Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…

Chương 1144

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1144Đột nhiên Tề Mẫn Mẫn cảm thấy rất thất vọng về bản thân.Từ lúc nào cô lại biến thành một người phụ nữ ghen tị như vậy?Cô hắng giọng, cười chua xót: “Chơi quá vui nên quên mất điện thoại cho anh!”“Lần sau không được như vậy nữa!” Hoắc Trì Viễn đau lòng ra lệnh.Anh đoán không ra cô bị làm sao.Vẻ mặt đau khổ của Tề Mẫn Mẫn khiến anh có chút không quen. Vậy mà anh không nhìn thấu cô.Anh nâng mặt Tề Mẫn Mẫn lên, ngón cái lau nước trên khóe mắt cô, đau lòng hỏi:”Sao lại khóc?”Tề Mẫn Mẫn cắn môi, nhìn gương mặt lo lắng của Hoắc Trì Viễn, lúc lâu sau mới khàn giọng trả lời:”Em nhớ ông ngoại.”Hoắc Trì Viễn nhìn Tề Mẫn Mẫn liếc mắt một cái, không nói gì thêm.Anh biết cô đang nói dối.Cô bắt đầu nói dối anh.Vì sao?Một lần nữa ôm Tề Mẫn Mẫn vào lòng, anh không hiểu được sự sợ hãi của cô:”Nha đầu, nếu em có tâm sự thì nói với anh.”“Không có việc gì.” Tề Mẫn Mẫn nhẹ nhàng lắc đầu.Cô không có ngẩng đầu, vì nước mắt lại dâng lên ướt sũng.Cô không muốn anh phát hiện cô đang đau khổ thể nào.Anh có thể yêu cô, cô đã cảm tạ trời đất lắm rồi.Sao cô dám so đo tình yêu này sâu hay đậm cơ chứ?Chính cô đã cướp lấy hạnh phúc của Tưởng Y Nhiên.Hoắc Trì Viễn ôm Tề Mẫn Mẫn đưa cô ngồi vào chiếc Maybach, rồi mới vòng lại ngồi vào ghế lái.Tề Mẫn Mẫn nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không để ý đến Hoắc Trì Viễn.Hoắc Trì Viễn đặt tay lên chiếc chìa khóa, nhưng nửa ngày cũng không khởi động xe.Hôm nay Tề Mẫn Mẫn rất khác thường. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Điều này làm cho anh vô cùng bất an.Anh không biết đã có chuyện gì xảy ra với cô, nên không có cách nào an ủi đối phương.Tề Mẫn Mẫn cứ im lặng giống như một kinh khí cầu, chỉ cẩn nhẹ buông tay, cô sẽ bay đi, bay rất xa đến tận chân trời, cuối cùng không trở lại nữaChiếc Maybach cả nửa ngày không hề được khởi động, Tề Mẫn Mẫn thu hồi tầm mắt quay sang Hoắc Trì Viễn.Hoắc Trì Viễn ôm chầm Tề Mẫn Mẫn, cúi đầu, nặng nề hôn lên trán cô:”Nha đầu, cho dù có xảy ra chuyện gì, nhớ rõ còn có anh.”“Chuyện gì cũng không có. Anh lái xe đi.” Tề Mẫn Mẫn rời khỏi vòng tay của Hoắc Trì Viễn, khàn giọng nói.Hoắc Trì Viễn nắm chặt tay, không biết nên tức giận ai.Tiểu Nhiễm rốt cuộc làm sao vậy?

Chương 1144

Đột nhiên Tề Mẫn Mẫn cảm thấy rất thất vọng về bản thân.

Từ lúc nào cô lại biến thành một người phụ nữ ghen tị như vậy?

Cô hắng giọng, cười chua xót: “Chơi quá vui nên quên mất điện thoại cho anh!”

“Lần sau không được như vậy nữa!” Hoắc Trì Viễn đau lòng ra lệnh.

Anh đoán không ra cô bị làm sao.

Vẻ mặt đau khổ của Tề Mẫn Mẫn khiến anh có chút không quen. Vậy mà anh không nhìn thấu cô.

Anh nâng mặt Tề Mẫn Mẫn lên, ngón cái lau nước trên khóe mắt cô, đau lòng hỏi:”Sao lại khóc?”

Tề Mẫn Mẫn cắn môi, nhìn gương mặt lo lắng của Hoắc Trì Viễn, lúc lâu sau mới khàn giọng trả lời:”Em nhớ ông ngoại.”

Hoắc Trì Viễn nhìn Tề Mẫn Mẫn liếc mắt một cái, không nói gì thêm.

Anh biết cô đang nói dối.

Cô bắt đầu nói dối anh.

Vì sao?

Một lần nữa ôm Tề Mẫn Mẫn vào lòng, anh không hiểu được sự sợ hãi của cô:”Nha đầu, nếu em có tâm sự thì nói với anh.”

“Không có việc gì.” Tề Mẫn Mẫn nhẹ nhàng lắc đầu.

Cô không có ngẩng đầu, vì nước mắt lại dâng lên ướt sũng.

Cô không muốn anh phát hiện cô đang đau khổ thể nào.

Anh có thể yêu cô, cô đã cảm tạ trời đất lắm rồi.

Sao cô dám so đo tình yêu này sâu hay đậm cơ chứ?

Chính cô đã cướp lấy hạnh phúc của Tưởng Y Nhiên.

Hoắc Trì Viễn ôm Tề Mẫn Mẫn đưa cô ngồi vào chiếc Maybach, rồi mới vòng lại ngồi vào ghế lái.

Tề Mẫn Mẫn nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không để ý đến Hoắc Trì Viễn.

Hoắc Trì Viễn đặt tay lên chiếc chìa khóa, nhưng nửa ngày cũng không khởi động xe.

Hôm nay Tề Mẫn Mẫn rất khác thường. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Điều này làm cho anh vô cùng bất an.

Anh không biết đã có chuyện gì xảy ra với cô, nên không có cách nào an ủi đối phương.

Tề Mẫn Mẫn cứ im lặng giống như một kinh khí cầu, chỉ cẩn nhẹ buông tay, cô sẽ bay đi, bay rất xa đến tận chân trời, cuối cùng không trở lại nữa

Chiếc Maybach cả nửa ngày không hề được khởi động, Tề Mẫn Mẫn thu hồi tầm mắt quay sang Hoắc Trì Viễn.

Hoắc Trì Viễn ôm chầm Tề Mẫn Mẫn, cúi đầu, nặng nề hôn lên trán cô:”Nha đầu, cho dù có xảy ra chuyện gì, nhớ rõ còn có anh.”

“Chuyện gì cũng không có. Anh lái xe đi.” Tề Mẫn Mẫn rời khỏi vòng tay của Hoắc Trì Viễn, khàn giọng nói.

Hoắc Trì Viễn nắm chặt tay, không biết nên tức giận ai.

Tiểu Nhiễm rốt cuộc làm sao vậy?

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1144Đột nhiên Tề Mẫn Mẫn cảm thấy rất thất vọng về bản thân.Từ lúc nào cô lại biến thành một người phụ nữ ghen tị như vậy?Cô hắng giọng, cười chua xót: “Chơi quá vui nên quên mất điện thoại cho anh!”“Lần sau không được như vậy nữa!” Hoắc Trì Viễn đau lòng ra lệnh.Anh đoán không ra cô bị làm sao.Vẻ mặt đau khổ của Tề Mẫn Mẫn khiến anh có chút không quen. Vậy mà anh không nhìn thấu cô.Anh nâng mặt Tề Mẫn Mẫn lên, ngón cái lau nước trên khóe mắt cô, đau lòng hỏi:”Sao lại khóc?”Tề Mẫn Mẫn cắn môi, nhìn gương mặt lo lắng của Hoắc Trì Viễn, lúc lâu sau mới khàn giọng trả lời:”Em nhớ ông ngoại.”Hoắc Trì Viễn nhìn Tề Mẫn Mẫn liếc mắt một cái, không nói gì thêm.Anh biết cô đang nói dối.Cô bắt đầu nói dối anh.Vì sao?Một lần nữa ôm Tề Mẫn Mẫn vào lòng, anh không hiểu được sự sợ hãi của cô:”Nha đầu, nếu em có tâm sự thì nói với anh.”“Không có việc gì.” Tề Mẫn Mẫn nhẹ nhàng lắc đầu.Cô không có ngẩng đầu, vì nước mắt lại dâng lên ướt sũng.Cô không muốn anh phát hiện cô đang đau khổ thể nào.Anh có thể yêu cô, cô đã cảm tạ trời đất lắm rồi.Sao cô dám so đo tình yêu này sâu hay đậm cơ chứ?Chính cô đã cướp lấy hạnh phúc của Tưởng Y Nhiên.Hoắc Trì Viễn ôm Tề Mẫn Mẫn đưa cô ngồi vào chiếc Maybach, rồi mới vòng lại ngồi vào ghế lái.Tề Mẫn Mẫn nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không để ý đến Hoắc Trì Viễn.Hoắc Trì Viễn đặt tay lên chiếc chìa khóa, nhưng nửa ngày cũng không khởi động xe.Hôm nay Tề Mẫn Mẫn rất khác thường. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.Điều này làm cho anh vô cùng bất an.Anh không biết đã có chuyện gì xảy ra với cô, nên không có cách nào an ủi đối phương.Tề Mẫn Mẫn cứ im lặng giống như một kinh khí cầu, chỉ cẩn nhẹ buông tay, cô sẽ bay đi, bay rất xa đến tận chân trời, cuối cùng không trở lại nữaChiếc Maybach cả nửa ngày không hề được khởi động, Tề Mẫn Mẫn thu hồi tầm mắt quay sang Hoắc Trì Viễn.Hoắc Trì Viễn ôm chầm Tề Mẫn Mẫn, cúi đầu, nặng nề hôn lên trán cô:”Nha đầu, cho dù có xảy ra chuyện gì, nhớ rõ còn có anh.”“Chuyện gì cũng không có. Anh lái xe đi.” Tề Mẫn Mẫn rời khỏi vòng tay của Hoắc Trì Viễn, khàn giọng nói.Hoắc Trì Viễn nắm chặt tay, không biết nên tức giận ai.Tiểu Nhiễm rốt cuộc làm sao vậy?

Chương 1144