"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.
Chương 238
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. “Pằng pằng…” Lại thêm hai phát súng nữa nhưng Diệp Phàm vẫn có thể tránh được, người mặc đồ đen đã hơi sốt ruột. Hắn hít sâu một hơi, lại nạp đạn vào, lần nữa ngắm chuẩn vào Diệp Phàm. AdvertisementNăm phút sau… “Pằng…” AdvertisementKhoảnh khắc bóp còi, Diệp Phàm bỗng tăng tốc lao đến như mũi tên bay ra khỏi cung. Cái đèn trên thảm cỏ nơi Diệp Phàm đứng vừa rồi bị vỡ thành từng mảnh. Thấy vậy, sắc mặt người mặc đồ đen trở nên nghiêm đọng lại. Tốc độ phản ứng cực nhanh của Diệp Phàm giống như lính đặc công thường xuyên xông pha trên chiến trường. Người mặc đồ đen càng tăng thêm tinh thần chiến đấu: “Cậu từng làm lính đặc chủng sao? Vậy để tôi xem xem lính đặc chủng Hoa Hạ có phải đều là nói khoác không…” Tinh thần chiến đấu của người đồ đen hoàn toàn bị khơi lên, đã không chỉ đơn thuần là giết Diệp Phàm theo mệnh lệnh của Phan Khôn nữa. Hắn xoay họng súng, ống ngắm từ từ di chuyển, hắn quyết đoán bóp cò khi Diệp Phàm thực hiện một cú bổ nhào. Hắn tin phát súng này không lấy được mạng của Diệp Phàm, cũng sẽ làm anh bị thương nặng. Vì không ai có thể làm ngược lại với quán tính! Thế nhưng cảnh tượng trong ống ngắm lại khiến hắn nghẹn họng nhìn trân trối. Diệp Phàm nhảy bổ về trước nhưng anh lại đột ngột ngừng lại trên không trung như thể thời gian bỗng dừng lại, Diệp Phàm đột ngột xoay người lại, thay đổi tư thế lao về phía trước. Viên đạn vụt qua trước mặt Diệp Phàm, trúng vào nóc một chiếc xe ô tô. Anh thuận thế nhào lộn một vòng, lại cách đường ống thoát nước của biệt thự gần thêm một bước. “Fuck!” Người mặc đồ đen tức giận mắng, thực lực của Diệp Phàm vượt quá dự liệu của hắn, cách điều chỉnh cơ thể của anh quả thật rất biến thái. Hắn thường ở trên các chiến trường ở Trung Đông và Bắc Phi quanh năm, là một tay súng bắn tỉa có kỹ thuật bắn cực tốt, chỉ là không ngờ thua liên tục trong tay Diệp Phàm. Nhưng Diệp Phàm đến gần thì xác suất bắn trúng sẽ lớn hơn rất nhiều. Hắn bình tĩnh lại, tiếp tục ngắm chuẩn rồi bắn… “Pằng…” Tiếng súng vang lên nhưng cùng lúc đó, Diệp Phàm giẫm lên một bồn hoa rồi nhảy dựng, viên đạn lại bắn vào không trung, bồn hoa dưới chân anh vỡ tan tành. “Pằng pằng pằng…” Đàn ông không tin, nhắm ngay vào ba vị trí khác nhau là phía trước, bên trái và bên phải Diệp Phàm, liên tục bóp cò.
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. “Pằng pằng…” Lại thêm hai phát súng nữa nhưng Diệp Phàm vẫn có thể tránh được, người mặc đồ đen đã hơi sốt ruột. Hắn hít sâu một hơi, lại nạp đạn vào, lần nữa ngắm chuẩn vào Diệp Phàm. AdvertisementNăm phút sau… “Pằng…” AdvertisementKhoảnh khắc bóp còi, Diệp Phàm bỗng tăng tốc lao đến như mũi tên bay ra khỏi cung. Cái đèn trên thảm cỏ nơi Diệp Phàm đứng vừa rồi bị vỡ thành từng mảnh. Thấy vậy, sắc mặt người mặc đồ đen trở nên nghiêm đọng lại. Tốc độ phản ứng cực nhanh của Diệp Phàm giống như lính đặc công thường xuyên xông pha trên chiến trường. Người mặc đồ đen càng tăng thêm tinh thần chiến đấu: “Cậu từng làm lính đặc chủng sao? Vậy để tôi xem xem lính đặc chủng Hoa Hạ có phải đều là nói khoác không…” Tinh thần chiến đấu của người đồ đen hoàn toàn bị khơi lên, đã không chỉ đơn thuần là giết Diệp Phàm theo mệnh lệnh của Phan Khôn nữa. Hắn xoay họng súng, ống ngắm từ từ di chuyển, hắn quyết đoán bóp cò khi Diệp Phàm thực hiện một cú bổ nhào. Hắn tin phát súng này không lấy được mạng của Diệp Phàm, cũng sẽ làm anh bị thương nặng. Vì không ai có thể làm ngược lại với quán tính! Thế nhưng cảnh tượng trong ống ngắm lại khiến hắn nghẹn họng nhìn trân trối. Diệp Phàm nhảy bổ về trước nhưng anh lại đột ngột ngừng lại trên không trung như thể thời gian bỗng dừng lại, Diệp Phàm đột ngột xoay người lại, thay đổi tư thế lao về phía trước. Viên đạn vụt qua trước mặt Diệp Phàm, trúng vào nóc một chiếc xe ô tô. Anh thuận thế nhào lộn một vòng, lại cách đường ống thoát nước của biệt thự gần thêm một bước. “Fuck!” Người mặc đồ đen tức giận mắng, thực lực của Diệp Phàm vượt quá dự liệu của hắn, cách điều chỉnh cơ thể của anh quả thật rất biến thái. Hắn thường ở trên các chiến trường ở Trung Đông và Bắc Phi quanh năm, là một tay súng bắn tỉa có kỹ thuật bắn cực tốt, chỉ là không ngờ thua liên tục trong tay Diệp Phàm. Nhưng Diệp Phàm đến gần thì xác suất bắn trúng sẽ lớn hơn rất nhiều. Hắn bình tĩnh lại, tiếp tục ngắm chuẩn rồi bắn… “Pằng…” Tiếng súng vang lên nhưng cùng lúc đó, Diệp Phàm giẫm lên một bồn hoa rồi nhảy dựng, viên đạn lại bắn vào không trung, bồn hoa dưới chân anh vỡ tan tành. “Pằng pằng pằng…” Đàn ông không tin, nhắm ngay vào ba vị trí khác nhau là phía trước, bên trái và bên phải Diệp Phàm, liên tục bóp cò.
Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. “Pằng pằng…” Lại thêm hai phát súng nữa nhưng Diệp Phàm vẫn có thể tránh được, người mặc đồ đen đã hơi sốt ruột. Hắn hít sâu một hơi, lại nạp đạn vào, lần nữa ngắm chuẩn vào Diệp Phàm. AdvertisementNăm phút sau… “Pằng…” AdvertisementKhoảnh khắc bóp còi, Diệp Phàm bỗng tăng tốc lao đến như mũi tên bay ra khỏi cung. Cái đèn trên thảm cỏ nơi Diệp Phàm đứng vừa rồi bị vỡ thành từng mảnh. Thấy vậy, sắc mặt người mặc đồ đen trở nên nghiêm đọng lại. Tốc độ phản ứng cực nhanh của Diệp Phàm giống như lính đặc công thường xuyên xông pha trên chiến trường. Người mặc đồ đen càng tăng thêm tinh thần chiến đấu: “Cậu từng làm lính đặc chủng sao? Vậy để tôi xem xem lính đặc chủng Hoa Hạ có phải đều là nói khoác không…” Tinh thần chiến đấu của người đồ đen hoàn toàn bị khơi lên, đã không chỉ đơn thuần là giết Diệp Phàm theo mệnh lệnh của Phan Khôn nữa. Hắn xoay họng súng, ống ngắm từ từ di chuyển, hắn quyết đoán bóp cò khi Diệp Phàm thực hiện một cú bổ nhào. Hắn tin phát súng này không lấy được mạng của Diệp Phàm, cũng sẽ làm anh bị thương nặng. Vì không ai có thể làm ngược lại với quán tính! Thế nhưng cảnh tượng trong ống ngắm lại khiến hắn nghẹn họng nhìn trân trối. Diệp Phàm nhảy bổ về trước nhưng anh lại đột ngột ngừng lại trên không trung như thể thời gian bỗng dừng lại, Diệp Phàm đột ngột xoay người lại, thay đổi tư thế lao về phía trước. Viên đạn vụt qua trước mặt Diệp Phàm, trúng vào nóc một chiếc xe ô tô. Anh thuận thế nhào lộn một vòng, lại cách đường ống thoát nước của biệt thự gần thêm một bước. “Fuck!” Người mặc đồ đen tức giận mắng, thực lực của Diệp Phàm vượt quá dự liệu của hắn, cách điều chỉnh cơ thể của anh quả thật rất biến thái. Hắn thường ở trên các chiến trường ở Trung Đông và Bắc Phi quanh năm, là một tay súng bắn tỉa có kỹ thuật bắn cực tốt, chỉ là không ngờ thua liên tục trong tay Diệp Phàm. Nhưng Diệp Phàm đến gần thì xác suất bắn trúng sẽ lớn hơn rất nhiều. Hắn bình tĩnh lại, tiếp tục ngắm chuẩn rồi bắn… “Pằng…” Tiếng súng vang lên nhưng cùng lúc đó, Diệp Phàm giẫm lên một bồn hoa rồi nhảy dựng, viên đạn lại bắn vào không trung, bồn hoa dưới chân anh vỡ tan tành. “Pằng pằng pằng…” Đàn ông không tin, nhắm ngay vào ba vị trí khác nhau là phía trước, bên trái và bên phải Diệp Phàm, liên tục bóp cò.