- 2018- Người đố kỵ với Lạc Viên quá nhiều, đố kỵ với sự giàu có ngút trời, càng đố kỵ hơn với chủ nhân sống trong đó. Ai cũng biết ý nghĩa sự tồn tại của Lạc Viên, nhưng chỉ đành ghen tị chứ không dám vượt xa hơn. Đến gần trưa, một cuộc điện thoại đã giải thoát Ôn Lạc khỏi nanh vuốt ác ma. Lúc anh nghe điện thoại xong, cô vẫn còn ở trong phòng tắm, khi bước ra đã không thấy bóng dáng anh trong phòng. Ánh đèn rực rỡ thắp lên, cảnh đêm dần tàn. Cho đến khi anh giật lấy quyển sách, ngang ngạnh kéo cô vào trong lòng cô mới để ý thấy vẻ mặt anh không được vui. Tinh mơ tỉnh lại sau giấc mộng, được một người đàn ông ấp ôm dịu dàng, dấu vết một đêm mê tình còn chưa tan, cô thật sự vô cùng tận hưởng khoảnh khắc này.21 giờ 10 phút, Ôn Lạc và Tống phu nhân vừa trở về biệt thự ven sông sau khi tham gia buổi tiệc từ thiện. Biệt thự còn có một cái tên đặc biệt khác – Lạc Viên. Đến khi tỉnh dậy, cô đã nằm trong một chiếc chăn ấm áp cùng với “xúc tu” bằng tơ lụa mềm mại. Hôm nay là cuối tuần, từ…
Chương 8
Giấy Ngắn Tình DàiTác giả: Hỉ Dạ Bất MịTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình- 2018- Người đố kỵ với Lạc Viên quá nhiều, đố kỵ với sự giàu có ngút trời, càng đố kỵ hơn với chủ nhân sống trong đó. Ai cũng biết ý nghĩa sự tồn tại của Lạc Viên, nhưng chỉ đành ghen tị chứ không dám vượt xa hơn. Đến gần trưa, một cuộc điện thoại đã giải thoát Ôn Lạc khỏi nanh vuốt ác ma. Lúc anh nghe điện thoại xong, cô vẫn còn ở trong phòng tắm, khi bước ra đã không thấy bóng dáng anh trong phòng. Ánh đèn rực rỡ thắp lên, cảnh đêm dần tàn. Cho đến khi anh giật lấy quyển sách, ngang ngạnh kéo cô vào trong lòng cô mới để ý thấy vẻ mặt anh không được vui. Tinh mơ tỉnh lại sau giấc mộng, được một người đàn ông ấp ôm dịu dàng, dấu vết một đêm mê tình còn chưa tan, cô thật sự vô cùng tận hưởng khoảnh khắc này.21 giờ 10 phút, Ôn Lạc và Tống phu nhân vừa trở về biệt thự ven sông sau khi tham gia buổi tiệc từ thiện. Biệt thự còn có một cái tên đặc biệt khác – Lạc Viên. Đến khi tỉnh dậy, cô đã nằm trong một chiếc chăn ấm áp cùng với “xúc tu” bằng tơ lụa mềm mại. Hôm nay là cuối tuần, từ… 2014Cô có vẻ hiểu rõ anh, sở thích, khẩu vị, thói quen, nhưng chưa từng bước được vào thế giới của anh.2014Lại lần nữa nhìn thấy Hoắc Cận Thành trên tin tức.Nhưng vì trong lòng có một người như vậy, chuyện gì cũng muốn chia sẻ với anh, làm gì cũng đều muốn làm cùng anh, nên giờ phút này bản thân mới cảm thấy cô độc và không nơi nương tựa như vậy.Anh bị bệnh phải nhập việnHoa anh đào ở Đàm Giang đang nở rộ, Ôn Lạc lên mạng thấy nhiều người chụp ảnh đẹp không sao tả xiết.Mấy hôm trước Hoắc Cận Thành ở nhà, cô muốn đi ngắm cùng anh. Nhưng trong thời gian này nhà họ Hoắc muốn ở rộng thị trường, đã lâu rồi anh không trở về sau ngày vội vã rời đi.Lại lần nữa nhìn thấy Hoắc Cận Thành trên tin tức.Mấy hôm trước Hoắc Cận Thành ở nhà, cô muốn đi ngắm cùng anh. Nhưng trong thời gian này nhà họ Hoắc muốn ở rộng thị trường, đã lâu rồi anh không trở về sau ngày vội vã rời đi.Mấy hôm trước Hoắc Cận Thành ở nhà, cô muốn đi ngắm cùng anh. Nhưng trong thời gian này nhà họ Hoắc muốn ở rộng thị trường, đã lâu rồi anh không trở về sau ngày vội vã rời đi.Hoa anh đào ở Đàm Giang đang nở rộ, Ôn Lạc lên mạng thấy nhiều người chụp ảnh đẹp không sao tả xiết.Cô bên cạnh Hoắc Cận Thành một năm, thời gian ở cùng nhau cộng lại còn chưa đến một tháng, mà trong một tháng đó, trừ lúc ăn cơm ra, còn lại đều là thời gian trên giường.Hoa anh đào ở Đàm Giang đang nở rộ, Ôn Lạc lên mạng thấy nhiều người chụp ảnh đẹp không sao tả xiết.Cô vốn quen với sự cô đơn.Cô chỉ ở Đàm Giang một ngày, đến một mình, đi một mình.Cuối cùng, Ôn Lạc một mình đến Đàm Giang, xung quanh không thiếu cặp đôi sóng bước cùng nhau, mà dù không phải cặp đôi thì cũng là những nhóm bạn tụ họp, càng làm tăng thêm sự lẻ loi của cô.Cô chỉ ở Đàm Giang một ngày, đến một mình, đi một mình.Cuối cùng, Ôn Lạc một mình đến Đàm Giang, xung quanh không thiếu cặp đôi sóng bước cùng nhau, mà dù không phải cặp đôi thì cũng là những nhóm bạn tụ họp, càng làm tăng thêm sự lẻ loi của cô.Cô vốn quen với sự cô đơn.Lại lần nữa nhìn thấy Hoắc Cận Thành trên tin tức.2014Nhưng vì trong lòng có một người như vậy, chuyện gì cũng muốn chia sẻ với anh, làm gì cũng đều muốn làm cùng anh, nên giờ phút này bản thân mới cảm thấy cô độc và không nơi nương tựa như vậy.Cô vốn quen với sự cô đơn.Nhưng vì trong lòng có một người như vậy, chuyện gì cũng muốn chia sẻ với anh, làm gì cũng đều muốn làm cùng anh, nên giờ phút này bản thân mới cảm thấy cô độc và không nơi nương tựa như vậy.Anh bị bệnh phải nhập việnCô bên cạnh Hoắc Cận Thành một năm, thời gian ở cùng nhau cộng lại còn chưa đến một tháng, mà trong một tháng đó, trừ lúc ăn cơm ra, còn lại đều là thời gian trên giường.Nhưng vì trong lòng có một người như vậy, chuyện gì cũng muốn chia sẻ với anh, làm gì cũng đều muốn làm cùng anh, nên giờ phút này bản thân mới cảm thấy cô độc và không nơi nương tựa như vậy.Cuối cùng, Ôn Lạc một mình đến Đàm Giang, xung quanh không thiếu cặp đôi sóng bước cùng nhau, mà dù không phải cặp đôi thì cũng là những nhóm bạn tụ họp, càng làm tăng thêm sự lẻ loi của cô.Cô có vẻ hiểu rõ anh, sở thích, khẩu vị, thói quen, nhưng chưa từng bước được vào thế giới của anh.Cô vốn quen với sự cô đơn.Cô bên cạnh Hoắc Cận Thành một năm, thời gian ở cùng nhau cộng lại còn chưa đến một tháng, mà trong một tháng đó, trừ lúc ăn cơm ra, còn lại đều là thời gian trên giường.Còn anh, cô tự hỏi rốt cuộc anh có nhớ dáng vẻ của cô không, hay phải chăng cũng giống những gương mặt nắm tay đi với ai trước mắt công chúng, người nào cũng giống người nấy.Cô có vẻ hiểu rõ anh, sở thích, khẩu vị, thói quen, nhưng chưa từng bước được vào thế giới của anh.2014Cô chỉ ở Đàm Giang một ngày, đến một mình, đi một mình.Còn anh, cô tự hỏi rốt cuộc anh có nhớ dáng vẻ của cô không, hay phải chăng cũng giống những gương mặt nắm tay đi với ai trước mắt công chúng, người nào cũng giống người nấy.Còn anh, cô tự hỏi rốt cuộc anh có nhớ dáng vẻ của cô không, hay phải chăng cũng giống những gương mặt nắm tay đi với ai trước mắt công chúng, người nào cũng giống người nấy.Mấy hôm trước Hoắc Cận Thành ở nhà, cô muốn đi ngắm cùng anh. Nhưng trong thời gian này nhà họ Hoắc muốn ở rộng thị trường, đã lâu rồi anh không trở về sau ngày vội vã rời đi.Lại lần nữa nhìn thấy Hoắc Cận Thành trên tin tức.Anh bị bệnh phải nhập việnAnh bị bệnh phải nhập viện
2014
Cô có vẻ hiểu rõ anh, sở thích, khẩu vị, thói quen, nhưng chưa từng bước được vào thế giới của anh.
2014
Lại lần nữa nhìn thấy Hoắc Cận Thành trên tin tức.Nhưng vì trong lòng có một người như vậy, chuyện gì cũng muốn chia sẻ với anh, làm gì cũng đều muốn làm cùng anh, nên giờ phút này bản thân mới cảm thấy cô độc và không nơi nương tựa như vậy.
Anh bị bệnh phải nhập việnHoa anh đào ở Đàm Giang đang nở rộ, Ôn Lạc lên mạng thấy nhiều người chụp ảnh đẹp không sao tả xiết.
Mấy hôm trước Hoắc Cận Thành ở nhà, cô muốn đi ngắm cùng anh. Nhưng trong thời gian này nhà họ Hoắc muốn ở rộng thị trường, đã lâu rồi anh không trở về sau ngày vội vã rời đi.
Lại lần nữa nhìn thấy Hoắc Cận Thành trên tin tức.
Mấy hôm trước Hoắc Cận Thành ở nhà, cô muốn đi ngắm cùng anh. Nhưng trong thời gian này nhà họ Hoắc muốn ở rộng thị trường, đã lâu rồi anh không trở về sau ngày vội vã rời đi.
Mấy hôm trước Hoắc Cận Thành ở nhà, cô muốn đi ngắm cùng anh. Nhưng trong thời gian này nhà họ Hoắc muốn ở rộng thị trường, đã lâu rồi anh không trở về sau ngày vội vã rời đi.
Hoa anh đào ở Đàm Giang đang nở rộ, Ôn Lạc lên mạng thấy nhiều người chụp ảnh đẹp không sao tả xiết.
Cô bên cạnh Hoắc Cận Thành một năm, thời gian ở cùng nhau cộng lại còn chưa đến một tháng, mà trong một tháng đó, trừ lúc ăn cơm ra, còn lại đều là thời gian trên giường.
Hoa anh đào ở Đàm Giang đang nở rộ, Ôn Lạc lên mạng thấy nhiều người chụp ảnh đẹp không sao tả xiết.Cô vốn quen với sự cô đơn.
Cô chỉ ở Đàm Giang một ngày, đến một mình, đi một mình.
Cuối cùng, Ôn Lạc một mình đến Đàm Giang, xung quanh không thiếu cặp đôi sóng bước cùng nhau, mà dù không phải cặp đôi thì cũng là những nhóm bạn tụ họp, càng làm tăng thêm sự lẻ loi của cô.
Cô chỉ ở Đàm Giang một ngày, đến một mình, đi một mình.
Cuối cùng, Ôn Lạc một mình đến Đàm Giang, xung quanh không thiếu cặp đôi sóng bước cùng nhau, mà dù không phải cặp đôi thì cũng là những nhóm bạn tụ họp, càng làm tăng thêm sự lẻ loi của cô.
Cô vốn quen với sự cô đơn.
Lại lần nữa nhìn thấy Hoắc Cận Thành trên tin tức.
2014
Nhưng vì trong lòng có một người như vậy, chuyện gì cũng muốn chia sẻ với anh, làm gì cũng đều muốn làm cùng anh, nên giờ phút này bản thân mới cảm thấy cô độc và không nơi nương tựa như vậy.
Cô vốn quen với sự cô đơn.
Nhưng vì trong lòng có một người như vậy, chuyện gì cũng muốn chia sẻ với anh, làm gì cũng đều muốn làm cùng anh, nên giờ phút này bản thân mới cảm thấy cô độc và không nơi nương tựa như vậy.
Anh bị bệnh phải nhập việnCô bên cạnh Hoắc Cận Thành một năm, thời gian ở cùng nhau cộng lại còn chưa đến một tháng, mà trong một tháng đó, trừ lúc ăn cơm ra, còn lại đều là thời gian trên giường.
Nhưng vì trong lòng có một người như vậy, chuyện gì cũng muốn chia sẻ với anh, làm gì cũng đều muốn làm cùng anh, nên giờ phút này bản thân mới cảm thấy cô độc và không nơi nương tựa như vậy.
Cuối cùng, Ôn Lạc một mình đến Đàm Giang, xung quanh không thiếu cặp đôi sóng bước cùng nhau, mà dù không phải cặp đôi thì cũng là những nhóm bạn tụ họp, càng làm tăng thêm sự lẻ loi của cô.Cô có vẻ hiểu rõ anh, sở thích, khẩu vị, thói quen, nhưng chưa từng bước được vào thế giới của anh.
Cô vốn quen với sự cô đơn.
Cô bên cạnh Hoắc Cận Thành một năm, thời gian ở cùng nhau cộng lại còn chưa đến một tháng, mà trong một tháng đó, trừ lúc ăn cơm ra, còn lại đều là thời gian trên giường.Còn anh, cô tự hỏi rốt cuộc anh có nhớ dáng vẻ của cô không, hay phải chăng cũng giống những gương mặt nắm tay đi với ai trước mắt công chúng, người nào cũng giống người nấy.
Cô có vẻ hiểu rõ anh, sở thích, khẩu vị, thói quen, nhưng chưa từng bước được vào thế giới của anh.
2014Cô chỉ ở Đàm Giang một ngày, đến một mình, đi một mình.
Còn anh, cô tự hỏi rốt cuộc anh có nhớ dáng vẻ của cô không, hay phải chăng cũng giống những gương mặt nắm tay đi với ai trước mắt công chúng, người nào cũng giống người nấy.
Còn anh, cô tự hỏi rốt cuộc anh có nhớ dáng vẻ của cô không, hay phải chăng cũng giống những gương mặt nắm tay đi với ai trước mắt công chúng, người nào cũng giống người nấy.
Mấy hôm trước Hoắc Cận Thành ở nhà, cô muốn đi ngắm cùng anh. Nhưng trong thời gian này nhà họ Hoắc muốn ở rộng thị trường, đã lâu rồi anh không trở về sau ngày vội vã rời đi.Lại lần nữa nhìn thấy Hoắc Cận Thành trên tin tức.
Anh bị bệnh phải nhập viện
Anh bị bệnh phải nhập viện
Giấy Ngắn Tình DàiTác giả: Hỉ Dạ Bất MịTruyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình- 2018- Người đố kỵ với Lạc Viên quá nhiều, đố kỵ với sự giàu có ngút trời, càng đố kỵ hơn với chủ nhân sống trong đó. Ai cũng biết ý nghĩa sự tồn tại của Lạc Viên, nhưng chỉ đành ghen tị chứ không dám vượt xa hơn. Đến gần trưa, một cuộc điện thoại đã giải thoát Ôn Lạc khỏi nanh vuốt ác ma. Lúc anh nghe điện thoại xong, cô vẫn còn ở trong phòng tắm, khi bước ra đã không thấy bóng dáng anh trong phòng. Ánh đèn rực rỡ thắp lên, cảnh đêm dần tàn. Cho đến khi anh giật lấy quyển sách, ngang ngạnh kéo cô vào trong lòng cô mới để ý thấy vẻ mặt anh không được vui. Tinh mơ tỉnh lại sau giấc mộng, được một người đàn ông ấp ôm dịu dàng, dấu vết một đêm mê tình còn chưa tan, cô thật sự vô cùng tận hưởng khoảnh khắc này.21 giờ 10 phút, Ôn Lạc và Tống phu nhân vừa trở về biệt thự ven sông sau khi tham gia buổi tiệc từ thiện. Biệt thự còn có một cái tên đặc biệt khác – Lạc Viên. Đến khi tỉnh dậy, cô đã nằm trong một chiếc chăn ấm áp cùng với “xúc tu” bằng tơ lụa mềm mại. Hôm nay là cuối tuần, từ… 2014Cô có vẻ hiểu rõ anh, sở thích, khẩu vị, thói quen, nhưng chưa từng bước được vào thế giới của anh.2014Lại lần nữa nhìn thấy Hoắc Cận Thành trên tin tức.Nhưng vì trong lòng có một người như vậy, chuyện gì cũng muốn chia sẻ với anh, làm gì cũng đều muốn làm cùng anh, nên giờ phút này bản thân mới cảm thấy cô độc và không nơi nương tựa như vậy.Anh bị bệnh phải nhập việnHoa anh đào ở Đàm Giang đang nở rộ, Ôn Lạc lên mạng thấy nhiều người chụp ảnh đẹp không sao tả xiết.Mấy hôm trước Hoắc Cận Thành ở nhà, cô muốn đi ngắm cùng anh. Nhưng trong thời gian này nhà họ Hoắc muốn ở rộng thị trường, đã lâu rồi anh không trở về sau ngày vội vã rời đi.Lại lần nữa nhìn thấy Hoắc Cận Thành trên tin tức.Mấy hôm trước Hoắc Cận Thành ở nhà, cô muốn đi ngắm cùng anh. Nhưng trong thời gian này nhà họ Hoắc muốn ở rộng thị trường, đã lâu rồi anh không trở về sau ngày vội vã rời đi.Mấy hôm trước Hoắc Cận Thành ở nhà, cô muốn đi ngắm cùng anh. Nhưng trong thời gian này nhà họ Hoắc muốn ở rộng thị trường, đã lâu rồi anh không trở về sau ngày vội vã rời đi.Hoa anh đào ở Đàm Giang đang nở rộ, Ôn Lạc lên mạng thấy nhiều người chụp ảnh đẹp không sao tả xiết.Cô bên cạnh Hoắc Cận Thành một năm, thời gian ở cùng nhau cộng lại còn chưa đến một tháng, mà trong một tháng đó, trừ lúc ăn cơm ra, còn lại đều là thời gian trên giường.Hoa anh đào ở Đàm Giang đang nở rộ, Ôn Lạc lên mạng thấy nhiều người chụp ảnh đẹp không sao tả xiết.Cô vốn quen với sự cô đơn.Cô chỉ ở Đàm Giang một ngày, đến một mình, đi một mình.Cuối cùng, Ôn Lạc một mình đến Đàm Giang, xung quanh không thiếu cặp đôi sóng bước cùng nhau, mà dù không phải cặp đôi thì cũng là những nhóm bạn tụ họp, càng làm tăng thêm sự lẻ loi của cô.Cô chỉ ở Đàm Giang một ngày, đến một mình, đi một mình.Cuối cùng, Ôn Lạc một mình đến Đàm Giang, xung quanh không thiếu cặp đôi sóng bước cùng nhau, mà dù không phải cặp đôi thì cũng là những nhóm bạn tụ họp, càng làm tăng thêm sự lẻ loi của cô.Cô vốn quen với sự cô đơn.Lại lần nữa nhìn thấy Hoắc Cận Thành trên tin tức.2014Nhưng vì trong lòng có một người như vậy, chuyện gì cũng muốn chia sẻ với anh, làm gì cũng đều muốn làm cùng anh, nên giờ phút này bản thân mới cảm thấy cô độc và không nơi nương tựa như vậy.Cô vốn quen với sự cô đơn.Nhưng vì trong lòng có một người như vậy, chuyện gì cũng muốn chia sẻ với anh, làm gì cũng đều muốn làm cùng anh, nên giờ phút này bản thân mới cảm thấy cô độc và không nơi nương tựa như vậy.Anh bị bệnh phải nhập việnCô bên cạnh Hoắc Cận Thành một năm, thời gian ở cùng nhau cộng lại còn chưa đến một tháng, mà trong một tháng đó, trừ lúc ăn cơm ra, còn lại đều là thời gian trên giường.Nhưng vì trong lòng có một người như vậy, chuyện gì cũng muốn chia sẻ với anh, làm gì cũng đều muốn làm cùng anh, nên giờ phút này bản thân mới cảm thấy cô độc và không nơi nương tựa như vậy.Cuối cùng, Ôn Lạc một mình đến Đàm Giang, xung quanh không thiếu cặp đôi sóng bước cùng nhau, mà dù không phải cặp đôi thì cũng là những nhóm bạn tụ họp, càng làm tăng thêm sự lẻ loi của cô.Cô có vẻ hiểu rõ anh, sở thích, khẩu vị, thói quen, nhưng chưa từng bước được vào thế giới của anh.Cô vốn quen với sự cô đơn.Cô bên cạnh Hoắc Cận Thành một năm, thời gian ở cùng nhau cộng lại còn chưa đến một tháng, mà trong một tháng đó, trừ lúc ăn cơm ra, còn lại đều là thời gian trên giường.Còn anh, cô tự hỏi rốt cuộc anh có nhớ dáng vẻ của cô không, hay phải chăng cũng giống những gương mặt nắm tay đi với ai trước mắt công chúng, người nào cũng giống người nấy.Cô có vẻ hiểu rõ anh, sở thích, khẩu vị, thói quen, nhưng chưa từng bước được vào thế giới của anh.2014Cô chỉ ở Đàm Giang một ngày, đến một mình, đi một mình.Còn anh, cô tự hỏi rốt cuộc anh có nhớ dáng vẻ của cô không, hay phải chăng cũng giống những gương mặt nắm tay đi với ai trước mắt công chúng, người nào cũng giống người nấy.Còn anh, cô tự hỏi rốt cuộc anh có nhớ dáng vẻ của cô không, hay phải chăng cũng giống những gương mặt nắm tay đi với ai trước mắt công chúng, người nào cũng giống người nấy.Mấy hôm trước Hoắc Cận Thành ở nhà, cô muốn đi ngắm cùng anh. Nhưng trong thời gian này nhà họ Hoắc muốn ở rộng thị trường, đã lâu rồi anh không trở về sau ngày vội vã rời đi.Lại lần nữa nhìn thấy Hoắc Cận Thành trên tin tức.Anh bị bệnh phải nhập việnAnh bị bệnh phải nhập viện