn mặt cá»§a ta, vô cùng nhẹ nhà ngâLần nà y không thoa phấn nữa sao?âTa ngẩng mặt. Hắn dù có ngá»i cÅ©ng cao hÆ¡n ta tháºt nhiá»u. Từng mảnh ánh sáng lá»t và o mắt hắn, lông mi dà i tháºt dà i. Dung nhan tuấn lãng sắc bén, bá» vai dà i rá»ngâÄúng váºy. Ngươi bảo ta thoa phấn trông rất khó coiâTrong con ngươi xinh Äẹp cá»§a hắn phản chiếu bóng hình Chiêu Cẩm công chúa, Äẹp như váºy, cần gì phải trang Äiá»m cÆ¡ chứTa phá»§i ngay suy nghÄ© Äó Äi, liá»n Äá»ng Äá»ng bả vai, âA, vừa rá»i ngươi bóp Äau quá Äi mất, nhất Äá»nh là thâm tÃm rá»i, ngươi là Äá» bạo quânâ Thá»±c sá»± vẻ mặt Äắn Äo cá»§a hắn rất buá»n cưá»i, ta ra vẻ Äau Äá»n nói nhá» rá»i lưá»m hắn má»t cái, xoa bả vai. Hắn sợ run má»t chút, rá»i cháºm rãi ná» nụ cưá»iThoáng cái như xuân vá» hoa ná», ta có chút thÃch ứng không ká»p, ngẩn ngÆ¡. Cả Äá»i hắn Äá»u chưng cái bá» mặt Äáng ghét ra, bây giá» lại cưá»i như váºy, lòng ta giá»ng như thiếu nữ Äôi mươi tầm thưá»ng, không hiá»u sao có chút vui mừng má»t lát. Thế nhưng phiá»n muá»n lại nắm chặt lấy khóe miá»ng ta, không sao cưá»i ná»i. Ta giấu tâm tình trong lòng, lôi ra má»t bá»c giấy (nguyên vÄn là thiếu nữ hai tám, nhưng mình nghÄ© Äã hai tám thì còn gì là thiếu nữ nữa nên Äá»i thà nh Äôi mươi, hi vá»ng không thay Äá»i ngữ nghÄ©a quá nhiá»u ^^)âNà y, bánh ngó sen hoa Äà oâTa nói: âSinh nháºt vui vẻâ
Binh lÃnh trợn mắt há má»m nhìn ta, chÃnh là muá»n biết yêu nghiá»t phương nà o dám Äến câu dẫn thiếu tưá»ng Äại nhân ngưá»i gặp ngưá»i thÃch, hoa gặp hoa ná» cá»§a há», qua má»t lát má»i lắp bắp nói: Thất, thất lá» , thuá»c hạ má»i vừa rá»i không thấy vá» cô nương nà y Äi và o Äâyâ¦â
Thương Ãm tiếp tục lạnh lạnh nói: âLà ta mang Äếnâ
Ta láºp tức thu há»i nưá»c mắt, nhìn vá» nhá» vá» binh lÃnh cưá»i quyến rÅ©
Binh lÃnh nghẹn lá»i, tròng mắt má» lá»n hÆ¡n nữa, gân xanh trên cá» và trán Äá»u sung sưá»ng giáºt giáºt. Äây chẳng phải là chuyá»nÂ
bát quái
 cẩu huyết khiến ngưá»i ta sung sưá»ng mà trà o máu hay sao. Ta tin chắc là hai ngưá»i kia Äang háºn không thá» lắp thêm Äôi cánh mà bay láºp tức vá» doanh trại, cùng các huynh Äá» bà n tán câu chuyá»n nóng há»i kia. âA, t-t-tại hạ xin cáo từ, Äại nhân ngà i⦠cứ tiếp tụcâÂ
(bát quái: chuyá»n tán dóc, chá»§ Äá» bà n tán)
Nói xong, xôn xao má»t há»i liá»n vén mà nh lên, ánh sáng trên nến lại nhoáng má»t cái
Trưá»ng bá»ng
 lại trá» nên tÄ©nh lặng. Ta xoa xoa vai, chuẩn bá» trừng mắt nhìn hắn, nà o ngá» hắn Äã tiến Äến bên cạnh ta, ÄÆ°a tay thắt lại áo choà ng cho tá» tếÂ
(trưá»ng bá»ng: lá»u vải)
âTrá»i lạnh như thế, không muá»n sá»ng nữa saoâ Thanh âm hắn thay Äá»i, có chút trầm, lại Äặc biá»t dá» nghe
âLão yêu bà ta không sợ lạnhâ Ta ha hả cưá»i, nhìn lại trang phục ÄÆ¡n bạc cá»§a mình. Thương Ãm Äứng ngay trưá»c mắt, mặt mà y ngÅ© quan như váºy, nếu theo trà nhá» cá»§a ta thì chá» và i nÄm nữa bá» dạng cá»§a hắn sẽ giá»ng y há»t như khi ta gặp hắn lúc 700 nÄm trưá»c
CÅ©ng là lúc hắn và ta má»t kiếp chia lìa
âVừa nãy ngươi là m gì váºy, ngà y mai cả quân Äá»i sẽ truyá»n tai nhau chuyá»n hay ho cá»§a ngươi. Ai da ai da, quân doanh dưá»i tuyết, thiếu tưá»ng cùng nữ tá» thần bÃ, ai da ai daâ¦â
Ta vá»n tưá»ng rằng hắn sẽ lại cứng nhắc. Ai ngá» hắn lại yếu á»t liếc mắt nhìn ta, không há» có biá»u tình gì khác, nhìn từ Äầu Äến chân ta má»t cái, sau Äó quay sang sá» sá» bình rượu. Hắn chần chá» má»t chút, rá»i Äi ra cá»a phân phó thuá»c hạ Äun nưá»c pha trÃ
Ta ngá»i bên cạnh, áo da hắn thắt cho ta quá chặt, âTa uá»ng rượu cÅ©ng không sao mà â
Hắn không nghe thấy gì, trá»Â lại chá» ngá»i giá» cuá»n tranh ra, âNữ hà i tá» không ÄÆ°á»£c uá»ng rượuâ
âHả, sao ta lại biến thà nh nữ hà i tá» rá»i?â Không phải lão yêu bà sao
Hắn lại không nói, môi hÆ¡i hÆ¡i hé má»
Ta liá»n chạy Äến bên ngưá»i hắn, xem xét xem xét bản Äá» vẽ toà n núi tuyết hiá»m trá», âNgà y mai chắc hẳn là ngươi sẽ ra tráºn?â
âỪâ
âNgươi sẽ không chết, ngươi sẽ thắngâ Ta cưá»i cưá»i, âTin taâ
âTa biếtâ
âSao ngươi biết?â
âTa sẽ không thuaâ
Ta ngẩng Äầu nhìn hắn. Äôi mắt Äen cá»§a hắn lóe lên, như há»a quang trên mặt há» trong Äêm tá»i
A, Äúng rá»i
âHoà ng Thượng Äiá»u ngươi vá»i tưá»ng quân Äi xuất quân chinh chiến là vì muá»n phòng ngừa các ngươi tác loạn, thừa dá»p lúc nà y thu tháºp binh lá»±c cá»§a Ngá»± lâm quân rá»a sạch ná»i bá» triá»u Äình. Thá»±c ra dá»c biên giá»i phương Bắc nà y chá» có mấy tiá»u quá»c nho nhá», lại vô cùng phục tùng, không cần phải⦠thá»ng nhấtâ
Hắn thay Äá»i nét mặt, âNgươi nghÄ© rằng ta không biết saoâ Biá»u tình vô cùng khinh thưá»ng
âCha ngươi cÅ©ng tháºt âm hiá»mâ Ta nói má»t câu, nhá» lại bá» dáng thá»ng khá» cá»§a tưá»ng quân nắm tay quáºn chúa. Khi Äó hắn vẫn còn là nam nhân tưá»ng quân, anh tuấn tiêu sái, mưá»i mấy nÄm sau Äã trá» thà nh Äầu trá»c mặt phá». Má»i thứ Äá»u diá» n ra suôn sẻ nhưng lại khiến cho Äế vương tâm sinh sợ hãi
Yên hoa dá»ch lãnh, nhân sá»± nan phân (Mây khói ôn hòa, thế sá»± khó Äoán)
Ta nghÄ© Äến Äây liá»n nhanh chóng nói, âNgươi Äến tuá»i cha ngươi nhất Äá»nh phải giữ ÄÆ°á»£c dung mạo xinh Äẹp nà y, bằng không các nương tá» cá»§a ngươi nhất Äá»nh sẽ khóc thétâ
Thương Ãm không trả lá»i, Äem bản Äá» nhìn trong chá»c lát rá»i lại thu lại. Ta ngá»i bên cạnh hắn, hắn tá»± nhiên thuáºn tay vươn ra sá» sá» khuôn mặt cá»§a ta, vô cùng nhẹ nhà ng
âLần nà y không thoa phấn nữa sao?â
Ta ngẩng mặt. Hắn dù có ngá»i cÅ©ng cao hÆ¡n ta tháºt nhiá»u. Từng mảnh ánh sáng lá»t và o mắt hắn, lông mi dà i tháºt dà i. Dung nhan tuấn lãng sắc bén, bá» vai dà i rá»ng
âÄúng váºy. Ngươi bảo ta thoa phấn trông rất khó coiâ
Trong con ngươi xinh Äẹp cá»§a hắn phản chiếu bóng hình Chiêu Cẩm công chúa, Äẹp như váºy, cần gì phải trang Äiá»m cÆ¡ chứ
Ta phá»§i ngay suy nghÄ© Äó Äi, liá»n Äá»ng Äá»ng bả vai, âA, vừa rá»i ngươi bóp Äau quá Äi mất, nhất Äá»nh là thâm tÃm rá»i, ngươi là Äá» bạo quânâ Thá»±c sá»± vẻ mặt Äắn Äo cá»§a hắn rất buá»n cưá»i, ta ra vẻ Äau Äá»n nói nhá» rá»i lưá»m hắn má»t cái, xoa bả vai. Hắn sợ run má»t chút, rá»i cháºm rãi ná» nụ cưá»i
Thoáng cái như xuân vá» hoa ná», ta có chút thÃch ứng không ká»p, ngẩn ngÆ¡. Cả Äá»i hắn Äá»u chưng cái bá» mặt Äáng ghét ra, bây giá» lại cưá»i như váºy, lòng ta giá»ng nhưÂ
thiếu nữ Äôi mươi
 tầm thưá»ng, không hiá»u sao có chút vui mừng má»t lát. Thế nhưng phiá»n muá»n lại nắm chặt lấy khóe miá»ng ta, không sao cưá»i ná»i. Ta giấu tâm tình trong lòng, lôi ra má»t bá»c giấyÂ
(nguyên vÄn là thiếu nữ hai tám, nhưng mình nghÄ© Äã hai tám thì còn gì là thiếu nữ nữa nên Äá»i thà nh Äôi mươi, hi vá»ng không thay Äá»i ngữ nghÄ©a quá nhiá»u ^^)
âNà y, bánh ngó sen hoa Äà oâ
Ta nói: âSinh nháºt vui vẻâ
Thập Thế Đợi Quân AnTác giả: Thiên Lý Hành CaTruyện Cổ Đại, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngược Edit + Beta: Phong Huyên Các Từ xưa đến nay, chuyện con người yêu mến nhau vốn không phải chuyện kì lạ Vượt qua mọi ranh giới, mọi tầng lớp, ngươi là ai cũng không còn quan trọng nữa, vì người ta yêu là ngươi, ngươi là độc nhất vô nhị Dù cho thiên lý bất dung, dù cho thiên hạ đàm tiếu, người ta yêu vẫn mãi mãi là ngươi Trong cuốn sổ nhỏ bé kia, chính là một câu chuyện nho nhỏ về tình yêu xưa kia xinh đẹp đến động lòng người, day dứt tới không ngừng, cho tới khi chết vẫn không thay đổi, khiến cho hậu thế phải rung động thổn thức Gần lúc chạng vạng, ánh sáng lúc hoàng hôn tựa như màu của trái trần bì từ từ bao xuống thành Nam Tô, khiến cho khung cảnh xinh đẹp như ở trong mộng, bóng đêm thong thả phủ lấp mặt đất, xung quanh thành nhỏ, dọc quanh bờ ruộng, từng ánh đèn dầu cứ như những bông hoa từng đóa từng đóa được thắp lên, ánh sáng nhẹ nhàng uốn lượn. Người đi đường vẫn qua lại tấp nập, tiếng bán hàng rong hòa vào bóng đêm, từ những gian hàng có hơi nước màu trắng bốc lên nhanh như… Binh lÃnh trợn mắt há má»m nhìn ta, chÃnh là muá»n biết yêu nghiá»t phương nà o dám Äến câu dẫn thiếu tưá»ng Äại nhân ngưá»i gặp ngưá»i thÃch, hoa gặp hoa ná» cá»§a há», qua má»t lát má»i lắp bắp nói: Thất, thất lá» , thuá»c hạ má»i vừa rá»i không thấy vá» cô nương nà y Äi và o Äâyâ¦âThương Ãm tiếp tục lạnh lạnh nói: âLà ta mang ÄếnâTa láºp tức thu há»i nưá»c mắt, nhìn vá» nhá» vá» binh lÃnh cưá»i quyến rÅ©Binh lÃnh nghẹn lá»i, tròng mắt má» lá»n hÆ¡n nữa, gân xanh trên cá» và trán Äá»u sung sưá»ng giáºt giáºt. Äây chẳng phải là chuyá»n bát quái cẩu huyết khiến ngưá»i ta sung sưá»ng mà trà o máu hay sao. Ta tin chắc là hai ngưá»i kia Äang háºn không thá» lắp thêm Äôi cánh mà bay láºp tức vá» doanh trại, cùng các huynh Äá» bà n tán câu chuyá»n nóng há»i kia. âA, t-t-tại hạ xin cáo từ, Äại nhân ngà i⦠cứ tiếp tụcâ (bát quái: chuyá»n tán dóc, chá»§ Äá» bà n tán)Nói xong, xôn xao má»t há»i liá»n vén mà nh lên, ánh sáng trên nến lại nhoáng má»t cáiTrưá»ng bá»ng lại trá» nên tÄ©nh lặng. Ta xoa xoa vai, chuẩn bá» trừng mắt nhìn hắn, nà o ngá» hắn Äã tiến Äến bên cạnh ta, ÄÆ°a tay thắt lại áo choà ng cho tá» tế (trưá»ng bá»ng: lá»u vải)âTrá»i lạnh như thế, không muá»n sá»ng nữa saoâ Thanh âm hắn thay Äá»i, có chút trầm, lại Äặc biá»t dá» ngheâLão yêu bà ta không sợ lạnhâ Ta ha hả cưá»i, nhìn lại trang phục ÄÆ¡n bạc cá»§a mình. Thương Ãm Äứng ngay trưá»c mắt, mặt mà y ngÅ© quan như váºy, nếu theo trà nhá» cá»§a ta thì chá» và i nÄm nữa bá» dạng cá»§a hắn sẽ giá»ng y há»t như khi ta gặp hắn lúc 700 nÄm trưá»cCÅ©ng là lúc hắn và ta má»t kiếp chia lìaâVừa nãy ngươi là m gì váºy, ngà y mai cả quân Äá»i sẽ truyá»n tai nhau chuyá»n hay ho cá»§a ngươi. Ai da ai da, quân doanh dưá»i tuyết, thiếu tưá»ng cùng nữ tá» thần bÃ, ai da ai daâ¦âTa vá»n tưá»ng rằng hắn sẽ lại cứng nhắc. Ai ngá» hắn lại yếu á»t liếc mắt nhìn ta, không há» có biá»u tình gì khác, nhìn từ Äầu Äến chân ta má»t cái, sau Äó quay sang sá» sá» bình rượu. Hắn chần chá» má»t chút, rá»i Äi ra cá»a phân phó thuá»c hạ Äun nưá»c pha trà Ta ngá»i bên cạnh, áo da hắn thắt cho ta quá chặt, âTa uá»ng rượu cÅ©ng không sao mà âHắn không nghe thấy gì, trá»Â lại chá» ngá»i giá» cuá»n tranh ra, âNữ hà i tá» không ÄÆ°á»£c uá»ng rượuââHả, sao ta lại biến thà nh nữ hà i tá» rá»i?â Không phải lão yêu bà saoHắn lại không nói, môi hÆ¡i hÆ¡i hé má»Ta liá»n chạy Äến bên ngưá»i hắn, xem xét xem xét bản Äá» vẽ toà n núi tuyết hiá»m trá», âNgà y mai chắc hẳn là ngươi sẽ ra tráºn?ââỪââNgươi sẽ không chết, ngươi sẽ thắngâ Ta cưá»i cưá»i, âTin taââTa biếtââSao ngươi biết?ââTa sẽ không thuaâTa ngẩng Äầu nhìn hắn. Äôi mắt Äen cá»§a hắn lóe lên, như há»a quang trên mặt há» trong Äêm tá»iA, Äúng rá»iâHoà ng Thượng Äiá»u ngươi vá»i tưá»ng quân Äi xuất quân chinh chiến là vì muá»n phòng ngừa các ngươi tác loạn, thừa dá»p lúc nà y thu tháºp binh lá»±c cá»§a Ngá»± lâm quân rá»a sạch ná»i bá» triá»u Äình. Thá»±c ra dá»c biên giá»i phương Bắc nà y chá» có mấy tiá»u quá»c nho nhá», lại vô cùng phục tùng, không cần phải⦠thá»ng nhấtâHắn thay Äá»i nét mặt, âNgươi nghÄ© rằng ta không biết saoâ Biá»u tình vô cùng khinh thưá»ngâCha ngươi cÅ©ng tháºt âm hiá»mâ Ta nói má»t câu, nhá» lại bá» dáng thá»ng khá» cá»§a tưá»ng quân nắm tay quáºn chúa. Khi Äó hắn vẫn còn là nam nhân tưá»ng quân, anh tuấn tiêu sái, mưá»i mấy nÄm sau Äã trá» thà nh Äầu trá»c mặt phá». Má»i thứ Äá»u diá» n ra suôn sẻ nhưng lại khiến cho Äế vương tâm sinh sợ hãiYên hoa dá»ch lãnh, nhân sá»± nan phân (Mây khói ôn hòa, thế sá»± khó Äoán)Ta nghÄ© Äến Äây liá»n nhanh chóng nói, âNgươi Äến tuá»i cha ngươi nhất Äá»nh phải giữ ÄÆ°á»£c dung mạo xinh Äẹp nà y, bằng không các nương tá» cá»§a ngươi nhất Äá»nh sẽ khóc thétâThương Ãm không trả lá»i, Äem bản Äá» nhìn trong chá»c lát rá»i lại thu lại. Ta ngá»i bên cạnh hắn, hắn tá»± nhiên thuáºn tay vươn ra sá» sá» khuôn mặt cá»§a ta, vô cùng nhẹ nhà ngâLần nà y không thoa phấn nữa sao?âTa ngẩng mặt. Hắn dù có ngá»i cÅ©ng cao hÆ¡n ta tháºt nhiá»u. Từng mảnh ánh sáng lá»t và o mắt hắn, lông mi dà i tháºt dà i. Dung nhan tuấn lãng sắc bén, bá» vai dà i rá»ngâÄúng váºy. Ngươi bảo ta thoa phấn trông rất khó coiâTrong con ngươi xinh Äẹp cá»§a hắn phản chiếu bóng hình Chiêu Cẩm công chúa, Äẹp như váºy, cần gì phải trang Äiá»m cÆ¡ chứTa phá»§i ngay suy nghÄ© Äó Äi, liá»n Äá»ng Äá»ng bả vai, âA, vừa rá»i ngươi bóp Äau quá Äi mất, nhất Äá»nh là thâm tÃm rá»i, ngươi là Äá» bạo quânâ Thá»±c sá»± vẻ mặt Äắn Äo cá»§a hắn rất buá»n cưá»i, ta ra vẻ Äau Äá»n nói nhá» rá»i lưá»m hắn má»t cái, xoa bả vai. Hắn sợ run má»t chút, rá»i cháºm rãi ná» nụ cưá»iThoáng cái như xuân vá» hoa ná», ta có chút thÃch ứng không ká»p, ngẩn ngÆ¡. Cả Äá»i hắn Äá»u chưng cái bá» mặt Äáng ghét ra, bây giá» lại cưá»i như váºy, lòng ta giá»ng như thiếu nữ Äôi mươi tầm thưá»ng, không hiá»u sao có chút vui mừng má»t lát. Thế nhưng phiá»n muá»n lại nắm chặt lấy khóe miá»ng ta, không sao cưá»i ná»i. Ta giấu tâm tình trong lòng, lôi ra má»t bá»c giấy (nguyên vÄn là thiếu nữ hai tám, nhưng mình nghÄ© Äã hai tám thì còn gì là thiếu nữ nữa nên Äá»i thà nh Äôi mươi, hi vá»ng không thay Äá»i ngữ nghÄ©a quá nhiá»u ^^)âNà y, bánh ngó sen hoa Äà oâTa nói: âSinh nháºt vui vẻâ