Tác giả:

Qua tấm rèm khép chặt, mùi thuốc xuyên qua khe cửa tản ra khắp nơi, trong đó không biết đã pha thêm huân hương gì mà cả hỗn hợp khiến người ta khó chịu. Trong căn phòng u ám, trên giường lại truyền tới một trận ho khan. Màn che buông xuống, một nha hoàn mặc xiêm y đơn giản cầm chén thuốc trong tay đặt lên bàn rồi nhẹ nhàng duỗi tay vén mở màn che, khuôn mặt tiều tụy lộ ra, lúc này mà tìm lại dung nhan tú lệ của quá khứ. "Tiểu thư, uống thuốc đi." Nói rồi, Bão Cầm đi mở cửa sổ, trong phòng lập tức trở nên sáng sủa hơn. Thẩm Oánh Tú mở mắt, mơ màng đưa tay chỉ vào ngăn tủ bên kia: "Cầm Nhi, đem cái hộp lại đây." "Tiểu thư, chúng ta uống thuốc trước đi, lát nữa Bão Cầm sẽ lấy cho ngài, được không?" Đáy mắt Bão Cầm hiện lên một tia chua xót, tiến lại bưng chén thuốc đút nàng uống. Một tay Thẩm Oánh Tú hất ra, mùi thuốc trong phòng lại tăng thêm một mùi khác lạ. Nàng bắt lấy tay Bão Cầm, cố sức kêu: "Đủ rồi, có uống tiếp thì được gì chứ? So với việc kéo giữ cơ thể này, chi bằng để chàng…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...