Tác giả:

Xung quanh đều là nước. Ồ ạt tràn vào trong mũi, tai, cổ họng.1 Điểm yếu chết người của Thẩm Ngân Tinh chính là không biết bơi. Nhưng bây giờ cô lại bị rơi xuống biển, nước biển mặn tanh tràn vào trong phổi. Nước biển vào đầu mùa xuân thật sự lạnh thấu xương. Cảm giác sợ hãi, ngột ngạt dần bao trùm lấy cô. Lúc này có rất nhiều người chạy ra boong tàu. Hầu hết những người dự tiệc tối nay đều là con nhà danh giá. Hơn hai mươi mấy người, tuy không nhiều nhưng cộng thêm giá trị con người lại cũng có thể khuấy động cả một vùng trời nhỏ của Bình Thành. Tuy nhiên, thế giới rộng lớn, còn có tập đoàn tài chính Bạc thị. Đúng lúc này trên mặt biển nổi lên một trận bão, đầu tiên là hạt mưa to rơi xuống, sau đó vài giây thì cả cơn mưa to ập xuống. Hai người rơi xuống biển không ngừng giãy dụa. "Cứu mạng..." "Cứu mạng..." Trong cơn mưa to dường như không thể nghe thấy hai tiếng kêu cứu nữa. Một bóng đen cao lớn đột nhiên từ khỏi đám đông lao ra. Khi tầm mắt rơi vào hai người đang giãy dụa dưới nước…

Chương 368: 368: Được Lòng Người Khác

Tổng Tài, Đừng Nghịch Ngợm!Tác giả: Nam LýTruyện Ngôn TìnhXung quanh đều là nước. Ồ ạt tràn vào trong mũi, tai, cổ họng.1 Điểm yếu chết người của Thẩm Ngân Tinh chính là không biết bơi. Nhưng bây giờ cô lại bị rơi xuống biển, nước biển mặn tanh tràn vào trong phổi. Nước biển vào đầu mùa xuân thật sự lạnh thấu xương. Cảm giác sợ hãi, ngột ngạt dần bao trùm lấy cô. Lúc này có rất nhiều người chạy ra boong tàu. Hầu hết những người dự tiệc tối nay đều là con nhà danh giá. Hơn hai mươi mấy người, tuy không nhiều nhưng cộng thêm giá trị con người lại cũng có thể khuấy động cả một vùng trời nhỏ của Bình Thành. Tuy nhiên, thế giới rộng lớn, còn có tập đoàn tài chính Bạc thị. Đúng lúc này trên mặt biển nổi lên một trận bão, đầu tiên là hạt mưa to rơi xuống, sau đó vài giây thì cả cơn mưa to ập xuống. Hai người rơi xuống biển không ngừng giãy dụa. "Cứu mạng..." "Cứu mạng..." Trong cơn mưa to dường như không thể nghe thấy hai tiếng kêu cứu nữa. Một bóng đen cao lớn đột nhiên từ khỏi đám đông lao ra. Khi tầm mắt rơi vào hai người đang giãy dụa dưới nước… Cô nhẹ nhàng chớp mắt, sau đó đột nhiên có chút nhẹ nhõm rồi gật đầu: "Được."Đáy mắt Bạc Hàn Xuyên lóe lên một tia sáng, sau đó xoay người vào phòng tắm."Em đi ngủ trước đi."Anh nhìn Thẩm Ngân Tinh gật đầu đáp lại xong mới xoay người vào phòng tắm.Lúc anh tắm xong, Thẩm Ngân Tinh đã nằm trên giường.Chỗ cô nằm hở ra một bên, phác họa thân hình mảnh mai của cô, nơi vốn dĩ thuộc về một phần lãnh thổ của anh.Trước khi gặp cô, anh thậm chí còn chưa hình dung ra được những chuyện này…Đó là sẽ có một người phụ nữ xuất hiện trong cuộc sống của anh.Ánh mắt anh sâu thẳm nhìn người đang chiếm một góc giường của mình, mím chặt bờ môi mỏng."Đã ngủ chưa?"Thẩm Ngân Tinh đưa lưng về phía anh, hai tay nắm chặt đến mức trắng bệch ra."Chưa..."Giọng nói nhẹ nhàng của Thẩm Ngân Tinh vang lên trong phòng, chiếc giường bỗng dưng chuyển động hõm xuống một phần.Sau đó, chăn bị xốc lên, một cánh tay mạnh mẽ khoác lên lưng cô, hơi dùng sức, kéo cả người cô vào trong lòng ngực mình.Cô ngạc nhiên kêu lên một tiếng, hơi thở dồn dập của người đàn ông bao trùm lấy cô, hương sữa tắm và sự ấm áp ngay lập tức hòa vào cơ thể cô."Em lo lắng chuyện gì vậy? Sự tự tin trước đây của em chạy đâu mất rồi? Bây giờ em cũng không cần phải lo lắng như thế đâu."Sự phẫn uất mạnh mẽ này.Cô ngẩng đầu lên nhìn anh một cái, đặt tay lên eo anh, vỗ nhẹ."Không được phản kháng, anh phải chịu đựng.""Luôn luôn chịu đựng."Thẩm Ngân Tinh nghe được ý bất bình của anh, cô cảm thấy có hơi có lỗi.Cô quay lại, đột nhiên nói: "Hôm nay Thanh Vy gọi cho em, cậu ấy bảo anh muốn em cùng với Thẩm Tư Duệ tới Pháp để thi đấu cuộc thi về âm nhạc?"Bàn tay đặt trên eo cô buông lỏng, anh dang rộng cánh tay để cô tựa vào."Ừ.Nhân cơ hội này để giải quyết chuyện sao chép năm đó luôn."Thẩm Ngân Tinh ngửa đầu ngạc nhiên nhìn anh: "Đây là mục đích của anh?""Sao vậy? Em không nắm chắc phần thắng à?""Cũng không phải, chỉ là quyết định này của anh đã làm Thanh Vy tức giận."Bạc Hàn Xuyên nhướn mày: "Muốn anh cho cô ấy đi cửa sau?"Thẩm Ngân Tinh dừng lại, lắc đầu: "Đi cửa sau không phải là chuyện mà Thanh Vy đề cập, chỉ là cậu ấy đã từng dùng tài nguyên từ cửa sau, nên đã không cố gắng hết sức, cậu ấy thấy nuối tiếc."Dừng lại một chút, sau đó cô nhìn anh nói: "Anh sẽ mở cửa sau cho cậu ấy sao?""Dựa vào cái gì? Cô ấy cũng không phải em."Nghe vậy, Thẩm Ngân Tinh đột nhiên cười khẽ, trong lòng trào lên một luồng nhiệt."Sau này em phải chuẩn bị tốt mọi thứ rồi, tranh thủ vào công ty của anh, như vậy thì em có được tính là đồng nghiệp của anh không?""Ừm, không sai.Chờ trận đấu kết thúc, em ở bên cạnh anh, trở thành trợ lý đặc biệt cho anh cũng được.Nhỉ?""Trợ lý đặc biệt? Có giống với Du Văn không?"Sắc mặt Bạc Hàn Xuyên trầm xuống, cúi đầu cắn lên môi cô: "Em cảm thấy anh và Du Văn có thể ôm ôm hôn hôn như thế này sao?"Thẩm Ngân Tinh chớp mắt, đôi má ửng đỏ nhưng cô không thể dừng cười được."Bên ngoài đều nghĩ anh và Du Văn là một đôi, trong mắt người khác, anh đúng là có thể ôm ôm hôn hôn hôn…"Nghe thấy vậy, sắc mặt Bạc Hàn Xuyên đen lại, lạnh lùng đè cô xuống dưới.Thẩm Ngân Tinh nghẹn cười, vỗ vỗ thắt lưng anh an ủi: "Anh đừng quan tâm.""...""Hơn nữa em không thể làm trợ lý đặc biệt cho anh, em vẫn còn phải quản lý Tinh Thần Quốc Tế ."Bạc Hàn Xuyên liếc nhìn cô một cái: "Em còn bận hơn cả anh.""Chờ Tinh Thần Quốc Tế bước vào quỹ đạo, em sẽ rút lui, chuyên tâm chăm sóc chồng con."Bạc Hàn Xuyên cong môi cười: "Tối nay cũng chỉ có bốn chữ cuối cùng của em là được lòng người nhất."Thẩm Ngân Tinh mỉm cười: "Anh có muốn nghe thứ càng được lòng người hơn không?’"Nói anh nghe xem."

Cô nhẹ nhàng chớp mắt, sau đó đột nhiên có chút nhẹ nhõm rồi gật đầu: "Được."

Đáy mắt Bạc Hàn Xuyên lóe lên một tia sáng, sau đó xoay người vào phòng tắm.

"Em đi ngủ trước đi."

Anh nhìn Thẩm Ngân Tinh gật đầu đáp lại xong mới xoay người vào phòng tắm.

Lúc anh tắm xong, Thẩm Ngân Tinh đã nằm trên giường.

Chỗ cô nằm hở ra một bên, phác họa thân hình mảnh mai của cô, nơi vốn dĩ thuộc về một phần lãnh thổ của anh.

Trước khi gặp cô, anh thậm chí còn chưa hình dung ra được những chuyện này…

Đó là sẽ có một người phụ nữ xuất hiện trong cuộc sống của anh.

Ánh mắt anh sâu thẳm nhìn người đang chiếm một góc giường của mình, mím chặt bờ môi mỏng.

"Đã ngủ chưa?"

Thẩm Ngân Tinh đưa lưng về phía anh, hai tay nắm chặt đến mức trắng bệch ra.

"Chưa..."

Giọng nói nhẹ nhàng của Thẩm Ngân Tinh vang lên trong phòng, chiếc giường bỗng dưng chuyển động hõm xuống một phần.

Sau đó, chăn bị xốc lên, một cánh tay mạnh mẽ khoác lên lưng cô, hơi dùng sức, kéo cả người cô vào trong lòng ngực mình.

Cô ngạc nhiên kêu lên một tiếng, hơi thở dồn dập của người đàn ông bao trùm lấy cô, hương sữa tắm và sự ấm áp ngay lập tức hòa vào cơ thể cô.

"Em lo lắng chuyện gì vậy? Sự tự tin trước đây của em chạy đâu mất rồi? Bây giờ em cũng không cần phải lo lắng như thế đâu."

Sự phẫn uất mạnh mẽ này.

Cô ngẩng đầu lên nhìn anh một cái, đặt tay lên eo anh, vỗ nhẹ.

"Không được phản kháng, anh phải chịu đựng."

"Luôn luôn chịu đựng."

Thẩm Ngân Tinh nghe được ý bất bình của anh, cô cảm thấy có hơi có lỗi.

Cô quay lại, đột nhiên nói: "Hôm nay Thanh Vy gọi cho em, cậu ấy bảo anh muốn em cùng với Thẩm Tư Duệ tới Pháp để thi đấu cuộc thi về âm nhạc?"

Bàn tay đặt trên eo cô buông lỏng, anh dang rộng cánh tay để cô tựa vào.

"Ừ.

Nhân cơ hội này để giải quyết chuyện sao chép năm đó luôn."

Thẩm Ngân Tinh ngửa đầu ngạc nhiên nhìn anh: "Đây là mục đích của anh?"

"Sao vậy? Em không nắm chắc phần thắng à?"

"Cũng không phải, chỉ là quyết định này của anh đã làm Thanh Vy tức giận."

Bạc Hàn Xuyên nhướn mày: "Muốn anh cho cô ấy đi cửa sau?"

Thẩm Ngân Tinh dừng lại, lắc đầu: "Đi cửa sau không phải là chuyện mà Thanh Vy đề cập, chỉ là cậu ấy đã từng dùng tài nguyên từ cửa sau, nên đã không cố gắng hết sức, cậu ấy thấy nuối tiếc."

Dừng lại một chút, sau đó cô nhìn anh nói: "Anh sẽ mở cửa sau cho cậu ấy sao?"

"Dựa vào cái gì? Cô ấy cũng không phải em."

Nghe vậy, Thẩm Ngân Tinh đột nhiên cười khẽ, trong lòng trào lên một luồng nhiệt.

"Sau này em phải chuẩn bị tốt mọi thứ rồi, tranh thủ vào công ty của anh, như vậy thì em có được tính là đồng nghiệp của anh không?"

"Ừm, không sai.

Chờ trận đấu kết thúc, em ở bên cạnh anh, trở thành trợ lý đặc biệt cho anh cũng được.

Nhỉ?"

"Trợ lý đặc biệt? Có giống với Du Văn không?"

Sắc mặt Bạc Hàn Xuyên trầm xuống, cúi đầu cắn lên môi cô: "Em cảm thấy anh và Du Văn có thể ôm ôm hôn hôn như thế này sao?"

Thẩm Ngân Tinh chớp mắt, đôi má ửng đỏ nhưng cô không thể dừng cười được.

"Bên ngoài đều nghĩ anh và Du Văn là một đôi, trong mắt người khác, anh đúng là có thể ôm ôm hôn hôn hôn…"

Nghe thấy vậy, sắc mặt Bạc Hàn Xuyên đen lại, lạnh lùng đè cô xuống dưới.

Thẩm Ngân Tinh nghẹn cười, vỗ vỗ thắt lưng anh an ủi: "Anh đừng quan tâm."

"..."

"Hơn nữa em không thể làm trợ lý đặc biệt cho anh, em vẫn còn phải quản lý Tinh Thần Quốc Tế ."

Bạc Hàn Xuyên liếc nhìn cô một cái: "Em còn bận hơn cả anh."

"Chờ Tinh Thần Quốc Tế bước vào quỹ đạo, em sẽ rút lui, chuyên tâm chăm sóc chồng con."

Bạc Hàn Xuyên cong môi cười: "Tối nay cũng chỉ có bốn chữ cuối cùng của em là được lòng người nhất."

Thẩm Ngân Tinh mỉm cười: "Anh có muốn nghe thứ càng được lòng người hơn không?’

"Nói anh nghe xem."

Tổng Tài, Đừng Nghịch Ngợm!Tác giả: Nam LýTruyện Ngôn TìnhXung quanh đều là nước. Ồ ạt tràn vào trong mũi, tai, cổ họng.1 Điểm yếu chết người của Thẩm Ngân Tinh chính là không biết bơi. Nhưng bây giờ cô lại bị rơi xuống biển, nước biển mặn tanh tràn vào trong phổi. Nước biển vào đầu mùa xuân thật sự lạnh thấu xương. Cảm giác sợ hãi, ngột ngạt dần bao trùm lấy cô. Lúc này có rất nhiều người chạy ra boong tàu. Hầu hết những người dự tiệc tối nay đều là con nhà danh giá. Hơn hai mươi mấy người, tuy không nhiều nhưng cộng thêm giá trị con người lại cũng có thể khuấy động cả một vùng trời nhỏ của Bình Thành. Tuy nhiên, thế giới rộng lớn, còn có tập đoàn tài chính Bạc thị. Đúng lúc này trên mặt biển nổi lên một trận bão, đầu tiên là hạt mưa to rơi xuống, sau đó vài giây thì cả cơn mưa to ập xuống. Hai người rơi xuống biển không ngừng giãy dụa. "Cứu mạng..." "Cứu mạng..." Trong cơn mưa to dường như không thể nghe thấy hai tiếng kêu cứu nữa. Một bóng đen cao lớn đột nhiên từ khỏi đám đông lao ra. Khi tầm mắt rơi vào hai người đang giãy dụa dưới nước… Cô nhẹ nhàng chớp mắt, sau đó đột nhiên có chút nhẹ nhõm rồi gật đầu: "Được."Đáy mắt Bạc Hàn Xuyên lóe lên một tia sáng, sau đó xoay người vào phòng tắm."Em đi ngủ trước đi."Anh nhìn Thẩm Ngân Tinh gật đầu đáp lại xong mới xoay người vào phòng tắm.Lúc anh tắm xong, Thẩm Ngân Tinh đã nằm trên giường.Chỗ cô nằm hở ra một bên, phác họa thân hình mảnh mai của cô, nơi vốn dĩ thuộc về một phần lãnh thổ của anh.Trước khi gặp cô, anh thậm chí còn chưa hình dung ra được những chuyện này…Đó là sẽ có một người phụ nữ xuất hiện trong cuộc sống của anh.Ánh mắt anh sâu thẳm nhìn người đang chiếm một góc giường của mình, mím chặt bờ môi mỏng."Đã ngủ chưa?"Thẩm Ngân Tinh đưa lưng về phía anh, hai tay nắm chặt đến mức trắng bệch ra."Chưa..."Giọng nói nhẹ nhàng của Thẩm Ngân Tinh vang lên trong phòng, chiếc giường bỗng dưng chuyển động hõm xuống một phần.Sau đó, chăn bị xốc lên, một cánh tay mạnh mẽ khoác lên lưng cô, hơi dùng sức, kéo cả người cô vào trong lòng ngực mình.Cô ngạc nhiên kêu lên một tiếng, hơi thở dồn dập của người đàn ông bao trùm lấy cô, hương sữa tắm và sự ấm áp ngay lập tức hòa vào cơ thể cô."Em lo lắng chuyện gì vậy? Sự tự tin trước đây của em chạy đâu mất rồi? Bây giờ em cũng không cần phải lo lắng như thế đâu."Sự phẫn uất mạnh mẽ này.Cô ngẩng đầu lên nhìn anh một cái, đặt tay lên eo anh, vỗ nhẹ."Không được phản kháng, anh phải chịu đựng.""Luôn luôn chịu đựng."Thẩm Ngân Tinh nghe được ý bất bình của anh, cô cảm thấy có hơi có lỗi.Cô quay lại, đột nhiên nói: "Hôm nay Thanh Vy gọi cho em, cậu ấy bảo anh muốn em cùng với Thẩm Tư Duệ tới Pháp để thi đấu cuộc thi về âm nhạc?"Bàn tay đặt trên eo cô buông lỏng, anh dang rộng cánh tay để cô tựa vào."Ừ.Nhân cơ hội này để giải quyết chuyện sao chép năm đó luôn."Thẩm Ngân Tinh ngửa đầu ngạc nhiên nhìn anh: "Đây là mục đích của anh?""Sao vậy? Em không nắm chắc phần thắng à?""Cũng không phải, chỉ là quyết định này của anh đã làm Thanh Vy tức giận."Bạc Hàn Xuyên nhướn mày: "Muốn anh cho cô ấy đi cửa sau?"Thẩm Ngân Tinh dừng lại, lắc đầu: "Đi cửa sau không phải là chuyện mà Thanh Vy đề cập, chỉ là cậu ấy đã từng dùng tài nguyên từ cửa sau, nên đã không cố gắng hết sức, cậu ấy thấy nuối tiếc."Dừng lại một chút, sau đó cô nhìn anh nói: "Anh sẽ mở cửa sau cho cậu ấy sao?""Dựa vào cái gì? Cô ấy cũng không phải em."Nghe vậy, Thẩm Ngân Tinh đột nhiên cười khẽ, trong lòng trào lên một luồng nhiệt."Sau này em phải chuẩn bị tốt mọi thứ rồi, tranh thủ vào công ty của anh, như vậy thì em có được tính là đồng nghiệp của anh không?""Ừm, không sai.Chờ trận đấu kết thúc, em ở bên cạnh anh, trở thành trợ lý đặc biệt cho anh cũng được.Nhỉ?""Trợ lý đặc biệt? Có giống với Du Văn không?"Sắc mặt Bạc Hàn Xuyên trầm xuống, cúi đầu cắn lên môi cô: "Em cảm thấy anh và Du Văn có thể ôm ôm hôn hôn như thế này sao?"Thẩm Ngân Tinh chớp mắt, đôi má ửng đỏ nhưng cô không thể dừng cười được."Bên ngoài đều nghĩ anh và Du Văn là một đôi, trong mắt người khác, anh đúng là có thể ôm ôm hôn hôn hôn…"Nghe thấy vậy, sắc mặt Bạc Hàn Xuyên đen lại, lạnh lùng đè cô xuống dưới.Thẩm Ngân Tinh nghẹn cười, vỗ vỗ thắt lưng anh an ủi: "Anh đừng quan tâm.""...""Hơn nữa em không thể làm trợ lý đặc biệt cho anh, em vẫn còn phải quản lý Tinh Thần Quốc Tế ."Bạc Hàn Xuyên liếc nhìn cô một cái: "Em còn bận hơn cả anh.""Chờ Tinh Thần Quốc Tế bước vào quỹ đạo, em sẽ rút lui, chuyên tâm chăm sóc chồng con."Bạc Hàn Xuyên cong môi cười: "Tối nay cũng chỉ có bốn chữ cuối cùng của em là được lòng người nhất."Thẩm Ngân Tinh mỉm cười: "Anh có muốn nghe thứ càng được lòng người hơn không?’"Nói anh nghe xem."

Chương 368: 368: Được Lòng Người Khác