Dư Ninh nhặt được một chú chó lưu lạc. Hơn nữa lại là một con chó hoang vừa xấu vừa bẩn đến mức không nhận ra lông màu gì, còn què một chân. Dư Ninh cảm thấy quyết định ngày đó nhất định là hắn bị điên, bởi vì trên đời này hắn ghét nhất nuôi thú cưng. Đã thế trước mắt còn là một con thú cưng bẩn hề hề. Sự tình là như thế này. Gần chung cư Dư Ninh ở có một tiệm mì, trang hoàng rất đơn giản, trong tiệm cũng chỉ bày mấy bộ bàn ghế nhựa, nhưng mì thì ăn rất ngon cộng thêm giá cả phải chăng nên làm ăn khấm khá. Những ai thuê ở gần đó hoặc những người đi làm, mặc kệ là dân văn phòng hay công nhân công trường đều sẽ tới đây giải quyết bữa cơm. Một ngày kia, Dư Ninh sau khi tan tầm như bình thường lại đến cửa hàng gọi một bát mì thịt bò. Bởi vì đã đến thời gian ăn tối nên trong tiệm chật ních người, bàn cũng đã được xếp đến tận cửa. Lúc Dư Ninh tới không có chỗ, hắn đành phải ngồi ở bên ngoài. Vừa mới ăn được một nửa thì chú chó nọ xuất hiện, nó đứng nép nép ở cửa tiệm, như là mong đợi có…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...