Tác giả:

Woo.. Trời hôm nay thật đẹp, bầu trời trong veo, gió thổi thật mát. Đúng là thời tiết mùa thu thật đẹp. Hôm nay, cô mặc chiếc váy vàng nhạt, đi đôi giày Adidas trắng, không thể công nhận rằng: Dù trong hoàn cảnh nào cô đều rất đẹp. Nơi cô đang đứng là công viên dành cho những đôi tình nhân, nơi này được trang hoàng rất đẹp vì sắp có lễ hội diễn ra, mỗi năm chỉ có một lần. Nhìn người con trai trước mặt cô lại nhớ trước đó vài tiếng cô đã tự đưa ra cho bản thân một lộ trình mới trong cuộc đời của chính mình. Cô từ bỏ tất cả, những thứ mà ai cũng mong muốn để đổi lấy tự do và hạnh phúc của bản thân. Cô muốn cùng anh ta bỏ trốn, đi đến nơi mà ông nội cô không tìm được, cô từ bỏ địa vị, tiền tài để mong được sống bình yên bên người đàn ông mình yêu, vậy mà khi cô chọn từ bỏ mọi thứ, hắn lại chọn từ bỏ cô. Hahaha, cô cười một cách châm biếm. Thật nực cười, khi mà cô cứ nghĩ tình yêu của mình sẽ đủ lớn để vượt qua tất cả. Thì ra là không, không có thứ tình yêu đó. Có lẽ ông nội cô nói đúng…

Chương 70: 70: Bữa Tiệc Hoàng Gia 17

Có Anh Thật TốtTác giả: Mạc LinhhTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhWoo.. Trời hôm nay thật đẹp, bầu trời trong veo, gió thổi thật mát. Đúng là thời tiết mùa thu thật đẹp. Hôm nay, cô mặc chiếc váy vàng nhạt, đi đôi giày Adidas trắng, không thể công nhận rằng: Dù trong hoàn cảnh nào cô đều rất đẹp. Nơi cô đang đứng là công viên dành cho những đôi tình nhân, nơi này được trang hoàng rất đẹp vì sắp có lễ hội diễn ra, mỗi năm chỉ có một lần. Nhìn người con trai trước mặt cô lại nhớ trước đó vài tiếng cô đã tự đưa ra cho bản thân một lộ trình mới trong cuộc đời của chính mình. Cô từ bỏ tất cả, những thứ mà ai cũng mong muốn để đổi lấy tự do và hạnh phúc của bản thân. Cô muốn cùng anh ta bỏ trốn, đi đến nơi mà ông nội cô không tìm được, cô từ bỏ địa vị, tiền tài để mong được sống bình yên bên người đàn ông mình yêu, vậy mà khi cô chọn từ bỏ mọi thứ, hắn lại chọn từ bỏ cô. Hahaha, cô cười một cách châm biếm. Thật nực cười, khi mà cô cứ nghĩ tình yêu của mình sẽ đủ lớn để vượt qua tất cả. Thì ra là không, không có thứ tình yêu đó. Có lẽ ông nội cô nói đúng… Mạc Quân Ngôn im lặng nghe cô và Hoàng đế nói chuyện.Nhưng hắn rất không vui vì cô đến đây làm loạn chỉ để lấy được hai người đàn ông.Cô muốn bọn họ làm gì?Giang Y Linh: “Hoàng thượng, tôi hình như không cho ngài lựa chọn.”Hoàng đế nguy hiểm nhìn cô, chưa ai dám nói chuyện với hắn như vậy suốt bao năm qua.“ Tôi dám cá rẳng ngài sẽ không đưa ra sự lựa chọn nếu ngài muốn sự an toàn của mình luôn được đảm bảo đâu.”Cùng lúc đó tiếng chuông cảnh báo kêu ing ỏi.Tiếng chuông cảnh báo như đánh vào lòng ông.Đứa con gái này thực sự không dễ chơi như vậy.Đèn của hội trường bị tắt hết một lượt, tất cả chìm trong bóng tối, toàn bộ hội trường hỗn loạn.Âu Dương Hinh Vân cố men theo trí nhớ ra tìm đến chỗ Giang Y Linh nhưng hội trường tối đen như mực.Cô căn bản không nhìn thấy gì.Mạc Tử vốn muốn tìm đến chỗ Tiểu Linh Linh nhưng cô không đi được.Nhưng sau ba phút đèn của hội trường lại được phục hồi, không ai thấy Ngao Toản, Mạc Quân Ngôn và Giang Y Linh đâu, cả Từ Thiên Hạo cũng biến mất.Phía trên chỉ còn mình Hoàng đế đang kinh ngạc đứng ở trên đó.Mọi người mới hoàn hồn được một lúc thì bỗng nhiên có tiếng nổ rất lớn: “Bùm”.Hình như là ở phía ngoài.Tất cả mọi người chạy ra, phía tay trái là hầm giử xe, nơi đó là nơi phát nổ.Lửa cháy rất lớn, Âu Dương Hinh Vân vội vàng liên lạc với đội cứu hộ để dập lửa.Âu Dương Hiên ở phía trong hội trường đi ra.Ông khôi phục dáng vẻ uy nghiêm của một vị Hoàng đế, nhìn lửa ở phía đó mà híp mắt lại.Hoàng đế ra lệnh cho tất cả người ở đây phải giữ kín chuyện hôm nay.Mọi người im lặng tuân lệnh.Chuyện hôm nay quá kh*ng b*, họ biết Hoàng gia cần thể diện nên không muốn truyền đi lung tung.Chỉ có bốn vị gia chủ kinh ngạc, vì họ hiểu Âu Dương Hiên, hắn ta chắc chắn không dễ dàng bỏ qua như vậy.Đáng lẽ ra hắn phải ra lệnh phong sát và truy đuổi cô gái đó.Nhưng lần này hắn lại chọn im lặng.Chuyện này không đúng một chút nào.Hoàng đế quay đi ngay, để cho một đống người hoang mang ở lại.Đình Lân tức giận phủi tay đi luôn.Hôm nay đáng lẽ hắn sẽ được một mối làm ăn lớn nhưng ai ngờ vì một đứa con gái mà phá hỏng hết.Đình Tuyết Kiều cùng Đình Niên cũng rời đi ngay.Đám cháy ở bãi đỗ xe đã phá hỏng gần hết toàn bộ xe ở đó.Vậy nên mọi người đều đứng lại một lúc để đợi người đến đón.Bà Mạc cùng Mạc Kiên, Mạc Tử đứng ở một góc riêng biệt.Vì sao?Vì Mạc Quân Ngôn lúc nãy dám đe dọa Hoàng đế, lại còn chọn đứng về phía cô gái lúc nãy nữa.Mọi người ai cũng suy đoán chắc chắn Hoàng đế sẽ tìm Mạc gia tính sổ.Vậy nên mọi người không muốn bị vạ lây, tự tìm cái chết.

Mạc Quân Ngôn im lặng nghe cô và Hoàng đế nói chuyện.

Nhưng hắn rất không vui vì cô đến đây làm loạn chỉ để lấy được hai người đàn ông.

Cô muốn bọn họ làm gì?

Giang Y Linh: “Hoàng thượng, tôi hình như không cho ngài lựa chọn.”

Hoàng đế nguy hiểm nhìn cô, chưa ai dám nói chuyện với hắn như vậy suốt bao năm qua.

“ Tôi dám cá rẳng ngài sẽ không đưa ra sự lựa chọn nếu ngài muốn sự an toàn của mình luôn được đảm bảo đâu.”

Cùng lúc đó tiếng chuông cảnh báo kêu ing ỏi.

Tiếng chuông cảnh báo như đánh vào lòng ông.

Đứa con gái này thực sự không dễ chơi như vậy.

Đèn của hội trường bị tắt hết một lượt, tất cả chìm trong bóng tối, toàn bộ hội trường hỗn loạn.

Âu Dương Hinh Vân cố men theo trí nhớ ra tìm đến chỗ Giang Y Linh nhưng hội trường tối đen như mực.

Cô căn bản không nhìn thấy gì.

Mạc Tử vốn muốn tìm đến chỗ Tiểu Linh Linh nhưng cô không đi được.

Nhưng sau ba phút đèn của hội trường lại được phục hồi, không ai thấy Ngao Toản, Mạc Quân Ngôn và Giang Y Linh đâu, cả Từ Thiên Hạo cũng biến mất.

Phía trên chỉ còn mình Hoàng đế đang kinh ngạc đứng ở trên đó.

Mọi người mới hoàn hồn được một lúc thì bỗng nhiên có tiếng nổ rất lớn: “Bùm”.

Hình như là ở phía ngoài.

Tất cả mọi người chạy ra, phía tay trái là hầm giử xe, nơi đó là nơi phát nổ.

Lửa cháy rất lớn, Âu Dương Hinh Vân vội vàng liên lạc với đội cứu hộ để dập lửa.

Âu Dương Hiên ở phía trong hội trường đi ra.

Ông khôi phục dáng vẻ uy nghiêm của một vị Hoàng đế, nhìn lửa ở phía đó mà híp mắt lại.

Hoàng đế ra lệnh cho tất cả người ở đây phải giữ kín chuyện hôm nay.

Mọi người im lặng tuân lệnh.

Chuyện hôm nay quá kh*ng b*, họ biết Hoàng gia cần thể diện nên không muốn truyền đi lung tung.

Chỉ có bốn vị gia chủ kinh ngạc, vì họ hiểu Âu Dương Hiên, hắn ta chắc chắn không dễ dàng bỏ qua như vậy.

Đáng lẽ ra hắn phải ra lệnh phong sát và truy đuổi cô gái đó.

Nhưng lần này hắn lại chọn im lặng.

Chuyện này không đúng một chút nào.

Hoàng đế quay đi ngay, để cho một đống người hoang mang ở lại.

Đình Lân tức giận phủi tay đi luôn.

Hôm nay đáng lẽ hắn sẽ được một mối làm ăn lớn nhưng ai ngờ vì một đứa con gái mà phá hỏng hết.

Đình Tuyết Kiều cùng Đình Niên cũng rời đi ngay.

Đám cháy ở bãi đỗ xe đã phá hỏng gần hết toàn bộ xe ở đó.

Vậy nên mọi người đều đứng lại một lúc để đợi người đến đón.

Bà Mạc cùng Mạc Kiên, Mạc Tử đứng ở một góc riêng biệt.

Vì sao?

Vì Mạc Quân Ngôn lúc nãy dám đe dọa Hoàng đế, lại còn chọn đứng về phía cô gái lúc nãy nữa.

Mọi người ai cũng suy đoán chắc chắn Hoàng đế sẽ tìm Mạc gia tính sổ.

Vậy nên mọi người không muốn bị vạ lây, tự tìm cái chết.

Có Anh Thật TốtTác giả: Mạc LinhhTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhWoo.. Trời hôm nay thật đẹp, bầu trời trong veo, gió thổi thật mát. Đúng là thời tiết mùa thu thật đẹp. Hôm nay, cô mặc chiếc váy vàng nhạt, đi đôi giày Adidas trắng, không thể công nhận rằng: Dù trong hoàn cảnh nào cô đều rất đẹp. Nơi cô đang đứng là công viên dành cho những đôi tình nhân, nơi này được trang hoàng rất đẹp vì sắp có lễ hội diễn ra, mỗi năm chỉ có một lần. Nhìn người con trai trước mặt cô lại nhớ trước đó vài tiếng cô đã tự đưa ra cho bản thân một lộ trình mới trong cuộc đời của chính mình. Cô từ bỏ tất cả, những thứ mà ai cũng mong muốn để đổi lấy tự do và hạnh phúc của bản thân. Cô muốn cùng anh ta bỏ trốn, đi đến nơi mà ông nội cô không tìm được, cô từ bỏ địa vị, tiền tài để mong được sống bình yên bên người đàn ông mình yêu, vậy mà khi cô chọn từ bỏ mọi thứ, hắn lại chọn từ bỏ cô. Hahaha, cô cười một cách châm biếm. Thật nực cười, khi mà cô cứ nghĩ tình yêu của mình sẽ đủ lớn để vượt qua tất cả. Thì ra là không, không có thứ tình yêu đó. Có lẽ ông nội cô nói đúng… Mạc Quân Ngôn im lặng nghe cô và Hoàng đế nói chuyện.Nhưng hắn rất không vui vì cô đến đây làm loạn chỉ để lấy được hai người đàn ông.Cô muốn bọn họ làm gì?Giang Y Linh: “Hoàng thượng, tôi hình như không cho ngài lựa chọn.”Hoàng đế nguy hiểm nhìn cô, chưa ai dám nói chuyện với hắn như vậy suốt bao năm qua.“ Tôi dám cá rẳng ngài sẽ không đưa ra sự lựa chọn nếu ngài muốn sự an toàn của mình luôn được đảm bảo đâu.”Cùng lúc đó tiếng chuông cảnh báo kêu ing ỏi.Tiếng chuông cảnh báo như đánh vào lòng ông.Đứa con gái này thực sự không dễ chơi như vậy.Đèn của hội trường bị tắt hết một lượt, tất cả chìm trong bóng tối, toàn bộ hội trường hỗn loạn.Âu Dương Hinh Vân cố men theo trí nhớ ra tìm đến chỗ Giang Y Linh nhưng hội trường tối đen như mực.Cô căn bản không nhìn thấy gì.Mạc Tử vốn muốn tìm đến chỗ Tiểu Linh Linh nhưng cô không đi được.Nhưng sau ba phút đèn của hội trường lại được phục hồi, không ai thấy Ngao Toản, Mạc Quân Ngôn và Giang Y Linh đâu, cả Từ Thiên Hạo cũng biến mất.Phía trên chỉ còn mình Hoàng đế đang kinh ngạc đứng ở trên đó.Mọi người mới hoàn hồn được một lúc thì bỗng nhiên có tiếng nổ rất lớn: “Bùm”.Hình như là ở phía ngoài.Tất cả mọi người chạy ra, phía tay trái là hầm giử xe, nơi đó là nơi phát nổ.Lửa cháy rất lớn, Âu Dương Hinh Vân vội vàng liên lạc với đội cứu hộ để dập lửa.Âu Dương Hiên ở phía trong hội trường đi ra.Ông khôi phục dáng vẻ uy nghiêm của một vị Hoàng đế, nhìn lửa ở phía đó mà híp mắt lại.Hoàng đế ra lệnh cho tất cả người ở đây phải giữ kín chuyện hôm nay.Mọi người im lặng tuân lệnh.Chuyện hôm nay quá kh*ng b*, họ biết Hoàng gia cần thể diện nên không muốn truyền đi lung tung.Chỉ có bốn vị gia chủ kinh ngạc, vì họ hiểu Âu Dương Hiên, hắn ta chắc chắn không dễ dàng bỏ qua như vậy.Đáng lẽ ra hắn phải ra lệnh phong sát và truy đuổi cô gái đó.Nhưng lần này hắn lại chọn im lặng.Chuyện này không đúng một chút nào.Hoàng đế quay đi ngay, để cho một đống người hoang mang ở lại.Đình Lân tức giận phủi tay đi luôn.Hôm nay đáng lẽ hắn sẽ được một mối làm ăn lớn nhưng ai ngờ vì một đứa con gái mà phá hỏng hết.Đình Tuyết Kiều cùng Đình Niên cũng rời đi ngay.Đám cháy ở bãi đỗ xe đã phá hỏng gần hết toàn bộ xe ở đó.Vậy nên mọi người đều đứng lại một lúc để đợi người đến đón.Bà Mạc cùng Mạc Kiên, Mạc Tử đứng ở một góc riêng biệt.Vì sao?Vì Mạc Quân Ngôn lúc nãy dám đe dọa Hoàng đế, lại còn chọn đứng về phía cô gái lúc nãy nữa.Mọi người ai cũng suy đoán chắc chắn Hoàng đế sẽ tìm Mạc gia tính sổ.Vậy nên mọi người không muốn bị vạ lây, tự tìm cái chết.

Chương 70: 70: Bữa Tiệc Hoàng Gia 17