Mẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một…
Chương 50: 50: Rơi Vào Lưới Tình
Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Kinh khủng thật, biết được bí mật lớn như vậy, có khi nào cô sẽ bị giết người diệt khẩu không? Tần Hải Đường lắc lắc đầu, không được, để bảo vệ mạng sống của mình, cho dù có chết cô cũng không được nói ra.Nhìn thấy biểu cảm phong phú trên gương mặt Tần Hải Đường, Lệ Thù chắc chắn rằng cô lại suy nghĩ chuyện linh tinh gì đó rồi.Anh cũng lười giải thích, cảm thấy hôm nay cô gái nhỏ đã làm việc mệt mỏi, cho nên liền nói: "Dì Trương nấu cơm xong rồi, em mau vào ăn đi rồi còn đi ngủ!"Tần Hải Đường mang theo "bí mật" của mình nhanh chóng đi ăn cơm và lên lầu, để lại không gian riêng cho hai người bọn họ!Nhìn bóng dáng nhỏ bé đi lên lầu, Kinh Châu nghiêm mặt hỏi: "Cậu thích cô ấy, thực sự muốn ở bên cô ấy à? Nhưng như vậy liệu cô bé có gặp nguy hiểm không?"Lệ Thù cúi đầu trầm tư, xung quanh khói thuốc mờ mịt khiến người khác không nhìn rõ vẻ mặt của anh.Một lúc sau, anh nhẹ nhàng nói: "Tôi cũng không biết mình có thật sự thích cô ấy hay không, tôi rất cảm kích vì cô ấy đã cứu ông nội, hơn nữa cô bé là cháu gái của bạn ông nội, đúng ra cô ấy phải gọi tôi là chú ba."Nghĩ đến tiếng gọi chú ba ngày hôm đó của cô, Lệ Thù lại bật cười.Kinh Châu nhướng mày, thầm than một tiếng ghét bỏ: "Xong đời! Lệ Thù, cậu đã rơi vào lưới tình rồi!""Không có việc gì thì mau về bệnh viện của cậu đi."Trước khi rời đi, Kinh Châu nghiêm túc nói với Lệ Thù: "Nếu cậu thích cô ấy thì cứ ở bên nhau thôi, ở đâu mà chẳng có nguy hiểm chứ!"Buổi tối Lệ Thù ngồi trên ban công, bất giác nghĩ tới lời Kinh Châu nói, lẽ nào mình thực sự động tâm với cô gái nhỏ rồi ư? Hình như cô ấy thực sự rất đáng yêu!_____________"Grao! Grao!""A a a a, sáng sớm mà ai lại bắt chước hổ gầm vậy, phiền chết đi được!"Tần Hải Đường dùng gối bịt hai bên lỗ tai lại, chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ."Grao!"Cô ngó ra một cái, thì ra là con hổ nhỏ trong cửa hàng:"Sao vậy, có chuyện gì? Sáng sớm đã đến phá giấc mộng đẹp của người khác!"Cô nhìn nó bất mãn.Con hổ nhỏ thân thiết cọ vào má của cô: "Grao grao grao!"Tần Hải Đường lập tức che miệng nó lại, người không biết lại tưởng rằng cô đang làm chuyện gì đáng xấu hổ..
Kinh khủng thật, biết được bí mật lớn như vậy, có khi nào cô sẽ bị giết người diệt khẩu không? Tần Hải Đường lắc lắc đầu, không được, để bảo vệ mạng sống của mình, cho dù có chết cô cũng không được nói ra.
Nhìn thấy biểu cảm phong phú trên gương mặt Tần Hải Đường, Lệ Thù chắc chắn rằng cô lại suy nghĩ chuyện linh tinh gì đó rồi.
Anh cũng lười giải thích, cảm thấy hôm nay cô gái nhỏ đã làm việc mệt mỏi, cho nên liền nói: "Dì Trương nấu cơm xong rồi, em mau vào ăn đi rồi còn đi ngủ!"Tần Hải Đường mang theo "bí mật" của mình nhanh chóng đi ăn cơm và lên lầu, để lại không gian riêng cho hai người bọn họ!Nhìn bóng dáng nhỏ bé đi lên lầu, Kinh Châu nghiêm mặt hỏi: "Cậu thích cô ấy, thực sự muốn ở bên cô ấy à? Nhưng như vậy liệu cô bé có gặp nguy hiểm không?"Lệ Thù cúi đầu trầm tư, xung quanh khói thuốc mờ mịt khiến người khác không nhìn rõ vẻ mặt của anh.
Một lúc sau, anh nhẹ nhàng nói: "Tôi cũng không biết mình có thật sự thích cô ấy hay không, tôi rất cảm kích vì cô ấy đã cứu ông nội, hơn nữa cô bé là cháu gái của bạn ông nội, đúng ra cô ấy phải gọi tôi là chú ba.
"Nghĩ đến tiếng gọi chú ba ngày hôm đó của cô, Lệ Thù lại bật cười.
Kinh Châu nhướng mày, thầm than một tiếng ghét bỏ: "Xong đời! Lệ Thù, cậu đã rơi vào lưới tình rồi!""Không có việc gì thì mau về bệnh viện của cậu đi.
"Trước khi rời đi, Kinh Châu nghiêm túc nói với Lệ Thù: "Nếu cậu thích cô ấy thì cứ ở bên nhau thôi, ở đâu mà chẳng có nguy hiểm chứ!"Buổi tối Lệ Thù ngồi trên ban công, bất giác nghĩ tới lời Kinh Châu nói, lẽ nào mình thực sự động tâm với cô gái nhỏ rồi ư? Hình như cô ấy thực sự rất đáng yêu!_____________"Grao! Grao!""A a a a, sáng sớm mà ai lại bắt chước hổ gầm vậy, phiền chết đi được!"Tần Hải Đường dùng gối bịt hai bên lỗ tai lại, chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ.
"Grao!"Cô ngó ra một cái, thì ra là con hổ nhỏ trong cửa hàng:"Sao vậy, có chuyện gì? Sáng sớm đã đến phá giấc mộng đẹp của người khác!"Cô nhìn nó bất mãn.
Con hổ nhỏ thân thiết cọ vào má của cô: "Grao grao grao!"Tần Hải Đường lập tức che miệng nó lại, người không biết lại tưởng rằng cô đang làm chuyện gì đáng xấu hổ.
.
Thịnh Thế Độc Sủng Cô Vợ Nhỏ Của Diêm Vương SốngTác giả: Nam Tinh TửTruyện Dị Năng, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Linh Dị, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ CườngMẹ ơi, chị gái kia kỳ lạ thật. Vì sao chị ấy cứ chạy qua chạy lại chỗ dải phân cách vậy ạ? Chị ấy đang tập thể dục đúng không ạ?"Nghe câu hỏi ngây thơ của cô bé, Tần Hải Đường xấu hổ giật giật khóe miệng.Mẹ của cô bé chậm rãi ngồi xổm xuống xoa đầu con gái, giải thích cho cô bé hiểu: "Chắc là đầu óc của chị ấy không bình thường nên hành vi mới kỳ lạ như vậy, chúng ta không được học theo chị ấy đâu. Trèo qua dải phân cách trên đường lớn vừa nguy hiểm vừa vi phạm pháp luật đấy!"Cô bé cái hiểu cái không gật đầu.Mẹ cô bé nhìn con gái bằng ánh mắt tán thưởng rồi nói tiếp: "Trên thế giới này có một số ít người có vấn đề về đầu óc, nhưng chúng ta không được kỳ thị họ đâu nhé!"Đầu óc có vấn đề? Vậy chẳng phải chính là bệnh thần kinh sao! Ha ha ha!"Nam quỷ không nhịn được phải bật cười. Gương mặt trắng bệch kết hợp với cái miệng mở rộng chảy máu đầm đìa của hắn khiến hình ảnh vừa quỷ dị vừa buồn cười!Tần Hải Đường phồng mang trợn mắt nhìn hắn, không hề tỏ vẻ sợ hãi. Đối với cô, đây chỉ là một… Kinh khủng thật, biết được bí mật lớn như vậy, có khi nào cô sẽ bị giết người diệt khẩu không? Tần Hải Đường lắc lắc đầu, không được, để bảo vệ mạng sống của mình, cho dù có chết cô cũng không được nói ra.Nhìn thấy biểu cảm phong phú trên gương mặt Tần Hải Đường, Lệ Thù chắc chắn rằng cô lại suy nghĩ chuyện linh tinh gì đó rồi.Anh cũng lười giải thích, cảm thấy hôm nay cô gái nhỏ đã làm việc mệt mỏi, cho nên liền nói: "Dì Trương nấu cơm xong rồi, em mau vào ăn đi rồi còn đi ngủ!"Tần Hải Đường mang theo "bí mật" của mình nhanh chóng đi ăn cơm và lên lầu, để lại không gian riêng cho hai người bọn họ!Nhìn bóng dáng nhỏ bé đi lên lầu, Kinh Châu nghiêm mặt hỏi: "Cậu thích cô ấy, thực sự muốn ở bên cô ấy à? Nhưng như vậy liệu cô bé có gặp nguy hiểm không?"Lệ Thù cúi đầu trầm tư, xung quanh khói thuốc mờ mịt khiến người khác không nhìn rõ vẻ mặt của anh.Một lúc sau, anh nhẹ nhàng nói: "Tôi cũng không biết mình có thật sự thích cô ấy hay không, tôi rất cảm kích vì cô ấy đã cứu ông nội, hơn nữa cô bé là cháu gái của bạn ông nội, đúng ra cô ấy phải gọi tôi là chú ba."Nghĩ đến tiếng gọi chú ba ngày hôm đó của cô, Lệ Thù lại bật cười.Kinh Châu nhướng mày, thầm than một tiếng ghét bỏ: "Xong đời! Lệ Thù, cậu đã rơi vào lưới tình rồi!""Không có việc gì thì mau về bệnh viện của cậu đi."Trước khi rời đi, Kinh Châu nghiêm túc nói với Lệ Thù: "Nếu cậu thích cô ấy thì cứ ở bên nhau thôi, ở đâu mà chẳng có nguy hiểm chứ!"Buổi tối Lệ Thù ngồi trên ban công, bất giác nghĩ tới lời Kinh Châu nói, lẽ nào mình thực sự động tâm với cô gái nhỏ rồi ư? Hình như cô ấy thực sự rất đáng yêu!_____________"Grao! Grao!""A a a a, sáng sớm mà ai lại bắt chước hổ gầm vậy, phiền chết đi được!"Tần Hải Đường dùng gối bịt hai bên lỗ tai lại, chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ."Grao!"Cô ngó ra một cái, thì ra là con hổ nhỏ trong cửa hàng:"Sao vậy, có chuyện gì? Sáng sớm đã đến phá giấc mộng đẹp của người khác!"Cô nhìn nó bất mãn.Con hổ nhỏ thân thiết cọ vào má của cô: "Grao grao grao!"Tần Hải Đường lập tức che miệng nó lại, người không biết lại tưởng rằng cô đang làm chuyện gì đáng xấu hổ..