Tề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở…

Chương 1726

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1726Cô có thể dùng cái tên “Ưng Mẫn” cả đời.Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là “Ưng Mẫn” không chạy đến đây!Bác sĩ bị Ưng Mẫn nói làm cho sửng sốt.“Ý tôi là nếu cứu sống bà ấy, không mất trí cũng nằm liệt giường. Tôi không muốn bà ấy chịu khổ.” Ưng Tích vội vàng giải thích.Bác sĩ khó hiểu nhìn Ưng Tích.Có thể cứu lại không cứu, đây là lời mà một người con gái nói ra sao?“Chữa trị não thật sự rất tốn kém, tôi có tiền cũng không trả nổi.” Ưng Tích lạnh lùng nói.Từ trong phòng cấp cứu đi ra, Hoắc Trì Viễn liền lái xe chạy về bệnh viện phụ sản.Không biết Tề Mẫn Mẫn có mềm lòng hay không, chịu đồng ý thấy anh.Anh vừa lái xe vừa lấy điện thoại cầm tay ra, đeo tai nghe bluetooth vào, nhấn dãy số của Lâm Đạt: “Lâm Đạt, giúp tôi điều tra quản gia của nhà họ Tưởng. Tôi muốn điều tra rõ chuyện hôm qua.”“Tôi đang ở nhà họ Tưởng, Hoắc tổng, quản gia có vài phần khái biệt, chính là lúc xảy ra án mạng.” Lâm Đạt tràn ngập nghi ngờ nói.“Camera?” Hoắc Trì Viễn ngậm chặt môi, im lặng.“Tôi nghi ngờ có người động tay động chân.”“Anh cảm thấy ai có khả năng nhất?”“Hoắc tổng không đoán được ai sao?” Lâm Đạt khiêu khích hỏi lại.“Tôi đã đoán, thế nhưng không tìm được chứng cứ, tôi không có cách nào chứng minh Tề Mẫn Mẫn vô tội.” Hoắc Trì Viễn vuốt môi mỏng, lạnh lùng nói.“Cuối cùng anh cũng khôi phục lý trí, chịu tin Tề Mẫn Mẫn vô tội?” Lâm Đạt rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, nói chuyện lộ ra giọng điệu vui sướng.“Tôi không nên nghi ngơ cô ấy.” Hoắc Trì Viễn hối hận nói.Anh không nên nghì ngờ.Hiện giờ hối hận cũng đã muộn rồi.Tề Mẫn Mẫn bị anh làm tổn thương.Cô nhất định đang trách anh không tin tưởng cô.“giữa những người yêu nhau kỵ nhất là không thể tin tưởng nhau. Hoắc tổng, anh đã phạm vào đại kỵ.” Lâm Đạt thở dài: “Anh nên tự cầu phúc.”“Lại tra lại một lần, nhìn xem có đầu mối gì chứng minh Tề Mẫn Mẫn vô tội không.:“Hiện tại chỉ có thể chờ tin tức từ phía cánh sát. Nhìn số liệu không thể khôi phục.” Lâm Đạt vô lực trả lời.“Vất vả cho anh rồi.” Hoắc Trì Viễn chân thành nói, liền cúp điện thoại.Quản gia Lục Tương bị người động thủ, này nói rõ cái gì.Chẳng nhẽ chuyện bác gái chết là có người bày mưu từ trước.Mưu tính trước?Đột nhiên trong lòng Hoắc Trì Viễn hiểu ra.Có người muốn hại Tiểu Nhiễm?

Chương 1726

Cô có thể dùng cái tên “Ưng Mẫn” cả đời.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là “Ưng Mẫn” không chạy đến đây!

Bác sĩ bị Ưng Mẫn nói làm cho sửng sốt.

“Ý tôi là nếu cứu sống bà ấy, không mất trí cũng nằm liệt giường. Tôi không muốn bà ấy chịu khổ.” Ưng Tích vội vàng giải thích.

Bác sĩ khó hiểu nhìn Ưng Tích.

Có thể cứu lại không cứu, đây là lời mà một người con gái nói ra sao?

“Chữa trị não thật sự rất tốn kém, tôi có tiền cũng không trả nổi.” Ưng Tích lạnh lùng nói.

Từ trong phòng cấp cứu đi ra, Hoắc Trì Viễn liền lái xe chạy về bệnh viện phụ sản.

Không biết Tề Mẫn Mẫn có mềm lòng hay không, chịu đồng ý thấy anh.

Anh vừa lái xe vừa lấy điện thoại cầm tay ra, đeo tai nghe bluetooth vào, nhấn dãy số của Lâm Đạt: “Lâm Đạt, giúp tôi điều tra quản gia của nhà họ Tưởng. Tôi muốn điều tra rõ chuyện hôm qua.”

“Tôi đang ở nhà họ Tưởng, Hoắc tổng, quản gia có vài phần khái biệt, chính là lúc xảy ra án mạng.” Lâm Đạt tràn ngập nghi ngờ nói.

“Camera?” Hoắc Trì Viễn ngậm chặt môi, im lặng.

“Tôi nghi ngờ có người động tay động chân.”

“Anh cảm thấy ai có khả năng nhất?”

“Hoắc tổng không đoán được ai sao?” Lâm Đạt khiêu khích hỏi lại.

“Tôi đã đoán, thế nhưng không tìm được chứng cứ, tôi không có cách nào chứng minh Tề Mẫn Mẫn vô tội.” Hoắc Trì Viễn vuốt môi mỏng, lạnh lùng nói.

“Cuối cùng anh cũng khôi phục lý trí, chịu tin Tề Mẫn Mẫn vô tội?” Lâm Đạt rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, nói chuyện lộ ra giọng điệu vui sướng.

“Tôi không nên nghi ngơ cô ấy.” Hoắc Trì Viễn hối hận nói.

Anh không nên nghì ngờ.

Hiện giờ hối hận cũng đã muộn rồi.

Tề Mẫn Mẫn bị anh làm tổn thương.

Cô nhất định đang trách anh không tin tưởng cô.

“giữa những người yêu nhau kỵ nhất là không thể tin tưởng nhau. Hoắc tổng, anh đã phạm vào đại kỵ.” Lâm Đạt thở dài: “Anh nên tự cầu phúc.”

“Lại tra lại một lần, nhìn xem có đầu mối gì chứng minh Tề Mẫn Mẫn vô tội không.:

“Hiện tại chỉ có thể chờ tin tức từ phía cánh sát. Nhìn số liệu không thể khôi phục.” Lâm Đạt vô lực trả lời.

“Vất vả cho anh rồi.” Hoắc Trì Viễn chân thành nói, liền cúp điện thoại.

Quản gia Lục Tương bị người động thủ, này nói rõ cái gì.

Chẳng nhẽ chuyện bác gái chết là có người bày mưu từ trước.

Mưu tính trước?

Đột nhiên trong lòng Hoắc Trì Viễn hiểu ra.

Có người muốn hại Tiểu Nhiễm?

Vợ Cũ Thật Quyến RũTác giả: Nguyễn Băng TrâmTruyện Ngôn TìnhTề Mẫn Mẫn mười tám tuổi chưa bao giờ nghĩ tới chính mình và người đàn ông đáng sợ như Hoắc Trì Viễn lại có bất cứ liên hệ gì. Cô vẫn cho là mình có một người cha tốt, hết mực yêu thương mình, có một người mẹ kế tuy không thể thân cận lại như mẹ cũ của mình, lại có một đứa em gái đáng yêu. Tuy đã đeo tang mẹ từ nhỏ, nhưng so với những con người bất hạnh khác, cũng coi như đã hạnh phúc. Mãi đến ngày nào đó, những biểu hiện giả dối của hạnh phúc ấy mới bị hiện thực xé nát một cách tàn khốc… Cả người Tề Mẫn Mẫn vô lực để mẹ kế thô lỗ ném lên trên giường, đầu vì đụng phải một góc giường mà đau đớn khiến cô phải hớp một ngụm khí: “Dì….” Dương Nguyệt Quyên lạnh lùng nhìn cô một cái: “Công ty của ba cô sắp phá sản, thân làm con gái của ông ấy, tất nhiên cô phải giúp ông ấy. Đừng sợ, sẽ không để cô phải chết, chỉ là để cô cho người ta một lớp màng mỏng.” Phá sản? Cho người ta? Có ý gì? Tề Mẫn Mẫn từ trên giường ngồi xuống, muốn hỏi rõ ràng, lại bởi vì đầu óc choáng váng mà cắm đầu ngã quỵ ở… Chương 1726Cô có thể dùng cái tên “Ưng Mẫn” cả đời.Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là “Ưng Mẫn” không chạy đến đây!Bác sĩ bị Ưng Mẫn nói làm cho sửng sốt.“Ý tôi là nếu cứu sống bà ấy, không mất trí cũng nằm liệt giường. Tôi không muốn bà ấy chịu khổ.” Ưng Tích vội vàng giải thích.Bác sĩ khó hiểu nhìn Ưng Tích.Có thể cứu lại không cứu, đây là lời mà một người con gái nói ra sao?“Chữa trị não thật sự rất tốn kém, tôi có tiền cũng không trả nổi.” Ưng Tích lạnh lùng nói.Từ trong phòng cấp cứu đi ra, Hoắc Trì Viễn liền lái xe chạy về bệnh viện phụ sản.Không biết Tề Mẫn Mẫn có mềm lòng hay không, chịu đồng ý thấy anh.Anh vừa lái xe vừa lấy điện thoại cầm tay ra, đeo tai nghe bluetooth vào, nhấn dãy số của Lâm Đạt: “Lâm Đạt, giúp tôi điều tra quản gia của nhà họ Tưởng. Tôi muốn điều tra rõ chuyện hôm qua.”“Tôi đang ở nhà họ Tưởng, Hoắc tổng, quản gia có vài phần khái biệt, chính là lúc xảy ra án mạng.” Lâm Đạt tràn ngập nghi ngờ nói.“Camera?” Hoắc Trì Viễn ngậm chặt môi, im lặng.“Tôi nghi ngờ có người động tay động chân.”“Anh cảm thấy ai có khả năng nhất?”“Hoắc tổng không đoán được ai sao?” Lâm Đạt khiêu khích hỏi lại.“Tôi đã đoán, thế nhưng không tìm được chứng cứ, tôi không có cách nào chứng minh Tề Mẫn Mẫn vô tội.” Hoắc Trì Viễn vuốt môi mỏng, lạnh lùng nói.“Cuối cùng anh cũng khôi phục lý trí, chịu tin Tề Mẫn Mẫn vô tội?” Lâm Đạt rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, nói chuyện lộ ra giọng điệu vui sướng.“Tôi không nên nghi ngơ cô ấy.” Hoắc Trì Viễn hối hận nói.Anh không nên nghì ngờ.Hiện giờ hối hận cũng đã muộn rồi.Tề Mẫn Mẫn bị anh làm tổn thương.Cô nhất định đang trách anh không tin tưởng cô.“giữa những người yêu nhau kỵ nhất là không thể tin tưởng nhau. Hoắc tổng, anh đã phạm vào đại kỵ.” Lâm Đạt thở dài: “Anh nên tự cầu phúc.”“Lại tra lại một lần, nhìn xem có đầu mối gì chứng minh Tề Mẫn Mẫn vô tội không.:“Hiện tại chỉ có thể chờ tin tức từ phía cánh sát. Nhìn số liệu không thể khôi phục.” Lâm Đạt vô lực trả lời.“Vất vả cho anh rồi.” Hoắc Trì Viễn chân thành nói, liền cúp điện thoại.Quản gia Lục Tương bị người động thủ, này nói rõ cái gì.Chẳng nhẽ chuyện bác gái chết là có người bày mưu từ trước.Mưu tính trước?Đột nhiên trong lòng Hoắc Trì Viễn hiểu ra.Có người muốn hại Tiểu Nhiễm?

Chương 1726