“Bốp. ” Một bạt tay tàn nhẫn đánh lên mặt Khương Khuynh Tâm. “Mày thật sự khiến tao quá thất vọng. Chị của mày ờ bên ngoài chịu khổ hơn hai mươi năm mới trở về, vậy mà mầy còn muốn tranh giành đàn ông với nó, có biết xấu hổ không?” Khương Khuynh Tâm che bên má b| đau, không thể tin được mà nhìn người mẹ trước mặt: “Mẹ, Quân Ngôn là bạn trai của con mà, sao mọi người có thể không nói lý như vậy?” Cô vừa mới đi công tác về nhà thì thấy người chị Khương Như Nhân thất lạc nhiều năm vừa mới trở về không lâu của cô đang ốm tay bạn trai Lục Quân Ngôn ngồi trên ghế sô pha, tư thế của hai người rất thân mật. Còn bố mẹ của hai bên thì đang ngồi ở sô pha bên kia trò chuyện vui vẻ. Lục Quân Ngôn là bạn trai thanh mai trúc mã của cô mà. Cô không nhịn được mà bước lên chất vấn, cuối cùng mẹ cô không một lời giải thích liền cho cô một bạt tai. “Mẹ, mẹ đừng đánh Khuynh Tâm. ” Vẻ mặt Khương Như Nhân lo lắng đau lòng nói: “Là do con không tốt, con không nên trở về. ” Lục Quân Ngôn vội vàng đỡ bả vai cô…
Chương 66: Chương 66
Vợ Ngốc Thả Thính Sai Người RồiTác giả: Đang cập nhậpTruyện Ngôn Tình“Bốp. ” Một bạt tay tàn nhẫn đánh lên mặt Khương Khuynh Tâm. “Mày thật sự khiến tao quá thất vọng. Chị của mày ờ bên ngoài chịu khổ hơn hai mươi năm mới trở về, vậy mà mầy còn muốn tranh giành đàn ông với nó, có biết xấu hổ không?” Khương Khuynh Tâm che bên má b| đau, không thể tin được mà nhìn người mẹ trước mặt: “Mẹ, Quân Ngôn là bạn trai của con mà, sao mọi người có thể không nói lý như vậy?” Cô vừa mới đi công tác về nhà thì thấy người chị Khương Như Nhân thất lạc nhiều năm vừa mới trở về không lâu của cô đang ốm tay bạn trai Lục Quân Ngôn ngồi trên ghế sô pha, tư thế của hai người rất thân mật. Còn bố mẹ của hai bên thì đang ngồi ở sô pha bên kia trò chuyện vui vẻ. Lục Quân Ngôn là bạn trai thanh mai trúc mã của cô mà. Cô không nhịn được mà bước lên chất vấn, cuối cùng mẹ cô không một lời giải thích liền cho cô một bạt tai. “Mẹ, mẹ đừng đánh Khuynh Tâm. ” Vẻ mặt Khương Như Nhân lo lắng đau lòng nói: “Là do con không tốt, con không nên trở về. ” Lục Quân Ngôn vội vàng đỡ bả vai cô… Cắn xong, nhìn thấy hai hàng dấu răng in sâu trên khuôn mặt trắng nõn dịu dàng của cô, anh mới thở phào nhẹ nhõm buông cô ra.“Sau này nhớ cho kĩ, đây chính là sự trừng phạt.”Khương Khuynh Tâm chịu đựng đau đớn, lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng,”Không, đây là bằng chứng anhyêu tôi.”“Cô nằm mơ đi.”Hoắc Hử cười nhạt, đầy cửa bước vào phòng rửa tay.Trong gương, hai hàng dấu răng hằn rõ trên mặt khiến anh muốn ra ngoài đập cô thànhtừng mảnh.Đáng chết.Bình thường đeo khẩu trang cũng được nhưng hôm nay anh phảilên tòa.Làm gì có luật sư nào ra tòa mà vẫn đeo khầu trang chứ.Bời vì tâm trạng không tốt nên bữa sáng anh ăn qua loa rồi liền ra khỏi nhà.Khương Khuynh Tâm nhìn đồ ăn sáng còn lại không ít, trong lòng thầm thở dài.Xong rồi, cô lại làm cho Đại Ma Vương khó chịu rồi, nhưng hắn tức giận như vậy làm gì chứ? Dấu răng trên mặt cô còn sâu hơn của hắn cơ mà.Tòaán Đồng Thành.9 giờ sáng.Đinh, thang máy mở ra, Hoắc Hửđeo khẩu trangtừ trong thang máy đi ra, Ngôn Háchtheo sát phía sau.Thân chủ Diêu tiên sinh vội vàng tiến lên: “Luật sư Hoắc, hôm nay là buổi thưa kiện cuối cùng, tình hình hiện tại rất bất lợi cho tôi, liệu có phải tôi sẽ thua…”“Trong từ điển của tôi không cótừ“ thua Giọng điệu của Hoắc Hử lạnh lùng và thiếu kiên nhẫn.“Đừng bao giờ hỏi những câu hỏi như vậy, nếu anh không tin thì đổi luật sư khácđi.”Ông Diêu bị ánh mắt lạnh lùng của anh nhìn đến lúng túng, nhưng ai bảo anh ta là luật sư lợi hại nhất cả nước chứ.“Được, được rồi, phải tin tưởng luật sư Hoắc của chúng tôi chứ, nếu anh ta cũng không thể thắng kiện thì ông tìm ai cũng vô dụng.”Hạ Trì mang cốc sữa đậu nành nóng đến an ủi đương sự.“Sao cậu lại ở đây?” Hoắc Hử thờ ơ hỏi.“Làm ơn đi, hôm nay tôi có vụ kiện ở tòa án số 2 có được không, cậu có thể để tâm đến tôi chút được không.” Hạ Trì tức giận tố cáo,””Nhắc mới nhớ, cậu không bị gì sao lại đeo khẩu trang, bị cảm rồi?”Hoắc Hử:”…”“ây ya, chẳng mấy khi thấy cậu có lòng biết đeo khẩu trang kẻo sự lây cảm cho người khác, lão Hoắc à, từ lúc đến Đồng Thành này thấy cậu ngày càng có nhân tính hơn đấy.” Hạ Trì khen không ngớt miệng.Mười phút sau, khi phiên tòa chuẩn bị bắt đầu, Hoắc Hử tháo khẩu trang ra, lộ ra hai hàng dấu răng, Hạ Trì suýt nữa phun ra một ngụm sữa đậu nành.“Cậu đây là…”“Bị chó cắn.” Sau khi Hoắc Hử để lại một câu nói ảm đạm, anhta sải đôi chân dài bước vào tòa án.Hạ Trì trực tiếp cười muốn chết, tưởng anh mù chắc, nhất định là bị phụ nữ cắn..
Cắn xong, nhìn thấy hai hàng dấu răng in sâu trên khuôn mặt trắng nõn dịu dàng của cô, anh mới thở phào nhẹ nhõm buông cô ra.
“Sau này nhớ cho kĩ, đây chính là sự trừng phạt.
”
Khương Khuynh Tâm chịu đựng đau đớn, lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng,”Không, đây là bằng chứng anhyêu tôi.
”
“Cô nằm mơ đi.
”
Hoắc Hử cười nhạt, đầy cửa bước vào phòng rửa tay.
Trong gương, hai hàng dấu răng hằn rõ trên mặt khiến anh muốn ra ngoài đập cô thànhtừng mảnh.
Đáng chết.
Bình thường đeo khẩu trang cũng được nhưng hôm nay anh phải
lên tòa.
Làm gì có luật sư nào ra tòa mà vẫn đeo khầu trang chứ.
Bời vì tâm trạng không tốt nên bữa sáng anh ăn qua loa rồi liền ra khỏi nhà.
Khương Khuynh Tâm nhìn đồ ăn sáng còn lại không ít, trong lòng thầm thở dài.
Xong rồi, cô lại làm cho Đại Ma Vương khó chịu rồi, nhưng hắn tức giận như vậy làm gì chứ? Dấu răng trên mặt cô còn sâu hơn của hắn cơ mà.
Tòaán Đồng Thành.
9 giờ sáng.
Đinh, thang máy mở ra, Hoắc Hửđeo khẩu trangtừ trong thang máy đi ra, Ngôn Háchtheo sát phía sau.
Thân chủ Diêu tiên sinh vội vàng tiến lên: “Luật sư Hoắc, hôm nay là buổi thưa kiện cuối cùng, tình hình hiện tại rất bất lợi cho tôi, liệu có phải tôi sẽ thua…”
“Trong từ điển của tôi không có
từ“ thua Giọng điệu của Hoắc Hử lạnh lùng và thiếu kiên nhẫn.
“Đừng bao giờ hỏi những câu hỏi như vậy, nếu anh không tin thì đổi luật sư khácđi.
”
Ông Diêu bị ánh mắt lạnh lùng của anh nhìn đến lúng túng, nhưng ai bảo anh ta là luật sư lợi hại nhất cả nước chứ.
“Được, được rồi, phải tin tưởng luật sư Hoắc của chúng tôi chứ, nếu anh ta cũng không thể thắng kiện thì ông tìm ai cũng vô dụng.
”
Hạ Trì mang cốc sữa đậu nành nóng đến an ủi đương sự.
“Sao cậu lại ở đây?” Hoắc Hử thờ ơ hỏi.
“Làm ơn đi, hôm nay tôi có vụ kiện ở tòa án số 2 có được không, cậu có thể để tâm đến tôi chút được không.
” Hạ Trì tức giận tố cáo,””Nhắc mới nhớ, cậu không bị gì sao lại đeo khẩu trang, bị cảm rồi?”
Hoắc Hử:”…”
“ây ya, chẳng mấy khi thấy cậu có lòng biết đeo khẩu trang kẻo sự lây cảm cho người khác, lão Hoắc à, từ lúc đến Đồng Thành này thấy cậu ngày càng có nhân tính hơn đấy.
” Hạ Trì khen không ngớt miệng.
Mười phút sau, khi phiên tòa chuẩn bị bắt đầu, Hoắc Hử tháo khẩu trang ra, lộ ra hai hàng dấu răng, Hạ Trì suýt nữa phun ra một ngụm sữa đậu nành.
“Cậu đây là…”
“Bị chó cắn.
” Sau khi Hoắc Hử để lại một câu nói ảm đạm, anh
ta sải đôi chân dài bước vào tòa án.
Hạ Trì trực tiếp cười muốn chết, tưởng anh mù chắc, nhất định là bị phụ nữ cắn.
.
Vợ Ngốc Thả Thính Sai Người RồiTác giả: Đang cập nhậpTruyện Ngôn Tình“Bốp. ” Một bạt tay tàn nhẫn đánh lên mặt Khương Khuynh Tâm. “Mày thật sự khiến tao quá thất vọng. Chị của mày ờ bên ngoài chịu khổ hơn hai mươi năm mới trở về, vậy mà mầy còn muốn tranh giành đàn ông với nó, có biết xấu hổ không?” Khương Khuynh Tâm che bên má b| đau, không thể tin được mà nhìn người mẹ trước mặt: “Mẹ, Quân Ngôn là bạn trai của con mà, sao mọi người có thể không nói lý như vậy?” Cô vừa mới đi công tác về nhà thì thấy người chị Khương Như Nhân thất lạc nhiều năm vừa mới trở về không lâu của cô đang ốm tay bạn trai Lục Quân Ngôn ngồi trên ghế sô pha, tư thế của hai người rất thân mật. Còn bố mẹ của hai bên thì đang ngồi ở sô pha bên kia trò chuyện vui vẻ. Lục Quân Ngôn là bạn trai thanh mai trúc mã của cô mà. Cô không nhịn được mà bước lên chất vấn, cuối cùng mẹ cô không một lời giải thích liền cho cô một bạt tai. “Mẹ, mẹ đừng đánh Khuynh Tâm. ” Vẻ mặt Khương Như Nhân lo lắng đau lòng nói: “Là do con không tốt, con không nên trở về. ” Lục Quân Ngôn vội vàng đỡ bả vai cô… Cắn xong, nhìn thấy hai hàng dấu răng in sâu trên khuôn mặt trắng nõn dịu dàng của cô, anh mới thở phào nhẹ nhõm buông cô ra.“Sau này nhớ cho kĩ, đây chính là sự trừng phạt.”Khương Khuynh Tâm chịu đựng đau đớn, lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng,”Không, đây là bằng chứng anhyêu tôi.”“Cô nằm mơ đi.”Hoắc Hử cười nhạt, đầy cửa bước vào phòng rửa tay.Trong gương, hai hàng dấu răng hằn rõ trên mặt khiến anh muốn ra ngoài đập cô thànhtừng mảnh.Đáng chết.Bình thường đeo khẩu trang cũng được nhưng hôm nay anh phảilên tòa.Làm gì có luật sư nào ra tòa mà vẫn đeo khầu trang chứ.Bời vì tâm trạng không tốt nên bữa sáng anh ăn qua loa rồi liền ra khỏi nhà.Khương Khuynh Tâm nhìn đồ ăn sáng còn lại không ít, trong lòng thầm thở dài.Xong rồi, cô lại làm cho Đại Ma Vương khó chịu rồi, nhưng hắn tức giận như vậy làm gì chứ? Dấu răng trên mặt cô còn sâu hơn của hắn cơ mà.Tòaán Đồng Thành.9 giờ sáng.Đinh, thang máy mở ra, Hoắc Hửđeo khẩu trangtừ trong thang máy đi ra, Ngôn Háchtheo sát phía sau.Thân chủ Diêu tiên sinh vội vàng tiến lên: “Luật sư Hoắc, hôm nay là buổi thưa kiện cuối cùng, tình hình hiện tại rất bất lợi cho tôi, liệu có phải tôi sẽ thua…”“Trong từ điển của tôi không cótừ“ thua Giọng điệu của Hoắc Hử lạnh lùng và thiếu kiên nhẫn.“Đừng bao giờ hỏi những câu hỏi như vậy, nếu anh không tin thì đổi luật sư khácđi.”Ông Diêu bị ánh mắt lạnh lùng của anh nhìn đến lúng túng, nhưng ai bảo anh ta là luật sư lợi hại nhất cả nước chứ.“Được, được rồi, phải tin tưởng luật sư Hoắc của chúng tôi chứ, nếu anh ta cũng không thể thắng kiện thì ông tìm ai cũng vô dụng.”Hạ Trì mang cốc sữa đậu nành nóng đến an ủi đương sự.“Sao cậu lại ở đây?” Hoắc Hử thờ ơ hỏi.“Làm ơn đi, hôm nay tôi có vụ kiện ở tòa án số 2 có được không, cậu có thể để tâm đến tôi chút được không.” Hạ Trì tức giận tố cáo,””Nhắc mới nhớ, cậu không bị gì sao lại đeo khẩu trang, bị cảm rồi?”Hoắc Hử:”…”“ây ya, chẳng mấy khi thấy cậu có lòng biết đeo khẩu trang kẻo sự lây cảm cho người khác, lão Hoắc à, từ lúc đến Đồng Thành này thấy cậu ngày càng có nhân tính hơn đấy.” Hạ Trì khen không ngớt miệng.Mười phút sau, khi phiên tòa chuẩn bị bắt đầu, Hoắc Hử tháo khẩu trang ra, lộ ra hai hàng dấu răng, Hạ Trì suýt nữa phun ra một ngụm sữa đậu nành.“Cậu đây là…”“Bị chó cắn.” Sau khi Hoắc Hử để lại một câu nói ảm đạm, anhta sải đôi chân dài bước vào tòa án.Hạ Trì trực tiếp cười muốn chết, tưởng anh mù chắc, nhất định là bị phụ nữ cắn..