Mưa rả rích ở một thị trấn nhỏ phía nam sông Trường Giang. Trời mưa triền miên nhiều ngày liên tục, tựa hồ như mặt trời cũng đã bị tan ra trong đó, ẩm ướt và dính dấp. Tần Tranh chậm chạp cầm ô bước đi, cặp sách lệch trên vai bị nước mưa làm ướt một góc, lộ ra một mảnh màu sắc đậm hơn phần còn lại. Tần Tranh cầm ô bằng tay trái, tay phải cẩn thận che chắn cho que kem ở trước ngực, trong mắt có vẻ thương tiếc. Aiz, về đến nhà kem sẽ ch** n**c hết. Tần Tranh âm thầm phiền muộn nhưng không thể tăng nhanh tốc độ. Mũi giày thể thao đã thấm nước, ngón chân cảm thấy chút dinh dính. Trời mưa thật sự là chuyện khó chịu. Lúc đi ngang qua cây cầu đá cong cong, cô bé hàng xóm Phùng Thanh mỉm cười chào Tần Tranh. Cô bé nhỏ hơn Tần Tranh hai tuổi, còn đang học cấp hai. Mặt mày cô bé còn chưa nẩy nở nhưng đã có vẻ thanh tú, là một nụ hồng chớm nở, sau này chắc chắn sẽ trở thành một cô gái xinh đẹp giống như búp bê. Tần Tranh cười tủm tỉm bắt chuyện với Phùng Thanh. Tần Tranh đang trong độ tuổi tràn…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...