Một đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại…
Chương 367
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 367: Dương Họa Y không nói, mà nhẹ lắc đầu. Đã từ lâu rồi, cô đã suy nghĩ rất rð ràng, bất kể là Tập đoàn Nhan Thị có giúp đỡ nhà họ Dường hay không, thì đó đều là chuyện của Nhan Từ Khuynh, cô không có quyền chỉ phối hành động của anh. Càng huống hồ là anh chỉ rút vốn, chứ không đàn áp. Nhiều năm gần đây, Công ty Dường Gia giống như cái động không đáy, không ngừng hút lấy tiền vốn từ Tập đoàn Nhan Thị. Về tình hay về lý thì cách làm của Nhan Từ Khuynh đều không sai. Mà cô cũng mệt rồi, cũng không muốn dùng tâm trạng lo bò trắng răng để lo lắng cho chuyện của nhà họ Dường nữa. Còn với nhà hợ Dương mà nói, cho dù cô làm gì thì cũng là sai. Vậy cô không cần phải lo chuyện bao. đồng mà tự chuốc vạ vào mình nữa. Nhan Từ Khuynh tan làm sớm, bế cô vợ của Tổng giám đốc, người đang mặt mày ủ rũ, đi thẳng vào. đám đông phía trước, bước vào thang máy của Tổng giám đốc. Các nhân viên của Tập đoàn Nhan Thị tận mắt nhìn thấy cảnh này thì lại chịu ngược đãi, phải nhìn người ta tình tứ. Tập đoàn Lậm Thị trực tiếp rút toàn bộ vốn, Công ty Dường Gia phá sản trong một đêm. Công ty Dường Gia đã chỉ còn lại là một cái vỏ. rỗng từ lâu. Cho dù có nguồn vốn của Tập đoàn Nhan Thị bơm vào không ngừng, nhưng nếu không. ra tay từ gốc rễ, loại bỏ đội ngũ quản lý cấp cao. thối nát, xây dựng lại hoàn toàn công ty, thì về căn bản cũng không có cách nào có thể vực dậy. được. Dường Hải Thiên là một người luôn bảo thủ với suy nghĩ của bản thân. Muốn cải cách mới lại công ty của ông ta, mà ông ta đã không đồng ý thì cũng không có khả năng làm được. Sau khi Tập đoàn Nhan Thị rút vốn, Công ty Dường Gia lập tức giống như cây đèn cạn dầu. Ngoại trừ căn nhà ở trang viên Lệ Thủy, người nhà họ Dường chẳng còn lại gì cả. Dường Hải Thiên không biết là vợ và con gái ông ta lại gây chuyện, còn đi tìm Nhan Từ Khuynh và Dương Họa Y khắp nơi, muốn tìm thử chỗ để xoay chuyển tình thế. Nhưng Nhan Từ Khuynh và Dương Họa Y đã đổi sang sống ở chỗ mới rồi, mà nơi đó ở đâu, thì ông ta không biết. Ông ta cũng từng chạy đến.nhà cũ nhà họ Nhan để thử vận may, nhưng về căn bản thì đến cửa nhà, mà ông chủ bà chủ nhà họ Nhan cũng không cho ông ta bước vào. Dường Hải Thiên hết cách; chỉ có thể chạy đến nằm vùng ở Tập đoàn Nhan Thị. Ông ta chặn ở cửa liên tục mấy ngày, nhưng đến cửa cũng không vào được. Sau đó có một lần cái khó ló cái khôn, ông ta chạy đến hầm gửi xe, nằm vùng ở đó cả một ngày, cuối cùng đã đợi được người đến. Nhan Từ Khuynh vừa bước ra khỏi thang máy. chuyên dùng, liền bị Dường Hải Thiên chặn đường: “Tổng giám đốc Lâm, sao đột nhiên cậu lại cứ như vậy mà cắt đứt quan hệ với nhà họ Dường? Tốt xấu gì cũng nể mặt Họa Y, đừng làm chuyện tuyệt tình như vậy chứ” “Họa Y không phải con gái của ông bà.
Chương 367:
Dương Họa Y không nói, mà nhẹ lắc đầu.
Đã từ lâu rồi, cô đã suy nghĩ rất rð ràng, bất kể là Tập đoàn Nhan Thị có giúp đỡ nhà họ Dường hay không, thì đó đều là chuyện của Nhan Từ Khuynh, cô không có quyền chỉ phối hành động của anh.
Càng huống hồ là anh chỉ rút vốn, chứ không đàn áp.
Nhiều năm gần đây, Công ty Dường Gia giống như cái động không đáy, không ngừng hút lấy tiền vốn từ Tập đoàn Nhan Thị. Về tình hay về lý thì cách làm của Nhan Từ Khuynh đều không sai.
Mà cô cũng mệt rồi, cũng không muốn dùng tâm trạng lo bò trắng răng để lo lắng cho chuyện của nhà họ Dường nữa.
Còn với nhà hợ Dương mà nói, cho dù cô làm gì thì cũng là sai. Vậy cô không cần phải lo chuyện bao.
đồng mà tự chuốc vạ vào mình nữa.
Nhan Từ Khuynh tan làm sớm, bế cô vợ của Tổng giám đốc, người đang mặt mày ủ rũ, đi thẳng vào.
đám đông phía trước, bước vào thang máy của Tổng giám đốc.
Các nhân viên của Tập đoàn Nhan Thị tận mắt nhìn thấy cảnh này thì lại chịu ngược đãi, phải nhìn người ta tình tứ.
Tập đoàn Lậm Thị trực tiếp rút toàn bộ vốn, Công ty Dường Gia phá sản trong một đêm.
Công ty Dường Gia đã chỉ còn lại là một cái vỏ.
rỗng từ lâu. Cho dù có nguồn vốn của Tập đoàn Nhan Thị bơm vào không ngừng, nhưng nếu không.
ra tay từ gốc rễ, loại bỏ đội ngũ quản lý cấp cao.
thối nát, xây dựng lại hoàn toàn công ty, thì về căn bản cũng không có cách nào có thể vực dậy.
được.
Dường Hải Thiên là một người luôn bảo thủ với suy nghĩ của bản thân. Muốn cải cách mới lại công ty của ông ta, mà ông ta đã không đồng ý thì cũng không có khả năng làm được.
Sau khi Tập đoàn Nhan Thị rút vốn, Công ty Dường Gia lập tức giống như cây đèn cạn dầu.
Ngoại trừ căn nhà ở trang viên Lệ Thủy, người nhà họ Dường chẳng còn lại gì cả.
Dường Hải Thiên không biết là vợ và con gái ông ta lại gây chuyện, còn đi tìm Nhan Từ Khuynh và Dương Họa Y khắp nơi, muốn tìm thử chỗ để xoay chuyển tình thế.
Nhưng Nhan Từ Khuynh và Dương Họa Y đã đổi sang sống ở chỗ mới rồi, mà nơi đó ở đâu, thì ông ta không biết.
Ông ta cũng từng chạy đến.nhà cũ nhà họ Nhan để thử vận may, nhưng về căn bản thì đến cửa nhà, mà ông chủ bà chủ nhà họ Nhan cũng không cho ông ta bước vào.
Dường Hải Thiên hết cách; chỉ có thể chạy đến nằm vùng ở Tập đoàn Nhan Thị.
Ông ta chặn ở cửa liên tục mấy ngày, nhưng đến cửa cũng không vào được.
Sau đó có một lần cái khó ló cái khôn, ông ta chạy đến hầm gửi xe, nằm vùng ở đó cả một ngày, cuối cùng đã đợi được người đến.
Nhan Từ Khuynh vừa bước ra khỏi thang máy.
chuyên dùng, liền bị Dường Hải Thiên chặn đường: “Tổng giám đốc Lâm, sao đột nhiên cậu lại cứ như vậy mà cắt đứt quan hệ với nhà họ Dường? Tốt xấu gì cũng nể mặt Họa Y, đừng làm chuyện tuyệt tình như vậy chứ”
“Họa Y không phải con gái của ông bà.
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 367: Dương Họa Y không nói, mà nhẹ lắc đầu. Đã từ lâu rồi, cô đã suy nghĩ rất rð ràng, bất kể là Tập đoàn Nhan Thị có giúp đỡ nhà họ Dường hay không, thì đó đều là chuyện của Nhan Từ Khuynh, cô không có quyền chỉ phối hành động của anh. Càng huống hồ là anh chỉ rút vốn, chứ không đàn áp. Nhiều năm gần đây, Công ty Dường Gia giống như cái động không đáy, không ngừng hút lấy tiền vốn từ Tập đoàn Nhan Thị. Về tình hay về lý thì cách làm của Nhan Từ Khuynh đều không sai. Mà cô cũng mệt rồi, cũng không muốn dùng tâm trạng lo bò trắng răng để lo lắng cho chuyện của nhà họ Dường nữa. Còn với nhà hợ Dương mà nói, cho dù cô làm gì thì cũng là sai. Vậy cô không cần phải lo chuyện bao. đồng mà tự chuốc vạ vào mình nữa. Nhan Từ Khuynh tan làm sớm, bế cô vợ của Tổng giám đốc, người đang mặt mày ủ rũ, đi thẳng vào. đám đông phía trước, bước vào thang máy của Tổng giám đốc. Các nhân viên của Tập đoàn Nhan Thị tận mắt nhìn thấy cảnh này thì lại chịu ngược đãi, phải nhìn người ta tình tứ. Tập đoàn Lậm Thị trực tiếp rút toàn bộ vốn, Công ty Dường Gia phá sản trong một đêm. Công ty Dường Gia đã chỉ còn lại là một cái vỏ. rỗng từ lâu. Cho dù có nguồn vốn của Tập đoàn Nhan Thị bơm vào không ngừng, nhưng nếu không. ra tay từ gốc rễ, loại bỏ đội ngũ quản lý cấp cao. thối nát, xây dựng lại hoàn toàn công ty, thì về căn bản cũng không có cách nào có thể vực dậy. được. Dường Hải Thiên là một người luôn bảo thủ với suy nghĩ của bản thân. Muốn cải cách mới lại công ty của ông ta, mà ông ta đã không đồng ý thì cũng không có khả năng làm được. Sau khi Tập đoàn Nhan Thị rút vốn, Công ty Dường Gia lập tức giống như cây đèn cạn dầu. Ngoại trừ căn nhà ở trang viên Lệ Thủy, người nhà họ Dường chẳng còn lại gì cả. Dường Hải Thiên không biết là vợ và con gái ông ta lại gây chuyện, còn đi tìm Nhan Từ Khuynh và Dương Họa Y khắp nơi, muốn tìm thử chỗ để xoay chuyển tình thế. Nhưng Nhan Từ Khuynh và Dương Họa Y đã đổi sang sống ở chỗ mới rồi, mà nơi đó ở đâu, thì ông ta không biết. Ông ta cũng từng chạy đến.nhà cũ nhà họ Nhan để thử vận may, nhưng về căn bản thì đến cửa nhà, mà ông chủ bà chủ nhà họ Nhan cũng không cho ông ta bước vào. Dường Hải Thiên hết cách; chỉ có thể chạy đến nằm vùng ở Tập đoàn Nhan Thị. Ông ta chặn ở cửa liên tục mấy ngày, nhưng đến cửa cũng không vào được. Sau đó có một lần cái khó ló cái khôn, ông ta chạy đến hầm gửi xe, nằm vùng ở đó cả một ngày, cuối cùng đã đợi được người đến. Nhan Từ Khuynh vừa bước ra khỏi thang máy. chuyên dùng, liền bị Dường Hải Thiên chặn đường: “Tổng giám đốc Lâm, sao đột nhiên cậu lại cứ như vậy mà cắt đứt quan hệ với nhà họ Dường? Tốt xấu gì cũng nể mặt Họa Y, đừng làm chuyện tuyệt tình như vậy chứ” “Họa Y không phải con gái của ông bà.