Một đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại…
Chương 368
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 368: Ông bà cũng đã làm ra những chuyện không nể chút mặt mũi, cũng không định nhận cô ấy, giờ lại coi cô ấy là gì? Quân cờ hay là lá chắn?” Nụ cười trào phúng của Nhan Từ Khuynh đâm thẳng vào mắt Dường Hải Thiên. Lúc này, ông ta mới biết lại là chuyện do vợ và đứa con gái muốn tìm chỗ chết của ông ta gây ra. Ông ta vứt bỏ toàn bộ tôn nghiêm, cầu xin Nhan Từ Khuynh mở cho một con đường sống. Nhưng Nhan Từ Khuynh lại chỉ lạnh lùng liếc nhìn ông ta, lấy điện thoại ra. Dường Hải Thiên tưởng là còn có cơ hội,không ngừng cầu xin. Mà ngay sau đó, ông ta mới phát hiện ra, Nhan Từ Khuynh lấy điện thoại ra là để gọi bảo vệ đến lôi ông ta đi. Bị bảo vệ mạnh mẽ lôi đi, Dường Hải Thiên kêu la: “Nhan Từ Khuynh, cậu cũng quá tuyệt tình rồi đó. Thật sự chẳng để lại chút gì cho tôi, cậu không sợ Họa Y đau lòng sao?” Lúc này, Nhan Từ Khuynh mới trừng mắt nhìn ông ta, anh bật cười: “Không phải còn có căn nhà đó sao? Tôi nghĩ là tôi đã nói rất rõ rồi chứ: Nếu các ông đã thích như vậy thì căn nhà đó để lại cho các ông” Nhưng những thứ khác, nhà họ Dường sẽ chẳng giữ lại được thứ gì cả. Con người có thể có lồng tham, cũng có thể có dã tâm. Nhưng một khi bạn đã có.suy nghĩ không nên có, nếu phát sinh hậu quả khác, vậy thì tất nhiên cũng phải chấp nhận. Người nhà họ Dường vùng vẫy sắp chết, đã tìm vô số cách nhưng vẫn đi vào đường cùng. Nhan Từ Khuynh có chút lo lắng, sợ Dương Họa Y trách bản thân anh làm việc quá nhẫn tâm. Nhưng trên thực tế, sự lo lắng của anh hoàn toàn là dư thừa. Dương Họa Y ngoại trừ có chút khó chịu, thì cũng không hề có phản ứng gì quá lớn. Người nhà họ Dường chỉ cõi cô là công cụ có thể lợi dụng. Mấy năm nay, những tính toán của bọn họ đối với cô, cũng đã đủ để bù vào những ân tình này rồi. Càng huống hồ là việc làm của Nhan Từ Khuynh thật sự không phải cắt đứt hoàn toàn đường sống của bọn họ. Anhchỉ rút vốn đầu tư của chính-ảnh mà thôi, ngoài ra, còn để lại căn nhà ở trang viên Lệ Thủy. cho bọn họ. Cho dù Tập đoàn Nhan Thị chịu trách nhiệm về việc vỡ nợ, thì bọn họ cũng sẽ không đến nỗi không có nơi ở cố định, chí ít còn có trang viên Lệ Thủy. Người quá đáng thật sự là nhà họ Dường. Dường Hải Thiên không cam lòng rời bỏ cuộc sống.của xã hội thượng lưu, mỗi ngày đều suy nghĩ trăm phương nghìn kế để kêu gọi vốn đầu tư, cuối cùng vẫn không thể thay đổi được tình hình. Ông ta cố gắng chống đỡ, không chịu để Công ty Dường Gia cứ như vậy mà phá sản, bước đến đường cùng lại có suy nghĩ cá chết lưới rách. Những người của nhà họ Dường khác lại phát ngôn bừa bãi, phao tin đồn khắp nơi, nói rằng Dương Nhã Tuyết từng mang thai đứa con của Nhan Từ Khuynh, còn vì bảo vệ danh tiếng của anh mà đi phá thai, cuối cùng còn mất đi t* c*ng. Nhan Từ Khuynh chính là vì sợ những chuyện này lộ ra nên mới trắng trợn “Đàn áp” Công ty Dường Gia, ép bọn họ im miệng mãi mãi Loại tin đồn không có căn cứ mà logic cũng có vấn đề này, có người tin, cũng có người không tin. Nhưng cuối cùng vẫn phải xem tâm tư của bản thân nghiêng về bên nào. Bất kể chuyện này có ồn ào đến mức nào, thì chắc chắn cũng không có ai dám chạy đến trước mặt Nhan Từ Khuynh nói ra chuyện này. Nhưng Dương Họa Y thì hiển nhiên là dễ bắt nạt hơn Nhan Từ Khuynh nhiều. Mỗi lần Dương Họa Y đi xuống một mình thì luôn có phóng viên không biết từ đâu chui ra chạy đến trước mặt cô truy hỏi không ngừng; giống như là có thể lấy được một vài tin tức của nhà quyền thế từ trong miệng cô vậy. Vì vậy sau này, Dương Họa Y không dám một mình đi lại lung tung nữa, dứt khoát ở trong phòng làm việc của Tổng giám đốc cùng với Nhan Từ Khuynh.
Chương 368:
Ông bà cũng đã làm ra những chuyện không nể chút mặt mũi, cũng không định nhận cô ấy, giờ lại coi cô ấy là gì? Quân cờ hay là lá chắn?”
Nụ cười trào phúng của Nhan Từ Khuynh đâm thẳng vào mắt Dường Hải Thiên. Lúc này, ông ta mới biết lại là chuyện do vợ và đứa con gái muốn tìm chỗ chết của ông ta gây ra.
Ông ta vứt bỏ toàn bộ tôn nghiêm, cầu xin Nhan Từ Khuynh mở cho một con đường sống. Nhưng Nhan Từ Khuynh lại chỉ lạnh lùng liếc nhìn ông ta, lấy điện thoại ra.
Dường Hải Thiên tưởng là còn có cơ hội,không ngừng cầu xin. Mà ngay sau đó, ông ta mới phát hiện ra, Nhan Từ Khuynh lấy điện thoại ra là để gọi bảo vệ đến lôi ông ta đi.
Bị bảo vệ mạnh mẽ lôi đi, Dường Hải Thiên kêu la: “Nhan Từ Khuynh, cậu cũng quá tuyệt tình rồi đó. Thật sự chẳng để lại chút gì cho tôi, cậu không sợ Họa Y đau lòng sao?”
Lúc này, Nhan Từ Khuynh mới trừng mắt nhìn ông ta, anh bật cười: “Không phải còn có căn nhà đó sao? Tôi nghĩ là tôi đã nói rất rõ rồi chứ: Nếu các ông đã thích như vậy thì căn nhà đó để lại cho các ông”
Nhưng những thứ khác, nhà họ Dường sẽ chẳng giữ lại được thứ gì cả.
Con người có thể có lồng tham, cũng có thể có dã tâm.
Nhưng một khi bạn đã có.suy nghĩ không nên có, nếu phát sinh hậu quả khác, vậy thì tất nhiên cũng phải chấp nhận.
Người nhà họ Dường vùng vẫy sắp chết, đã tìm vô số cách nhưng vẫn đi vào đường cùng.
Nhan Từ Khuynh có chút lo lắng, sợ Dương Họa Y trách bản thân anh làm việc quá nhẫn tâm.
Nhưng trên thực tế, sự lo lắng của anh hoàn toàn là dư thừa.
Dương Họa Y ngoại trừ có chút khó chịu, thì cũng không hề có phản ứng gì quá lớn.
Người nhà họ Dường chỉ cõi cô là công cụ có thể lợi dụng. Mấy năm nay, những tính toán của bọn họ đối với cô, cũng đã đủ để bù vào những ân tình này rồi.
Càng huống hồ là việc làm của Nhan Từ Khuynh thật sự không phải cắt đứt hoàn toàn đường sống của bọn họ.
Anhchỉ rút vốn đầu tư của chính-ảnh mà thôi, ngoài ra, còn để lại căn nhà ở trang viên Lệ Thủy.
cho bọn họ.
Cho dù Tập đoàn Nhan Thị chịu trách nhiệm về việc vỡ nợ, thì bọn họ cũng sẽ không đến nỗi không có nơi ở cố định, chí ít còn có trang viên Lệ Thủy.
Người quá đáng thật sự là nhà họ Dường.
Dường Hải Thiên không cam lòng rời bỏ cuộc sống.của xã hội thượng lưu, mỗi ngày đều suy nghĩ trăm phương nghìn kế để kêu gọi vốn đầu tư, cuối cùng vẫn không thể thay đổi được tình hình.
Ông ta cố gắng chống đỡ, không chịu để Công ty Dường Gia cứ như vậy mà phá sản, bước đến đường cùng lại có suy nghĩ cá chết lưới rách.
Những người của nhà họ Dường khác lại phát ngôn bừa bãi, phao tin đồn khắp nơi, nói rằng Dương Nhã Tuyết từng mang thai đứa con của Nhan Từ Khuynh, còn vì bảo vệ danh tiếng của anh mà đi phá thai, cuối cùng còn mất đi t* c*ng. Nhan Từ Khuynh chính là vì sợ những chuyện này lộ ra nên mới trắng trợn “Đàn áp” Công ty Dường Gia, ép bọn họ im miệng mãi mãi Loại tin đồn không có căn cứ mà logic cũng có vấn đề này, có người tin, cũng có người không tin.
Nhưng cuối cùng vẫn phải xem tâm tư của bản thân nghiêng về bên nào.
Bất kể chuyện này có ồn ào đến mức nào, thì chắc chắn cũng không có ai dám chạy đến trước mặt Nhan Từ Khuynh nói ra chuyện này. Nhưng Dương Họa Y thì hiển nhiên là dễ bắt nạt hơn Nhan Từ Khuynh nhiều.
Mỗi lần Dương Họa Y đi xuống một mình thì luôn có phóng viên không biết từ đâu chui ra chạy đến trước mặt cô truy hỏi không ngừng; giống như là có thể lấy được một vài tin tức của nhà quyền thế từ trong miệng cô vậy.
Vì vậy sau này, Dương Họa Y không dám một mình đi lại lung tung nữa, dứt khoát ở trong phòng làm việc của Tổng giám đốc cùng với Nhan Từ Khuynh.
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 368: Ông bà cũng đã làm ra những chuyện không nể chút mặt mũi, cũng không định nhận cô ấy, giờ lại coi cô ấy là gì? Quân cờ hay là lá chắn?” Nụ cười trào phúng của Nhan Từ Khuynh đâm thẳng vào mắt Dường Hải Thiên. Lúc này, ông ta mới biết lại là chuyện do vợ và đứa con gái muốn tìm chỗ chết của ông ta gây ra. Ông ta vứt bỏ toàn bộ tôn nghiêm, cầu xin Nhan Từ Khuynh mở cho một con đường sống. Nhưng Nhan Từ Khuynh lại chỉ lạnh lùng liếc nhìn ông ta, lấy điện thoại ra. Dường Hải Thiên tưởng là còn có cơ hội,không ngừng cầu xin. Mà ngay sau đó, ông ta mới phát hiện ra, Nhan Từ Khuynh lấy điện thoại ra là để gọi bảo vệ đến lôi ông ta đi. Bị bảo vệ mạnh mẽ lôi đi, Dường Hải Thiên kêu la: “Nhan Từ Khuynh, cậu cũng quá tuyệt tình rồi đó. Thật sự chẳng để lại chút gì cho tôi, cậu không sợ Họa Y đau lòng sao?” Lúc này, Nhan Từ Khuynh mới trừng mắt nhìn ông ta, anh bật cười: “Không phải còn có căn nhà đó sao? Tôi nghĩ là tôi đã nói rất rõ rồi chứ: Nếu các ông đã thích như vậy thì căn nhà đó để lại cho các ông” Nhưng những thứ khác, nhà họ Dường sẽ chẳng giữ lại được thứ gì cả. Con người có thể có lồng tham, cũng có thể có dã tâm. Nhưng một khi bạn đã có.suy nghĩ không nên có, nếu phát sinh hậu quả khác, vậy thì tất nhiên cũng phải chấp nhận. Người nhà họ Dường vùng vẫy sắp chết, đã tìm vô số cách nhưng vẫn đi vào đường cùng. Nhan Từ Khuynh có chút lo lắng, sợ Dương Họa Y trách bản thân anh làm việc quá nhẫn tâm. Nhưng trên thực tế, sự lo lắng của anh hoàn toàn là dư thừa. Dương Họa Y ngoại trừ có chút khó chịu, thì cũng không hề có phản ứng gì quá lớn. Người nhà họ Dường chỉ cõi cô là công cụ có thể lợi dụng. Mấy năm nay, những tính toán của bọn họ đối với cô, cũng đã đủ để bù vào những ân tình này rồi. Càng huống hồ là việc làm của Nhan Từ Khuynh thật sự không phải cắt đứt hoàn toàn đường sống của bọn họ. Anhchỉ rút vốn đầu tư của chính-ảnh mà thôi, ngoài ra, còn để lại căn nhà ở trang viên Lệ Thủy. cho bọn họ. Cho dù Tập đoàn Nhan Thị chịu trách nhiệm về việc vỡ nợ, thì bọn họ cũng sẽ không đến nỗi không có nơi ở cố định, chí ít còn có trang viên Lệ Thủy. Người quá đáng thật sự là nhà họ Dường. Dường Hải Thiên không cam lòng rời bỏ cuộc sống.của xã hội thượng lưu, mỗi ngày đều suy nghĩ trăm phương nghìn kế để kêu gọi vốn đầu tư, cuối cùng vẫn không thể thay đổi được tình hình. Ông ta cố gắng chống đỡ, không chịu để Công ty Dường Gia cứ như vậy mà phá sản, bước đến đường cùng lại có suy nghĩ cá chết lưới rách. Những người của nhà họ Dường khác lại phát ngôn bừa bãi, phao tin đồn khắp nơi, nói rằng Dương Nhã Tuyết từng mang thai đứa con của Nhan Từ Khuynh, còn vì bảo vệ danh tiếng của anh mà đi phá thai, cuối cùng còn mất đi t* c*ng. Nhan Từ Khuynh chính là vì sợ những chuyện này lộ ra nên mới trắng trợn “Đàn áp” Công ty Dường Gia, ép bọn họ im miệng mãi mãi Loại tin đồn không có căn cứ mà logic cũng có vấn đề này, có người tin, cũng có người không tin. Nhưng cuối cùng vẫn phải xem tâm tư của bản thân nghiêng về bên nào. Bất kể chuyện này có ồn ào đến mức nào, thì chắc chắn cũng không có ai dám chạy đến trước mặt Nhan Từ Khuynh nói ra chuyện này. Nhưng Dương Họa Y thì hiển nhiên là dễ bắt nạt hơn Nhan Từ Khuynh nhiều. Mỗi lần Dương Họa Y đi xuống một mình thì luôn có phóng viên không biết từ đâu chui ra chạy đến trước mặt cô truy hỏi không ngừng; giống như là có thể lấy được một vài tin tức của nhà quyền thế từ trong miệng cô vậy. Vì vậy sau này, Dương Họa Y không dám một mình đi lại lung tung nữa, dứt khoát ở trong phòng làm việc của Tổng giám đốc cùng với Nhan Từ Khuynh.