Tác giả:

Lời của ta khiến cả ba người đều sửng sốt, tiểu thư khóc lóc lắc đầu: "Lưu Vân, ngươi đừng nói nhảm, ngươi không hiểu gì cả.” "Bình Nam vương oán hận phụ thân vì đã luận tội ông ta lạm quyền mưu đồ tư lợi, dạy con không đúng cách, Hầu phủ của nhà ta và Phủ Bình Nam vương đã như nước với lửa. Thế tử Bình Nam vương Bùi Tiêu háo sắc hung bạo, thị nữ trong phủ hơi có chút nhan sắc đều bị hắn ta làm hại, phủ Bình Nam vương chính là hố lửa, làm sao ta có thể đẩy ngươi vào hố lửa? Nhìn ngươi đi c.h.ế.t cơ chứ?" Lời tiểu thư khiến Hầu gia cảm thấy tự trách không thôi. Phu nhân thương xót tiểu thư, mắt đỏ hoe quay sang Hầu gia trách: "Tất cả đều do ông, Thế tử Bình Nam vương hắn ỷ thế h.i.ế.p người, chọc đến mạng người không liên quan gì đến ông? Giờ thì tốt rồi, ông đã đắc tội với Bình Nam vương, lại còn liên lụy đến nữ nhi..." Hầu gia thở dài, không biết nói gì để chống đỡ. Trong lòng ta cười nhạt, làm sao ta có thể không hiểu? Là một người ngoài cuộc bàng quan, ta rất rõ ràng mọi chân tướng…

Chương 4: Chương 4

Thư Nguyệt - ZhihuTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Đoản VănLời của ta khiến cả ba người đều sửng sốt, tiểu thư khóc lóc lắc đầu: "Lưu Vân, ngươi đừng nói nhảm, ngươi không hiểu gì cả.” "Bình Nam vương oán hận phụ thân vì đã luận tội ông ta lạm quyền mưu đồ tư lợi, dạy con không đúng cách, Hầu phủ của nhà ta và Phủ Bình Nam vương đã như nước với lửa. Thế tử Bình Nam vương Bùi Tiêu háo sắc hung bạo, thị nữ trong phủ hơi có chút nhan sắc đều bị hắn ta làm hại, phủ Bình Nam vương chính là hố lửa, làm sao ta có thể đẩy ngươi vào hố lửa? Nhìn ngươi đi c.h.ế.t cơ chứ?" Lời tiểu thư khiến Hầu gia cảm thấy tự trách không thôi. Phu nhân thương xót tiểu thư, mắt đỏ hoe quay sang Hầu gia trách: "Tất cả đều do ông, Thế tử Bình Nam vương hắn ỷ thế h.i.ế.p người, chọc đến mạng người không liên quan gì đến ông? Giờ thì tốt rồi, ông đã đắc tội với Bình Nam vương, lại còn liên lụy đến nữ nhi..." Hầu gia thở dài, không biết nói gì để chống đỡ. Trong lòng ta cười nhạt, làm sao ta có thể không hiểu? Là một người ngoài cuộc bàng quan, ta rất rõ ràng mọi chân tướng… "Tiểu thư, người nhanh chạy đi, tìm lão gia..."Thúy Vân hoảng hốt chắn trước mặt ta, sắc mặt lo lắng.Bùi Tiêu ghét bỏ ra lệnh cho bên ngoài, hai thị vệ lập tức lĩnh mệnh đi vào kéo Thúy Vân ra ngoài.Bùi Tiêu cũng theo sau chậm rãi bước ra, hắn ta còn ân cần đóng cửa và khóa lại, trong hỉ phòng ngay lập tức rơi vào im lặng.Hai tên ăn xin hăm hở xoa tay nhìn ta: "Tiểu nương tử, không cần vùng vẫy, càng vùng vẫy huynh đệ bọn ta càng hưng phấn..."Ta mỉm cười nói: "Bộ dáng các ngươi trông có vẻ rất thành thạo nhỉ..."Một tên ăn xin trong đó khinh thường nói: "Đương nhiên rồi, loại tiểu thư quan gia giống như các ngươi, huynh đệ bọn ta đã chơi qua không ít, Thế tử gia tốt bụng, mỗi lần gặp những liệt nữ trinh tiết đều để huynh đệ bọn ta nếm thử, chỉ muốn xem nữ nhân như các ngươi làm sao duy trì được dáng vẻ cao cao tại thượng của mình..."Tên ăn xin còn lại cũng nói: "Thế tử gia nói đúng, nữ nhân các ngươi sinh ra là để cho nam nhân bọn ta ngủ, ngay cả tiểu thư quan gia cũng vậy, chẳng phải những tiểu thư trước đây cũng nào dám lộ ra hay sao?"Ta cười đầy nguy hiểm: "Các ngươi không sợ c.h.ế.t sao?"Hai người nhìn ta với nụ cười khinh bỉ: "Có Thế tử gia làm chỗ dựa, ai dám g.i.ế.c bọn ta?""Ta..."Thân hình ta bật nhảy lên một cái, nhanh như sấm chớp, hai chân kẹp chặt cổ một tên ăn xin, bắp chân đột ngột phát lực.Chỉ nghe "rắc" một tiếng, tiếng kêu hoảng sợ của tên ăn xin nghẹn lại trong cổ họng, đầu hắn ta vô lực rũ xuống, c.h.ế.t không thể c.h.ế.t hơn, chỉ trong chốc lát ta đã kẹp gãy cổ hắn ta.Tên ăn xin còn lại trừng to mắt, có chút không thể tin nhìn ta: "Ngươi không thể g.i.ế.c ta, ngươi không thể g.i.ế.c ta, ta có Thế tử gia làm chỗ dựa..."Ta nheo mắt lại, nhanh chóng rút chiếc trâm vàng trong búi tóc, đ.â.m mạnh vào thái dương hắn ta...---Tên ăn xin còn lại cũng mềm nhũn ngã xuống đất, chỉ trong ba hơi thở ta đã giải quyết xong hai con sâu rệp này.Ngoài cửa vẫn vang lên tiếng khách khứa vui vẻ, ta nhìn hai t.h.i t.h.ể trên sàn, ánh mắt dần dần lạnh lẽo.Việc diệt trừ Bùi Tiêu đang cấp bách như lửa sém lông mày, nhưng hắn ta dù sao cũng là Thế tử phủ Bình Nam vương, là hoàng thân quốc thích, bên cạnh hắn ta chắc chắn có ám vệ bảo hộ.Với thân thủ của ta, nếu ám sát hắn ta có thể thành công, nhưng nguy hiểm cực lớn, cho dù ta có thể trốn thoát được ra ngoài, cũng phải đối mặt với sự truy sát điên cuồng của Bình Nam vương, mất nhiều hơn được.Hơn nữa còn liên lụy đến Hầu phủ, vì dù sao bây giờ ta về danh nghĩa vẫn là nữ nhi của Hầu gia.Vì vậy, cách tốt nhất là diệt trừ luôn cả Bình Nam vương, hơn nữa còn phải nhờ tay người khác.Cách này là ổn thỏa nhất, nhưng cũng khó khăn nhất, đòi hỏi ta phải suy tính kỹ lưỡng trước khi hành động.Trong lòng ta đang suy nghĩ cách làm thế nào, cũng nhanh chóng xử lý t.h.i t.h.ể của hai tên ăn xin trước mặt.Ta mở cửa sổ, lợi dụng bóng đêm, di chuyển t.h.i t.h.ể đến bên hồ sen ở hậu viện, buộc đá lên thi thể, trực tiếp thả xuống hồ.Sau khi xử lý xong thi thể, ta tò mò không biết Bùi Tiêu bên đó chuẩn bị biểu diễn ra sao, chuẩn bị đi xem một màn kịch hay, vài bước đã nhảy vào tiền viện.

"Tiểu thư, người nhanh chạy đi, tìm lão gia..."

Thúy Vân hoảng hốt chắn trước mặt ta, sắc mặt lo lắng.

Bùi Tiêu ghét bỏ ra lệnh cho bên ngoài, hai thị vệ lập tức lĩnh mệnh đi vào kéo Thúy Vân ra ngoài.

Bùi Tiêu cũng theo sau chậm rãi bước ra, hắn ta còn ân cần đóng cửa và khóa lại, trong hỉ phòng ngay lập tức rơi vào im lặng.

Hai tên ăn xin hăm hở xoa tay nhìn ta: "Tiểu nương tử, không cần vùng vẫy, càng vùng vẫy huynh đệ bọn ta càng hưng phấn..."

Ta mỉm cười nói: "Bộ dáng các ngươi trông có vẻ rất thành thạo nhỉ..."

Một tên ăn xin trong đó khinh thường nói: "Đương nhiên rồi, loại tiểu thư quan gia giống như các ngươi, huynh đệ bọn ta đã chơi qua không ít, Thế tử gia tốt bụng, mỗi lần gặp những liệt nữ trinh tiết đều để huynh đệ bọn ta nếm thử, chỉ muốn xem nữ nhân như các ngươi làm sao duy trì được dáng vẻ cao cao tại thượng của mình..."

Tên ăn xin còn lại cũng nói: "Thế tử gia nói đúng, nữ nhân các ngươi sinh ra là để cho nam nhân bọn ta ngủ, ngay cả tiểu thư quan gia cũng vậy, chẳng phải những tiểu thư trước đây cũng nào dám lộ ra hay sao?"

Ta cười đầy nguy hiểm: "Các ngươi không sợ c.h.ế.t sao?"

Hai người nhìn ta với nụ cười khinh bỉ: "Có Thế tử gia làm chỗ dựa, ai dám g.i.ế.c bọn ta?"

"Ta..."

Thân hình ta bật nhảy lên một cái, nhanh như sấm chớp, hai chân kẹp chặt cổ một tên ăn xin, bắp chân đột ngột phát lực.

Chỉ nghe "rắc" một tiếng, tiếng kêu hoảng sợ của tên ăn xin nghẹn lại trong cổ họng, đầu hắn ta vô lực rũ xuống, c.h.ế.t không thể c.h.ế.t hơn, chỉ trong chốc lát ta đã kẹp gãy cổ hắn ta.

Tên ăn xin còn lại trừng to mắt, có chút không thể tin nhìn ta: "Ngươi không thể g.i.ế.c ta, ngươi không thể g.i.ế.c ta, ta có Thế tử gia làm chỗ dựa..."

Ta nheo mắt lại, nhanh chóng rút chiếc trâm vàng trong búi tóc, đ.â.m mạnh vào thái dương hắn ta...

---

Tên ăn xin còn lại cũng mềm nhũn ngã xuống đất, chỉ trong ba hơi thở ta đã giải quyết xong hai con sâu rệp này.

Ngoài cửa vẫn vang lên tiếng khách khứa vui vẻ, ta nhìn hai t.h.i t.h.ể trên sàn, ánh mắt dần dần lạnh lẽo.

Việc diệt trừ Bùi Tiêu đang cấp bách như lửa sém lông mày, nhưng hắn ta dù sao cũng là Thế tử phủ Bình Nam vương, là hoàng thân quốc thích, bên cạnh hắn ta chắc chắn có ám vệ bảo hộ.

Với thân thủ của ta, nếu ám sát hắn ta có thể thành công, nhưng nguy hiểm cực lớn, cho dù ta có thể trốn thoát được ra ngoài, cũng phải đối mặt với sự truy sát điên cuồng của Bình Nam vương, mất nhiều hơn được.

Hơn nữa còn liên lụy đến Hầu phủ, vì dù sao bây giờ ta về danh nghĩa vẫn là nữ nhi của Hầu gia.

Vì vậy, cách tốt nhất là diệt trừ luôn cả Bình Nam vương, hơn nữa còn phải nhờ tay người khác.

Cách này là ổn thỏa nhất, nhưng cũng khó khăn nhất, đòi hỏi ta phải suy tính kỹ lưỡng trước khi hành động.

Trong lòng ta đang suy nghĩ cách làm thế nào, cũng nhanh chóng xử lý t.h.i t.h.ể của hai tên ăn xin trước mặt.

Ta mở cửa sổ, lợi dụng bóng đêm, di chuyển t.h.i t.h.ể đến bên hồ sen ở hậu viện, buộc đá lên thi thể, trực tiếp thả xuống hồ.

Sau khi xử lý xong thi thể, ta tò mò không biết Bùi Tiêu bên đó chuẩn bị biểu diễn ra sao, chuẩn bị đi xem một màn kịch hay, vài bước đã nhảy vào tiền viện.

Thư Nguyệt - ZhihuTác giả: ZhihuTruyện Cổ Đại, Truyện Đoản VănLời của ta khiến cả ba người đều sửng sốt, tiểu thư khóc lóc lắc đầu: "Lưu Vân, ngươi đừng nói nhảm, ngươi không hiểu gì cả.” "Bình Nam vương oán hận phụ thân vì đã luận tội ông ta lạm quyền mưu đồ tư lợi, dạy con không đúng cách, Hầu phủ của nhà ta và Phủ Bình Nam vương đã như nước với lửa. Thế tử Bình Nam vương Bùi Tiêu háo sắc hung bạo, thị nữ trong phủ hơi có chút nhan sắc đều bị hắn ta làm hại, phủ Bình Nam vương chính là hố lửa, làm sao ta có thể đẩy ngươi vào hố lửa? Nhìn ngươi đi c.h.ế.t cơ chứ?" Lời tiểu thư khiến Hầu gia cảm thấy tự trách không thôi. Phu nhân thương xót tiểu thư, mắt đỏ hoe quay sang Hầu gia trách: "Tất cả đều do ông, Thế tử Bình Nam vương hắn ỷ thế h.i.ế.p người, chọc đến mạng người không liên quan gì đến ông? Giờ thì tốt rồi, ông đã đắc tội với Bình Nam vương, lại còn liên lụy đến nữ nhi..." Hầu gia thở dài, không biết nói gì để chống đỡ. Trong lòng ta cười nhạt, làm sao ta có thể không hiểu? Là một người ngoài cuộc bàng quan, ta rất rõ ràng mọi chân tướng… "Tiểu thư, người nhanh chạy đi, tìm lão gia..."Thúy Vân hoảng hốt chắn trước mặt ta, sắc mặt lo lắng.Bùi Tiêu ghét bỏ ra lệnh cho bên ngoài, hai thị vệ lập tức lĩnh mệnh đi vào kéo Thúy Vân ra ngoài.Bùi Tiêu cũng theo sau chậm rãi bước ra, hắn ta còn ân cần đóng cửa và khóa lại, trong hỉ phòng ngay lập tức rơi vào im lặng.Hai tên ăn xin hăm hở xoa tay nhìn ta: "Tiểu nương tử, không cần vùng vẫy, càng vùng vẫy huynh đệ bọn ta càng hưng phấn..."Ta mỉm cười nói: "Bộ dáng các ngươi trông có vẻ rất thành thạo nhỉ..."Một tên ăn xin trong đó khinh thường nói: "Đương nhiên rồi, loại tiểu thư quan gia giống như các ngươi, huynh đệ bọn ta đã chơi qua không ít, Thế tử gia tốt bụng, mỗi lần gặp những liệt nữ trinh tiết đều để huynh đệ bọn ta nếm thử, chỉ muốn xem nữ nhân như các ngươi làm sao duy trì được dáng vẻ cao cao tại thượng của mình..."Tên ăn xin còn lại cũng nói: "Thế tử gia nói đúng, nữ nhân các ngươi sinh ra là để cho nam nhân bọn ta ngủ, ngay cả tiểu thư quan gia cũng vậy, chẳng phải những tiểu thư trước đây cũng nào dám lộ ra hay sao?"Ta cười đầy nguy hiểm: "Các ngươi không sợ c.h.ế.t sao?"Hai người nhìn ta với nụ cười khinh bỉ: "Có Thế tử gia làm chỗ dựa, ai dám g.i.ế.c bọn ta?""Ta..."Thân hình ta bật nhảy lên một cái, nhanh như sấm chớp, hai chân kẹp chặt cổ một tên ăn xin, bắp chân đột ngột phát lực.Chỉ nghe "rắc" một tiếng, tiếng kêu hoảng sợ của tên ăn xin nghẹn lại trong cổ họng, đầu hắn ta vô lực rũ xuống, c.h.ế.t không thể c.h.ế.t hơn, chỉ trong chốc lát ta đã kẹp gãy cổ hắn ta.Tên ăn xin còn lại trừng to mắt, có chút không thể tin nhìn ta: "Ngươi không thể g.i.ế.c ta, ngươi không thể g.i.ế.c ta, ta có Thế tử gia làm chỗ dựa..."Ta nheo mắt lại, nhanh chóng rút chiếc trâm vàng trong búi tóc, đ.â.m mạnh vào thái dương hắn ta...---Tên ăn xin còn lại cũng mềm nhũn ngã xuống đất, chỉ trong ba hơi thở ta đã giải quyết xong hai con sâu rệp này.Ngoài cửa vẫn vang lên tiếng khách khứa vui vẻ, ta nhìn hai t.h.i t.h.ể trên sàn, ánh mắt dần dần lạnh lẽo.Việc diệt trừ Bùi Tiêu đang cấp bách như lửa sém lông mày, nhưng hắn ta dù sao cũng là Thế tử phủ Bình Nam vương, là hoàng thân quốc thích, bên cạnh hắn ta chắc chắn có ám vệ bảo hộ.Với thân thủ của ta, nếu ám sát hắn ta có thể thành công, nhưng nguy hiểm cực lớn, cho dù ta có thể trốn thoát được ra ngoài, cũng phải đối mặt với sự truy sát điên cuồng của Bình Nam vương, mất nhiều hơn được.Hơn nữa còn liên lụy đến Hầu phủ, vì dù sao bây giờ ta về danh nghĩa vẫn là nữ nhi của Hầu gia.Vì vậy, cách tốt nhất là diệt trừ luôn cả Bình Nam vương, hơn nữa còn phải nhờ tay người khác.Cách này là ổn thỏa nhất, nhưng cũng khó khăn nhất, đòi hỏi ta phải suy tính kỹ lưỡng trước khi hành động.Trong lòng ta đang suy nghĩ cách làm thế nào, cũng nhanh chóng xử lý t.h.i t.h.ể của hai tên ăn xin trước mặt.Ta mở cửa sổ, lợi dụng bóng đêm, di chuyển t.h.i t.h.ể đến bên hồ sen ở hậu viện, buộc đá lên thi thể, trực tiếp thả xuống hồ.Sau khi xử lý xong thi thể, ta tò mò không biết Bùi Tiêu bên đó chuẩn bị biểu diễn ra sao, chuẩn bị đi xem một màn kịch hay, vài bước đã nhảy vào tiền viện.

Chương 4: Chương 4