Tác giả:

Trình Nhiên không phải một người bố đủ tư cách, cho dù anh đã làm hết những gì một người bố nên làm – đọc truyện trước khi đi ngủ (tuy rằng truyện cổ tích dưới giọng đọc không lên xuống của anh giống chuyện ma hơn), bầu bạn hàng ngày và đều đặn hôn chúc ngủ ngon. Như trên đã nói, anh đã làm rất nhiều chuyện mà đến cả những người bố đủ tư cách cũng chưa làm được, chỉ khuyết thiếu một thứ duy nhất, đó là tình yêu từ trong thâm tâm mình. Trình Nhiên là một người đồng tính. Trong cuộc sống chuẩn xác như máy móc hơn ba mười năm qua của anh, chuyện tính hướng có lẽ là việc duy nhất ngoài dự liệu của anh. Thế nhưng chuyện này đối với luật sư Trình cũng không phải là vấn đề gì mấy. Giống như Trình Nhiên nói năm 30 tuổi muốn có một đứa con, thì anh có thật, không thể nghi ngờ. Một bé trai ngoan ngoãn, mềm mại, thông minh —- đến từ cô nhi viện. Nhưng Trình Nhiên nghĩ nát óc cũng không ngờ được bé trai ngoan ngoãn lại sẽ không dấu hiệu báo trước mà “trốn nhà ra đi” như hôm nay. Mà thực ra cũng…

Chương 16: Tình nhân trong mộng

Cuộc Sống Nuôi Dạy Trẻ Của Tay Xăm Trổ Và Trai Ưu TúTác giả: Trà LậuTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTrình Nhiên không phải một người bố đủ tư cách, cho dù anh đã làm hết những gì một người bố nên làm – đọc truyện trước khi đi ngủ (tuy rằng truyện cổ tích dưới giọng đọc không lên xuống của anh giống chuyện ma hơn), bầu bạn hàng ngày và đều đặn hôn chúc ngủ ngon. Như trên đã nói, anh đã làm rất nhiều chuyện mà đến cả những người bố đủ tư cách cũng chưa làm được, chỉ khuyết thiếu một thứ duy nhất, đó là tình yêu từ trong thâm tâm mình. Trình Nhiên là một người đồng tính. Trong cuộc sống chuẩn xác như máy móc hơn ba mười năm qua của anh, chuyện tính hướng có lẽ là việc duy nhất ngoài dự liệu của anh. Thế nhưng chuyện này đối với luật sư Trình cũng không phải là vấn đề gì mấy. Giống như Trình Nhiên nói năm 30 tuổi muốn có một đứa con, thì anh có thật, không thể nghi ngờ. Một bé trai ngoan ngoãn, mềm mại, thông minh —- đến từ cô nhi viện. Nhưng Trình Nhiên nghĩ nát óc cũng không ngờ được bé trai ngoan ngoãn lại sẽ không dấu hiệu báo trước mà “trốn nhà ra đi” như hôm nay. Mà thực ra cũng… Trình Dương đang theo học tại một trường mẫu giáo cao cấp tại Thâm Quyến – là loại dạy học song ngữ, học phí đắt muốn chết đó.Trường mẫu giáo bây giờ đều chú trọng tới cái gì mà giáo d*c t*nh thân với năng lực tổng hợp. Mỗi tháng đều giao nhiệm vụ cho phụ huynh — phỏng vấn người qua đường này, tự mình lần đầu nấu ăn này, vẽ tranh này.Quả thực là tra tấn nhân đôi với cả đứa nhỏ và phụ huynh.Lần này là đi công viên giải trí.Đừng nói Trình Dương, ngay cả Trình Nhiên cả đời này cũng chưa từng tới công viên giải trí.Trình Nhiên nhìn tin nhắn cô giáo gửi tới nhóm phụ huynh lớp trên điện thoại có chút không biết nên sao, lại thấy nhóc con nhà mình đang dùng cặp mắt to tròn tha thiết nhìn mình: “Papi papi, con muốn chú Hổ đi với nhà mình!”Trình Nhiên chợt có ý tưởng. Đúng rồi, người không công việc hẳn hoi như A Hổ nhất định rất hay đi mấy chỗ kiểu công viên giải trí.Vậy, Vương Hổ, tôi chọn anh rồi đó!Lúc Vương Hổ nhận được điện thoại của Trình Nhiên thì đang bàn bạc với khách hàng về hình chọn để xăm. Vương Hổ cúi đầu thấy trên dòng số điện thoại hiển thị chữ “tình nhân trong mộng”, khuôn mặt màu lúa mạch bỗng đỏ bừng.“A Nhiên à, tìm tôi có việc gì đấy?”“Ngày mai anh rảnh cùng chúng tôi đi công viên giải trí không? Cô giáo của Dương Dương giao bài tập thực hành này.”Mai là cuối tuần, có mấy lịch hẹn, nhưng Vương Hổ lại buột mồm nói — “Được.”Làm ăn cái mẹ gì, mày quan trọng bằng tình nhân trong mộng của ông đây à.Vương Hổ cúp máy, vị khách tới xăm trêu: “Đối tượng à? Trông anh cười mặt hệt bông hoa vậy.”Vương Hổ gật đầu rồi lại lắc đầu: “Người tôi thích nhưng còn chưa theo đuổi được.”

Trình Dương đang theo học tại một trường mẫu giáo cao cấp tại Thâm Quyến – là loại dạy học song ngữ, học phí đắt muốn chết đó.

Trường mẫu giáo bây giờ đều chú trọng tới cái gì mà giáo d*c t*nh thân với năng lực tổng hợp. Mỗi tháng đều giao nhiệm vụ cho phụ huynh — phỏng vấn người qua đường này, tự mình lần đầu nấu ăn này, vẽ tranh này.

Quả thực là tra tấn nhân đôi với cả đứa nhỏ và phụ huynh.

Lần này là đi công viên giải trí.

Đừng nói Trình Dương, ngay cả Trình Nhiên cả đời này cũng chưa từng tới công viên giải trí.

Trình Nhiên nhìn tin nhắn cô giáo gửi tới nhóm phụ huynh lớp trên điện thoại có chút không biết nên sao, lại thấy nhóc con nhà mình đang dùng cặp mắt to tròn tha thiết nhìn mình: “Papi papi, con muốn chú Hổ đi với nhà mình!”

Trình Nhiên chợt có ý tưởng. Đúng rồi, người không công việc hẳn hoi như A Hổ nhất định rất hay đi mấy chỗ kiểu công viên giải trí.

Vậy, Vương Hổ, tôi chọn anh rồi đó!

Lúc Vương Hổ nhận được điện thoại của Trình Nhiên thì đang bàn bạc với khách hàng về hình chọn để xăm. Vương Hổ cúi đầu thấy trên dòng số điện thoại hiển thị chữ “tình nhân trong mộng”, khuôn mặt màu lúa mạch bỗng đỏ bừng.

“A Nhiên à, tìm tôi có việc gì đấy?”

“Ngày mai anh rảnh cùng chúng tôi đi công viên giải trí không? Cô giáo của Dương Dương giao bài tập thực hành này.”

Mai là cuối tuần, có mấy lịch hẹn, nhưng Vương Hổ lại buột mồm nói — “Được.”

Làm ăn cái mẹ gì, mày quan trọng bằng tình nhân trong mộng của ông đây à.

Vương Hổ cúp máy, vị khách tới xăm trêu: “Đối tượng à? Trông anh cười mặt hệt bông hoa vậy.”

Vương Hổ gật đầu rồi lại lắc đầu: “Người tôi thích nhưng còn chưa theo đuổi được.”

Cuộc Sống Nuôi Dạy Trẻ Của Tay Xăm Trổ Và Trai Ưu TúTác giả: Trà LậuTruyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănTrình Nhiên không phải một người bố đủ tư cách, cho dù anh đã làm hết những gì một người bố nên làm – đọc truyện trước khi đi ngủ (tuy rằng truyện cổ tích dưới giọng đọc không lên xuống của anh giống chuyện ma hơn), bầu bạn hàng ngày và đều đặn hôn chúc ngủ ngon. Như trên đã nói, anh đã làm rất nhiều chuyện mà đến cả những người bố đủ tư cách cũng chưa làm được, chỉ khuyết thiếu một thứ duy nhất, đó là tình yêu từ trong thâm tâm mình. Trình Nhiên là một người đồng tính. Trong cuộc sống chuẩn xác như máy móc hơn ba mười năm qua của anh, chuyện tính hướng có lẽ là việc duy nhất ngoài dự liệu của anh. Thế nhưng chuyện này đối với luật sư Trình cũng không phải là vấn đề gì mấy. Giống như Trình Nhiên nói năm 30 tuổi muốn có một đứa con, thì anh có thật, không thể nghi ngờ. Một bé trai ngoan ngoãn, mềm mại, thông minh —- đến từ cô nhi viện. Nhưng Trình Nhiên nghĩ nát óc cũng không ngờ được bé trai ngoan ngoãn lại sẽ không dấu hiệu báo trước mà “trốn nhà ra đi” như hôm nay. Mà thực ra cũng… Trình Dương đang theo học tại một trường mẫu giáo cao cấp tại Thâm Quyến – là loại dạy học song ngữ, học phí đắt muốn chết đó.Trường mẫu giáo bây giờ đều chú trọng tới cái gì mà giáo d*c t*nh thân với năng lực tổng hợp. Mỗi tháng đều giao nhiệm vụ cho phụ huynh — phỏng vấn người qua đường này, tự mình lần đầu nấu ăn này, vẽ tranh này.Quả thực là tra tấn nhân đôi với cả đứa nhỏ và phụ huynh.Lần này là đi công viên giải trí.Đừng nói Trình Dương, ngay cả Trình Nhiên cả đời này cũng chưa từng tới công viên giải trí.Trình Nhiên nhìn tin nhắn cô giáo gửi tới nhóm phụ huynh lớp trên điện thoại có chút không biết nên sao, lại thấy nhóc con nhà mình đang dùng cặp mắt to tròn tha thiết nhìn mình: “Papi papi, con muốn chú Hổ đi với nhà mình!”Trình Nhiên chợt có ý tưởng. Đúng rồi, người không công việc hẳn hoi như A Hổ nhất định rất hay đi mấy chỗ kiểu công viên giải trí.Vậy, Vương Hổ, tôi chọn anh rồi đó!Lúc Vương Hổ nhận được điện thoại của Trình Nhiên thì đang bàn bạc với khách hàng về hình chọn để xăm. Vương Hổ cúi đầu thấy trên dòng số điện thoại hiển thị chữ “tình nhân trong mộng”, khuôn mặt màu lúa mạch bỗng đỏ bừng.“A Nhiên à, tìm tôi có việc gì đấy?”“Ngày mai anh rảnh cùng chúng tôi đi công viên giải trí không? Cô giáo của Dương Dương giao bài tập thực hành này.”Mai là cuối tuần, có mấy lịch hẹn, nhưng Vương Hổ lại buột mồm nói — “Được.”Làm ăn cái mẹ gì, mày quan trọng bằng tình nhân trong mộng của ông đây à.Vương Hổ cúp máy, vị khách tới xăm trêu: “Đối tượng à? Trông anh cười mặt hệt bông hoa vậy.”Vương Hổ gật đầu rồi lại lắc đầu: “Người tôi thích nhưng còn chưa theo đuổi được.”

Chương 16: Tình nhân trong mộng