Vòng eo thon thả như thắt lưng ong mật, làm đung đưa chiếc dây trang trí treo trên đầu giường, khiến cho nó vang lên những tiếng kêu leng keng lanh lảnh.
Lý Tuệ Na thử sáp đến hôn lên gương mặt mê người của người đàn ông, cái gương mặt này thật sự là quá đẹp rồi!
Cuối cùng cũng đã tốt nghiệp, bốn năm đại học
Dương Khánh Vân đã rất cố gắng, nỗ lực đề có được thành tích như ngày hôm nay, cầm lấy tấm bằng tốt nghiệp loại giỏi ngành vật lý trị liệu, cô vô cùng tự hào với bản thân, việc đầu tiên cô muốn làm là cảm tấm bằng này về khoe với cha mẹ.
Thành phố Lâm Giang.
Màn mưa dày đặc bao phủ lấy căn nhà nọ căn nhà mà ở trước cửa có một thanh niên tóc cắt kiểu húi cua đang cúi đầu xem lá thư trong tay.
Người đàn ông kích động đến nghiến răng nghiến lợi sự phẫn nộ toát ra vô cùng rõ ràng gương mặt đã đỏ bừng vì tức giận.
Đêɱ khuya, bónǥ tối tĩnh lặnǥ bao trùɱ như nuốt chửnǥ tất cả ɱọi thứ.
Từnǥ ǥiọt ɱưa rơi xuốnǥ to như hạt đậu loanǥ ra trên vũnǥ nước dưới nền đất, ɱùi khônǥ khí nǥai nǥái làɱ con nǥười ta khó chịu.
“Bốp.
”
Một bạt tay tàn nhẫn đánh lên mặt Khương Khuynh Tâm.
“Mày thật sự khiến tao quá thất vọng.
Chị của mày ờ bên ngoài chịu khổ hơn hai mươi năm mới trở về, vậy mà mầy còn muốn tranh giành đàn ông với nó, có biết xấu hổ không?”
Bàn tay trắng nõn nhảy múa trên bàn phím.
Ánh sáng màn hình chiếu lên khuôn mặt anh tuấn tinh xảo.
Đây là người đàn ông trong mộng của hàng vạn người phụ nữ, Lạc tổng đẹp trai nhiều tiền.
"Tổng tài, An phu nhân muốn xông vào trong, có cần đuổi bà ta đi không ạ?"