Tác giả:

Reng…reng…reng…Tiếng chuông điện thoại vang lên xóa tan sự tĩnh lặng trong căn phòng, nó khươ khươ tay tìm kiếm chiếc điện thoại đang kêu inh ỏi, lười nhác ấn nút nghe nó lại nhắm nghiền đôi mắt. Đầu dây bên kia là giọng nói quen thuộc- Minh Nguyệt, đã đến trường chưa, tao đang đợi mày ở cổng trường nè- Ưmm…trường…trường gì?- Bà cô của tôi ơi, đừng nói với tao là mày vẫn đang ngủ đấy nhé? Bộ mày quên nay là buổi học đầu tiên của mày bên trường mới hả. Cứ tưởng là nhớ tao nên mới chuyển trường sang đây. Dậy…dậy mau đi, sắp tới giờ vào lớp rồiNghe thấy thế nó liền giật mình bật dậy, đúng rồi hôm nay là ngày nó chuyển đến trường Busan – nơi đây là trường dành cho những con nhà quý tộc. Nó được vào đây học là do nó giành được suất học bổng duy nhất của năm học vừa rồi.Nhìn đồng hồ đã là 6h30p nó chạy thật nhanh vào phòng vệ sinh để vệ sinh cá nhân, mặc bộ đồng phục mới, cầm balo chạy xuống nhà. Bố mẹ nó đã đi làm hết, mẹ nó không quên làm một phần đồ ăn sáng cho nó đặt trên bàn. Nó cầm…

Chương 29: 29: Trở Về Thành Phố

Ghét Thì Yêu ThôiTác giả: Tinh KỳTruyện Ngôn TìnhReng…reng…reng…Tiếng chuông điện thoại vang lên xóa tan sự tĩnh lặng trong căn phòng, nó khươ khươ tay tìm kiếm chiếc điện thoại đang kêu inh ỏi, lười nhác ấn nút nghe nó lại nhắm nghiền đôi mắt. Đầu dây bên kia là giọng nói quen thuộc- Minh Nguyệt, đã đến trường chưa, tao đang đợi mày ở cổng trường nè- Ưmm…trường…trường gì?- Bà cô của tôi ơi, đừng nói với tao là mày vẫn đang ngủ đấy nhé? Bộ mày quên nay là buổi học đầu tiên của mày bên trường mới hả. Cứ tưởng là nhớ tao nên mới chuyển trường sang đây. Dậy…dậy mau đi, sắp tới giờ vào lớp rồiNghe thấy thế nó liền giật mình bật dậy, đúng rồi hôm nay là ngày nó chuyển đến trường Busan – nơi đây là trường dành cho những con nhà quý tộc. Nó được vào đây học là do nó giành được suất học bổng duy nhất của năm học vừa rồi.Nhìn đồng hồ đã là 6h30p nó chạy thật nhanh vào phòng vệ sinh để vệ sinh cá nhân, mặc bộ đồng phục mới, cầm balo chạy xuống nhà. Bố mẹ nó đã đi làm hết, mẹ nó không quên làm một phần đồ ăn sáng cho nó đặt trên bàn. Nó cầm… Sau khi về đến nhà, nó liền lên phòng tắm rửa rồi làm một giấc ngon lành.Đến khi tỉnh dậy đã là 8h tốiNó đi xuống nhà nhưng vẫn không thấy bóng dáng của hắn đâu, liền hỏi dì Lý- Dì ơi, Tư Thần vẫn chưa về sao ạ?- Vẫn chưa, hay con thử gọi điện xem sao- ưm...chắc giờ này cậu ấy vẫn đang bận, để con nhắn tin xem saoNó cầm chiếc điện thoại nhấp tin nhắn:- Cậu đã xong việc chưa, dì Lý chuẩn bị bữa tối rồi?Một lúc sau thì nó nhận được tin nhắn phản hồi của hắn: công ty vẫn chưa xong việc, cậu ăn trước điNó thấy dì Lý làm việc cả buổi cũng chưa được ăn tối thì liền chạy vào: hai dì cháu mình ăn trước đi, Tư Thần vẫn bận ạ.Thế rồi nó phụ giúp dì bưng bát đũa, thức ăn ra bàn- Hai đứa dạo này có vẻ tiến triển tốt ha, chắc chủ tịch và phu nhân thấy sẽ vui lắm.Dì Lý tươi cười nói với nó- Chúng con vẫn bình thường thôi ạ- Ta làm ở đây cũng từ rất lâu rồi mà chưa lúc nào thấy thiếu gia đối xử tốt với một cô gái đến như vậy, chắc cậu ấy thật lòng với con đóNó thầm nghĩ trong đầu: chỉ là trước mặt mọi người thôi.Nhưng...không hiểu sao mấy hôm nay nó cũng cảm thấy hắn không còn khắt khe với mình như trước nữaKhi ăn tối xong xuôi, dì Lý vào phòng nghỉ ngơi, còn nó thì ra phòng khách xem tivi.Trời cũng đã tối mà vẫn không thấy hắn về, nó ra cửa ngó nghiêng xung quanh cũng không thấy bóng dáng của ai cả, xem mãi xem mãi thì nó cũng ngủ thiếp điKhi Tư Thần từ công ty trở về đã là 1h sáng, thấy tivi vẫn con mở mà nó thì nằm ngủ ngon lành trên sofa, hắn bỗng nở nụ cười.Tiến lại gần phía cô, tắt tivi rồi bế cô lên phòng.Hắn cũng không rõ sự dịu dàng mà hắn dành cho cô đã xuất hiện từ khi nào, chỉ là ngay giây phút này nhìn thấy người con gái bé nhỏ ấy nằm trong vòng tay mình, hắn cảm thấy rất vui.Đặt nó xuống giường, hắn nhẹ nhàng đắp chăn, vén những lọn tóc còn vương trên khuôn mặt nó rồi nhẹ nhàng đóng cửa, quay trở lại phòng mình..

Sau khi về đến nhà, nó liền lên phòng tắm rửa rồi làm một giấc ngon lành.

Đến khi tỉnh dậy đã là 8h tốiNó đi xuống nhà nhưng vẫn không thấy bóng dáng của hắn đâu, liền hỏi dì Lý- Dì ơi, Tư Thần vẫn chưa về sao ạ?- Vẫn chưa, hay con thử gọi điện xem sao- ưm...chắc giờ này cậu ấy vẫn đang bận, để con nhắn tin xem saoNó cầm chiếc điện thoại nhấp tin nhắn:- Cậu đã xong việc chưa, dì Lý chuẩn bị bữa tối rồi?Một lúc sau thì nó nhận được tin nhắn phản hồi của hắn: công ty vẫn chưa xong việc, cậu ăn trước điNó thấy dì Lý làm việc cả buổi cũng chưa được ăn tối thì liền chạy vào: hai dì cháu mình ăn trước đi, Tư Thần vẫn bận ạ.

Thế rồi nó phụ giúp dì bưng bát đũa, thức ăn ra bàn- Hai đứa dạo này có vẻ tiến triển tốt ha, chắc chủ tịch và phu nhân thấy sẽ vui lắm.

Dì Lý tươi cười nói với nó- Chúng con vẫn bình thường thôi ạ- Ta làm ở đây cũng từ rất lâu rồi mà chưa lúc nào thấy thiếu gia đối xử tốt với một cô gái đến như vậy, chắc cậu ấy thật lòng với con đóNó thầm nghĩ trong đầu: chỉ là trước mặt mọi người thôi.

Nhưng...không hiểu sao mấy hôm nay nó cũng cảm thấy hắn không còn khắt khe với mình như trước nữaKhi ăn tối xong xuôi, dì Lý vào phòng nghỉ ngơi, còn nó thì ra phòng khách xem tivi.

Trời cũng đã tối mà vẫn không thấy hắn về, nó ra cửa ngó nghiêng xung quanh cũng không thấy bóng dáng của ai cả, xem mãi xem mãi thì nó cũng ngủ thiếp điKhi Tư Thần từ công ty trở về đã là 1h sáng, thấy tivi vẫn con mở mà nó thì nằm ngủ ngon lành trên sofa, hắn bỗng nở nụ cười.

Tiến lại gần phía cô, tắt tivi rồi bế cô lên phòng.

Hắn cũng không rõ sự dịu dàng mà hắn dành cho cô đã xuất hiện từ khi nào, chỉ là ngay giây phút này nhìn thấy người con gái bé nhỏ ấy nằm trong vòng tay mình, hắn cảm thấy rất vui.

Đặt nó xuống giường, hắn nhẹ nhàng đắp chăn, vén những lọn tóc còn vương trên khuôn mặt nó rồi nhẹ nhàng đóng cửa, quay trở lại phòng mình..

Ghét Thì Yêu ThôiTác giả: Tinh KỳTruyện Ngôn TìnhReng…reng…reng…Tiếng chuông điện thoại vang lên xóa tan sự tĩnh lặng trong căn phòng, nó khươ khươ tay tìm kiếm chiếc điện thoại đang kêu inh ỏi, lười nhác ấn nút nghe nó lại nhắm nghiền đôi mắt. Đầu dây bên kia là giọng nói quen thuộc- Minh Nguyệt, đã đến trường chưa, tao đang đợi mày ở cổng trường nè- Ưmm…trường…trường gì?- Bà cô của tôi ơi, đừng nói với tao là mày vẫn đang ngủ đấy nhé? Bộ mày quên nay là buổi học đầu tiên của mày bên trường mới hả. Cứ tưởng là nhớ tao nên mới chuyển trường sang đây. Dậy…dậy mau đi, sắp tới giờ vào lớp rồiNghe thấy thế nó liền giật mình bật dậy, đúng rồi hôm nay là ngày nó chuyển đến trường Busan – nơi đây là trường dành cho những con nhà quý tộc. Nó được vào đây học là do nó giành được suất học bổng duy nhất của năm học vừa rồi.Nhìn đồng hồ đã là 6h30p nó chạy thật nhanh vào phòng vệ sinh để vệ sinh cá nhân, mặc bộ đồng phục mới, cầm balo chạy xuống nhà. Bố mẹ nó đã đi làm hết, mẹ nó không quên làm một phần đồ ăn sáng cho nó đặt trên bàn. Nó cầm… Sau khi về đến nhà, nó liền lên phòng tắm rửa rồi làm một giấc ngon lành.Đến khi tỉnh dậy đã là 8h tốiNó đi xuống nhà nhưng vẫn không thấy bóng dáng của hắn đâu, liền hỏi dì Lý- Dì ơi, Tư Thần vẫn chưa về sao ạ?- Vẫn chưa, hay con thử gọi điện xem sao- ưm...chắc giờ này cậu ấy vẫn đang bận, để con nhắn tin xem saoNó cầm chiếc điện thoại nhấp tin nhắn:- Cậu đã xong việc chưa, dì Lý chuẩn bị bữa tối rồi?Một lúc sau thì nó nhận được tin nhắn phản hồi của hắn: công ty vẫn chưa xong việc, cậu ăn trước điNó thấy dì Lý làm việc cả buổi cũng chưa được ăn tối thì liền chạy vào: hai dì cháu mình ăn trước đi, Tư Thần vẫn bận ạ.Thế rồi nó phụ giúp dì bưng bát đũa, thức ăn ra bàn- Hai đứa dạo này có vẻ tiến triển tốt ha, chắc chủ tịch và phu nhân thấy sẽ vui lắm.Dì Lý tươi cười nói với nó- Chúng con vẫn bình thường thôi ạ- Ta làm ở đây cũng từ rất lâu rồi mà chưa lúc nào thấy thiếu gia đối xử tốt với một cô gái đến như vậy, chắc cậu ấy thật lòng với con đóNó thầm nghĩ trong đầu: chỉ là trước mặt mọi người thôi.Nhưng...không hiểu sao mấy hôm nay nó cũng cảm thấy hắn không còn khắt khe với mình như trước nữaKhi ăn tối xong xuôi, dì Lý vào phòng nghỉ ngơi, còn nó thì ra phòng khách xem tivi.Trời cũng đã tối mà vẫn không thấy hắn về, nó ra cửa ngó nghiêng xung quanh cũng không thấy bóng dáng của ai cả, xem mãi xem mãi thì nó cũng ngủ thiếp điKhi Tư Thần từ công ty trở về đã là 1h sáng, thấy tivi vẫn con mở mà nó thì nằm ngủ ngon lành trên sofa, hắn bỗng nở nụ cười.Tiến lại gần phía cô, tắt tivi rồi bế cô lên phòng.Hắn cũng không rõ sự dịu dàng mà hắn dành cho cô đã xuất hiện từ khi nào, chỉ là ngay giây phút này nhìn thấy người con gái bé nhỏ ấy nằm trong vòng tay mình, hắn cảm thấy rất vui.Đặt nó xuống giường, hắn nhẹ nhàng đắp chăn, vén những lọn tóc còn vương trên khuôn mặt nó rồi nhẹ nhàng đóng cửa, quay trở lại phòng mình..

Chương 29: 29: Trở Về Thành Phố