Mưa rả rích ở một thị trấn nhỏ phía nam sông Trường Giang. Trời mưa triền miên nhiều ngày liên tục, tựa hồ như mặt trời cũng đã bị tan ra trong đó, ẩm ướt và dính dấp. Tần Tranh chậm chạp cầm ô bước đi, cặp sách lệch trên vai bị nước mưa làm ướt một góc, lộ ra một mảnh màu sắc đậm hơn phần còn lại. Tần Tranh cầm ô bằng tay trái, tay phải cẩn thận che chắn cho que kem ở trước ngực, trong mắt có vẻ thương tiếc. Aiz, về đến nhà kem sẽ ch** n**c hết. Tần Tranh âm thầm phiền muộn nhưng không thể tăng nhanh tốc độ. Mũi giày thể thao đã thấm nước, ngón chân cảm thấy chút dinh dính. Trời mưa thật sự là chuyện khó chịu. Lúc đi ngang qua cây cầu đá cong cong, cô bé hàng xóm Phùng Thanh mỉm cười chào Tần Tranh. Cô bé nhỏ hơn Tần Tranh hai tuổi, còn đang học cấp hai. Mặt mày cô bé còn chưa nẩy nở nhưng đã có vẻ thanh tú, là một nụ hồng chớm nở, sau này chắc chắn sẽ trở thành một cô gái xinh đẹp giống như búp bê. Tần Tranh cười tủm tỉm bắt chuyện với Phùng Thanh. Tần Tranh đang trong độ tuổi tràn…
Chương 25
Cốc Nước ẤmTác giả: Thô Phạn Đạm TràTruyện Đam MỹMưa rả rích ở một thị trấn nhỏ phía nam sông Trường Giang. Trời mưa triền miên nhiều ngày liên tục, tựa hồ như mặt trời cũng đã bị tan ra trong đó, ẩm ướt và dính dấp. Tần Tranh chậm chạp cầm ô bước đi, cặp sách lệch trên vai bị nước mưa làm ướt một góc, lộ ra một mảnh màu sắc đậm hơn phần còn lại. Tần Tranh cầm ô bằng tay trái, tay phải cẩn thận che chắn cho que kem ở trước ngực, trong mắt có vẻ thương tiếc. Aiz, về đến nhà kem sẽ ch** n**c hết. Tần Tranh âm thầm phiền muộn nhưng không thể tăng nhanh tốc độ. Mũi giày thể thao đã thấm nước, ngón chân cảm thấy chút dinh dính. Trời mưa thật sự là chuyện khó chịu. Lúc đi ngang qua cây cầu đá cong cong, cô bé hàng xóm Phùng Thanh mỉm cười chào Tần Tranh. Cô bé nhỏ hơn Tần Tranh hai tuổi, còn đang học cấp hai. Mặt mày cô bé còn chưa nẩy nở nhưng đã có vẻ thanh tú, là một nụ hồng chớm nở, sau này chắc chắn sẽ trở thành một cô gái xinh đẹp giống như búp bê. Tần Tranh cười tủm tỉm bắt chuyện với Phùng Thanh. Tần Tranh đang trong độ tuổi tràn… Thời gian trôi qua quá nhanh khiến Tần Triết cảm thấy mất mát, rõ ràng không làm chuyện gì cả vậy mà giờ phút biệt ly càng đến gần. Cậu ngủ suốt quãng đường đi, đến trạm xe bus thì bị Tần Tranh đánh thức, trong lòng thất vọng, cậu đã không tận dụng tốt hai giờ vừa rồi.”Lãng phí một chút thời gian thì tiếc gì, buổi tối hôm nay phải nắm chắc cơ hội, ban đêm đột kích anh ta.” Trữ Xuyên nhắn tin cho Tần Triết.”Ban đêm đột kích? Tớ không dám.””Xời, không dám làm thật hả, khẩu giao đi, đoạn phim tớ từng cho cậu mượn ấy, cậu cũng xem kỹ rồi còn gì, vậy mà còn không v* v*n nổi, cậu thật ngốc.””>//////
Thời gian trôi qua quá nhanh khiến Tần Triết cảm thấy mất mát, rõ ràng không làm chuyện gì cả vậy mà giờ phút biệt ly càng đến gần. Cậu ngủ suốt quãng đường đi, đến trạm xe bus thì bị Tần Tranh đánh thức, trong lòng thất vọng, cậu đã không tận dụng tốt hai giờ vừa rồi.
”Lãng phí một chút thời gian thì tiếc gì, buổi tối hôm nay phải nắm chắc cơ hội, ban đêm đột kích anh ta.” Trữ Xuyên nhắn tin cho Tần Triết.
”Ban đêm đột kích? Tớ không dám.”
”Xời, không dám làm thật hả, khẩu giao đi, đoạn phim tớ từng cho cậu mượn ấy, cậu cũng xem kỹ rồi còn gì, vậy mà còn không v* v*n nổi, cậu thật ngốc.”
”>//////
Cốc Nước ẤmTác giả: Thô Phạn Đạm TràTruyện Đam MỹMưa rả rích ở một thị trấn nhỏ phía nam sông Trường Giang. Trời mưa triền miên nhiều ngày liên tục, tựa hồ như mặt trời cũng đã bị tan ra trong đó, ẩm ướt và dính dấp. Tần Tranh chậm chạp cầm ô bước đi, cặp sách lệch trên vai bị nước mưa làm ướt một góc, lộ ra một mảnh màu sắc đậm hơn phần còn lại. Tần Tranh cầm ô bằng tay trái, tay phải cẩn thận che chắn cho que kem ở trước ngực, trong mắt có vẻ thương tiếc. Aiz, về đến nhà kem sẽ ch** n**c hết. Tần Tranh âm thầm phiền muộn nhưng không thể tăng nhanh tốc độ. Mũi giày thể thao đã thấm nước, ngón chân cảm thấy chút dinh dính. Trời mưa thật sự là chuyện khó chịu. Lúc đi ngang qua cây cầu đá cong cong, cô bé hàng xóm Phùng Thanh mỉm cười chào Tần Tranh. Cô bé nhỏ hơn Tần Tranh hai tuổi, còn đang học cấp hai. Mặt mày cô bé còn chưa nẩy nở nhưng đã có vẻ thanh tú, là một nụ hồng chớm nở, sau này chắc chắn sẽ trở thành một cô gái xinh đẹp giống như búp bê. Tần Tranh cười tủm tỉm bắt chuyện với Phùng Thanh. Tần Tranh đang trong độ tuổi tràn… Thời gian trôi qua quá nhanh khiến Tần Triết cảm thấy mất mát, rõ ràng không làm chuyện gì cả vậy mà giờ phút biệt ly càng đến gần. Cậu ngủ suốt quãng đường đi, đến trạm xe bus thì bị Tần Tranh đánh thức, trong lòng thất vọng, cậu đã không tận dụng tốt hai giờ vừa rồi.”Lãng phí một chút thời gian thì tiếc gì, buổi tối hôm nay phải nắm chắc cơ hội, ban đêm đột kích anh ta.” Trữ Xuyên nhắn tin cho Tần Triết.”Ban đêm đột kích? Tớ không dám.””Xời, không dám làm thật hả, khẩu giao đi, đoạn phim tớ từng cho cậu mượn ấy, cậu cũng xem kỹ rồi còn gì, vậy mà còn không v* v*n nổi, cậu thật ngốc.””>//////