Cách đây bảy năm, Lục Sâm không bao giờ nghĩ đến sẽ gặp lại Quý Thức. Trong tiệc rượu sau lễ trao giải, chén rượu đan xen giữa bóng người đong đưa qua lại, anh liếc mắt một cái liền thấy người đàn ông kia trong đám đông. Cậu ta mặc tây trang tinh xảo, không cài nút, lộ ra áo sơ mi trắng tinh bên trong. Mái tóc chớm dài rũ đến đầu vai. Trong tay cậu cầm ly rượu, chất lỏng màu đỏ sậm đong đưa theo động tác trên tay. Giống như một đóa hồng thần bí trong đêm. Lục Sâm nhìn cậu cúi đầu nhấp một ngụm rượu, vẻ lười biếng lại mang theo vài phần mị hoặc câu hồn nhiếp phách. So với bảy năm trước càng thêm "giá kinh tựu thục" (驾轻就熟: Giá kinh tựu thục – xe đi nhanh vì quen đường. Chỉ việc rất thành thạo về một điều gì đó. Quen tay hay làm, kinh nghiệm đầy mình) Một tia không vui chợt lóe lên trong lòng. Lục Sâm do dự không biết có nên tiến lên chào hỏi một cái hay không. Thư ký thấy Lục Sâm nhìn chằm chằm người kia đã lâu, đoán rằng Lục Sâm vừa mới về nước, đối với vòng giải trí trong nước còn…

Chương 29: Phiên ngoại 4: Đường Xuyên (2)

Yêu ChuộngTác giả: Sơn Nguyệt Từ HoanTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănCách đây bảy năm, Lục Sâm không bao giờ nghĩ đến sẽ gặp lại Quý Thức. Trong tiệc rượu sau lễ trao giải, chén rượu đan xen giữa bóng người đong đưa qua lại, anh liếc mắt một cái liền thấy người đàn ông kia trong đám đông. Cậu ta mặc tây trang tinh xảo, không cài nút, lộ ra áo sơ mi trắng tinh bên trong. Mái tóc chớm dài rũ đến đầu vai. Trong tay cậu cầm ly rượu, chất lỏng màu đỏ sậm đong đưa theo động tác trên tay. Giống như một đóa hồng thần bí trong đêm. Lục Sâm nhìn cậu cúi đầu nhấp một ngụm rượu, vẻ lười biếng lại mang theo vài phần mị hoặc câu hồn nhiếp phách. So với bảy năm trước càng thêm "giá kinh tựu thục" (驾轻就熟: Giá kinh tựu thục – xe đi nhanh vì quen đường. Chỉ việc rất thành thạo về một điều gì đó. Quen tay hay làm, kinh nghiệm đầy mình) Một tia không vui chợt lóe lên trong lòng. Lục Sâm do dự không biết có nên tiến lên chào hỏi một cái hay không. Thư ký thấy Lục Sâm nhìn chằm chằm người kia đã lâu, đoán rằng Lục Sâm vừa mới về nước, đối với vòng giải trí trong nước còn… Tiếu Thanh Nhĩ không nghĩ rằng một tiểu bằng hữu diện mạo ngoan mềm lại vừa ra khỏi miệng chính là kính bạo như vậy, thực sự làm anh có chút ngoài ý muốn. Thoạt nhìn thực mềm, hôn thực ngon, đôi môi còn ở bên tai anh, hơi hơi hé mở để lộ ra đầu lưỡi hồng nộn.Anh híp híp mắt, nghiêng đầu ái muội đáp lại: "Có thể a, buổi tối đến phòng tìm tôi".Một tiểu dương to gan như vậy không nhiều lắm, Tiếu Thanh Nhĩ vô cùng tò mò xem tên này thuần thục nghiệp vụ đến thế nào.Đường Xuyên mở to hai mắt, không dám tin tưởng nhìn lại: "Thật không?"Hắn thật sự có thể leo lên đùi của Tiếu Thanh Nhĩ?"Tùy em".Đường Xuyên đột nhiên gật đầu, bắt lấy tay Tiếu Thanh Nhĩ ra sức mà lắc: "Được, anh phải chờ em!"Cả thời gian kế tiếp, Đường Xuyên đều ở trong trạng thái lâng lâng, nỗ lực lâu như vậy, thần may mắn rốt cuộc cũng chiếu cố đến hắn rồi. Hắn hi vọng thời gian mau trôi nhanh đi, vừa đúng 8 giờ, hắn đã tự dâng mình đến trước cửa phòng của Tiếu Thanh Nhĩ.Nhẹ nhàng gõ ba tiếng, cửa mở, Tiếu Thanh Nhĩ mặc áo ngủ đứng ở trước cửa. Cổ áo lỏng lẻo, chỉ có sợi đai lưng giữ lại bên hông, cơ bụng như ẩn như hiện qua khe hở.Đường Xuyên lại nuốt nuốt nước miếng lần nữa, nhanh chóng vào phòng đóng cửa lại.Tiếu Thanh Nhĩ không nói chuyện, xoay người ngồi vào mép giường khoanh tay nhìn hắn.Không khí trong nháy mắt vô cùng yên tĩnh, đến mức quỷ dị. Đường Xuyên hậu tri hậu giác khẩn trương lên, đứng tại chỗ nắm nắm vạt áo ngủ. Không ý thức được cắn c*n m** d***, mặt chỉ một chốc sau đã trở nên đỏ bừng.Rất lâu đợi không được động tác chậm chạp của Đường Xuyên, Tiếu Thanh Nhĩ có chút mất kiên nhẫn đứng lên, đưa tay nắm lấy cằm hắn, dùng ngón cái kéo môi dưới đã chịu đủ tàn phá ra.Một ít nước còn phủ bên trên, dưới ánh đèn trở nên bóng loáng."Không phải muốn tôi bao dưỡng em sao, sao lại không có thành ý vậy?""Có". Đường Xuyên nóng nảy, ngẩng đầu l* m*ng gặm môi anh, ngoài động tác gặp nóng nảy cũng không còn gì khác.Hắn kỳ thật là chưa từng hôn môi.Tiếu Thanh Nhĩ nhảy mắt liền phát hiện điều này, khẽ cười một tiếng, chủ động mở miệng ngậm lấy đôi môi kia, trong ngoài ăn sạch.Tiểu bằng hữu này thật đáng yêu.Đường Xuyên bị hôn đến gần như đứng không vững, đôi tay nắm chặt vạt áo anh, đại não trống rỗng, mơ mơ màng màng kéo đai lưng của Tiếu Thanh Nhĩ xuống.Tiếu Thanh Nhĩ hôn cổ hắn, bật người nói: "Gấp vậy sao".Đường Xuyên không nghe rõ anh nói gì, cho rằng anh là đang nói chuyện bao dưỡng, vội vàng gật đầu: "Vâng".Tiếu Thanh Nhĩ thấy hô hấp của mình trong nháy mắt đã dồn dập lên, khom lưng đem người bế tới đặt lên giường, một hai cái đã l*t s*ch liền áp lên.Đường Xuyên nhìn thân hình lỏa thể của Tiếu Thanh Nhĩ, mặt không ức chế được hồng lên. Hắn giơ tay che mắt, nhịn không được hừ hừ vài tiếng.Được bao dưỡng hình như thật sự có chút k*ch th*ch a!Lúc kết thúc, Tiếu Thanh Nhĩ nhìn Đường Xuyên mềm như bông nằm xoài một bên giường, nhịn không được muốn bật cười.Đường Xuyên còn đang thở hổn hển, có chút sinh khí đạp chân anh một cái: "Anh cười cái gì?""Không phải bảo anh bao dưỡng em sao". Tiếu Thanh Nhĩ niết mũi hắn "Chỉ có chút năng lực như vậy?""Em..." Đường Xuyên lắp bắp giải thích: "Em là lần đầu tiên được bao dưỡng, nghiệp vụ còn chưa thuần thục, sau này luyện tập thêm là được rồi".Nghe được lời này, Tiếu Thanh Nhĩ nhíu mày kéo hắn qua: "Em còn muốn tìm người khác luyện tập?""Không... không thể sao?""Không thể". Tiếu Thanh Nhĩ đen mặt nói: "Chỉ có thể có một mình anh"."Nga". Đường Xuyên vuốt mặt anh, đem thân vùi trong lồng ngực anh "Được a".Nghe lời này xong, có vẻ cũng có lý, thôi thì cứ như vậy đi.Hôn hôn trầm trầm ngủ một giấc, Đường Xuyên nghĩ, nhất định phải gọi điện thoại báo với người đại diện tin tức tốt này.Hắn tìm được kim chủ rồi, không có làm anh ta thất vọng a!# Hết phiên ngoại==========Hoàn rồi (づ ̄ 3 ̄)づ. Cám ơn các bạn đã ủng hộ GinL trong suốt thời gian qua ^^. iu mọi người rất nhiều.Những chương này toàn bộ đều là mình vừa edit xong up ngay, chưa kịp kiểm tra lỗi phải gì hết. Dạo này bận rộn quá, lại thêm con virus CoroHeo nó tái phát nên đành sắp tới dành thời gian kiểm tra chỉnh sửa, beta đồ lại sau vậy.IU MỌI NGƯỜI 😘😘o(* ̄▽ ̄*)ブ 28/04/2020(^∀^●)ノシ

Tiếu Thanh Nhĩ không nghĩ rằng một tiểu bằng hữu diện mạo ngoan mềm lại vừa ra khỏi miệng chính là kính bạo như vậy, thực sự làm anh có chút ngoài ý muốn. Thoạt nhìn thực mềm, hôn thực ngon, đôi môi còn ở bên tai anh, hơi hơi hé mở để lộ ra đầu lưỡi hồng nộn.

Anh híp híp mắt, nghiêng đầu ái muội đáp lại: "Có thể a, buổi tối đến phòng tìm tôi".

Một tiểu dương to gan như vậy không nhiều lắm, Tiếu Thanh Nhĩ vô cùng tò mò xem tên này thuần thục nghiệp vụ đến thế nào.

Đường Xuyên mở to hai mắt, không dám tin tưởng nhìn lại: "Thật không?"

Hắn thật sự có thể leo lên đùi của Tiếu Thanh Nhĩ?

"Tùy em".

Đường Xuyên đột nhiên gật đầu, bắt lấy tay Tiếu Thanh Nhĩ ra sức mà lắc: "Được, anh phải chờ em!"

Cả thời gian kế tiếp, Đường Xuyên đều ở trong trạng thái lâng lâng, nỗ lực lâu như vậy, thần may mắn rốt cuộc cũng chiếu cố đến hắn rồi. Hắn hi vọng thời gian mau trôi nhanh đi, vừa đúng 8 giờ, hắn đã tự dâng mình đến trước cửa phòng của Tiếu Thanh Nhĩ.

Nhẹ nhàng gõ ba tiếng, cửa mở, Tiếu Thanh Nhĩ mặc áo ngủ đứng ở trước cửa. Cổ áo lỏng lẻo, chỉ có sợi đai lưng giữ lại bên hông, cơ bụng như ẩn như hiện qua khe hở.

Đường Xuyên lại nuốt nuốt nước miếng lần nữa, nhanh chóng vào phòng đóng cửa lại.

Tiếu Thanh Nhĩ không nói chuyện, xoay người ngồi vào mép giường khoanh tay nhìn hắn.

Không khí trong nháy mắt vô cùng yên tĩnh, đến mức quỷ dị. Đường Xuyên hậu tri hậu giác khẩn trương lên, đứng tại chỗ nắm nắm vạt áo ngủ. Không ý thức được cắn c*n m** d***, mặt chỉ một chốc sau đã trở nên đỏ bừng.

Rất lâu đợi không được động tác chậm chạp của Đường Xuyên, Tiếu Thanh Nhĩ có chút mất kiên nhẫn đứng lên, đưa tay nắm lấy cằm hắn, dùng ngón cái kéo môi dưới đã chịu đủ tàn phá ra.

Một ít nước còn phủ bên trên, dưới ánh đèn trở nên bóng loáng.

"Không phải muốn tôi bao dưỡng em sao, sao lại không có thành ý vậy?"

"Có". Đường Xuyên nóng nảy, ngẩng đầu l* m*ng gặm môi anh, ngoài động tác gặp nóng nảy cũng không còn gì khác.

Hắn kỳ thật là chưa từng hôn môi.

Tiếu Thanh Nhĩ nhảy mắt liền phát hiện điều này, khẽ cười một tiếng, chủ động mở miệng ngậm lấy đôi môi kia, trong ngoài ăn sạch.

Tiểu bằng hữu này thật đáng yêu.

Đường Xuyên bị hôn đến gần như đứng không vững, đôi tay nắm chặt vạt áo anh, đại não trống rỗng, mơ mơ màng màng kéo đai lưng của Tiếu Thanh Nhĩ xuống.

Tiếu Thanh Nhĩ hôn cổ hắn, bật người nói: "Gấp vậy sao".

Đường Xuyên không nghe rõ anh nói gì, cho rằng anh là đang nói chuyện bao dưỡng, vội vàng gật đầu: "Vâng".

Tiếu Thanh Nhĩ thấy hô hấp của mình trong nháy mắt đã dồn dập lên, khom lưng đem người bế tới đặt lên giường, một hai cái đã l*t s*ch liền áp lên.

Đường Xuyên nhìn thân hình lỏa thể của Tiếu Thanh Nhĩ, mặt không ức chế được hồng lên. Hắn giơ tay che mắt, nhịn không được hừ hừ vài tiếng.

Được bao dưỡng hình như thật sự có chút k*ch th*ch a!

Lúc kết thúc, Tiếu Thanh Nhĩ nhìn Đường Xuyên mềm như bông nằm xoài một bên giường, nhịn không được muốn bật cười.

Đường Xuyên còn đang thở hổn hển, có chút sinh khí đạp chân anh một cái: "Anh cười cái gì?"

"Không phải bảo anh bao dưỡng em sao". Tiếu Thanh Nhĩ niết mũi hắn "Chỉ có chút năng lực như vậy?"

"Em..." Đường Xuyên lắp bắp giải thích: "Em là lần đầu tiên được bao dưỡng, nghiệp vụ còn chưa thuần thục, sau này luyện tập thêm là được rồi".

Nghe được lời này, Tiếu Thanh Nhĩ nhíu mày kéo hắn qua: "Em còn muốn tìm người khác luyện tập?"

"Không... không thể sao?"

"Không thể". Tiếu Thanh Nhĩ đen mặt nói: "Chỉ có thể có một mình anh".

"Nga". Đường Xuyên vuốt mặt anh, đem thân vùi trong lồng ngực anh "Được a".

Nghe lời này xong, có vẻ cũng có lý, thôi thì cứ như vậy đi.

Hôn hôn trầm trầm ngủ một giấc, Đường Xuyên nghĩ, nhất định phải gọi điện thoại báo với người đại diện tin tức tốt này.

Hắn tìm được kim chủ rồi, không có làm anh ta thất vọng a!

# Hết phiên ngoại

====

======

Hoàn rồi (づ ̄ 3 ̄)づ. Cám ơn các bạn đã ủng hộ GinL trong suốt thời gian qua ^^. iu mọi người rất nhiều.

Những chương này toàn bộ đều là mình vừa edit xong up ngay, chưa kịp kiểm tra lỗi phải gì hết. Dạo này bận rộn quá, lại thêm con virus CoroHeo nó tái phát nên đành sắp tới dành thời gian kiểm tra chỉnh sửa, beta đồ lại sau vậy.

IU MỌI NGƯỜI 😘😘

o(* ̄▽ ̄*)ブ 28/04/2020(^∀^●)ノシ

Yêu ChuộngTác giả: Sơn Nguyệt Từ HoanTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện Đoản VănCách đây bảy năm, Lục Sâm không bao giờ nghĩ đến sẽ gặp lại Quý Thức. Trong tiệc rượu sau lễ trao giải, chén rượu đan xen giữa bóng người đong đưa qua lại, anh liếc mắt một cái liền thấy người đàn ông kia trong đám đông. Cậu ta mặc tây trang tinh xảo, không cài nút, lộ ra áo sơ mi trắng tinh bên trong. Mái tóc chớm dài rũ đến đầu vai. Trong tay cậu cầm ly rượu, chất lỏng màu đỏ sậm đong đưa theo động tác trên tay. Giống như một đóa hồng thần bí trong đêm. Lục Sâm nhìn cậu cúi đầu nhấp một ngụm rượu, vẻ lười biếng lại mang theo vài phần mị hoặc câu hồn nhiếp phách. So với bảy năm trước càng thêm "giá kinh tựu thục" (驾轻就熟: Giá kinh tựu thục – xe đi nhanh vì quen đường. Chỉ việc rất thành thạo về một điều gì đó. Quen tay hay làm, kinh nghiệm đầy mình) Một tia không vui chợt lóe lên trong lòng. Lục Sâm do dự không biết có nên tiến lên chào hỏi một cái hay không. Thư ký thấy Lục Sâm nhìn chằm chằm người kia đã lâu, đoán rằng Lục Sâm vừa mới về nước, đối với vòng giải trí trong nước còn… Tiếu Thanh Nhĩ không nghĩ rằng một tiểu bằng hữu diện mạo ngoan mềm lại vừa ra khỏi miệng chính là kính bạo như vậy, thực sự làm anh có chút ngoài ý muốn. Thoạt nhìn thực mềm, hôn thực ngon, đôi môi còn ở bên tai anh, hơi hơi hé mở để lộ ra đầu lưỡi hồng nộn.Anh híp híp mắt, nghiêng đầu ái muội đáp lại: "Có thể a, buổi tối đến phòng tìm tôi".Một tiểu dương to gan như vậy không nhiều lắm, Tiếu Thanh Nhĩ vô cùng tò mò xem tên này thuần thục nghiệp vụ đến thế nào.Đường Xuyên mở to hai mắt, không dám tin tưởng nhìn lại: "Thật không?"Hắn thật sự có thể leo lên đùi của Tiếu Thanh Nhĩ?"Tùy em".Đường Xuyên đột nhiên gật đầu, bắt lấy tay Tiếu Thanh Nhĩ ra sức mà lắc: "Được, anh phải chờ em!"Cả thời gian kế tiếp, Đường Xuyên đều ở trong trạng thái lâng lâng, nỗ lực lâu như vậy, thần may mắn rốt cuộc cũng chiếu cố đến hắn rồi. Hắn hi vọng thời gian mau trôi nhanh đi, vừa đúng 8 giờ, hắn đã tự dâng mình đến trước cửa phòng của Tiếu Thanh Nhĩ.Nhẹ nhàng gõ ba tiếng, cửa mở, Tiếu Thanh Nhĩ mặc áo ngủ đứng ở trước cửa. Cổ áo lỏng lẻo, chỉ có sợi đai lưng giữ lại bên hông, cơ bụng như ẩn như hiện qua khe hở.Đường Xuyên lại nuốt nuốt nước miếng lần nữa, nhanh chóng vào phòng đóng cửa lại.Tiếu Thanh Nhĩ không nói chuyện, xoay người ngồi vào mép giường khoanh tay nhìn hắn.Không khí trong nháy mắt vô cùng yên tĩnh, đến mức quỷ dị. Đường Xuyên hậu tri hậu giác khẩn trương lên, đứng tại chỗ nắm nắm vạt áo ngủ. Không ý thức được cắn c*n m** d***, mặt chỉ một chốc sau đã trở nên đỏ bừng.Rất lâu đợi không được động tác chậm chạp của Đường Xuyên, Tiếu Thanh Nhĩ có chút mất kiên nhẫn đứng lên, đưa tay nắm lấy cằm hắn, dùng ngón cái kéo môi dưới đã chịu đủ tàn phá ra.Một ít nước còn phủ bên trên, dưới ánh đèn trở nên bóng loáng."Không phải muốn tôi bao dưỡng em sao, sao lại không có thành ý vậy?""Có". Đường Xuyên nóng nảy, ngẩng đầu l* m*ng gặm môi anh, ngoài động tác gặp nóng nảy cũng không còn gì khác.Hắn kỳ thật là chưa từng hôn môi.Tiếu Thanh Nhĩ nhảy mắt liền phát hiện điều này, khẽ cười một tiếng, chủ động mở miệng ngậm lấy đôi môi kia, trong ngoài ăn sạch.Tiểu bằng hữu này thật đáng yêu.Đường Xuyên bị hôn đến gần như đứng không vững, đôi tay nắm chặt vạt áo anh, đại não trống rỗng, mơ mơ màng màng kéo đai lưng của Tiếu Thanh Nhĩ xuống.Tiếu Thanh Nhĩ hôn cổ hắn, bật người nói: "Gấp vậy sao".Đường Xuyên không nghe rõ anh nói gì, cho rằng anh là đang nói chuyện bao dưỡng, vội vàng gật đầu: "Vâng".Tiếu Thanh Nhĩ thấy hô hấp của mình trong nháy mắt đã dồn dập lên, khom lưng đem người bế tới đặt lên giường, một hai cái đã l*t s*ch liền áp lên.Đường Xuyên nhìn thân hình lỏa thể của Tiếu Thanh Nhĩ, mặt không ức chế được hồng lên. Hắn giơ tay che mắt, nhịn không được hừ hừ vài tiếng.Được bao dưỡng hình như thật sự có chút k*ch th*ch a!Lúc kết thúc, Tiếu Thanh Nhĩ nhìn Đường Xuyên mềm như bông nằm xoài một bên giường, nhịn không được muốn bật cười.Đường Xuyên còn đang thở hổn hển, có chút sinh khí đạp chân anh một cái: "Anh cười cái gì?""Không phải bảo anh bao dưỡng em sao". Tiếu Thanh Nhĩ niết mũi hắn "Chỉ có chút năng lực như vậy?""Em..." Đường Xuyên lắp bắp giải thích: "Em là lần đầu tiên được bao dưỡng, nghiệp vụ còn chưa thuần thục, sau này luyện tập thêm là được rồi".Nghe được lời này, Tiếu Thanh Nhĩ nhíu mày kéo hắn qua: "Em còn muốn tìm người khác luyện tập?""Không... không thể sao?""Không thể". Tiếu Thanh Nhĩ đen mặt nói: "Chỉ có thể có một mình anh"."Nga". Đường Xuyên vuốt mặt anh, đem thân vùi trong lồng ngực anh "Được a".Nghe lời này xong, có vẻ cũng có lý, thôi thì cứ như vậy đi.Hôn hôn trầm trầm ngủ một giấc, Đường Xuyên nghĩ, nhất định phải gọi điện thoại báo với người đại diện tin tức tốt này.Hắn tìm được kim chủ rồi, không có làm anh ta thất vọng a!# Hết phiên ngoại==========Hoàn rồi (づ ̄ 3 ̄)づ. Cám ơn các bạn đã ủng hộ GinL trong suốt thời gian qua ^^. iu mọi người rất nhiều.Những chương này toàn bộ đều là mình vừa edit xong up ngay, chưa kịp kiểm tra lỗi phải gì hết. Dạo này bận rộn quá, lại thêm con virus CoroHeo nó tái phát nên đành sắp tới dành thời gian kiểm tra chỉnh sửa, beta đồ lại sau vậy.IU MỌI NGƯỜI 😘😘o(* ̄▽ ̄*)ブ 28/04/2020(^∀^●)ノシ

Chương 29: Phiên ngoại 4: Đường Xuyên (2)